Vô Thượng Sát Thần

Chương 1873: Hợp Mưu

Tiêu Phàm nghe thấy vậy liền chau mày, việc mà hắn muốn chẳng phải là đối phó với Tiếu Thương Sinh hay sao?

Có chút rắc rối, lẽ nào không thể thành công?

Nghĩ đến sự bất an trước đây của mình, Tiêu Phàm càng thêm khẳng định những gì Tiếu Thiên Cơ nói đều là chính xác.

Chỉ là có thể kết quả sẽ không thành công. Không thành công thì không làm hay sao?

Đây không phải là cách làm người của Tiêu Phàm, gϊếŧ linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh vốn đã là một chuyện vô cùng nguy hiểm, từ lúc bắt đầu đã không chắc chắn sẽ thành công.

Đã đi tới bước này, nếu cứ thế mà từ bỏ thì Tiêu Phàm sẽ coi thường chính mình.

Hơn nữa có một giọng nói trong đầu nói cho hắn biết rằng chuyện đó nhất định phải làm nếu không thì sẽ có rất nhiều chuyện không lường trước được xảy ra.

“Cố nhân? Cố nhân gì?” Tiêu Phàm nhìn Tiếu Thiên Cơ đầy nghi hoặc.

“Điều này thì chỉ có ngươi mới biết được.” Tiêu Thiên Cơ cười ý vị.

Sắc mặt Tiêu Phàm hơi trùng xuống, trong đầu nghĩ rằng đám người bước vào Thiên Địa Lao Ngục lần này, ngoài hắn, Kiếm La và Võ Nhược Phong ra còn có Trọc Thiên Hồng và Chiến La.

Hơn nữa, có vẻ như còn có mười cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong, trong đó bốn người đã bị hắn gϊếŧ chết, Vân Hạc bị hắn bắt sống, nhưng trong đó còn có năm người của Chiến Thiên Nhất không rõ tung tích.

Chắc chắn Trọc Thiên Hồng và Chiến La sẽ không hãm hại hắn, như vậy thì chỉ còn đám người của Chiến Thiên Nhất thôi.

“Có thể đám người của Chiến Thiên Nhất biết đến tên Kiếm Hồng Trần của ta.” Tiêu Phàm nghi ngờ trong lòng. “Nếu bọn chúng làm thân phận của ta bị bại lộ trước Tiếu Thiên Cơ thì…”

Nghĩ tới đây, ánh mắt tiêu phàm chợt lóe lên một tia lạnh lùng. Khả năng đó rất cao, bởi vì đám người Chiến Thiên Nhất là người của Chiến Thần điện, mà khả năng Tiếu Thương Sinh là kẻ tồn tại đứng sau Chiến Thần điện.

“Những thứ ta nhìn thấy là sắp xảy ra, nhưng chưa chắc đã ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng, nếu mục tiêu của chúng ta giống nhau thì ta sẽ giúp ngươi.” Tiếu Thiên Cơ nói.

Người khác không biết nhưng Tiếu Thiên Cơ thì biết rõ, chính vì sự không lường trước được nơi Tiêu Phàm mà bọn họ mới có cơ hội đối phó được với Tiếu Thương Sinh.

Nếu tương lai đã được định đoạt thì Tiếu Thiên Cơ có cố gắng đến mấy cũng vô ích.

Hắn có thể dự đoán tương lai nhưng lại không có năng lực để thay đổi tương lai, cùng lắm chỉ có thể đón cát tránh hung mà thôi, đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa hắn và Thiên Nhân tộc.

“Đại ca, chúng ta giúp hắn làm gì?” Lục vương tử thấy không cam tâm, hắn hận Tiêu Phàm tới tận xương tủy, làm sao mà có thể giúp Tiêu Phàm được cơ chứ.

“Tương lai là thứ quá huyền diệu.” Tiêu Phàm hít một hơi thật sâu, cuối cùng đưa ra một quyết định. “Chỉ cần có đủ thực lực của bản thân thì có thể đạp bằng mọi kẻ địch dưới chân.”

Dựa vào thực lực hiện tại của hắn thì đến ngay cả linh hồn phân thân nửa bước Thiên Thần cảnh của Tiếu Thương Sinh hắn cũng không sợ, vậy thì còn lý do gì để hắn phải rút lui chứ?

“Nói như vậy là ngươi đã quyết định rồi?” Sắc mặt của Tiếu Thiên Cơ sáng lên.

Tiêu Phàm gật đầu. Lúc này Tiếu Thiên Cơ đột nhiên liếc nhìn Tiếu Thiên Tà cùng nữ tử kia một cái, hai người đó đồng thời di chuyển, đánh về phía Lục vương tử.

Thực lực của hai người bên Tiếu Thiên Tà và hai người bên Lục vương tử chênh lệch quá xa, hơn nữa lại đánh bất ngờ nên trong thoáng chốc đã khống chế được hai người họ.

“Đại ca, các người làm gì vậy?” Lục vương tử quát ầm lên, hắn có nằm mơ cũng không ngờ Tiếu Thiên Cơ lại đối phó với hắn.

Các vương tử và công chúa khác không hề có quan hệ máu mủ với hắn, nhưng Tiếu Thiên Cơ là anh ruột của hắn cơ mà, đến anh ruột còn đối phó với hắn hay sao?

“Kiếm huynh, tạm thời giao bọn họ cho huynh đó.” Tiếu Thiên Cơ phong ấn tu vi của đám người Lục vương tử, sau đó ném tới trước mặt Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm gật đầu, hắn châm thêm vài cây kim vào người bọn họ, sau đó phất tay, hai người đó liền bay vào bên trong tiểu thiên địa.

Hắn nhìn Tiếu Thiên Cơ bằng ánh mắt đầy ý vị, mặc dù không biết vì sao lúc nãy Tiếu Thiên Cơ không đoán ra được việc của bản thân hắn nhưng Tiêu Phàm có thể chắc chắn được rằng lúc trước hắn đã đoán ra được điều gì đó.

Nếu không thì hắn không thể nào lại cố ý tập trung tất cả các vương tử và công chúa lại sau đó hốt gọn một mẻ tất cả bọn họ được.

Hơn nữa, chắc chắn Tiếu Thiên Cơ cũng biết được một vài bí mật của Tiêu Phàm, thậm chí hắn còn biết rõ việc tứ vương tử bị bắt sống nữa.

Chỉ có điều Tiêu Phàm không biết rằng nếu không phải vì hắn đã lĩnh ngộ được Tâm Luyện Cổ Kinh thì có lẽ sẽ còn có rất nhiều sự việc sẽ bị bại lộ trước mặt Tiếu Thiên Cơ.

“Hai người các ngươi có thể ngăn cản được Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù của Tiếu Thương Sinh?” Tiêu Phàm nhìn về Tiếu Thiên Cơ và nử tử kia, hắn đã đoán ra được tên của nữ tử đó, có lẽ đó chính là nhị công chúa Tiếu Thiên Vận.

Nghe đồn, thực lực của Tiếu Thiên Vận vô cùng mạnh mẽ, thân thể nàng giống như bạo long, một quyền có thể đập nát một Chiến Thần cảnh đỉnh phong.

Nhìn nhìn dáng vẻ thanh tú của Tiếu Thiên Vận, Tiêu Phàm cảm thấy hơi khó tin, một nử tử thoát tục, mỹ lệ như thế này, sao lại có thể bạo lực đến như vậy được?

Nhưng sau khi Tiêu Phàm thực sự chứng kiến thực lực của Tiếu Thiên Vận thì hắn cảm thấy bị dọa không hề nhẹ.

“Trong vòng thời gian uống cạn nửa chén trà thì không vấn đề gì.” Tiêu Thiên Cơ gật đầu “Ta có thể phong ấn chính mình, không để Tiếu Thương Sinh đoạt xá.”

“Tức là, bất luận thế nào Tiếu Thương Sinh cũng không thể đoạt xá ngươi được?’’ Tiêu Phàm nhìn Tiêu Thiên cơ đầy nghi hoặc. Hắn không ngờ rằng Tiếu Thiên Cơ lại còn có khả năng như vậy.

Tiếu Thiên Cơ gật nhẹ đầu, sau đó Tiêu Phàm nhìn Tiếu Thiên Vận, sắc mặt cô ấy không hề thay đổi, giọng nói vô cùng tự nhiên: “Hắn sẽ không cướp đoạt cơ thể một nữ tử như ta, nếu mà hắn ngốc như vậy thì trong quá trình đó đủ để ngươi kịp gϊếŧ chết hắn.”

“Vậy sơ hở duy nhất bây giờ chính là Lục vương tử.” Tiêu Phàm nhíu hai mắt.

Sắc mặt Tiếu Thiên Tà lóe lên sự bất an, lúc này Tiếu Thiên Cơ nói: “Có lẽ lão bát cũng có thể cầm cự được thời gian khoảng nửa chén trà đúng không.”

“Đúng vậy.” Tiếu Thiên Tà nhẹ gật đầu, bị Tiêu Thiên Cơ nói ra như vậy thì hắn không còn giữ lại được gì cho mình nữa rồi, chỉ còn biết trầm ngâm: “Linh hồn của ta có thể chống cự với hắn trong một khoảng thời gian ngắn, một khi vượt qua khoảng thời gian uống cạn nửa chén trà thì các ngươi hãy gϊếŧ chết ta đi.”

“Gϊếŧ ngươi? Vậy điều kiện mà ngươi đã hứa với ta thì sao?” Tiêu Phàm cười nhàn nhạt.

Tiếu Thiên Tà chỉ biết cười đau khổ. Đối mặt với linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh, hắn không cảm thấy nắm chắc được điều gì, thời gian uống cạn nửa chén trà đã là cực hạn rồi.

“Được rồi, để ta nói kế hoạch của mình.” Thần sắc của Tiêu Phàm đột nhiên trở nên nghiêm túc. “Thứ nhất, bất luận thế nào chúng ta cũng phải phá hủy cơ thể của Tiếu Thương Sinh, bắt linh hồn của hắn thoát ra, đương nhiên nếu có thể trực tiếp gϊếŧ chết hắn là tốt nhất.”

“Thứ hai, nếu không gϊếŧ được linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh thì nhất định khiến hắn không thể thâm nhập vào cơ thể của Đại vương Tử và Nhị công chúa, ta sợ không nhịn được mà gϊếŧ hai người, bước cuối cùng là dẫn nhập linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh vào cơ thể của Bát vương tử.

“Dẫn nhập vào cơ thể của lão bát?” Tiếu Thiên Cơ cảm thấy nghi hoặc.

Tiếu Thiên Tà dường như nghĩ ra điều gì liền hít một hơi thật sâu và nói: “Lão đại, nghe lời Kiếm huynh đi, mọi người cố gắng dẫn nhập linh hồn của lão già đó vào cơ thể ta.”

Mặc dù Tiếu Thiên Cơ không biết tại sao Tiếu Thiên Tà lại tự tin đến thế nhưng hắn nghĩ có lẽ giữa Tiêu Phàm và Tiếu Thiên Tà có bí mật nào đó mà hắn không biết, thậm chí có lẽ bọn họ đã sớm nghĩ ra cách đối phó với Tiếu Thương Sinh rồi.

Nghĩ tới đây hắn lại thấy bình thường trở lại, trong lòng thầm nghĩ: “Trong số những huynh đệ tỷ muội này, người suy nghĩ sâu xa nhất không phải là ta mà chính là lão bát.”

“Các công việc cụ thể ta sẽ nói tỉ mỉ với mọi người thêm một chút.” Tiêu Phàm lại nói, sau đó thuật lại toàn bộ kế hoạch của mình một lần nữa. “Đều rõ cả rồi chứ.”

Mọi người gật đầu, Tiếu Thiên Tà nói: “Vậy giờ phải làm sao?”

“Cũng đã đến lúc rồi, có lẽ có người sắp tới đây đón Kiếm huynh rồi đấy.” Tiếu Thiên Cơ cười nhàn nhạt, mắt hắn lóe lên một tia sáng sắc bén.

Quả nhiên, hắn vừa dứt lời thì một vài bóng người xuất hiện trước cửa, rồi một giọng nói sắc lạnh vang lên: “Thần chủ mời Thần Dược Sư Kiếm Hồng Trần.”