Editor: Aki Re
Thần kinh Tô Mộc chú ý tình huống nơi đó, cũng không chú ý nam nhân bên người đã nhìn nàng hồi lâu.
Bỗng nhiên, hắn nói: "Người không phải ta gϊếŧ."
"Nga." Tô Mộc có lệ lên tiếng, căn bản không chú ý tới cái này, theo như nàng suy nghĩ, Tịch Y khẳng định chính là bởi vì đêm qua nàng thỉnh cầu, cho nên mới gϊếŧ Túc Vương, nàng không nghĩ tới muốn gϊếŧ người, chỉ nghĩ suốt tới cái tư tưởng không khỏe mạnh kia với Vương gia, chờ nàng hậu tri hậu giác nhớ tới Tịch Y là tên biếи ŧɦái nam gϊếŧ người không chớp mắt đã không còn kịp nữa rồi.
Người mưu sát hoàng thất, tội danh không giống bình thường, nàng cũng muốn gϊếŧ Tịch Y, nhưng nàng sẽ không dùng phương thức này, bởi vì nàng thỉnh cầu nên hắn mới gϊếŧ người, tính đến cuối cùng, cũng vẫn là nàng sai.
Tịch Y cùng nàng có thể nói là có "Tam đời" nghiệt duyên, nàng tuyệt đối phải khiến hắn chết ở trên tay chính mình mới được.
Ân!
Chính vì lý do này nàng mới mang hắn dấu đi, tuyệt đối không phải là vì hành động theo bản năng!
Tô Mộc vì chính mình tìm được một cái lý do hợp lý.
Hắn lại hỏi: "Ngươi không tin ta, vì sao phải lôi kéo giấu ta đi?"
"Kia đương nhiên là bởi vì ta yêu ngươi nha." Nàng vừa nhấc mắt, theo thói quen nói một câu, ngoài dự kiến của nàng chính là, Tịch Y cư nhiên thật lâu không có lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn nàng chăm chú.
Nàng híp mắt suy nghĩ một lát, trong đầu số 38 không ngừng nhắc nhở nàng đây là cơ hội tốt, nhiệm vụ cùng mềm lòng nhất thời, đương nhiên nhiệm vụ quan trọng hơn.
Nàng chậm rãi giơ tay, đặt ở trên mặt hắn, nhẹ nhàng nói: "Tịch Y, ta yêu ngươi......"
Lúc này đây, không có bất luận trở ngại gì, nàng thành công hôn lên môi hắn.
Lông mi Tịch Y khẽ run, lưu quang trong mắt cực kỳ giống ngân hà trong đêm.
Tựa hồ đã qua hồi lâu, Tô Mộc mới kết thúc nụ hôn này, nàng nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, không có thấy tim hắn bỗng ngừng đập ngã xuống đất, cũng không thấy trái tim nàng ngừng nhảy lên.
Chờ tới lúc có một bàn tay hữu lực nắm lấy cằm nàng, nụ hôn cực nóng của nam nhân rơi xuống ngăn chặn môi nàng, đem âm thanh kinh ngạc của nàng đều đẩy trở về, môi răng tương ma*, lại là công thành đoạt đất, nhấc lên sóng to gió lớn khiến nàng khó có thể thừa nhận.
*tương ma: tương giao + ma sát
Chờ, từ từ, cốt truyện này phát triển tựa hồ có chút không thích hợp a!
Thân thể Tô Mộc nhũn ra bị nam nhân gắt gao giam cầm ở trong ngực, mà cách đó không xa vẫn còn cấm vệ quân đang canh phòng nghiêm ngặt, nàng cũng không dám phản kháng, thân mình nàng nhỏ xinh, mà thân hình hắn lại cao dài, nàng liền cứ như vậy ở trong lòng ngực hắn như tiểu cô nương khẩn cầu yêu thương.
"Thật... kí©ɧ ŧɧí©ɧ!" Thanh âm đứt quãng của số 38 truyền đến, hắn hít hít cái mũi, lại truyền đến thanh âm của giấy, xem ra hắn chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng không nhỏ.
Ta giáo Mary Sue chơi cung đấu:【 Quá trình hôn môi đánh động nhân tâm! 】
Nhị mao:【 Oa!!! Nhân gia cũng chưa từng tận mắt thấy! 】
Hài tử ta phóng tủ lạnh:【 Ta đồng ý hôn nhân này (〃ω〃) nhân gia còn quên nói một việc, "Yêu ngươi yêu đến mức muốn gϊếŧ chết ngươi", khi sử dụng vật phẩm này nếu chính mình động tâm, hoặc sử dụng vật phẩm lên đối tượng mà người đó lại động tâm với người sử dụng, vật phẩm chính là không có hiệu quả nga (′???")*】
Nga...... Nga muội ngươi a!
Thân thể Tô Mộc dần dần vô lực có một loại ảo giáo chính mình sắp đánh mất không khí dẫn đến hít thở không thông mà chết, nhưng cái này cũng chỉ là ảo giác mà thôi, Tịch Y cũng không dùng bất luận kỹ xảo thuần thục gì, chỉ là tuỳ ý hôn tràn ngập sự điên cuồng, cảm giác không giải thích được khiến da đầu nàng hưng phấn đến tê dại.
Rốt cuộc, cái hôn bạo ngược chọc người tâm động này cuối cùng cũng kết thúc.
Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ của nàng đang kinh hoảng thất thố, lại cũng hồng nhuận mê người hồi lâu, cuối cùng hơi hơi cúi đầu ở bên tai nàng nhẹ giọng nói: "Tô Mộc, nếu ta phát hiện ngươi lừa ta, ta liền đem ngươi biến thành thứ không thể tự hỏi, không thể nói chuyện, không thể hành động...... Chỉ còn lại một bộ thể xác như rối gỗ."
Đây là một lời nói tràn ngập vẻ động tình mang theo ý vị cảnh cáo.
Bởi vì sau khi nói xong, hắn lại nhẹ nhàng cắn lên trên cánh môi nàng.
Tô Mộc rùng mình một cái, nàng tựa hồ...... Chọc tới người không nên dây vào.