“Nực cười, trừng phạt ta !? Các ngươi lấy tư cách gì !? Thực lực gì để trừng phạt ta !?” Một tấm khiên xoáy tròn bay về chỗ Lilith Ren, cô ta bắt
lấy, xoay người lia mạnh nó tới trước.
Mặt khiên xoáy tròn giống như một lưỡi cưa lửa sắc bén xé gió đánh tới
như sao băng. Đạm Băng Băng cười lạnh, hai tay áo phồng lên, bắt chéo
đánh ra hai luồng kiếm khí trực diện.
“Giang Sơn đao kiếm khí.”
Bùm.
Một tiếng nổ chat chúa vang lên, hai luồng đao kiếm khí bị đánh tan hoàn toàn, nhưng cũng vừa đủ lực để lưỡi khiên bị chấn văng ngược trở lại
rơi vài tay Lilith Ren nóng lên đỏ rực, ánh mắt hai cô gái này nhìn nhau muốn tóe lửa:
“Lần này không giống như ở trên thực nghiệm đảo nữa đâu. Ở đó là sân nhà của ngươi, còn đây là Tiên Giới, ý chỉ của Lục Đại phái là Thiên Phạt.
Ngươi chẳng qua chỉ là một phàm nhân ở vị diện thấp kém, còn muốn giảng
tư cách !? Đi chết đi.”
“Nghênh phong kiếm thức – Không Linh Diệt.”
Gió xung quanh mang theo linh lực bỗng ngưng tụ thành thực chất, vô số
luồng đao kiếm khí rít gào khóa chặt lấy Lilith Ren âp tới. Cô gái này
cũng không yếu thế, siêu năng lực phát động tác động đến mười sáu tấm
khiên, khiến chúng xoay tròn quanh người như một đám vệ tinh hộ vệ,
những cái khiên được trọng lực gia tốc xoáy tròn sắc bén không kém gì
đao kiếm khí đánh đến, va chạm cùng một chỗ không nhân nhượng gây ra
những tiếng cọ sát chói tai như mèo cào kính và một vùng trời hỗn độn
đầy khí bạo nổ vang.
“Chỉ là điều khiển phong áp tạo thành kiếm khí, có gì đặc biệt !?”
Giữa đống khí lưu hỗn loạn, Ren dẵm lên một mặt khiên, bắn vọt tới phía
trước, xuyên qua lớp khí bạo. Thân ảnh còn đi trước âm thanh.
“Ngươi không hiểu rồi, kiếm khí sắc bén hoa lệ cỡ nào, cuối cùng cũng chỉ là khí mà thôi, phong sinh khí, kiếm vô hạn.”
Đạm Băng Băng tỏa ra thần thức khóa lấy thân ảnh Lilith Ren đã mờ dần vì quá trình gia tốc, sau đó hừ lạnh rút lấy một lưỡi kiếm sau lưng chém
ra đằng sau một kiếm.
Choang.
Nắm tay đánh vào sống kiếm giống như búa đập đe, sóng khí chấn đông quét qua tứ phương thổi bay toàn bộ đám xấu số không kịp bay ra khỏi vùng
chiến đấu như những chiếc lá thu vô dụng. Một kiếm không lưu lực, hai
người đều bị chấn văng ra.
Dẵm lên một mảnh khiên khác để biến hướng tập kích bất ngờ không thành,
Lilith Ren rải đều mười sáu mảnh khiên ra xung quanh, liên tục đạp lên
chúng để gia tốc, nắm tay cứng như thép nguội đánh vào thân kiếm phát ra những tiếng nổ ầm ầm như sấm động.
Đạm Băng Băng cũng không né tránh, cứ một quyền đối lại một kiếm, linh
lực toàn thân vận lên khiến cả không gian xung quanh tràn ngập sắc xanh
của linh khí dày đặc. Hai người liên tục va chạm rồi cùng bị đánh bật
ra, sau đó lại tiếp tục lao vào. Từ xa nhìn lại chỉ thấy hai luồng sáng
như sao băng liên tục phân tách rồi lại tái hợp. Quyền và kiếm cuối cùng cũng dính vào một chỗ, hai khuôn mặt xinh đẹp gần sát nhau, ánh mắt
nhìn đối phương đầy vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
“Ta có thể phế ngươi một lần, cũng có thể làm tới lần nữa.” Lilith Ren
cười nhạt, nắm tay còn lại trảo tới, muốn tóm lấy cổ họng Đạm Băng Băng. Người sau cũng rút lấy một lưỡi kiếm sau lưng trảm xuống. Lilith Ren
nheo mắt, tay trái biến trảo thành quyền, tay phải biến quyền thành
trảo, bắt lấy cổ tay Đạm Băng Băng, không để cho hai người vì va chạm mà bị phân tách ra nữa. Sau đó quyền sáo kim chúc ở tay trái cùng lưỡi
kiếm không có đường lùi, va chạm một cú nặng nề nhất từ trước tới giờ.
Choang.
Hai luồng sức mạnh cấp độ Cận Giới Hoàng tại chỗ va chạm đánh ra một
vùng không gian bể nát, những vết nứt không gian cuồng bạo lập tức bao
vây lấy hai dị vật này, muốn cắt những kẻ phá hoại tầng trời thứ tư này
thành trăm mảnh. Đạm Băng Băng lập tức mở ra Linh Quang Tráo đỡ lấy
những vết cắt không gian loạn lưu nhưng cũng chỉ có thể giảm bớt một
phần, bộ cung trang cổ lập tức bị cắt vào mấy chỗ, vải vụn cùng máu tươi nhanh chóng bị không gian loạn lưu hấp thụ hết. Bên kia Lilith Ren cũng chịu cảnh tương tự, nhưng những tấm khiên Uru không thể đem ra chống
lại không gian loạn lưu, nếu không sẽ theo kẽ nứt không gian mà mất hút, lập tức ăn thiệt thòi lớn, lực từ trường phát ra từ siêu năng lực không đủ chống lại sức mạnh không gian đổ vỡ, lập tức trên thân hình nhỏ nhắn xuất hiện mấy chục vết cắt lớn nhỏ không đều, máu loãng bắn ra thành
vòi bị những kẽ nứt đen đen tham lam nuốt lấy.
“Ngươi….” Đạm Băng Băng biến sắc, đối phương nhanh như vậy đã muốn liều mạng à.
Đây là hậu quả của việc cấp độ va chạm vượt quá cấp độ chịu đựng của
không gian, tầng trời thứ tư chỉ chấp nhận thực lực của cao thủ Hóa Thần trung kỳ, Tiên đài cao thủ hay cận giới hoàng cao thủ đánh nhau ở đây
đều phải thu tay và lưu lực rất nhiều, ít có người dám chịu đựng một đợt không gian đổ vỡ như vậy. Tuy không mạnh mẽ bằng luật của cube ở nhân
giới, nhưng cũng không phải việc gì nhẹ nhàng. Cứng rắn chịu đựng thêm
vài giây nữa, hai người không chết cũng bị lột mất một lớp da.
Một đợt giao thủ khiến Lilith Ren ăn thiệt thòi lớn khiến Đạm Băng Băng
cũng phải ngạc nhiên, nhất thời sơ ý không để tâm rằng tay mình vẫn còn
bị đối phương nắm lấy, đến khi thấy Lilith Ren nhấc chân lên muốn xuất
một cước thì đã muộn.
Bụp.
Uỳnh.
Một cước không lưu tình, chịu đựng một đợt không gian chấn để đổi lại
một cước này cũng không tính là thiệt thòi, lực trùng kích từ man lực
mạnh tới vô lý tồn tại trong cơ thể nhỏ nhắn của Lilith Ren có thể so
găng với Vương Tử Trực, cường giả thể tu Ma giới mạnh nhất hiện tại.
Nhận một cú trực diện thế này, Đạm Băng Băng lập tức bị đá xuyên người,
cánh tay bị tóm lấy đứt đoạn khỏi cơ thể. Dư lực hùng mạnh còn chưa chấm đứt, tàn phá khắp lục phủ ngũ tạng, kình lực bộc phát phá vỡ thể nội
tạo thành một sóng khí xoáy tròn, chấn bay cô ta đi xa cùng một tiếng
kêu thảm thiết.
“Đã nói rồi mà. Ta sẽ phế ngươi.” Lilith Ren lè lưỡi, ném cánh tay còn
đang co giật vào một vết nứt không gian gần nhất, cũng không đuổi theo,
mà chỉ vội vã nhảy ra khỏi vùng không gian nứt vỡ. Còn để lâu thì chính
bản thân sẽ bị kéo vào đó luôn, cuốn đến phương trời nào thì có quỷ mới
biết.
Ở bên kia Đạm Băng Băng với bộ cung trang tả tơi cùng một cái tay bị
giựt đến tận gốc và cái bụng thủng một lỗ lớn bay xa vài cây số mới miễn cưỡng ổn định lại cơ thể, vội vã triệu tập linh khí để khôi phục vết
thương. Vừa nhìn đối phương vừa lau đi vệt máu trên khóe miệng, bình
tĩnh nói:
“Đạt tới Tiên Đài cảnh,thân thể phàm tục không còn quá quan trọng, linh
thức có thể triệu tập linh khí xung quanh tiến hành tái tạo linh thể bất cứ lúc nào, ngươi không biết sao !? Một cước kia lấy máu thịt đổi lấy,
thật sự lỗ lớn rồi.”
“Đừng hù ta…” Lilith Ren máu me đầy mình, tuy có hơi tiếc rẻ nhìn vài
sợi tóc bị không gian loạn lưu cắt đứt, vẫn cười nói như không.
“Linh khí tầng trời thứ tư này có hạn, đủ cho ngươi tu bổ cơ thể mấy
lần. Chị gái à, ngươi có giỏi thì hút linh khí xung quanh nhiều lên một
chút. Nghe nói lượng linh khí Tiên Đài cao thủ dùng gấp vạn lần đám Trúc cơ kỳ đúng không !? Đến lúc hút hết, ngươi chưa chắc đã khỏe hẳn, đám
phần thử Mặc Gia, pháp trận gì đó đều cần linh khí để vận chuyển lại hết nhiên liệu rồi thua trận, lúc đó cả quân đội trái đất sẽ úp sọt ngươi.
Tiên đài, chẳng qua là nhiều HP một chút thôi, chứ không phải vô hạn.”
“Huyền vũ thủ của ngươi đâu rồi !?” Đạm Băng Băng giận quá hóa cười,
giọng cười vẫn đầy vẻ âm hàn lạnh lẽo thấu xương. Vung tay cánh tay còn
lành lặn đánh ra mấy trăm đạo kiếm khí đan xen như lưới trời chụp xuống
Lilith Ren.
“Không dùng cho ngươi đỡ ghen tị giống lần trước.” Lilith Ren kích hoạt
siêu năng lực lên mỗi tấm khiên, khiến chúng xoay tròn trên đầu, phân
tán toàn bộ kiếm khí, đồng thời hai tay liên tục bắt lấy từng mảnh khiên lia về phía trước như Boomerang.
Những vết thương theo đà vận động mạnh rách ra, máu vì chuyển động cao
tốc mà bị chấn loãng, tạo ra một lớp huyết vụ mờ mờ bao lấy thân ảnh
Lilith Ren, chỉ thấy rõ một đôi mắt đầy nhiệt huyết với chiến đấu. Rõ
ràng dù không có bảo khí hỗ trợ, hay phải chiến đấu trong môi trường bất lợi, Lilith Ren cũng không hề muốn câu kéo trận chiến này quá lâu.
Đạm Băng Băng có chút bất ngờ với vận tốc cực cao của những cái khiên
này, liên tục vung kiếm chấn văng chúng. Một mặt liên tục rải kiếm khí
sắc bén tập kích đối thủ. Cấp độ Đại La Kim Tiên có thể hòa cùng với
thiên địa linh khí xung quanh, một ý niệm có thể đánh ra vài vạn kích.
Linh khí được thần thức hóa hình ngưng tụ như thực chất, chỉ một cái rải tay, kiếm khí như mưa, thưa mà không lọt, bao trùm tứ phía.
“Giang Sơn đao kiếm khí.”
Không giống với Phi Kiếm tập trung vào công kích nhanh, chuẩn, độc. Đạm
Băng Băng ra tay đều là đại chiêu liên hoàn, kiếm ảnh ngập trời với mật
độ bao phủ dày đặc không chừa lối thoát, mức độ phá hoại không cao,
nhưng rất khó có thể né tránh. Như một cơn mưa tầm tã nặng hạt, mà mỗi
hạt mưa là một dải kiếm khí lăng lệ.
“Lại kiếm khí, người tiên giới không có thứ gì đặc sắc hơn sao !? Cực tinh huyền vũ thiên liên kích.”
Lilith Ren đứng trên dải khiên, dẵm chân phát lực, quyền thủ bật ra như
một khối lò xo đã nén lại từ lâu, ảnh tượng những nắm tay rải ra với mật độ không hề thua kém.
Uỳnh uỳnh uỳnh…
Khoảng không giữa hai người bao phủ trong mấy trăm ngàn luồng kiếm khí
và quyền ảnh, tạo ra những đợt không gian chấn rung động nặng nề.
Đạm Băng Băng có chút nghẹn uất, đại chiêu ngoài kiếm khí thì cũng có,
nhưng lượng linh khí nó triệu tập để thi triển cũng vô cùng lớn. Cái
tầng trời nghèo nàn chết tiệt này không thể đáp ứng được. Tầng trời này
nếu chứa ba vị tiên đài cao thủ thì cũng sẽ bị lượng thổ nạp một ngày
của họ làm hao hết linh khí, muốn xuất đại chiêu, thuần túy là nói nhảm
rồi. Bây giờ cô ta đã hiểu tại sao một cao thủ Huyền Tiên như ả phản đồ
Phi Kiếm kia cũng ăn quả đắng trong tay đám phàm nhân này.
Nếu kiếm trận không phải chỉ cần kiếm hồn để phát động, chỉ sợ Phi Kiếm
chạy đến căn cứ nhân loại chẳng làm được cái khỉ khô gì đã phải chạy về
vì không có linh khí.
Hai cô gái đứng giữa tầng trời dùng khiên và kiếm đánh nhau tạo ra những vùng sóng khí hỗn loạn và chùm vụ nổ vang vọng cả một góc chiến trường, thanh thế không kém hai dàn chủ pháo chiến hạm đánh nhau. Khí lưu và
không gian kịch liệt chấn động nghiền nát hết thảy mọi thứ, từ sương mù
mây khói cho đến xác chiến hạm và Linh Chu, giống như một cơn lốc thô
bạo đang dọn bãi.