- Mưu Vu đại nhân, quả thực hẳn phải biết, nhưng ta không biết...
Thấy bị nhận ra, Trương Huyền chẳng muốn tiếp tục ngụy trang, cười ha ha một tiếng.
- Hắn không phải Mưu Vu đại nhân, động thủ...
Đồng tử của ba Dị Linh tộc co rụt lại, đang muốn động thủ, trên không một thân ảnh to lớn nhanh chóng hạ xuống.
Lạch cạch!
Gia hỏa chủ trì trận pháp bị đập thành bánh thịt.
Ngay sau đó một Cốt Long bay ra, há miệng cắn mất đầu một người khác, một thanh yêu đao ung dung chém người cuối cùng thành hai nửa.
Ba Dị Linh tộc tu vi Kiến Thần Bất Hoại mà thôi, đã bị nhận ra, gϊếŧ là được.
Xử lý xong thi thể, chân khí trong cơ thể Trương Huyền rót vào truyền tống trận trước mắt, ánh sáng chợt lóe, biến mất tại chỗ.
Bản thân hắn chính là trận pháp đại tông sư, hơn nữa lĩnh ngộ không gian không người có thể địch, kích hoạt trận pháp, cực kỳ đơn giản.
Thân ảnh nhoáng một cái, xuất hiện ở một bên truyền tống trận khác, giương mắt nhìn lại, là sơn cốc to lớn, dãy núi bốn phía cao thấp nhấp nhô, hoàn toàn bao vây nơi này.
- Gặp qua thống lĩnh!
Mới vừa đứng vững thân hình, bên tai vang lên thanh âm.
Là mấy binh sĩ bảo vệ trận pháp, cấp bậc đều không cao, hẳn là nhìn ra đẳng cấp khôi giáp trên người hắn, nhưng không nhận ra hắn là ai.
- Ừm!
Trương Huyền cũng không trả lời, sải bước đi thẳng về phía trước.
Sơn cốc bao la, Huyết Nguyệt treo chếch ở trên núi, từ xa nhìn lại, tựa như một bức tranh thuỷ mặc.
Vô số binh sĩ tạo thành từng phương trận, phân tán ở toàn bộ sơn cốc, từ xa nhìn lại cực kỳ đều nhịp, không có một chút tạp âm, chỉ bằng vào kỷ luật, liền có thể biết, tuyệt đối là nghiêm chỉnh huấn luyện.
Bởi vì là đội ngũ của mấy Địa quật hòa vào nhau, tuy Mưu Vu lạ mặt, lại không người nghi ngờ, một đường chậm rãi tiến lên, càng đi Trương Huyền càng hoảng sợ.
Những binh sĩ này, tương tự ở Long Hổ Sơn Địa quật, thấp nhất cũng đạt đến Thánh Vực tam trọng. Mười vạn loại cường giả cấp bậc này đồng thời ra tay, Cổ Thánh cũng phải tạm tránh mũi nhọn!
- Nhất định phải ngăn cản, bằng không khẳng định sẽ rơi vào khổ chiến!
Trương Huyền nhíu mày.
Danh Sư đường trải qua nhiều năm như vậy phát triển, toàn bộ cộng lại, gom góp mười vạn Thánh Vực tam trọng còn có thể làm được, nhưng trấn thủ các nơi, lại thêm 108 Địa quật đồng thời có người tấn công, đã sớm phân tán ra.
Một khi đội ngũ này lao ra, dưới tình huống không đề phòng, không biết phải chết bao nhiêu.
Chỉ là làm sao ngăn cản?
Coi như đạt tới Cổ Thánh, cũng không dám mạnh mẽ chống đỡ, chớ nói chi là hiện tại.
Thật muốn xông tới, chỉ sợ còn không có gϊếŧ mấy người, liền bị vây công, chết cũng không biết chết như thế nào.
Dùng Thiên Đạo chân khí hạ độc... Chân khí trong cơ thể tiêu hao sạch sẽ cũng không đủ... Còn muốn giống như trước đó, mượn lôi đình, không có pháp bảo Thiên Cơ sư cũng vô dụng! Lại nói, tất cả binh sĩ phải nghe lời mới được.
- Tìm thống lĩnh tối cao nhất... Nhìn xem có thể đánh gϊếŧ hay không!
Suy tư phút chốc, nghĩ không ra biện pháp tốt hơn, mắt Trương Huyền sáng lên.
Bắt người trước hết phải bắt ngựa, bắt giặc trước bắt vua. Đã không thể một mẻ hốt gọn những Dị Linh tộc này, trước nghĩ phương pháp tìm thống lĩnh tối cao nhất lại nói, chỉ cần có thể giải quyết người này, còn lại hẳn sẽ đơn giản hơn không ít.
Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển, nhìn bốn phía một vòng.
Rất nhanh, một đám binh sĩ vây quanh lều vải to lớn xuất hiện ở trong tầm mắt. Chậm rãi tới gần, tìm địa phương che đậy, ngón tay điểm ra, không gian trước mắt bóp méo, cả người biến mất không thấy gì nữa.
Che giấu tốt thân hình, sau đó bay về phía lều vải, chỉ chốc lát đi tới trước mặt.
Sột soạt!