Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 418: Thiên long-mặt trái của nữ thần

Diệp Tiểu Y trở về mình căn lều, lúc này A Tử đã sớm tại hắn trên giường trần chuồng bị buộc chặt vào bốn góc của chiếc giường của hắn. Cơ thể đều run đến bần bật lên. Có vẻ như thuốc khiến cơ thể nàng cực kỳ ẩm ướt, trở lên nhạy cảm một cách lạ thường. Dù sao thì Tiết Mộc Y tính toán là cái thần y, đã không chế xuân dược thì thôi. Một khi chế ra nhất định là loại mạnh nhất. Cái này chỉ trách A Tử số nhọ.

“Ưʍ... ngươi là đồ khốn nạn… rốt cuộc cho ta uống cái gì thuốc?” A Tử cả người đều bủn rủn chân tay nói. Vốn dĩ nàng đang ngồi thoải mái uống trà, liền lập tức bị một đám nữ nhân xúm lại bắt uống thuốc rồi trói lên mặc kệ nàng kêu gào.

“Ngươi còn không rõ ràng? Thứ ngươi uống chính là xuân dược. Sao nói một chút cảm thụ thế nào? Có phải rất ngứa sao?” Diệp Tiểu Y đưa bàn tay chạm nhẹ nhàng vào cơ thể nàng nói.

“A… ưm… bỏ bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra… hộc hộc...” A Tử cả người lập tức cô rút vào rướn người lên sau đó lập tức kiệt sức thở hồng hộc, nàng không biết đây đã là lần thứ mấy nàng làm cái giường này ướt sũng. Nhưng chỗ đó vẫn cảm thấy cực kỳ tê nóng và ngứa.

“Cơ thể của ngươi so với ngươi cái miệng nhỏ này rất thành thật.” Diệp Tiểu Y sờ lên nàng cằm nói.

“Tại sao lại đối với ta như vậy?... ưm… chỗ đó không được… ta vừa mới.... ngươi mau dừng lại...” A Tử khóc không ra nước mắt, lưỡi đều cong lại nhô nhẹ ra ngoài. Cái tên này vậy mà đối với nàng phía dưới tiến hành chơi trò khắc nhập khắc xuất. Nơi đó thậm chí chính nàng còn chưa có từng chạm thử qua. Cái cảm giác thật lạ.

“Một chút thế đã không chịu được rồi? Nhưng bù lại rất nhiều mật ngọt. Cơ thể của ngươi làm rất tốt, về sau không muốn nín lại, âm thanh của ngươi nếu không để ta nghe được thì tốt nhất lên câm đi.” Diệp Tiểu Y hài lòng đánh giá nói.

A Tử nước mắt đều lăn dài trên mặt cả người đều mệt mỏi, ánh mắt có phẫn nộ có nhu tình lại có ham muốn, lại có sợ hãi nhìn về phía Diệp Tiểu Y. “Cầu ngươi… buông tha ta đi… ta sai rồi… ưm… a… đừng đừng ta không được nữa...”

Nàng mím chặt môi lại nhưng khi bị Diệp Tiểu Y nhìn lướt qua lập tức kêu thành tiếng, không chút nào che giấu. Thêm một lần nữa nàng cơ thể càng trở nên nhạy cảm dưới ngón tay của tên khốn nạn trước mặt. m thanh càng lúc càng không có dè dặt. Đến cuối cùng thì…

“Không được… ưm… làm ơn dừng lại… ta… ta muốn đi tiểu… ta thực cần đi tiểu...” A Tử đều nhanh khóc mặt đỏ ửng cầu xin cánh tay của Diệp Tiểu Y ngừng lại dưới linh mạch của nàng đào bới.

“Vậy thì đi tại chỗ đi. Ngươi xem không phải ta không muốn thả ngươi mà là cái này chưa được khai thông giếng ngọc co lại không muốn ta đi.” Diệp Tiểu Y cười dâʍ đãиɠ nói.

“Ngươi… a… không…. ưʍ...” A Tử lập tức cả người đều nhanh tới cực điểm. Nàng mật tủy cùng nướ© ŧıểυ lập tức cùng một lúc không hẹn mà làm ướt tấm giường của Diệp Tiểu Y. Cơ thể nàng hoàn toàn thả lỏng tứ chi mỏi rã rời nhưng cơ thể nàng vẫn còn ham muốn tột độ. Nếu không phải tứ chi bị khóa lại. Nàng thực sự sẽ không tự chủ mà tiếp tục tự tay làm cái chuyện xấu hổ này.

Ngay lúc này, sự kiêu sa của nàng bị đạp đổ hoàn toàn, đối với Diệp Tiểu Y nàng cảm thấy sợ hãi vô cùng. Vốn là một người thích sự mạo hiểm, còn là thích tra tấn kẻ thù một cách độc ác. Nhưng hiện tại, nàng còn cảm thấy Diệp Tiểu Y thủ đoạn đáng sợ hơn rất nhiều. Nàng là tra tấn con người trên thể xác của họ. Nhưng Diệp Tiểu Y là đùa giỡn với cả tâm hồn lẫn thể xác của đối phương. Thứ chi phối nàng bây giờ, là sự nhục nhã, sợ hãi, kɧoáı ©ảʍ cực lạc.

“A Tử ngươi hiện tại đã bán cho ta tất cả những gì ngươi có. Dù muốn hối hận cũng không kịp nữa rồi. Hiện tại, trước mặt ta không muốn cái gọi là kiêu sa, âm hiểm. Vì ngươi không hợp, nhớ kỹ ta có thể yêu thương ngươi… cũng có thể coi ngươi như món đồ chơi. Hiểu chứ?” Diệp Tiểu Y lấy một cái khăn từ trong ngực xoa xoa tay nắm sang một bên, sau đó bóp lấy nàng khuôn mặt xinh đẹp kéo lên nói.

“Cho ta… làm ơn cho ta nữa… ta muốn...” A Tử cả người đều khẽ run đối với Diệp Tiểu Y cầu xin, hưởng qua kɧoáı ©ảʍ khiến sự ham muốn của nàng dâng lên rất nhiều. Tứ chi khóa kín, chỉ có Diệp Tiểu Y có thể giúp nàng giải tỏa.

“Muốn sao? Gọi chủ nhân đi.” Diệp Tiểu Y cười lạnh nói. Dù ngươi có là gì trước mặt lão tử còn không phải ngoãn ngoãn.

“Chủ nhân, làm ơn cho nô tì nữa. Ta không chịu nổi nữa...” A Tử bỏ qua mình lòng tự trọng đối với Diệp Tiểu Y khiêu gọi, và tất nhiên trong lòng nàng đều đổ thừa cho là tại thứ thuốc chết tiệt này.

“Không chịu được nữa sao? Vậy thì cũng phải cho ta cố mà nhịn lại. Nếu như ngươi dám làm tấm giường này ướt thêm một lần nào nữa. Ta đảm bảo đống ngựa trong chuồng đều có thể trở thành ngươi một phần. Biết không?” Diệp Tiểu Y ghé sát vào tai của nàng thì thầm sau đó đứng dạy đối với nàng cười hiền hòa nói. Hắn là hù nàng thôi, chẳng qua nếu nàng dám cùng nam nhân khác quan hệ hay phản bội hắn, hắn đảm bảo không chỉ ngựa, mà cẩu cũng có thể chơi chết nàng.

“Ta… ưm a… không được....Ta… ta không cố ý… thực không cố ý...” A Tử cả người đều run rẩy nói. Vừa rồi nàng lại lần nữa tới. Nhìn nụ cười xinh đẹp của Diệp Tiểu Y nàng không hiểu sao, cả người đều sợ hãi tột độ.

“Không sao, coi như bỏ qua cho ngươi một lần. Nhưng muốn có trừng phạt nhất định.” Diệp Tiểu Y âm trầm cười nói.

“Đừng đừng… ưm…. a… ực….” A Tử lập tức bị Diệp Tiểu Y hôn mạnh xuống đôi môi. Vốn rất muốn cắn, nhưng không hiểu sao lập tức phối hợp theo lưỡi của Diệp Tiểu Y, thậm chí còn có chút phần tham lam, uống vào nước bọt của hắn. Có chết nàng cũng không nghĩ tới, sẽ có ngày nàng uống nước bọt của cái nam nhân xa lạ mà cảm thấy như thế ngon miệng.

“Rất tốt, ngươi mùi vị cũng không tệ. Lần này buôn bán có vẻ lời.” Diệp Tiểu Y khẽ lau đi khóe miệng nước bọt của A Tử sờ lên mặt nàng nói.

“Ngươi… ngươi cho ta uống cái gì… tại sao cơ thể ta nóng như vậy chứ...” A Tử vừa mới cảm thấy cơ thể bớt nóng một chút, lập tức một lượt địa hỏa từ dưới truyền lên. Cơ thể cũng lập tức ngứa ngáy, hay hân cỗ gắng co vào tạo thành ma sát.

“Đó là ngươi lần này trừng phạt. Một chút đan dược lúc rảnh tay chế một chút. Có người nói nó là kích tiểu đan, ta thích gọi nó là Tiết Liên Đan… Nếu như ngươi còn dám làm ướt cái này tấm giường… ta không đảm bảo điều gì sẽ xảy ra đâu. Yên tâm, tối nay sẽ không có ai vào đây đâu, ngươi có thể thoải mái tận hưởng.” Diệp Tiểu Y nói xong lập tức quay người rời đi ra ngoài.

“Ưm… đừng đi… ta… a… không được… ưm… nhịn xuống… cho ta nhịn xuống...” A Tử cố gắng nhịn đi mình nỗi buồn tiểu cùng kɧoáı ©ảʍ từ hai loại thuốc kích đến tại trên giường cắn răng chịu đựng. Lần đầu tiên nàng cảm thấy mình hoàn toàn sụp đổ đến như vậy. Diệp Tiểu Y là cái ác ma. Mới chỉ vừa rồi nàng còn muốn trả lại hắn gấp mười, nhưng giờ… nàng hoàn toàn sợ hãi. Không có một tia dám phản kháng.

Vừa ra đến ngoài, Thạch Thanh Lộ vốn đang rình coi thấy Diệp Tiểu Y đi ra lập tức rùng mình đến chết cứng không dám động đậy.“ Giáo chủ… ta ta… không cố ý nhìn trộm đâu.”

“Ngươi có rình trộm ta cũng không có trách ngươi, dù sao trước sau cũng muốn gặp. Nàng là mới thϊếp thân thị nữ. Ngươi vào đó chăm sóc nàng, không được thả nàng ra. Nếu như nàng muốn đi vệ sinh, ngươi lén giúp nàng cái. Ta coi như không biết. Hiểu không?” Diệp Tiểu Y mở miệng nói.

“Giáo chủ… ngươi đối với nàng như vậy có phải quá dã man không? Dù sao nàng cũng là nữ nhi… với lại rõ ràng là cho nàng uống thuốc còn muốn ta cho ngươi dọn dẹp.” Thạch Thanh Lộ u oán nói. Giáo chủ sẽ không đối với nàng như vậy chứ? Nhưng khi đối mặt với nàng mặc dù có đáng ghét nhưng cũng không đến nỗi vậy.

Với vẻ mặt bề ngoài của nữ thần, Diệp Tiểu Y nội tâm lại chẳng khác gì mặt trái của nữ thần cả. Đầy đủ độc ác, đầy đủ nham hiểm, cũng đầy đủ thủ đoạn có thể xuất ra. Đặc biệt là đối với nhân tâm. Hắn thực rất biết cách chơi đùa.

“Mỗi nữ nhân đều có cách dạy riêng của nó. Ta biết ngươi suy nghĩ gì, cũng biết ngươi tốt bụng. Ta sẽ không dùng cách này đối với ngươi. Nhưng mà… ngươi quá tốt bụng cũng quá ngốc, nếu như ngươi thả nàng, thì cũng cần một người thay thế vào chỗ đó. Ngươi đoán xem sẽ là ai?” Diệp Tiểu Y vỗ nhẹ vai nàng nói.

“ y, ta đi trông coi không cho nàng thoát.” Thạch Thanh Lộ lập tức hiểu ý nói sau đó chạy lẹ vào bên trong.

“Rất thông minh.” Diệp Tiểu Y gật đầu nghĩ. Nàng cũng chỉ là muốn Thạch Thanh Lộ không ngu ngốc đến nỗi phản bội hắn tin niệm thả đi A Tử mà thôi. Lúc này, Diệp Tiểu Y cũng là lúc bắt đầu hành động. Ngày mai đánh lên Tinh Túc Phái còn cần chuẩn bị một bước cuối cùng.