Ngũ Hành Thiên

Chương 36: Ác mộng

“Thật không ngờ, Đoan Mộc đồng học lại lợi hại đến trình độ như vậy!”

“Đúng vậy a, hơn nữa nhân phẩm hắn cũng tốt, cam nguyện ở lại Tùng Gian viện, cảm tình nặng như vậy, ta trước đây đã trách lầm hắn.”

“Đúng vậy, xem ra Đoan Mộc đồng học là kiểu người trong nóng ngoài lạnh!”



Dựa theo thông tin thì hôm nay là ngày Đoan Mộc Hoàng Hôn trở về thành Tùng Gian. Nhân viên học viện biết được tin tức này đã cố ý tụ tập toàn bộ thầy trò trong trường để tổ chức một nghi thức chào đón đặc biệt. Cho dù là phu tử hay là đệ tử thì trên khuôn mặt mỗi người đều tràn đầy vui sướиɠ và hớn hở. Đây là vinh dự chưa từng có trong lịch sử của Tùng Gian viện. Chỉ cần một năm thôi mà đã tiến vào top 20 của Cảm Ứng Tràng. Điều này không chỉ mang lại thanh danh suông cho Tùng Gian viện mà còn có chỗ tốt thực sự nữa.

Chỉ cần có thể giữ chân Đoan Mộc Hoàng Hôn thì mỗi năm Tùng Gian viện đều có thể thu hoạch được một số lượng điểm tích lũy kha khá. Điểm tích lũy của một mình Đoan Mộc Hoàng Hôn đã vượt qua toàn bộ điểm tích lũy của các học viên khác cộng lại. Điểm tích lũy có liên quan đến chuyện bình xét cấp bậc, tài nguyên được cung cấp của Tùng Gian viện trong tương lai. Đoan Mộc Hoàng Hôn bây giờ quả thực xứng đáng với danh hiệu con gà đẻ trứng vàng.

Đoan Mộc Hoàng Hôn có thể đạt được chiến tích kinh người như vậy, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của viện. Mà Đoan Mộc Hoàng Hôn công khai tỏ thái độ ở lại Tùng Gian Viện, càng làm cho viện giống như có được miếng bánh từ trên trời rơi xuống trực tiếp nện vào trong miệng, cho nên mới có nghi thức hoan nghênh lần này. Lúc này, vô luận là phu tử hay học viên đều cam tâm tình nguyện.

Đoan Mộc Hoàng Hôn mang lại rất nhiều lợi ích cho viện ở hầu hết các phương diện, như tiền lương cho các phu tử, tài nguyên tu luyện cho học viên...theo mức độ mà phân chia khác nhau.

Nhưng mà chăm chú nhất vẫn là nữ sinh của Tùng Gian viện, thanh danh của Đoan Mộc Hoàng Hôn đối với nữ sinh trong viện vốn đã kinh người, mà hiện tại hắn đã trở thành thần tượng của toàn bộ Cảm Ứng Tràng, càng làm cho đám thiếu nữ này điên cuồng.

“Tỷ muội chúng ta phải giữ vững tinh thần! Chúng ta không thể bị những tiểu yêu tinh của viện khác vượt mặt.”

“Đúng rồi! Hoàng Hôn là của nhà chúng ta, làm gì đến phiên các nàng? Muốn nhúng chàm Hoàng Hôn của chúng ta thì phải hỏi trước xem lão nương có đồng ý không đã!”

“Nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, để cho những ả phóng đãng kia tránh xa được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu!”

“Chúng ta phải cho Hoàng Hôn biết rõ, ai mới là người thật sự yêu quý hắn!”



Các nữ sinh mặc những bộ trang phục đẹp đẽ, quý giá và lộng lẫy nhất của các nàng để tham dự buổi lễ, ai ai cũng trang điểm vô cùng xinh đẹp.

Bắt đầu từ cửa thành, thầy trò của Tùng Gian Viện đã chiếm cứ, xếp hàng hai bên đường đi để hoan nghênh, đội ngũ chào đón nối liền không dứt, từ cửa thành cho đến cửa trường Tùng Gian viện.

Thương gia hai bên đường đi cũng nhao nhao treo lên cờ màu, đạo tràng các nhà cũng phái ra tiểu nhị của nhà mình, kéo ra tranh hay chữ viết. Các lão bản của họ ai cũng vui vẻ ra mặt, gần đây sinh ý của mỗi nhà đều vô cùng thịnh vượng, túi tiền bên hông phồng lên không biết bao nhiêu mà nói.

Mù chiến phổ biến, làm cho sinh ý của đạo tràng các nhà thịnh vượng, Tùng Gian thành nghiễm nhiên đã trở thành nơi đầu tiên bắt nguồn mù chiến. Có tấm chiêu bài này, việc buôn bán của bọn hắn có thể phát đạt trong một đoạn thời gian. Nhưng mà, bọn hắn cực kỳ rõ ràng, chuyện như vậy không thể nào bền bỉ, mù chiến đối với mọi người bây giờ còn mới lạ nhưng một đoạn thời gian nữa, cảm giác mới lạ qua đi, sinh ý sẽ xuống dốc không phanh.

Nhưng để cho bọn hắn vô cùng vui vẻ chính là, Đoan Mộc Hoàng Hôn ngang trời xuất thế.

Đoan Mộc Hoàng Hôn tỏa ra hào quang vạn trượng, chỉ cần hắn ở lại Tùng Gian thành thì đây cũng sẽ không còn là tòa thành nhỏ vắng vẻ, không có tiếng tăm gì. Top 20 của Cảm Ứng Tràng là khái niệm gì? Đó là tồn tại khiến cho người ta ngưỡng mộ, hay nói cách khác, trước đây, mù chiến là chiêu bài của Tùng Gian thành, mà bây giờ nếu chiêu bài của Tùng Gian thành nếu chỉ có một thì đó chính là Đoan Hộc Hoàng Hôn.

Trong ánh mắt thương nhân nhạy bén của các lão bản, Đoan Mộc Hoàng Hôn tuyệt đối là cơ hội để kiếm lợi. Hắn trừ ra thực lực cường đại, gia thế hiển hách, hắn dùng một năm để lọt top 20 người mạnh nhất, đây nhất định là một thiên tài trăm năm không có. Hôm nay Đoan Mộc Hoàng Hôn đã là nhân vật đứng đầu trong đám tân sinh, như vậy sẽ có bao nhiêu người tới khiêu chiến? Sau này sẽ có bao nhiêu chủ đề?

Huống chi Đoan Mộc Hoàng Hôn còn có một gương mặt đẹp đến nỗi nữ nhân cũng phải ghen tị, ngẫm lại những nữ nhân mất đi lý trí kia, đó chính là vô số tiền sẽ đến ah!

Kiếm tiền của ai dễ nhất? Đó chính là nữ nhân!

Danh tiếng của Tùng Gian Thành nâng cao, đối với tất cả mọi người đều có chỗ tốt.

Hầu như cư dân của thành thị dốc hết toàn bộ lực lượng, Tùng Gian thành chưa từng xuất hiện qua thiên tài được để ý như vậy, tất cả mọi người đều tràn ngập hiếu kỳ. Chưa nói đến top 20 học viên mà top 100 học viên, trước đây Tùng Gian thành cũng không có xuất hiện qua. Học viên xếp hạng cao nhất của Tùng Gian viện trước kia, chính là hai trăm chín mươi hai.

Một đoàn Hỏa Phù Vân bay thật nhanh trên không trung.

Đoan Mộc Hoàng Hôn ngồi ở phía trên, khuôn mặt anh tuấn và tà mị lộ ra nét mệt mỏi, liên tục khiêu chiến nhiều cường giả như vậy, vô luận là tinh thần hay thể xác đều chịu gánh nặng rất lớn.

Nhìn bóng dáng Tùng Gian thành ở phía xa, hắn thở ra một hơi dài. Vì thoát khỏi những nữ sinh điên cuồng kia, hắn đã phải xuất phát suốt đêm.

Đối với hắn, mấy ngày nay quả thực không khác gì ác mộng. Từ lúc bắt đầu nhiệm vụ kia của Hứa phu tử, hắn cảm giác mình liên tục gặp vận rủi, trong lòng của hắn vẫn nghẹn một cỗ giận dữ. Càng về sau, cỗ tức giận này càng lớn, nghĩ lại mấy ngày qua đều là cái gì. Đặc biệt khi nghĩ tới Cốc Thiên Ninh ngang nhiên khiêu chiến, nhưng mà bản thân lại bởi vì bộ mặt sưng vù mà không thể không cự tuyệt, phải mang danh tiếng một kẻ nhu nhược.

Chuyện này khiến cho Đoan Mộc Hoàng Hôn cảm thấy mất hết thể diện, nghĩ đến sau này con mèo con chó cũng có thể giẫm trên vai của hắn, Đoan Mộc Hoàng Hôn nghẹn đến nội thương, tính nóng đột nhiên bạo phát.

Cho nên hắn không nói hai lời, trực tiếp đánh những tiểu tử dám khiêu chiến mình thành đầu heo.

Không riêng như thế, dưới cơn thịnh nộ, hắn càng trực tiếp đến tận đạo tràng các nhà, đánh cho những cao thủ từ nơi khác đi tới thể nghiệm mù chiến kia hoa rơi nước chảy.

Mặc dù như vậy, lửa giận của Đoan Mộc Hoàng Hôn vẫn không có hoàn toàn phát tiết, căn bản không ai biết được, hắn cần phát tiết đến cỡ nào!

Vì vậy hắn trực tiếp gϊếŧ ra ngoài Tùng Gian thành, người đầu tiên khiến hắn cảm thấy bực bội chính là Cốc Thiên Ninh, nghĩ đến ngày đó nhìn thấy khuôn thấy khuôn mặt sưng vù của mình trong gương, rồi nghe tình hình khiêu chiến bên ngoài, làm cho linh hồn kiêu ngạo của hắn cảm nhận được khuất nhục khôn xiết.

Càng về sau, Đoan Mộc Hoàng Hôn gϊếŧ đến đỏ mắt rồi, lửa giận trong ngực hắn nghẹn đến sắp bạo tạc, trong đầu hắn chỉ có một âm thanh: Hắn muốn phát tiết! Hắn muốn phát tiết!

Liên tục khiêu chiến hai vị cường giả, Đoan Mộc Hoàng Hôn rốt cuộc thông suốt, lửa giận trong lòng cuối cùng cũng có chỗ phát tiết.

Tâm cảnh của hắn đã bình thản đi rất nhiều.

Về phần lời mời của các phân viện khác, hắn nhìn cũng chưa từng nhìn, tất cả đều ném vào thùng rác.

Té ngã ở nơi nào, phải đứng lên từ nơi đó!

Nếu như hắn đi các phân viện khác, như vậy chẳng phải là tiện nghi cho tên Ngải Huy sao? Món nợ này của đại gia còn chưa có tính toán rõ ràng thì hắn tuyệt đối sẽ không rời khỏi Tùng Gian viện. Hồi tưởng lại khuôn mặt sưng vù của mình, sát ý trong l*иg ngực hắn lại có chút khó có thể ngăn chặn.

Mà cái tình cảnh đáng sợ hơn kia, hắn càng không có dũng khí để hồi ức.

Tên Ngải Huy đáng chết kia chính là ác mộng của hắn, hắn nhất định phải tiêu diệt cơn ác mộng này!

Đoan Mộc Hoàng Hôn nhìn thấy cửa thành, còn có đám người hoan nghênh hai bên đường sau cửa thành, hắn sửa sang lại quần áo, một lần nữa khuôn mặt khôi phục lại khí chất tà mị lạnh lùng, hắn hất hàm ngẩng đầu, ngang nhiên mà đứng.

Có thể trở về giống như một vị anh hùng, lòng hư vinh của hắn đạt được thõa mãn cực lớn.

Bên trong vạn chúng chú mục, Hỏa Phù Vân chậm rãi ngừng ở cửa thành, tất cả mọi người sau cửa thành không tự chủ được mà nhừng thở. Dung nhan Đoan Mộc Hoàng Hôn lạnh lùng tuấn mỹ làm cho người ta không thể nào rời mắt đi, khí chất phi phàm, thân hình thon dài cao ngất, quần áo hoa mỹ mang theo một tia phong trần mệt mỏi, phảng phất như kể rõ vinh quang cùng công trạng sau cuộc đại chiến.

Cảm Ứng Tràng, tuyệt thế thiên tài ngang trời xuất thế!

Thần tượng tuyệt đối trong tân sinh!

Hỏa Phù Vân cách mặt đất mấy tấc thời gian thì chậm rãi ổn định, trong vạn chúng chú mục, Đoan Mộc Hoàng Hôn giống như anh hùng, mang theo hào quang vạn trượng, kèm theo rụt rè cùng thong dong duỗi chân bước xuống Hỏa Phù Vân.

“Ồ, chạng vạng đồng học, ngươi cũng ở đây à!”

Âm thanh trong ác mộng không có dấu hiệu báo trước mà đột nhiên vang lên ở sau lưng.

Tư tưởng không có bất kỳ chuẩn bị nào, đồng tử Đoan Mộc Hoàng Hôn đột nhiên khuếch trương, thân thể cứng ngắc theo bản năng, chân bước loạn về phía trước, đạp vào khoảng không.

Bịch, Đoan Mộc Hoàng giống như một cái cọc gỗ thẳng tắp ngã sấp trên mặt đất.

Trong ngoài cửa thành, mọi người đồng loạt ngây người ra như phỗng.