Editor: Aki Re
"Tô Mộc!!!" Phương Nính không thể tiếp thu kêu to, một tay hắn chỉ vào Hứa Tố bên kia, mất khống chế đối Tô Mộc quát: "Ngươi có phải hay không bị cái lão nam nhân kia lừa!?"
"Không có a, tôi không có bị lừa." Tô Mộc không do dự trả lời, lại nghi hoặc hỏi: "Phương Nính, cậu như thế nào cảm thấy tôi là bị thúc thúc lừa?"
"Hứa Tố trừ bỏ lớn lên cao, trừ bỏ lớn lên đẹp, trừ bỏ có tiền, trừ bỏ muộn tao* một chút, trừ bỏ không làm chuyện quan hệ nam nữ, hắn cái lão nam nhân này có điểm nào so được với ta?" Phương Nính giận, "Ngươi nếu không phải bị hắn lừa như thế nào sẽ coi trọng hắn? Ba mẹ để lại cho ta cũng không ít di sản, ta lớn lên cũng không kém, càng quan trọng hơn là ta so với hắn trẻ tuổi hơn! Ta còn biết ngươi thích ăn kẹo mềm vị sữa bò, ngươi như thế nào không có coi trọng ta!?"
*muộn tao: trong ngoài không đồng nhất.
Tô Mộc mặt vô biểu tình, "Tôi chính là thích lão nam nhân."
Thiên ngôn vạn ngữ*, đều không thắng nổi một câu "Thích lão nam nhân" này của cô.
*Thiên ngôn vạn ngữ: nghìn lời nói vạn câu thề.
Thân mình Phương Nính lảo đảo như bị sét đánh, rốt cuộc lấy không ra khí thế cường ngạnh như lúc nãy.
Bất đồng với hắn, Hứa Tố mang theo tâm tình tốt đi tới bên người Tô Mộc, hắn rất tự nhiên dắt tay Tô Mộc, trên mặt không thấy biểu tình dư thừa khác nào, nhưng mà khí tráng của người thắng lại là mười phần, hắn nhìn sắc mặt Phương Nính không tốt, bình tĩnh như lúc ban đầu nói: "Như lời ta đã nói, ngươi vẫn quá trẻ tuổi."
Phương Nính nghiến răng nghiến lợi, hắn không chịu nhận thua nói: "Hứa Tố, ta sẽ không vì lý do như thế liền nhận thua!"
Dứt lời, hắn liền chạy ra khỏi thư phòng.
"Phương Nính......" Tô Mộc còn muốn đuổi theo, nhưng mà tay cô lại bị nam nhân gắt gao nắm chặt, cũng không thể nào đuổi theo ra ngoài được, cô ngước mắt lên nhìn về phía người nam nhân bên cạnh, lại bị hắn ôm cái ót, lại bị hắn hôn lên môi.
Hứa Tố vươn đầu lưỡi cậy cánh môi Tô Mộc, Tô Mộc "Ngô" một tiếng, thiết thực cảm nhận được tâm tình tốt hiện tại của hắn, đầu lưỡi của hắn câu lấy cái lưỡi của cô nhẹ nhàng quay cuồng lật, lúc sau mới chậm rãi vươn, tiện đà nhẹ nhàng mυ'ŧ cánh môi cô.
Đại não Tô Mộc trống rỗng, ngày thường không thấy người nam nhân này từng có nữ nhân bên người, lại không dự đoán được kỹ thuật của hắn lại mê người đến như thế, cô nghe thấy thanh âm trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng nổ pháo hoa, nhắm hai mắt lại, tùy ý để Hứa Tố hôn môi cô.
"Ta đáp ứng ngươi." Hơi thở hắn hơi không vững vàng rời khỏi môi cô, một tay nhẹ nhàng xoa sợi tóc cô, màu đen nhánh trong mắt khiến người khó nhịn động tình.
Đầu Tô Mộc có chút choáng, ý định muốn đuổi theo Phương Nính đã bị cô ném đi không biết bao xa, cô chớp chớp mắt, "Người đáp ứng con cái gì?"
"Đáp ứng cầu hôn ngươi." Hứa Tố nói, muốn cúi đầu hôn khóe môi cô, khoé mắt hơi giơ lên, để lộ ra trong lòng hắn hiện tại tràn đầy sự vui mừng.
Hắn định tính toán chờ cô tròn mười tám tuổi mới nói đến chuyện kết hôn, lại không nghĩ rằng nha đầu này lại chủ động xuất kích trước.
Tô Mộc cười duỗi tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, "Con cũng không nghĩ tới người lại đồng ý, con chẳng qua là tới thông báo cho người một tiếng mà thôi."
"Ta thích cái thông báo này của ngươi." Hứa Tố một tay ôm lấy eo cô, một tay lấy di động ra, gọi điện thoại cho thư ký, không lâu sau điện thoại liền thông, hắn nói thẳng: "Đặt hai vé đi Nhật Bản, trong hôm nay phải đi, công sự chờ ta về nước rồi nói sau."
Giải thích xong, hắn cúp điện thoại, nắm tay cô hướng ra ngoài cửa đi.
Tô Mộc không hiểu, "Thúc thúc, chúng ta đi Nhật Bản làm gì?"
"Đăng ký kết hôn."
Tô Mộc kinh ngạc.
Ở Trung Quốc, Tô Mộc đương nhiên không đến độ tuổi kết hôn hợp pháp, cho nên chỉ có thể đi quốc gia khác mới có thể lấy được giấy chứng nhận kết hôn, Tô Mộc kinh ngạc, tốc độ làm việc của Hứa Tố giống như sấm rền gió cuốn.
Thẳng đến khi ngồi trên phi cơ, cô mới xác định được một chút, "Thúc thúc...... Chúng ta làm vội như vậy, thật sự ổn chứ?"
"Không vội." Hứa Tố cúi đầu kề sát mặt cô, một tay đặt trên bụng nhỏ của cô, hắn đè thấp thanh âm nói: "Có giấy hôn thú, thời điểm ta nỗ lực tạo ra Tiểu Mộc Mộc, ít nhất sẽ không có ác cảm vì tội xâm phạm vị thành niên."
Tô Mộc một câu cũng nói không nên lời, thoáng chốc đỏ mặt.
Hiện tại người xem trong phòng phát sóng trực tiếp điên cuồng gõ bình luận giống nhau, không thể không thừa nhận Hứa Tố cái nam nhân đại thúc này...... Cũng không phải không giống người bình thường là bao.
Cùng lúc đó, trong đầu Tô Mộc truyền đến thanh âm cao hứng của số 38: "Nhiệm vụ hoàn thành!"