Thần Dung Hoàng, một trong ba đại Hoàng giả Dị Linh tộc, hơn nữa là Đế Hoàng thực quyền nhất, tất cả mọi chuyện trong tộc đều thuộc về hắn quản lý, mệnh danh Dị Linh tộc đệ nhất nhân cũng không quá đáng... Thế nào lại là đồng tử theo sau lưng, một mực xưng hô mình là “thiếu gia”?
Nếu như là hắn, như vậy Lạc Nhược Hi mà hắn coi là tiểu thư, lại sẽ là thân phận gì?
Trương Huyền lạnh cả người, đã không dám suy nghĩ.
Trước đó liền nghe nói, Hoàng giả mạnh nhất Dị Linh tộc đến Danh Sư đại lục, làm thế nào cũng không tìm được, nằm mơ cũng không nghĩ đến, vậy mà ở bên cạnh hắn, hóa thân thành một hạ nhân!
- Linh Hoàng...
Tuy trong lòng đã có đáp án, chân chính nghe được, ánh mắt của Thần Dung Hoàng Ngột Thần vẫn khó coi, nắm đấm xiết chặt, mang theo tức giận.
Ba đại Hoàng giả, ở chung không biết bao nhiêu năm, xưa nay nội đấu ngược lại cũng thôi, thông đồng người khác đối phó bản thân, đã phản bội chủng tộc.
Nghĩ đến cái này, cũng nhịn không được nữa, ngẩng đầu nhìn về phía Nhan Thanh Cổ Thánh cách đó không xa:
- Xem ra Chư Tử bách gia cùng bọn hắn đã sớm liên hợp!
- Đồng ý Thần Linh Hoàng, không chỉ có thể diệt trừ Hoàng giả mạnh nhất Dị Linh nhất mạch, càng có thể đổi lấy ba trăm năm bình yên, sao lại không làm?
Nhan Thanh Cổ Thánh thản nhiên nói, trên mặt không có chút sóng lớn nào.
- Ba trăm năm bình yên?
- Thần Linh Hoàng đã đồng ý Chư Tử bách gia, chỉ cần phối hợp diệt trừ ngươi, trong vòng ba trăm năm, Dị Linh tộc sẽ không đi chủ động công kích!
Nhan Thanh Cổ Thánh nói.
- Thì ra là thế...
Thần Dung Hoàng cắn răng.
Khó trách Chư Tử bách gia cùng Dị Linh tộc không đội trời chung, còn có thể bình yên ở chung, liên thủ đối phó bản thân, náo loạn hồi lâu, là có điều kiện trao đổi.
Hắn là Hoàng giả mạnh nhất Linh tộc, một khi tử vong, toàn bộ Linh tộc thực lực sẽ tổn thất lớn, trong ba trăm năm không khôi phục được, đồng ý không tấn công, thật ra thì cũng là một loại bảo vệ mình.
Chỉ bất quá... Không tấn công người khác, chẳng lẽ có thể bảo đảm Chư Tử bách gia, Danh Sư đường sẽ không nhân cơ hội tiêu diệt Linh tộc?
- Nói như vậy, ban đầu ở Phong Cốc thành Thiên Cơ đường, các ngươi cũng đã chuẩn bị kỹ càng, muốn mai phục ta?
Thần Dung Hoàng lần nữa nói.
- Lúc trước chúng ta lấy xương ngực Ngoan Nhân làm mồi nhử, dẫn dụ ngươi ra tay, sau đó mượn Thiên Cơ đường che đậy Thiên Cơ, che lấp rất nhiều khí tức Cổ Thánh, vốn cho rằng có thể tuỳ tiện chém gϊếŧ, lại không nghĩ rằng bị người phá hủy...
Bặc Dục hừ lạnh một tiếng, nhìn Trương Huyền cách đó không xa.
Lúc trước ở Thiên Cơ đường, mai phục mấy vị Cổ Thánh, là đợi Thần Dung Hoàng tự chui đầu vào lưới, kết quả tên này không biết làm sao xông ra, mấu chốt nhất là... Vừa ra tay liền chém gϊếŧ một vị Cổ Thánh, ngay cả chạy trốn cũng không làm được, trực tiếp dọa tất cả mọi người không dám tiếp tục ra tay.
- Cái này...
Nghe được những sự tình này, Trương Huyền rốt cuộc minh bạch.
Khó trách người Chư Tử bách gia muốn ngang nhiên cướp đoạt xương ngực Ngoan Nhân, náo loạn hồi lâu, là vì thu hút Ngột Thần qua!
Hắn nắm giữ cánh tay Ngoan Nhân, đối với xương ngực nhất định có cảm ứng đặc thù, dùng cái này tới thu hút, quả thực không cách nào kháng cự.
Còn về sau, khung xương bị Thiên Đạo chi thư thôn phệ, hắn lại không nói thêm cái gì, có lẽ liên quan đến Lạc Nhược Hi.
Nếu không, đường đường Hoàng giả, cũng không có khả năng xưng hô một tiểu nhân vật là thiếu gia!
- Nói như vậy, thời điểm đi Bạch Khê sơn, tìm kiếm truyền thế mẫu phù, các ngươi cũng đã liên thủ...
Thần Dung Hoàng nói tiếp.
Bạch Khê sơn, đi theo ba người Nhan Tiết, trong đó một vị chính là Dị Linh tộc, lúc ấy liền cảm thấy kỳ lạ, mới cáo từ tiểu thư trở về điều tra, cũng báo tin đội ngũ tấn công Nhân tộc đình chỉ công kích.
Chỉ bất quá không có tra ra cái gì, liền phát giác được khung xương Ngoan Nhân xuất hiện, vội vàng đuổi tới.