Đèn trên khán đài quá sáng, làm cho bối cảnh sân khấu thành 1 mảng tối đen, Diệp Phi không nhìn thấy người dưới khán đài, chỉ có thể nghe thấy tiếng.
“1200 vạn.” Lại là âm thanh của 1 người đàn ông.
Cô mơ hồ nhìn xuống chỗ phát ra âm thanh, nhận biết âm thanh của đàn ông.
Không phải, không phải Mộ Thương Nam.
Tay cô mất khống chế nắm chặt, Mộ Thương Nam quay về không? Anh sẽ giống như thiên sứ xuất hiện, cứu cô không?
Tim cô nhắc tới mắt cổ họng, chỉ là cô bị bắt đến bí mật như này, anh ta có biết không?
“1300 vạn.”
Giá cả ngày càng tăng, nhưng trước sau không có âm thanh Diệp Phi quen thuộc.
Không biết bị ra giá mấy lần, Diệp Phi nghe thấy giá cả của bản thân đã tăng đến 5000 vạn.
Ha ha, thật là đắt giá, cô chưa bao giờ biết mình có thể bán được nhiều tiền như vậy, hồi đó Thiên Huệ bán cô giá 50 vạn, không biết Thiên Huệ biết giá này có tức thổ huyết không.
Trong hành lang tầng 2, Mộ Ly vắt chân nhàn nhã ngồi trên sofa nhìn xuống mọi người dưới khán đài.
Từ góc của anh ta có thể nhìn thấy, toàn thể tòa nhà 10 tầng cao ngất ngưởng, mỗi tầng đều có người mai phục của anh ta, anh ta chỉ cần đợi người anh ta cần đợi tới, liền có thể gϊếŧ người đó vô hình.
Điện thoại anh ta phát ra tiếng rung, là điện thoại của ông nội anh ta.
“Đấu giá như thế nào? Người con muốn đợi đến chưa?” Mộ Trì hỏi.
“Vẫn chưa. Con xem anh ta có thể nhìn đến lúc nào?” Mộ Ly lạnh khí nói.
“Nếu như Diệp Phi thật sự không phải con gái của Thiên gia, Vậy thì anh ta hoàn toàn không cần phải đi. Kế hoạch 1 tảng đá 2 con chim của con rất có thể bị rơi.” Mộ Trì nói.
“Rơi cũng không sao, đúng lúc chứng minh Diệp Phi đích thực chỉ là con gái không được chào đón của Diệp gia. Mà Thiên Tịnh mới là con gái của Thiên gia. Giá đấu giá bây giờ đã tăng đến 5000 vạn rồi, chúng ta kiểu gì cũng không thiệt.” Mộ Ly nói.
“Ta vẫn hi vọng anh ta có thể đi, như vậy anh ta chết rồi, con liền có thể trực tiếp kế thừa sản nghiệp của Mộ gia rồi.” Mộ Trì nói.
“Con cũng hi vọng, ông mở video điện thoại ra, con cho ông xem đấu giá truyền hình trực tiếp.” Mộ Ly nói rồi điều chỉnh ống kính điện thoại, cho Mộ Trì xem đấu giá.
Ánh mắt anh ta nhìn vào người phụ nữ nhỏ trên đài, Diệp Phi mặc 1 chiếc bikini màu hồng của hoa hồng, giày cao gót hồng, mái tóc thẳng của cô ấy rơi trên cơ thể cô, mái tóc đen nhánh như 1 thác nước nghiêng xuống, che chắn vùng trắng như tuyết trước ngực cô, khuôn mặt nhỏ của cô thanh khiết, thân hình nóng bỏng, hoàn toàn là tổ hợp hoàn mỹ của thân hình ma quỷ và khuôn mặt thiên sứ.
“6000 vạn!”
Âm thanh người đàn ông kéo suy nghĩ của Mộ Ly về,’Ha ha, xem ra cô ta có phải con gái Thiên gia hay không đều có thể cho chúng ta kiếm 1 khoản tiền rồi.”
“Nha đầu này trang điểm 1 chút, không tồi. Mộ Ly, nhớ thân phận của cô ta, cô ta là người phụ nữ của anh con.” Mộ Trì không thể không nhắc nhở cháu mình.
“Ông nội, ông đang lo lắng con yêu cô ta? Đùa gì chứ? Con sẽ yêu 1 con chuột đồng?” Mộ Ly hừ lạnh nói.
“Không có là tốt nhất, ta không hi vọng cháu ta có vướng mắc tình cảm, bất kỳ tình cảm nào đều sẽ là điểm yếu và tử huyệt của con! Cho nên từ khi con trưởng thành, ta mỗi ngày đều cho con 1 mỹ nữ, để cho con biết, công năng của tất cả phụ nữ đều giống nhau, coi bọn họ là công cụ phát tiết là đủ rồi. Có kết quả nói cho ta, ta tắt máy đây.” Mộ Trì nói rồi ấn ngắt điện thoại.
Mắt của Mộ Ly nhíu lại dài hẹp nhìn đôi chân đẹp dài thon của Diệp Phi, tất cả phụ nữ đều giống nhau, khi lên giường, công năng của phụ nữ không có gì khác biệt, phụ nữ luôn luôn chỉ là công cụ phát tiết của anh ta.
Chỉ là 1 người phụ nữ, cùng với tất cả phụ nữ đều không giống nhau, ánh mắt anh ta nhìn Diệp Phi say đắm, cô ta trên giường sẽ hay không cũng không giống?
1 loại cảm giác động dục vụng về ở vùng bụng dưới của anh ta dần dần giác tỉnh.
Anh ta lập tức thu lại cảm xúc của mình.
“8000 vạn.”
Diệp Phi thật sự bị con số này dọa, không ngờ cô bị bán đến 8000 vạn, rốt cuộc người nào trả con số này để mua cô?
Dường như mọi người đã mệt mỏi với cuộc chiến kéo dài bất tận, trực tiếp tăng tốc kéo giá lên.
“9000 vạn.”
“100 triệu.”
Tất cả mọi người choáng váng, người phụ nữ này làm mới kỷ lục giá cả đấu giá, từ trước tới nay chưa từng có người phụ nữ nào bán đấu giá qua 100 triệu.
Hiển nhiên gía 100 triệu làm rung chuyển tất cả những người bán đấu giá.
“100 triệu lần thứ nhất!”
“100 triệu lần thứ 2!”
“100 triệu lần thứ 3! Thành giao!”
Theo tiếng dùi gõ lên từ người bán đấu giá, Diệp Phi được bán giá 100 triệu.
Ánh sáng trên sân khấu trở nên tối đen, mấy người làm nữ qua dìu Diệp Phi xuống sân khấu, đi tìm kim chủ mua cô.
Tim Diệp Phi đập loạn, toàn thân không tự tại, tuy bikini thường gặp, các cô gái trên biển hầu như đều mặc bikini, nhưng cô không thích mặc quần áo lộ liễu như này đi trong ánh mắt của mọi người.
Cô gái khó chịu làm cho tinh thần của mọi đàn ông phía dưới gợn sóng, thoạt nhìn là cô gái thuộc loại thanh thuần e thẹn vẫn chưa phai mờ.
“Vị này ông chủ Dạ, kim chủ của cô!” Người làm nữ hướng Diệp Phi giới thiệu người đàn ông.
Kính mắt to đen, áo khoác gió, người đàn ông già nua, không chút thấp thỏm là lão già ngồi máy bay đến mua cô.
Tim Diệp Phi giống như thủy tinh bị đập vỡ, nứt ra thành từng mảnh vụn.
Không phải Mộ Thương Nam, cũng không phải Cung Trạch Vũ, tóm lại, không ai đến cứu cô, tim cô rơi xuống vực sâu, giống như mỗi lần cô bị Mộ Ly bắt nạt đều không có ai giúp đỡ cô, cứu cô.
Dạ Thần đứng dạy, sai bảo thủ hạ của mình,” Mang đi.”
“Dạ!” Thủ hạ của ông ta đi tới tiếp thay công việc áp giải Diệp Phi của người làm nữ.
Tất cả đều thuận lợi không thể thuận lợi hơn, nhưng tim Mộ Ly xoắn lại rồi, nhìn Dạ Thần muốn đem Diệp Phi đi, anh ta bước chân xuống lầu.
“Dạ lão, chỗ chúng tôi đối với người thắng đấu giá miễn phí cung cấp phòng tổng thống cao cấp, ngài không ở đây hưởng thụ 1 đêm sao? Mộ Ly nói.
“Không cần đâu, tôi về nhà, cảm ơn.” Dạ Thần bước chân đi tới thang máy.
Người của ông ta ở đằng sau áp Diệp Phi đi theo bước chân của ông ta.
Cả vùng vang lên tiếng chậc chậc, không ai không ghen tỵ với ông ta, đúng là trâu già gặm cỏ non,cô gái như thiên thần thế này mà lại bị lão trâu già này gặm.
Đáy mắt Mộ Ly tối đen nổi lên các loại ám lưu, tay nâng lên mấy lần đều bị anh ta đè xuống, cô ta chỉ là vật phẩm của anh mà thôi.
Diệp Phi bị lão già đưa lên máy bay cá nhân của ông ta. Ánh mắt cô nhìn ra ngoài cửa sổ, cùng lúc máy bay bay lên không trung, tất cả hi vọng của cô đều tan vỡ hết.
Đuôi mắt lạnh của Diệp Phi thể hiện rõ sự hụt hẫng khó nén giống như con mèo bị toàn thế giới vứt bỏ.
“Tại sao ông bỏ 100 triệu mua tôi?” Diệp Phi lạnh giọng hỏi, cô biết bản thân trốn không được nhưng ít nhất cô muốn biết tại sao lão già này bỏ 100 triệu mua cô.
Đương nhiên nếu chỉ đơn thuần là chơi phụ nữ thì 100 triệu không biết mua được bao nhiêu minh tinh.
Cô không cảm thấy có người điểm danh muốn mua cô.
“Lúc cô nên biết, cô sẽ biết.” Lão nói rồi điện thoại mình ra, gửi ảnh Diệp Phi đi.
Căn phòng ảo diệu, tin nhắn hồi âm đi “Diệp Phi ở trong tay ông?