Thiên Sơn Đồng Mỗ cầm chiếc ghế ném thẳng vào Diệp Tiểu Y cái mặt đáng ghét, lập tức muốn bị hắn bắt được ghế hạ xuống. Nàng lập tức bạo nổ xông tới xuất ra một chưởng Thiên Sơn Chiết Mai Thủ đánh tới Diệp Tiểu Y người trên thân.
“Ngươi mau buông ta ra, mau buông ta ra, giỏi liền buông ta ra, ngươi như vậy còn gì là hảo hán, bỏ tay ngươi ra chúng ta đại chiến một trăm hiệp.” Thiên Sơn Đồng Mỗ bị Diệp Tiểu Y một tay giữ lấy nàng cái đầu nhỏ, thêm thân hình thấp tè, tay lại ngắn nàng liền không cahsc nàng động tới người hắn. Đôi tay liền cứ thế vung tại không trung qua lại tức giận. Nhìn qua nàng với hắn liền hẳn cảm thấy giống muội muội đang đùa ca ca tựa như.
“Ta không buông, ngươi chẳng phải muốn đánh ta sao? Ngươi đánh một chút, tiểu muội muội?” Diệp Tiểu Y kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
“Mau buông ra ta, ta lập tức đánh chết ngươi, tiếp đó lại tự sát.” Thiên Sơn Đồng Mỗ đều muốn thổ huyết, nàng biết rõ ràng mình ra tay không nhẹ nhưng cái này nam nhân thực sự quá lợi hại. Nàng động không đến.
“Hai người các ngươi rốt cuộc làm cái gì đó? Cái này tiểu muội muội ăn mì xong tại sao không có đi.” Hai người đang nô đùa lúc, nói đúng hơn một cái đùa một cái tức hộc máu. Từ trên tầng, Tần Hồng Miên tay ôm bạch hồ cùng với Vương Ngữ Yên đi xuống mở miệng hỏi.
“Ta cùng nàng nô đùa một chút.” Diệp Tiểu Y nhìn Tần Hồng Miên mở miệng nói.
“Thật sao? Ngươi không khi dễ cái này muội muội chứ?” Tần Hồng Miên nghi ngờ hỏi.
“Muội muội? Chết cười ta, ngươi vừa gọi nàng là muội muội? Ha ha, để ta giới thiệu một chút nàng là giang hồ bên trong người người khϊếp sợ, còn sở hữu tổng cộng một trăm linh tám cái thế lực lớn nhỏ, nàng chính là...” Diệp Tiểu Y liền lập tức giới thiệu.
“ n, ta là vô định đáng yêu tiểu muội muội Tiểu Đồng Đồng nha. Các vị tỷ tỷ ngươi xem tên này vừa rồi bắt nạt ta.” Thiên Sơn Đồng Mỗ (Lão) lập tức bán cái manh chỉ chỉ Diệp Tiểu Y một bộ tủi thân nói.
“Oa, thật đáng yêu tiểu muội muội. Lão bản ngươi không nên khi dễ nàng mới phải. Tiểu Đồng Đồng ngoan, một lát tỷ tỷ đưa ngươi về phòng nghỉ ngơi, hắn không dám khi dễ tiếp rồi ngươi.” Vương Ngữ Yên nhìn thấy Thiên Sơn Đồng Mỗ bán manh lập tức trái tim liền tan chảy ôm lấy nàng nói. Thiên Sơn Đồng Lão cũng lập tức lè lưỡi tinh nghịch nhìn Diệp Tiểu Y trêu trọc.
“Ta… lúc nào khi dễ qua nàng… Ngươi nhìn nàng rõ ràng kɧıêυ ҡɧí©ɧ ta...” Diệp Tiểu Y có chút không phục nói. Thiên Sơn Đồng Lão ngươi tuổi cũng đáng làm mấy nàng bà nội được không. Tại sao có thể như vậy không cần mặt mũi, da mặt ngươi tính cũng thật sự rất dày.
“Ngươi làm người như thế nào ta còn không rõ ràng. Tiểu muội muội, ngươi nói hắn thế nào khi dễ ngươi.” Tần Hồng Miên bảo vệ nàng hỏi.
“Hắn hắn… hu hu...” Thiên Sơn Đồng Lão không nói lập tức liền khóc lớn.
“Tiểu muội muội đừng khóc, ngươi nói ra tay giúp ngươi trừng trị hắn.” Tần Hồng Miên an ủi nàng.
“Hắn… hắn nói muốn… muốn cưới ta… sau đó hỏi ta có muốn…. muốn… ăn mì không? Chỉ cần ta liền chiều theo hắn…. hắn liền cho ta ăn… hắn hết sờ ta lại hôn… còn còn cả cái gì… cũng làm... Nhưng giờ hắn lại nói mình bị bệnh cái gì cũng không nhớ… hu hu ta không muốn sống nữa… vừa mới ra khỏi nhà liền bị hắn lừa mất,...” Thiên Sơn Đồng Lão thút thít nói không ra hơi.
Diệp Tiểu Y không khỏi trợn mắt giơ một ngón tay. Ngưu, ngươi sao không đi diễn kịch đi, thế giới chắc chắn thiếu một giải ảnh đế cho ngươi. Đều lớn tuổi vậy, cả mặt cũng không cần, lập tức bán cái manh. Thực sự đủ độc, đủ cao siêu.
“Cầm thú.”
“Đê tiện.”
Hai nữ đồng thời nhìn về phía Diệp Tiểu Y khinh thường. “Ngươi thật sự không phải là con người, nàng mới có bao nhiêu tuổi. Tiểu muội muội ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Năm nay ta vừa tròn mười tuổi.” Thiên Sơn Đồng Lão đáng yêu giọng nói.
“Mười tuổi? Ngươi đúng là súc sinh, cả mười tuổi đều có thể ra tay được. Ngươi có phải con người không hả? Đều nhỏ như vậy cũng có phản ứng? Khụ khụ… ta không có ý, ta chẳng qua nói muội muội ngươi chưa có lớn hắn cũng ra tay được. Rõ ràng là ấu da^ʍ, muội muội yên tâm, ta nhất định hảo hảo dạy dỗ hắn, có chúng ta tại, hắn tay nào khi dễ ngươi tay chặt hắn tay đó, chân nào khi dễ ngươi chặt hắn chân đó.” Tần Hồng Miên nhìn đến Diệp Tiểu Y đũng quần làm ra bộ cảnh cáo nói.
“Thực sự không có liên quan đến ta. Ta cùng nàng rõ ràng cái gì cũng chưa có làm qua.” Diệp Tiểu Y khổ sở nói. Hắn thực không có làm qua.
“Ngươi còn chối, tiểu muội muội đều khóc đến thành dạng này. Ngươi còn không nhận? Chẳng lẽ đợi lúc nàng cùng ngươi tạo ra người ngươi mới chịu nhận đến? Ta thật thất vọng về ngươi.” Tần Hồng Miên thất vọng nói.
“Diệp Lão Bản ta vốn tưởng ngươi chỉ có chút lưu manh, nhưng vẫn là một cái người tốt bụng, không nghĩ tới ngươi lại có thể là người như vậy, tiểu muội muội còn nhỏ như vậy ngươi cũng có thể ra tay? Ta thật nhìn lầm ngươi.” Vương Ngữ Yên ánh mắt cảnh giác nhìn Diệp Tiểu Y.
“Ta… ta … quả thật bị oan mà. Các ngươi tại sao tin nàng không tin ta. Nàng đều có thể đủ tuổi làm các ngươi bà nội nha.” Diệp Tiểu Y thành thật nói.
“Ngươi cho rằng chúng ta bị mù vẫn là coi chúng ta ngu ngốc? Nàng nhỏ như vậy liền có thể lớn bao nhiêu tuổi?” Hai nữ tức giận, cái này nam nhân quá vô sỉ rồi.
“Ngữ Yên chúng ta đưa tiểu muội muội lên lầu, không để ý đến hắn. Từ nay không cho ngươi động đến ta, hảo hảo cảnh tỉnh bản thân cách làm người.” Tần Hồng Miên ôm tiểu hồ ly sau đó liền cùng với Vương Ngữ Yên nói.
“Tiểu muội muội nhìn quần áo ngươi như vậy bẩn, ta dẫn ngươi đi tắm thế nào?” Vương Ngữ Yên nhìn Thiên Sơn Đồng Lão nói.
“Quá tốt rồi, cảm ơn tỷ tỷ. Tỷ tỷ nhất định muốn bảo vệ ta, hắn nhưng rất khi dễ ta nhỏ tuổi. Ta đi cùng ngươi.” Thiên Sơn Đồng Lão không muốn mặt nói.
“Được muội muội chúng ta đi.” Hai nữ lập tức dẫn Thiên Sơn Đồng Lão rời đi, trước khi đi nàng còn hướng Diệp Tiểu Y nháy mắt lè lưỡi trêu trọc một cái hắn.
“Thực không phải là lỗi tại ta mà.” Diệp Tiểu Y khóc không ra nước mắt nói. Cái này Thiên Sơn Đồng Lão ra tay thực sự quá cao, trả thù đến cả mặt mũi đều không cần, lập tức giả dạng trẻ tuổi bán cái manh manh.
Diệp Tiểu Y cuối cùng cũng chỉ có thể mặc kệ các nàng, nhưng mà hình như các nàng muốn đi tắm thì phải? Đi tắm thì… hắc hắc…
“Hệ thống ngươi có thứ gì có thể khiến người khác nhìn xuyên tường sao? Nhìn xuyên quần áo liền càng tốt.” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi.
“Keng, có mắt kinh nhìn xuyên của Thế Kỷ XX lấy từ trong thứ nguyên doraemon thế giới. Giá cả tiện nghi, ký chủ có muốn hay không?” Hệ thống bỉ ổi tiếng vang lên.
“Mắt kính nhìn xuyên? Mặc kệ nhìn xuyên liền tốt, lập tức làm tới cho ta một cái.” Diệp Tiểu Y lập tức vui vẻ nói. Khụ khụ, hắn thực sự không có muốn đi nhìn trộm, hắn mua cái này kính chỉ là để đảm bảo an toàn mà thôi. Nhỡ như ai cất giấu vũ khí cùng vật cấm hắn có thể đề phòng nguy hiểm đúng không. Nhìn các nàng tắm chẳng qua là vì khoa học mà hi sinh mình nhân phẩm. Mặc dù hắn không có nhân phẩm.
Buổi tối cũng dần đến, Diệp Tiểu Y tại trong bếp tiếp tục luyện tập mình đao công Phan Phang Đao Pháp. Thiên Sơn Đồng Lão lúc này liền từ đằng sau đi tới phía hắn.
“Ngươi đao pháp này thực sự rất lợi hại.” Thiên Sơn Đồng Lão kinh ngạc nói.
“Chỉ có hai thức mà thôi. Không có gì đặc biệt cả. Ngươi vẫn chưa đi nghỉ ngơi sao?” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi. Vào buổi tối, hắn đã hạn định cho mọi người có thể vào hắn trong bếp luyện tập nấu ăn. Nhưng có vẻ không mấy khả quan. Tần Hồng Miên cùng Vương Ngữ Yên tài nghệ nấu ăn đều đạt đến mức kinh khủng, nếu cái bếp này không chịu được nhiệt căn nhà này đã sớm bóc hơi thành tro bụi rồi. Thật sự kinh khủng.
“Chiêu thức nhiều hay không quan trọng lắm sao? Ta thấy nó thực sự rất lợi hại một chiêu cũng không thừa.” Thiên Sơn Đồng Mỗ cảm thán.
“Được rồi, đừng vỗ mông ngựa, ngươi tới tìm ta có chuyện gì?” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi.
“Không có việc liền không thể tìm ngươi.” Thiên Sơn Đồng Lão hỏi.
“Tất nhiên có thể.” Diệp Tiểu Y lắc đầu nói.
“Ta nghĩ rời đi một đoạn thời gian. Linh Thứu Cung cần ta trở lại, ta sẽ phá người tới giúp đỡ ngươi quán ăn.” Thiên Sơn Đồng Lão mở miệng nói.
“Không đi không được sao?” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi.
“Không thể, bảy mươi hai động ba mươi sáu đảo tuy nói là bị ta quản lý. Nhưng đã sớm có mưu đồ làm loạn, ta không trở về, Linh Thứu Cung e rằng sớm bị người diệt. Hiện tại ta đã khôi phục đầy đủ cũng nên trở về.” Thiên Sơn Đồng Lão thở dài nói. Nhờ có những tô mì của Diệp Tiểu Y còn có cả măng muối nữa nàng sớm hơn dự tính khôi phục.
“Vậy là đến chỉ để nói lời tạm biệt sao?” Diệp Tiểu Y nhìn nàng.
“Thực ra hiện tại ngươi đã là chưởng môn của Tiêu Dao Phái những thứ này ta nghĩ cũng nên đưa cho ngươi.” Thiên Sơn Đồng Mỗ móc trong người ra ba quyển sách đưa tới nói.
“Đây là cái gì vậy?” Diệp Tiểu Y nhìn ba quyển sách tò mò hỏi.
“Là Tiêu Dao Phái võ công. Môn đầu tiên liền là Thiên Sơn Triết Mai Thủ một bộ chưởng pháp. Quyển này liền là ta nghiên cứu ra Sinh Tử Phù và Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, là một bộ ám khí cùng hóa giải nó. Cuối cùng liền là ta chủ tu nội công, cũng là do sư phụ ta truyền cho ta Bát hoang lục hợp duy ngã độc tôn công. Tuy nó là tuyệt kỹ thần công nhưng ta nghĩ sẽ không giúp ích nhiều cho ngươi.” Thiên Sơn Đồng Lão đối với từng quyển sách nói. Nàng đã tận dụng thời gian đem ba môn võ công này chép ra giấy bên trên. Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công tuy nguy hiểm đối với người nội công thấp kém nhưng theo nàng thấy đối với Diệp Tiểu Y thì không có vấn đề gì.
“Cảm ơn ngươi.” Diệp Tiểu Y lập tức cầm lấy ba môn tuyệt học vui vẻ nói. Hắn đặc biệt chú trọng môn võ công này. Vốn muốn định từ từ để nàng giao nộp cho hắn, ai nghĩ nàng như vậy liền giao ra ngoài. Có môn võ công này hắn tuyệt đối có thể chế tạo ra vô hạn loli. Phải biết Thiên Sơn Đồng Lão trẻ mãi không già đều nhờ môn tuyệt học này, nếu hắn cho các nàng luyện môn này tuyệt học, lại lợi dụng mình y thuật để các nàng hóa thành loli, sau đó lại hóa thành thiếu phụ, sau đó lại hóa thành thiếu nữ dạng, nghĩ đến thật sự hăng hái.
“Sao ta cảm thấy ngươi có mấy phần tà ác vậy chứ? Chắc chắn không suy nghĩ chuyện gì đàng hoàng.” Thiên Sơn Đồng Lão có chút nghi ngờ nói. Nàng có cảm giác lên lấy lại môn võ công này nếu không nàng sẽ hối hận.
“Ngươi làm sao có thể nghĩ ta xấu xa như vậy, không cho ngươi đòi lại mấy môn này võ công, đồ đã vào miệng không lý nào ta nhả ra.” Diệp Tiểu Y mở miệng đề phòng nói. Ba môn võ công này hắn chỉ quan tâm đến môn này nội công mà thôi. Nhưng tất nhiên phải nói muốn cả ba nếu không cô nàng này liền muốn nghi ngờ.
“Ta làm sao có chuyện đòi lại đồ vật? Đúng rồi, ta còn có một thứ muốn đưa ngươi giải quyết.” Thiên Sơn Đồng Lão lôi từ ngoài vào một cái bao buộc một đầu cử động nói.
“Cái gì vậy chứ?” Diệp Tiểu Y ngạc nhiên hỏi.
“Ngươi mở ra liền biết.” Thiên Sơn Đồng Lão cười bí mật nói.
Diệp Tiểu Y mở ra bao tải lập tức vô cùng ngạc nhiên. Một cái nữ nhân vô cùng xinh đẹp với đôi môi đỏ, ánh mắt mê người, đôi má đỏ phấn hồng, ánh mắt như trăng, nước da như tựa nước, ánh sáng đưa lên nét mi nơi khóe mày, thực sự là vô cùng xinh đẹp.
“Đây là…” Diệp Tiểu Y thắc mắc.
“Xinh đẹp sao?” Thiên Sơn Đồng Lão ngắt lời.
“Xinh đẹp.” Diệp Tiểu Y thừa nhận.
“Cho ngươi đó, tùy ngươi hưởng dụng, ta đã hạ thuốc nàng. Ngươi có thể tùy tiện. Nếu không sài liền ném ra bên ngoài. Dù sao không có nam nhân đến nàng nhất định mốn chết.” Thiên Sơn Đồng Lão vui vẻ tà ác nói.
“Nàng là ai?” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi, cô nàng này từ bao giờ tốt bụng như vậy sao.
“Quan trọng sao?” Thiên Sơn Đồng Lão mở miệng hỏi.
“Ngươi có lòng tốt như vậy mới là lạ.” Diệp Tiểu Y khinh bỉ.
“Là Lý sư muội Lý Thu Thủy con gái, đây là Tây Hạ nước cũng là Lý Thu Thủy vùng đất, ta trốn đến đây để nàng không nghĩ tới. Nàng tên Ngân Xuyên Công Chúa. Tên thật liền là Lý Thanh Lộ. Lý Thu Thủy có thù với ta, liền để con gái nàng đến trả.” Thiên Sơn Đồng Lão khinh bỉ.
“Ngươi làm như vậy không tốt lắm, nàng dù sao cũng là ngươi sư chất nữ.” Diệp Tiểu Y có chút mắt giật giật nói. Hắn ngủ Lý Thu Thủy con gái sau lại muốn ngủ nàng, chẳng phải mẫu nữ song phi?
“Mặc kệ ngươi nghĩ thế nào, không sài liền ném ra ngoài, bên ngoài nam nhân đi lại không ít. Ta bất quản.” Thiên Sơn Đồng Lão lập tức mặc kệ biến mất để lại hắn cùng Ngân Xuyên lại trong bếp.
Diệp Tiểu Y nhìn đến Ngân Xuyên, đồ ăn đều đến tận miệng còn không ăn?