Thẩm Di Chu nhìn Chu Lăng trước mặt, trước mắt lại tràn ngập hình ảnh nhìn thấy trước khi chết.
Chu Lăng và Cơ thể trắng nõn của Tiết Duyệt ở trên giường quay cuồng, phập phồng, mồ hôi ướt đẫm, vui sướиɠ tràn trề hò hét. Khi đó, cô đứng ngoài cửa nhìn họ, không ai có thể biết được trong lòng cô lúc đó như thế nào.
Cái loại tức giận cùng cảm giác buồn nôn ăn sâu dường như kéo dài cho đến tận bây giờ đều không thể gimr bớt. Cho dù Chu Lăng đứng ở trước mặt nàng, trên người còn phun nước hoa Cologne, chính là liền tính như vậy, Thẩm Di Chu tựa hồ cũng có thể ngửi được mùi tanh tưởi kinh tởm tràn ngập trên người hắn.
Khóe môi cô càng cong lên, nói: "Sao ngài lại muốn mời tôi khiêu vũ?"
"Thẩm tiểu thư đêm nay hoàn toàn xứng đáng là người đầu tiên, cô không thấy có rất nhiều người đang chờ mời cô khiêu vũ điệu đầu tiên sao? Chỉ là không biết tôi có cơ hội này hay không?" Chu Lăng vừa nói đã hạ thân minh, làm ra một cái tư thế cầu mong.
Thẩm Di Chu cúi đầu nhìn tay Chu Lăng.
Ngón tay của hắn không đặc biệt dài, nhưng bảo dưỡng tốt, tỉa tót sạch sẽ, lòng bàn tay hơi dày nên thoạt nhìn có chút thô. Hơn nữa đường vân tay của hắn có chút lộn xộn, Thẩm Di Chu tựa hồ nghe nói nếu như đường vân tay của nam nhân lộn xộn đến mức này, thì cuộc sống của hắn cũng rất không có tổ chức, hiện tại xem ra cũng có vài phần đạo lý.
Vốn định từ chối, nhưng là Thẩm Di Chu đột nhiên cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm mình, không phải một ánh mắt mà là hai ánh mắt, cô liền thẳng sống lưng.
Ánh mắt phía sau đương nhiên là Cố Phi Dương, bất quá Thẩm Di Chu căn bản để ý đến sự tồn tại của hắn, cho nên trực tiếp bỏ qua, đối với một đạo ánh mắt khác, Thẩm Di Chu quay đầu về hướng kia, liền nhìn thấy Tiết Duyệt đứng ở bên cạnh Tiết Liêu.
Chính là Tiết Duyệt nghiến răng nghiến lợi không cam lòng.
Nhìn thấy Tiết Duyệt như vậy, tâm tìnhThẩm Di Chu nhất thời rất tốt, thậm chí nhìn về phía Chu Lăng tâm tình cũng tốt hơn. Nhưng mà, cho dù như vậy, Thẩm Di Chu vẫn không có dự định cùng Chu Lăng nhảy điệu này, dù sao ở cùng một người như vậy,cô thật sự cảm thấy ghê tởm.
Tuy nhiên, từ chối là từ chối, nhưng Thẩm Di Chu không muốn bỏ qua một cơ hội khiến Tiết Duyệt không hài lòng. Vì vậy, cô hơi khom người, ghé vào tai Chu Lăng nói nhỏ: " Này không thể được, Chu tiên sinh, anh không thấy Tiết nhị tiểu thư vẫn luôn nhìn sang bên này sao."
Chu Lăng theo bản năng liếc về phía Tiết Duyệt , lập tức nhìn thấy ánh mắt oán hận của Tiết Duyệt , hắn ta cau mày chán ghét, nhưng lại thích tư thế này của Thẩm Di Chu, hắn ta nói: “Thẩm tiểu thư, tôi chỉ là cùng Tiết Phàm có hôn ước, , chính là cùng Tiết nhị tiểu thư không có quan hệ gì, em nhưng ngàn vạn không cần hiểu lầm.”
Thẩm Di Chu có thể lợi dụng Chu Lăng, nhưng không có nghĩa là Chu Lăng được phép lợi dụng mình để làm chuyện xấu hổ, ngay lúc cả người Chu Lăng sắp dán lên người cô đã bất động thanh sắc dứt khoát đứng thẳng người, cười nói: “Phải không? Chính là, tôi không nghĩ ánh mắt Tiết nhị tiểu thư nhìn anh như đang nhìn anh rể."
Nói đến đây, cô căn bản không cho Chu Lăng cơ hội giải thích, liền cười nói: “Tôi là phụ nữ, tôi hiểu phụ nữ hơn anh.”
Tiết Duyệt từ xa nhìn hai người đang trò chuyện thân mật, lại ở khoảng cách gần như vậy, hơn nữa Chu Lăng cư nhiên lại mời Thẩm Di Chu nhảy điệu nhảy đầu tiên, cô ta quả thực tức giận đến sắp nổ tung! !