Tiêu Phàm một kiếm chém ra, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang, tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng khí tức ngột ngạt.
Kiếm La chỉ biết đứng mũi chịu sào, hắn muốn chạy, nhưng đột nhiên phát hiện thân thể của mình tựa như không chịu nghe theo sai khiến, cứ như bản năng hai tay cầm kiếm đón lấy luồng kiếm mạnh mẽ kia.
Một cảm giác tử vong quanh quẩn trong lòng Kiếm La, loại cảm giác này đã hơn ngàn năm chưa từng từng có.
Chẳng lẽ ta thật sự phải chết ở chỗ này? Kiếm La thực sự không cam lòng.
"Uỳnh…!"
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cuốn lấy Kiếm La vào sâu bên trong, năng lượng cuồng bạo rung chuyển khiến hư không bị cắt thành hai nửa, vô số kiếm khí bay thẳng lên trời.
Mặt đất bốn phương tám hướng tràn ngập những vết nứt to lớn, cả mảnh không gian cũng bắt đầu sụp đổ, mà nguyên nhân tạo nên tất cả điều này, chỉ bởi nhát kiếm của một ngũ biến Chiến Thần mà thôi.
"Xẹt…" Nhìn thấy một nửa không gian bị phá hủy, mọi người hắt ra một hơi lạnh.
Đây quả thật là sự hủy hoại tạo ra bởi một ngũ biến Chiến Thần sao?
Nếu như không phải tận mắt chứng kiến, bọn họ cũng sẽ không dám tin, đây quả thực là chuyện chỉ có trong tưởng tượng.
"Kiếm La đại nhân!" khoảnh khắc có người lấy lại tinh thần ra sức gọi lớn.
Uy lực của đường kiếm này đã phá vỡ ngạo khí trong lòng tất cả mọi người, bọn họ yếu nhất cũng là lục biến Chiến Thần, tưởng rằng Tu La điện chủ thế hệ này cũng chỉ ở mức như vậy.
Tuy nhiên hiện tại Tiêu Phàm đã dùng thực lực chứng minh cho bọn họ biết, ngũ biến Chiến Thần đôi khi cũng có thể đương đầu với cửu biến Chiến Thần!
Ánh mắt đám người chăm chú nhìn vào bên trong đám bụi bặm kia, trước tiên bọn họ muốn biết rõ ràng kết quả trận đấu, mặc dù bọn họ đều thừa nhận thực lực và địa vị của Tiêu Phàm, nhưng cũng không muốn Kiếm La chết ở nơi này.
Qua mấy nhịp hơi thở, đám bụi bặm kia từ từ lắng xuống, dựa vào nhãn lực của mọi người có thể thấy rõ tất cả bên trong.
Giờ khắc này, mọi người trợn tròn hai mắt, kinh ngạc vô cùng.
Ở trung tâm, Tiêu Phàm đứng lơ lửng trên không, một kiếm hung tàn chém xuống, trước hắn là một nam tử mặc huyết sắc chiến giáp hai tay nắm chặt một thanh huyết sắc Yển Nguyệt đao chặn đường kiếm của Tiêu Phàm, hai luồng cuồng bạo kiếm khí và đao khí không ngừng đánh thẳng ra tứ phương.
"Hình Thánh đại nhân!" Có người kêu lên sợ hãi.
Không sai, người đối diện Tiêu Phàm đã không phải là Kiếm La, mà là Hình Thánh, đám người có thể rõ ràng cảm nhận được, cánh tay run rẩy của Hình Thánh.
Phải biết rõ, Hình Thánh đã là Chiến Thần viên mãn, ngay cả hắn cũng bị Tiêu Phàm làm chấn động đến run rẩy, chứng tỏ uy lực của đường kiếm vừa rồi kinh khủng đến nhường nào?
Phía sau Hình Thánh, Kiếm La sắc mặt trắng bệch, mồ hôi ướt đẫm y phục, trải qua đường kiếm vừa rồi, hắn có cảm giác vừa dạo qua một vòng tại quỷ môn quan.
Thuộc hạ của hắn ai nấy cảm thấy có chút may mắn, may mắn khi đối thủ mà Tiêu Phàm ra tay không phải mình, bằng không khả năng đã chết bởi đường kiếm vừa rồi, tất nhiên Hình Thánh sẽ cứu Kiếm La, nhưng chưa chắc sẽ cứu bọn họ.
"Choang…!"
Không đợi đám người lấy lại tinh thần, khí thế trên người Tiêu Phàm lại dâng cao, hắn thu trường kiếm lại, kiếm khí vô tận quanh thân tỏa ra, thần lực sôi trào mãnh liệt.
Xung quanh người hắn, xuất hiện bốn loại hào quang, chính là sức mạnh của bốn loại Áo Nghĩa.
"Đột phá rồi chăng?" Đám người kinh ngạc không thôi, Tiêu Phàm đang là ngũ biến Chiến Thần, đột phá lần nữa không phải sẽ là lục biến Chiến Thần sao?
Dựa vào thực lực của hắn, nơi này ngoại trừ Hình Thánh, còn có ai là đối thủ?
Nhưng chuyện khiến bọn họ càng thêm kinh ngạc xảy ra, bốn loại hào quang quanh thân Tiêu Phàm cùng lúc tỏa sáng, như vậy nói lên điều gì, tất cả mọi người ở đây đều hiểu rõ.
Đây chính là sự đột phá sức mạnh cùng một lúc của bốn loại Áo Nghĩa, nói cách khác, Tiêu Phàm đã lĩnh ngộ sức mạnh của bốn loại áo nghĩa, tất cả đều lĩnh ngộ đến sáu thành.
Áo Nghĩa không phải là từ từ lĩnh ngộ từng chút một sao? Có thể một lần lĩnh ngộ cả bốn loại sao?
"Thiên phú biếи ŧɦái!" Có người thán phục không ngớt, lĩnh ngộ cùng lúc bốn loại Áo Nghĩa, thậm chí những người ở đây đều không có khả năng làm được, bao gồm cả Hình Thánh.
Đúng lúc đó, Tiêu Phàm động thủ một lần nữa, trong đồng tử của hắn bỗng nhiên bắn ra hai đạo tinh quang, mạnh mẽ như thần kiếm.
Sau đó, Tu La kiếm trong tay Tiêu Phàm cũng bắt đầu nhảy múa, có điều mục tiêu lần này, lại không phải là Kiếm La, mà là Hình Thánh.
Hắn lại muốn khiêu chiến Hình Thánh?
Khóe miệng đám người hơi động, hắn mới vừa đột phá lục biến Chiến Thần mà thôi, sao có thể là đối thủ của Hình thánh?
Hình Thánh nhíu mày, thân hình nhanh chóng thoái lui, huyết sắc Yển Nguyệt Đao trong tay hắn bay múa, công thủ đồng nhất, không cho Tiêu Phàm cơ hội áp sát.
Quanh thân Tiêu Phàm luồng khí chết chóc kia lại xuất hiện, ngưng tụ thành một thanh Sát Phạt kiếm, nhìn qua chỉ là một thanh kiếm hết sức bình thường, nhưng ẩn chứa uy lực vô cùng phi phàm.
Hơn nữa, tốc độ của Tiêu Phàm càng lúc càng nhanh, tốc độ của Hình Thánh cũng càng lúc càng nhanh, rất ít người ở đây có thể nhìn thấy thân ảnh của họ.
"Hình Thánh đại nhân đang qua chiêu với điện chủ?" Du Ảnh kinh ngạc nhìn trận chiến ở đằng xa, lập tức lấy lại bình tĩnh, từ từ thả lỏng cơ thể.
Hắn đúng là sợ Hình Thánh gϊếŧ Tiêu Phàm, dù sao Kiếm La cũng là thuộc hạ trung thành nhất của Hình Thánh, Kiếm La sở dĩ đối phó Tiêu Phàm cũng chỉ vì muốn giúp Hình Thánh tranh đoạt Tu La truyền thừa mà thôi.
Nhưng hiện tại chẳng những Hình Thánh không trả thù Tiêu Phàm, ngược lại còn qua chiêu với hắn, đủ để chứng minh trong nội tâm của Hình Thánh đã thừa nhận thực lực của Tiêu Phàm.
Sau khoảng thời gian uống cạn nửa chén trà, trận chiến của Tiêu Phàm và Hình Thánh bao trùm một phương, đột nhiên hai người chạm vào nhau một cái rồi tách ra xa hai mươi trượng nhìn nhau.
"Lục biến Chiến Thần." Tiêu Phàm khẽ nhả một hơi thở, tỉnh lại từ giấc mộng, Tiêu Phàm đã đột phá lục biến Chiến Thần, chỉ là còn kém một chút xíu.
Đối đầu với Kiếm La, Tiêu Phàm đã ngộ ra, không ngờ đột phá đến lục biến Chiến Thần, bốn loại sức mạnh huyền ảo kia cũng đồng thời đột phá.
"Đa tạ tiền bối." Tiêu Phàm thở sâu, hành lễ với Hình Thánh, phép lịch sự này xuất phát từ nội tâm của hắn, trong thời điểm then chốt Hình Thánh đã không ích kỷ toan tính, thật hiếm có!
Hình Thánh lắc đầu, mỉm cười nói: "Có thể cùng điện chủ đại nhân so tài, là may mắn của thuộc hạ!"
Nghe câu nói này, Tiêu Phàm cũng cười, bởi vì Hình Thánh đã công nhận mình.
Điều hắn không biết là, trong lòng Hình Thánh cũng rất phiền muộn, bây giờ Tiêu Phàm đã có thể cùng hắn so tài, nếu như đột phá thất biến Chiến Thần, liệu hắn còn là đối thủ của Tiêu Phàm nữa không?
"Kiếm La, còn không nhận lỗi với điện chủ đại nhân?" Hình Thánh đột nhiên phẫn nộ quát.
Kiếm La từ xa nghe vậy mắt long lên, bất chấp tất cả quỳ một chân xuống đất, hành lễ: "Kiếm La đắc tội điện chủ, xin điện chủ đại nhân trách phạt, Kiếm La không có lời oán giận!"
"Chúng ta có mắt không biết Thái Sơn, xin điện chủ giáng tội!"
"Xin điện chủ giáng tội!"
Tu sĩ khác thấy vậy, cũng nhao nhao chạy đến bên cạnh Kiếm La quỳ xuống, hiện tại Tiêu Phàm đã đột phá lục biến Chiến Thần, có lẽ trong lúc cao hứng sẽ tha thứ cho họ chăng?
Tiêu Phàm nhìn Hình Thánh một lát, trong lòng có chút bất đắc dĩ, do Hình Thánh qua chiêu với hắn thì hắn mới có thể ổn định ở lục biến Chiến Thần, hắn vẫn phải giữ chút thể diện cho người ta.
Nhìn đám người quỳ lạy trên mặt đất, Tiêu Phàm hít sâu một hơi rồi nói: "Bổn điện chủ cũng có lỗi, tất cả mọi người đứng lên đi, việc này nên dừng lại ở đây."
Tiêu Phàm cũng trẻ tuổi nóng tính, hắn vẫn thích mềm mỏng hơn là cứng rắn, cách xử lý việc này cũng tương đối dứt khoát.
"Đa tạ điện chủ!" Trong lòng mọi người vui mừng, không ngờ sự việc lại xoay chuyển, họ lại trở về Tu La điện.
Đám người đứng dậy, có điều Kiếm La vẫn quỳ trên mặt đất không nhúc nhích, điều này không khỏi làm họ ngạc nhiên.
"Kiếm La, ngươi còn sợ bổn điện chủ khi khác tìm ngươi tính sổ sao?" Tiêu Phàm buông lời trêu đùa Kiếm La đang quỳ trên mặt đất, chuyện đã thông suốt, Tiêu Phàm đương nhiên sẽ không tính toán gì nữa.
"Còn xin điện chủ đại nhân cho thuộc hạ một cơ hội lập công chuộc tội, để thuộc hạ trở thành hầu cận của điện chủ đại nhân!" Đột nhiên Kiếm La quỳ hai gối xuống, đầu hướng sát đất hành lễ.