Giới Giải Trí: Yêu Cả Đời

Chương 42: Phim mới

Editor: demcodon

Bước vào năm 2011, Mạnh Vi Nghiên một lần nữa vùi đầu vào trong sự nghiệp của mình. Anh Lâm dựa vào quan hệ nhận cho cậu vai nam chính bộ phim mới của đạo diễn Lộ Kỳ đang được nổi danh.

Lộ Kỳ là đạo diễn lớn thứ 6 lĩnh quân trong nước, bộ phim mới của y tự nhiên là cạnh tranh kịch liệt, càng đừng nói là vai nam chính còn không cần Mạnh Vi Nghiên đi thử vai, không cần nghĩ cũng biết anh Lâm phải tốn bao nhiêu công sức. Cậu nhất định phải cho anh Lâm thêm hai cái đùi gà.

Bộ phim này đã chuẩn bị thật lâu, chỉ thiếu nam chính. Cho nên vừa xác định nhận, Mạnh Vi Nghiên vừa lấy được kịch bản chưa có xem xong hôm sau đã thu dọn vali đi thẳng đến trường quay tỉnh Đông Hải. Đạo diễn Lộ Kỳ tuổi tác cũng không lớn, chỉ vừa mới 40 tuổi, có để râu, thoạt nhìn rất có phong cách chín chắn của ông chú. Nhưng Mạnh Vi Nghiên cũng không có tính quen thân với đối phương. Không thể không tinh tế nói một chút về người Lộ Kỳ này.

Lộ Kỳ xem như trong giới công nhận là tài tử phong lưu, yêu hết người này đến người kia nhưng phần lớn không phải là bạn gái gì đứng đắn. Thậm chí y ở dưới tình huống có bạn gái đứng đắn cũng vẫy cờ bên ngoài. Trong đó cũng có người coi trọng địa vị của y mà dán lên, cũng có người y coi trọng quy tắc ngầm. Thậm chí trước đó hôn nhân của y bởi vì vợ không chịu nổi y mấy lần cặp tình nhân bên ngoài mà kết thúc. Đến bây giờ ngay cả các cô gái cũng không để cho y thấy mặt, nhưng y lại chưa bao giờ thu liễm.

Nếu là theo nhu cầu hảo tụ hảo tán* cũng được, nhưng đối phương thỉnh thoảng mặc quần vào là không nhận người, được chỗ tốt lại không thực hiện hứa hẹn của mình. Đã từng có nữ minh tinh bởi vì không có được vai y hứa hẹn mà tìm tới cửa nói chuyện nhưng không thành, dưới cơn tức giận mang những chuyện gièm pha của y phơi cho truyền thông biết. Nhưng cuối cùng mặc dù Lộ Kỳ hỏng thanh danh, cô gái kia lại bị Lộ Kỳ ban lệnh cấm biến mất trong giới.

(*Hảo tụ hảo tán: đến với nhau vui vẻ, chia tay cũng vui vẻ.)

Nguyên nhân càng làm cho người này không biết thu liễm còn ở chỗ bản thân tư bản. Mặc dù trong giới phần lớn người đều khinh thường đạo đức cá nhân của y, nhưng lại không thể không thừa nhận tài hoa của y. Hiện giờ Lộ Kỳ lại càng không kiêng nể thanh danh tài tử phong lưu gì mà ở trong giới vòng phong sinh thủy khởi*.

(*Phong Sinh Thủy Khởi tức là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra , nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc.)

Hai người tam xem khác nhau tự nhiên không có cách trở thành bạn bè chân chính. Mặc dù đạo đức cá nhân của y không quan hệ gì với Mạnh Vi Nghiên. Mạnh Vi Nghiên cũng không có ý đi mở rộng chính nghĩa, nhưng cậu có thói quen sạch sẽ tương đối nghiêm trọng trong tình cảm. Bắt đầu ở chung không thể tránh khỏi trong lòng phản ứng lại. Cá nhân Mạnh Vi Nghiên lại thật sự thích kịch bản lần này, hiện tại cậu chỉ hy vọng nhanh quay xong.

Bộ phim này là dựa theo một vụ án mưu sát thật sự xảy ra. Vụ án mưu sát này cũng rất ly kỳ, là một án trong án. Vai chính Vương Hạo là nhân viên nhà tang lễ, tính tình âm trầm, không được vợ Dư Phượng thích. Thời gian dài Dư Phượng dần dần nảy sinh tình cảm với một người đàn ông độc thân Tất Xuân trong trấn. Dư Phượng trong một lần khắc khẩu thử kêu lên ly hôn, Vương Hạo đã nổi giận rất to bày tỏ kiên quyết sẽ không đồng ý.

Vì có thể ở bên nhau, Dư Phượng và Tất Xuân tới sòng bạc thuê hai dân cờ bạc Tôn Kiến Quốc và Tôn Quân làm công trong trấn mưu sát Vương Hạo. Vương Hạo ly kỳ vận tốt hai lần đều tránh được. Tôn Kiến Quốc và Tôn Quân không có gϊếŧ người được lại đi đòi tiền Tất Xuân. Tất Xuân không muốn đưa, nhưng đánh không lại hai người. Cuối cùng lợi dụng Tôn Quân không hề kiên định và người sòng bạc gϊếŧ Tôn Kiến Quốc chủ yế dây dưa với gã cũng mang xác bỏ vào giếng cạn vùng hoang vu bên ngoài.

Tôn Quân sau khi lấy được tiền lập tức chạy trốn. Tất Xuân thật sự là yêu Dư Phượng, cho nên không có chạy trốn tiếp tục suy xét cách nào giải quyết Vương Hạo. Lại không ngờ Vương Hạo một lần ngẫu nhiên phát hiện gã và Dư Phượng làʍ t̠ìиɦ. Bản thân Vương Hạo tâm lý có vấn đề nhưng không có bắt gian tại trận, mà là quyết định gϊếŧ chết Tất Xuân. Cuối cùng còn lợi dụng nhà tang lễ mình làm việc thuận tiện mang thi thể Tất Xuân đi hoả táng, hủy thi diệt tích.

Dư Phượng là đàn bà lẳиɠ ɭơ ong bướm, đối với Tất Xuân cũng không có vô cùng thiệt tình. Cho rằng gã bởi vì gϊếŧ người mà chạy trốn cũng không có lộ ra. Hai vợ chồng ai cũng có tâm sự riêng tiếp tục cùng nhau sinh sống. Câu chuyện mãi cho đến 2 năm sau thi thể Tôn Kiến Quốc bị phát hiện, mới ở dưới nỗ lực của cảnh sát vạch trần chân tướng.

Vụ án này lên xuống phập phồng, hoàn toàn thể hiện tính người đáng ghê tởm, mà sau khi trải qua thủ đoạn nghệ thuật làm cho kịch bản lại càng thêm xuất sắc. Đoàn phim lần này lại còn đến nơi xảy ra vụ án tiến hành quay phim, tin tưởng cuối cùng nhất định sẽ thành công.

Mạnh Vi Nghiên lần này đóng vai Vương Hạo, là một người có bệnh tâm lý, đối với vợ có ham muốn chiếm hữu, thủ đoạn tàn nhẫn. Lần đầu tiên gϊếŧ người lại không có bất luận tâm lý gánh nặng gì. Mạnh Vi Nghiên là lần đầu tiên thử loại vai hoàn toàn phản diện này, bắt đầu chuẩn bị lại càng nghiêm túc.

Khi quay đến cảnh gϊếŧ người hỏa táng kia Mạnh Vi Nghiên nhập vào vai diễn quá sâu cả người đều âm u. Khi bắt đầu quay diễn lại rất thuận lợi, chỉ là diễn viên và nhân viên bình thường quan hệ tốt với cậu cũng không dám tiếp cận cậu, cảm thấy nói chuyện với cậu là lạ. Ngoài ra, cậu còn liên tục thấy ác mộng hai ngày, mơ thấy mình bị gϊếŧ. Cuối cùng vẫn là Quý Đức nhìn trạng thái tâm lý cậu không tốt lắm mới chủ động báo cáo cho Sở Chiêu.

Sở Chiêu cũng hết sức lo lắng bỏ lại công việc chạy đến đoàn phim với cậu may mà không sao. Một cảnh kịch liệt nhất đã kết thúc, lại có Sở Chiêu ở bên cậu mỗi ngày tỉ mỉ chăm sóc dỗ dành nên Mạnh Vi Nghiên rất nhanh thoát khỏi nhân vật. Chỉ là kỹ thuật diễn tự nhiên còn cần rèn luyện. Khi nào làm được nhanh chóng nhập vào vai diễn, còn có thể thoải mái thoát khỏi vai diễn thì mới tính có chỗ thành tựu.

* * *

Bộ phim này cũng không phải quá dài, Mạnh Vi Nghiên quay hơn 2 tháng mới kết thúc. Sau đó cũng không có vội vàng nhận phim mới, cậu còn cần điều chỉnh lại một chút mặt trái tâm tình, thuận tiện tiêu hóa những gì có được lần này. Cho nên cậu tính toán cho bản thân nghỉ phép.

Vốn muốn đi du lịch với Sở Chiêu, nhưng Sở Chiêu gần đây thật sự không thoát thân được. Mạnh Vi Nghiên cũng không có từ bỏ quyết định của mình. Cuối cùng liên hợp ba Mạnh mẹ Mạnh, ba Sở mẹ Sở, còn có bác gái cả hợp thành một đoàn du lịch xa hoa. Nếu không phải ông nội Sở đi không được, bác cả Sở mặc dù về hưu nhưng lại bị mời quay lại làm cố vấn, anh chị em khác đều phải đi làm, bọn nhỏ đều phải đến trường, phỏng chừng đoàn này sẽ càng khổng lồ.

Đích đến của bọn họ là Dubai. Dubai mấy năm gần đây đang rất hot, bọn họ cũng đều rất tò mò nơi tụ tập những người có tiền có dáng vẻ gì. Sở Chiêu mặc dù đi không được nhưng giúp bọn họ giải quyết một chút hành trình dừng chân cũng không thành vấn đề. Máy bay tư nhân của mình đón đưa, hắn đã đặt xong một cái khách sạn nghỉ ngơi, thuê một người địa phương chuyên nghiệp hướng dẫn du lịch đi chung toàn bộ hành trình. Bọn họ chỉ cần đi dạo và mua sắm là được.

Chờ đoàn người du lịch kết thúc trở về thì mỗi người đều rạng rỡ, còn mua không ít quà lưu niệm đặc sắc của địa phương. Mặc dù có không ít đều là Trung Quốc chế tạo, nhưng hưởng thụ chính là quá trình này.

Điều này làm cho Sở Chiêu lật xem hình bọn họ du lịch chụp đều hâm mộ. Mặc dù hắn sớm đã đi qua Dubai không ít lần, thậm chí Dubai còn có công ty Sở Thịnh đầu tư. Nhưng công việc và nghỉ phép sao có thể giống nhau chứ?

Mạnh Vi Nghiên lại càng thu hoạch không nhỏ, có được tâm tình vui vẻ, lại càng cùng mọi người trong nhà càng thêm thân mật. Đặc biệt là ba Sở mẹ Sở, lần này đi du lịch đối với cậu thân thiết hơn.

* * *

Ở nhà lười biếng mấy ngày Mạnh Vi Nghiên lại đóng gói hành lý tính bỏ đàn ông nhà mình. Trước đó anh Lâm đã nhận cho cậu một phim truyền hình, hiện tại cậu phải vào đoàn.

Mặt Sở Chiêu hiện u oán đưa Mạnh Vi Nghiên lên máy bay, nhìn ánh mắt u oán kia làm cho cậu thiếu chút nữa muốn bỏ tất cả mà ở lại. Bất quá may mà cậu chống cự được sự hấp dẫn. Lúc trước khi lên máy bay bị Sở Chiêu lôi kéo hôn hôn sờ sờ rất lâu mới cho đi, thật sự là làm cho cậu dở khóc dở cười.

Bộ phim truyền hình lần này là một bộ phim lịch sử đại hình, tên là , nói về một vi vua thiên cổ - Thủy Hoàng Đế. Mạnh Vi Nghiên mặc dù đóng vai nam chính, nhưng lần này trong diễn viên có không ít là diễn viên gạo cội. Đây cũng là bộ phim cổ trang đầu tiên của cậu. Mạnh Vi Nghiên cũng cần cẩn thận, thuận tiện bắt lấy cơ hội cố gắng học tập. Ngoại trừ chuyện này ra có thể thật sự tham dự vào bộ phim chế tác lớn như vậy cũng là vô cùng khó có được. Cơ hội khó có được như vậy mà Mạnh Vi Nghiên có thể có được cũng phải ít nhiều dựa vào cậu đã là nghệ sĩ của Vương Ngu, sau lưng lại có tôn đại thần Sở Chiêu này.

Lần này Vương Ngu đầu tư chiếm một phần nhỏ. Nếu chỉ dựa vào lực lượng của Vương Ngu thì trong mấy công ty giải trí cạnh tranh cũng không nhất định có thể thắng. Huống chi Mạnh Vi Nghiên chỉ quay phim, ở Vương Ngu vẫn chưa thật sự mang đến lợi ích kinh tế cho Vương Ngu. Ngược lại chiếm không ít cơ hội của nghệ sĩ khác trong Vương Ngu, cũng chính là sự tồn tại của cậu có thể bảo đảm Sở Chiêu giúp đỡ Vương Ngu. Vương Ngu càng có được nhiều thêm, mới có thể vẫn có năng lực nâng đỡ cậu. Huống chi một mình Sở Thịnh lại đầu tư 40%, hai bên có năng lực bảo vệ, hơn nữa Mạnh Vi Nghiên có thực lực này. Cuối cùng cậu mới có thể nhận được nhân vật này.

Mạnh Vi Nghiên biết rất rõ, cho nên cậu mới muốn phải cố gắng nhiều hơn mới không làm mất mặt Sở Chiêu, không làm cho Sở Chiêu uổng phí tâm tư.

Khi đoàn phim tiến vào quỹ đạo quay thì thời tiết càng ngày càng nóng, các diễn viên còn phải mặc trang phục nhiều lớp thật dày, thật sự là nóng không chịu nổi. Vì che nắng đoàn phim còn đặc biệt dựng một cái lều không nhỏ, trong lều ngoại trừ để mấy cái ghế dựa cho người nghỉ ngơi còn có cung cấp nước ô mai giải nhiệt.

Vừa mới kết thúc một cảnh quay Mạnh Vi Nghiên lập tức đi vào trong lều, cảm giác sắp thiêu cháy làn da cuối cùng cũng dịu đi. Mặc dù vẫn còn rất nóng, nhưng nhiệt độ so với ánh mặt trời trực tiếp chiếu thẳng lên người cũng giảm 7-8 độ. Phía trước là những người khác quay, nếu quay thuận lợi thì Mạnh Vi Nghiên ít nhất còn có thể nghỉ ngơi nửa tiếng.

Trong lều ngồi 4-5 người diễn viên, có người đang xem kịch bản, có người đang nói chuyện: "Anh Lữ, ra ngoài nhất định phải bôi chút kem chống nắng, bằng không thì thật có thể phơi nắng cháy da."

"Ừhm, đã bôi lên, cậu nhanh nghỉ ngơi đi."

Mạnh Vi Nghiên nhìn về phía Lữ Hải đang xử lý trang phục chuẩn bị ra ngoài quay phim nói chuyện. Lữ Hải là diễn viên nam hơn 40 tuổi, xuất thân là diễn viên nên nhân phẩm và kỹ thuật đều làm cho người khác khâm phục. Lần này trong phim đóng vai một vị đại thần trong triều.

Mạnh Vi Nghiên sau khi chào hỏi với mấy vị tiền bối ngồi vào ghế của mình nhận khăn tay Nhạc Nhạc đưa cho cậu lau mồ hôi, vén lên quần áo rộng rãi, lại uống một hớp nước ô mai ướp lạnh. Lúc này mới cảm thấy cả người thoải mái hơn.

"Hôm nay thật sự là quá nóng, hai ngày nữa phỏng chừng còn sẽ nóng hơn." Nữ diễn viên Trương Lệ Quyên ngồi ở bên cạnh cầm cái quạt điện nhỏ không ngừng thổi cũng nhìn về cậu oán giận thời tiết hôm nay. Cô kỳ thật cũng 38 tuổi, lần này trong phim gánh vác trọng trách đóng mẫu thân của nam chính, không chỉ phải diễn lúc tuổi còn trẻ còn phải đóng Thái hậu tuổi già.

"Đúng vậy, bất quá dự báo thời tiết ngược lại nói ngày mai ban đêm có mưa, có lẽ có thể mát mẻ một chút." Trời quá nóng đối với các diễn viên có ảnh hưởng rất lớn. Gần đây khi quay phim có không ít diễn viên có trạng thái không tốt nhưng lúc vừa mới bắt đầu quay.

Mấy người đang trò chuyện thì nhân viên bên ngoài lại đẩy vào một cái tủ đông. Thì ra là đoàn phim đặt không ít kem, những thứ này là đặc biệt cho các diễn viên nữ, có nhiều loại mắc tiền. Các nhân viên bên ngoài tự nhiên cũng có, chỉ là ở đoàn phim địa vị khác nhau thì được đối xử cũng khác nhau.

Mặc dù chỉ là chút kem nhưng mọi người cũng đều có thể cảm nhận được đoàn phim tri kỷ, vội vàng nói cảm ơn với các nhân viên. Mạnh Vi Nghiên cuối cùng cũng ăn một viên kem.

Giữa trưa thời tiết quá nóng, trước đó không ngừng có nhân viên bị cảm nắng. Về sau trải qua thương lượng đoàn phim cực kỳ nhân tính hóa quyết định mấy ngày gần đây giữa trưa nghỉ ngơi. Buổi chiều 3 giờ 30 bắt đầu quay, chỉ là buổi tối phải kết thúc công việc trễ hơn. Nhưng buổi tối dù sao cũng mát mẻ một chút, cũng không có người không muốn.

Mạnh Vi Nghiên ở Hoành Điếm có một ngôi nhà nhỏ, chỉ là 3 phòng 1 sảnh bình thường. Đặc biệt dùng để cho cậu khi đến Hoành Điếm quay phim thì nghỉ ngơi, khoảng cách đến phim trường Hoành Điếm cũng không xa. Cho nên lần này cậu không có ở lại khách sạn đoàn phim sắp xếp. Chờ đến giữa trưa vừa quay xong Mạnh Vi Nghiên lập tức thay quần áo trên người ra lên xe của mình, tóc giả cũng lười tháo xuống, mỗi lần mang lên cũng phiền phức.

Trên xe có máy điều hòa, cùng với bên ngoài quả thật là hai thế giới, làm cho người ta lập tức mát mẻ. Nếu như không phải thời gian quay phim khẩn trương, khoảng cách ngắn, khoảng giữa có khi còn phải thay quần áo trang điểm lại, chỗ đậu xe cũng hơi xa. Mạnh Vi Nghiên khẳng định là mỗi lần quay xong một cảnh sẽ chui vào trong xe.

Xe chạy chừng 10 phút đã đến tiểu khu, nhân viên khách sạn Sở Thịnh cũng đúng giờ đưa cơm trưa tới. Ba người 4 mặn 1 canh, 3 món chay 1 món mặn và 1 món canh cá. Cuối cùng lại thêm một phần bánh ngọt và trái cây sau khi ăn xong. Đều là mỗi buổi sáng Mạnh Vi Nghiên lựa chọn mình muốn ăn món gì nói cho khách sạn, vì khách sạn được phía trên dặn dò nên tỉ mỉ chuẩn bị món ngon. Ba người đều ăn rất thỏa mãn.