Ra doanh trướng, Trương Huyền không có ngừng lại, rất nhanh bay về chỗ khi nãy.
- Thống lĩnh, có chuyện gì sao?
Thấy thống lĩnh thận trọng như thế, không cho người dò xét, càng phong bế khí tức bốn phía, Đại Thánh tam trọng kia không khỏi nghiêm mặt.
- Là như vậy...
Trương Huyền vừa đi vừa giải thích, lời còn chưa dứt, một thanh yêu đao bất ngờ xuất hiện, chém qua cổ của Dị Linh tộc này.
- ...
Không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên ra tay, cường giả Dị Linh tộc giật nảy mình, dù sao cũng là Đại Thánh tam trọng, trải qua vô số chiến đấu, tuy kinh hoảng, lại không loạn trận tuyến, vội vàng lui về phía sau, muốn trốn tránh.
Lạch cạch!
Mới lui hai bước, một viên gạch to lớn rơi vào trên đầu, lập tức bị đập thành bánh rán.
Thống lĩnh Bất Hủ cảnh cũng bị đập không khôi phục lại được, tên này làm sao chống đỡ được, chỉ thoáng cái liền tắt máy.
Phốc!
Yêu Dị Huyền Đao bay tới, hấp thu huyết dịch linh hồn sạch sẽ. Trương Huyền không chần chờ, lần nữa bay trở về doanh trướng:
- Ngươi tới!
Gọi một vị Đại Thánh tam trọng khác, sau năm phút, lần nữa từ bên ngoài thò đầu vào:
- Ba người các ngươi cùng một chỗ tới!
Ba vị cường giả Dị Linh tộc tu vi Kim Thân cảnh đi ra, chỉ còn lại hai vị Kiến Thần Bất Hoại hai mặt nhìn nhau.
Không phải thảo luận sự tình ư? Làm sao đều gọi người đi ra ngoài? Nghi ngờ thời gian không dài, chỉ thấy thống lĩnh một mặt thỏa mãn đi trở về, vừa mới tiến đến, liền bố trí phong ấn cách âm:
- Vừa rồi có nhiệm vụ cho bọn hắn, hiện tại nói với các ngươi...
Hai Dị Linh tộc tu vi Kiến Thần Bất Hoại đồng thời đứng dậy, sợ nghe sót mệnh lệnh.
Hô!
Đao quang chợt lóe, hai người này còn không có phản ứng lại, đầu liền rơi trên mặt đất.
Trước khi chết, cũng không nghĩ đến vì sao lại chết.
Đối chiến cường giả Bất Hủ cảnh, khả năng còn phiền toái một chút, Kiến Thần Bất Hoại, tùy tiện gϊếŧ.
Giải quyết xong bảy người, Trương Huyền xử lý thi thể, hô một tiếng, một hộ vệ đi đến.
- Để tất cả cường giả Đại Thánh cấp tới họp...
Trương Huyền ra lệnh.
- Bẩm báo thống lĩnh, chúng ta có chỉ năm Đại Thánh cấp phó thống lĩnh, vừa rồi... đều bị ngươi kêu đi!
Vẻ mặt hộ vệ nghi hoặc nhìn qua.
Đại Thánh cấp... ngươi kêu đi năm cái, còn có hai cái mới vừa rồi còn ở đây, làm sao hiện tại không thấy?
Hộ vệ chỉ có thực lực Thánh Vực lục trọng, ngay cả Đại Thánh tam trọng Tâm Huyết Lai Triều cũng không phát hiện được đây là giả, hắn tự nhiên càng không biết. Căn bản nghĩ không ra thống lĩnh chân chính đã bị gϊếŧ.
- Vậy là tốt rồi!
Hắn chỉ là thăm dò, đã chỉ có bảy vị, liền tiết kiệm không ít sức lực, đứng dậy, Trương Huyền lần nữa dặn dò:
- Báo tin để tất cả binh sĩ, tập hợp ở trước doanh trướng!
- Tất cả mọi người?
- Không sai, tất cả mọi người, bao quát nghỉ ngơi, điều tra, tuần tra, đều gọi tới!
Trương Huyền xua tay.
- Vâng!
Hộ vệ vội vã đi ra ngoài, rất nhanh vang lên tiếng kèn tập hợp.
Không đến mười phút, thanh âm đồng loạt vang lên, đi ra doanh trướng, nhìn thấy vô số Dị Linh tộc đứng thành hàng hàng thật chỉnh tề.
Liếc mắt nhìn, lông mày Trương Huyền nhảy một cái.
Dị Linh tộc trước mắt chừng hơn vạn, may mắn trước đó không có vội động thủ, hơn vạn cường giả Thánh Vực tam trọng trở lên, tạo thành đại trận, nửa bước Cổ Thánh có thể chống lại hay không cũng khó nói.
Khó trách Trương gia không dám công kích, nhiều cường giả như vậy, thật muốn gϊếŧ lên, coi như Trương gia mạnh mẽ, phỏng chừng cũng tổn hại hơn phân nửa, thậm chí không chống lại được.
- Ngả Hà tướng quân!
Đè khϊếp sợ lại, Trương Huyền hét lớn một tiếng.