Khe hở không gian mà Cửu Huyền lâu ẩn giấu lúc Lục Bình phủ xuống liền bị thần niệm của hắn quét ngang một lần. Thời điểm Lục Bình tiến vào Cửu Huyền lâu đạo tràng đưa tới không gian ba động căn bản không thể nào lừa gạt được Dương Hi lão tổ, Lục Bình định không cố ý ẩn giấu hành tung nữa.
Nhưng khiến cho Lục Bình không ngờ là, Dương Hi lão tổ lại có thể không chút phát hiện hắn đến. Điều này làm Lục Bình có chút đầu óc mơ hồ. Chẳng lẽ Cửu Huyền lâu không ngờ đả thông liên lạc giữa Cửu Huyền đạo tràng cùng ngoại giới nhanh như vậy, Dương Hi lão tổ đã đi ra ngoài rồi sao?
Nếu mình đến không đưa tới toàn thể Cửu Huyền lâu chú ý, như vậy Lục Bình hiển nhiên cũng vui vẻ ẩn giấu. Dù sao lúc này xuất hiện trong Cửu Huyền lâu đạo tràng bây giờ quá mức kinh thế hãi tục, nếu tin tức tiết lộ, SỢ rằng lập tức sẽ có người liên tưởng đến không Minh Chi Tinh trên người.
Nghĩ đến “kinh thế hãi tục” cũng làm trong lòng Lục Bình chợt động. Thời điểm này Lục Bình đã phát hiện toàn thể Cửu Huyền lâu phòng thủ thư giãn. Nhưng mà điều này cũng khó trách, bọn họ đều đã đem đạo tràng ẩn giấu đến trong khe hở của không gian rồi, cho dù Chân Linh lão tổ cũng chưa chắc có thể tìm được tung tích của bọn họ. Một cuộc đại chiến trước đó lại làm toàn thể Cửu Huyền lâu chết thảm trọng nguyên khí tổn thương nặng nề, lúc này trong khe hở không gian tạm thời không lo lắng đến tánh mạng dĩ nhiên là cực kỳ buông lỏng.
Chính Dương Hi lão tổ trước đó bị Chu Bát Tả đánh lén bị thương nặng, sau lại bị Tiểu Bạch Vũ một kiếm chém bàn tay, mạnh mẽ khởi động cấm đoạn đại trận, sợ rằng hiện nay cũng đã đến nỏ hết đà, không biết núp ở chỗ nào bế quan. Như thế, có thể giải thích duyên cớ vì sao trước đó Lục Bình tiến vào trong đạo tràng cũng chưa từng bị người phát giác.
Trong Cửu Huyền đạo tràng còn có bốn vị đại tu sĩ ở lại giữ, tuy nhiên chẳng qua phát hiện khí tức của hai người trong đó, hai người còn dư lại cũng không thấy tung tích.
Lục Bình rất nhanh lặng yên không một tiếng động liền vòng quanh đạo tràng đi qua một vòng. Khi đó mới phát hiện hôm nay trong đạo tràng chỉ có rất ít một phần Cửu Huyền lâu tu sĩ đang hoạt động. Phần lớn tu sĩ còn dư lại đều đã bế quan chữa thương hoặc là tu luyện. Xem ra ngày đó đánh một trận, toàn thể Cửu Huyền lâu đã hiểu tình cảnh của mình, đều ở đây phát phẫn đồ cường.
Mà ngày đó vì trở kích đám người Tiêu Bạch Vũ xâm lấn, toàn thể Cửu Huyền lâu cao cấp tu sĩ giống vậy thương vong thảm trọng. Lúc này họ thật vất vả có một chỗ an toàn nghỉ ngơi lấy sức, cũng cần toàn lực tĩnh dưỡng thương thế, cũng tốt để ngày sau xuất hiện ở tu luyện giới, điện định địa vị của Cửu Huyền lâu ở tu luyện giới mà cố gắng.
Nhưng Cửu Huyền lâu tu sĩ càng như vậy, cũng càng thêm kiên định quyết tâm của Lục Bình tập sát Cửu Huyền tu sĩ. Trên thực tế nếu Không Minh Chi Tinh trong tay đám người Tiểu Bạch Vũ, Thất Phiến lão tổ, bọn họ vẫn sẽ chọn lựa sách lược giống như Lục Bình trảm thảo trừ căn như vậy, thậm chí làm còn muốn sạch hơn so với Lục Bình.
Dĩ nhiên, trong Cửu Huyền đạo tràng vẫn hội tụ phần lớn tư nguyên tu luyện của Cửu Huyền lâu, Lục Bình hiển nhiên sẽ không để cho người khác phân nhuận hết loại lợi ích này.
Hai vị đại tu sĩ đang làm nhiệm vụ cũng không chung một chỗ, hơn nữa một người xử lý sự vật của đạo tràng. Một người khác lại còn ở sĩ bên trong đạo tràng khai đàn giảng pháp cho các tu sĩ, đây cũng là cơ hội đe Lục Bình thừa dịp.
Hôm nay Cửu Huyền đạo tràng đối với Lục Bình mà nói, trừ câm đoạn đại trận ra, căn bản là một con mãnh hổ bị cấm cố mà không tự biết, chỉ có mặc cho người làm thịt chia nhau.
Trong Cửu Huyền điện, Dương Minh Hạo chỉnh lý xong số lượng tu sĩ bên trong Cửu Huyền đạo tràng hôm nay cùng với tu vi của mình, bất giác thở dài một cái. Lần này Cửu Huyền lâu gặp phải kiếp nạn thậm chí còn muốn trên mấy chục năm trước gặp ma la đại quân mười năm vây công, thực có thể nói là nguy cơ lớn nhất của Cửu Huyền lâu lập phái tới nay. Trong Cửu Huyền đạo tràng mặc dù còn có gần ngàn tinh anh của Cửu Huyền lâu, nhưng toàn bộ Cửu Huyền lâu tu sĩ trải qua một phen đại chiến cũng mười mất đi tám.
Bản thân Dương Minh Hạo lão tố cũng không biết khi Cửu Huyền đạo tràng lại một lần nữa xuất hiện ở tu luyện giới, còn có thể khôi phục vinh quang của Cửu Huyền lâu ngày xưa hay không?
Nặng nề thở dài một cái, Dương Minh Hạo lão tổ quyết định đi ra ngoài vừa đi vừa nhìn trong đạo tràng một chút, chủ yếu là muốn thư giãn giải sầu. Đừng xem Dương Minh Hạo lão tổ cổ động Cửu Huyền tu sĩ trên dưới trong đại tràng hôm nay nhấc lên một ba nhiệt triều vì báo thù mà khắc khổ tu luyện, thực ra bản thân Dương Minh Hạo lão tổ thủy chung có chút mê mang.
Dương Minh Hạo lão tổ tâm sự nặng nề sau khi đi ra Cửu Huyền điện căn bản không chú ý, hoặc là nói lão ta căn bản cũng không ngờ trong đạo tràng còn sẽ gặp phải nguy hiểm.
Khi Dương Minh hạo lão tổ ý thức được hoàn cảnh chung quanh thật có chút quá tĩnh mật, Lục Bình sớm đã mai phục đột nhiên xuất thủ.
- Là người nào, người nào ở đó?
Dương Minh Hạo lão tổ đánh giọng quát hỏi tiếng sóng cuồn cuộn, nhưng thủy chung không thể lo xa, thanh âm chỉ bất quá truyền đi mười mấy trượng liền tiêu nhị.
Trong lòng Dương Minh Hạo trầm xuống, nhưng ít nhiều vẫn ôm tâm lý vạn nhất, thử thăm dò hỏi:
- Là Dương sư thúc trước mặt phải không?!
Nhưng trong không gian tĩnh mật đột nhiên lập lòe nổi lên ngũ quang sắc mang nhàn nhạt. Mười hai viên ngũ sắc minh châu quanh quẩn quanh người Dương Minh Hạo, làm lão ta trong lúc bất chợt nghĩ tới một đại sự phát sinh trong tu luyện giới lúc trước. Người nọ chính là lấy mười hai viên ngũ sắc minh châu bày trận, nhất cử cái hố gϊếŧ ba vị đại tu sĩ, cũng bị thương nặng hai người.
- Lục Thiên Bình! Ngươi vào bằng cách nào?
Dương Minh Hạo kinh hãi muốn chết, đưa tay tìm tòi. Một món linh bảo chưởng không trong tay vận chuyển khí lực của toàn thân phát ra bình sinh một kích mạnh nhất, không vì nhất định đánh vỡ ngũ sắc không gian, chỉ vì có thể giao thủ cùng Lục Thiên Bình ngay lúc đó. Linh khí chấn động kịch liệt có thể đưa tới toàn bộ Cửu Huyền đạo tràng trên dưới chú.
Nhưng trong ngũ sắc không gian, truyền đến một tiếng quát khẽ trầm trầm:
- Định hải!
Một kích toàn lực của Dương Minh Hạo lão tổ thậm chí không chờ đánh xuyên không gian của nguyên thần đại trận liền giống như đá chìm đáy biển biến mất không thấy đâu nữa. Dương Minh hạo lão tổ nhất thời hoảng hốt, đang định còn muốn xuất thủ, liền nghe tiếng hư không vô tận lần nữa truyền tới một tiếng quát buồn bực:
- Trấn nhạc!
Dương Minh Hạo lão tổ cảm thấy quanh thân trên dưới đột nhiên bị một cỗ lực đạo mạo danh trấn áp. Lão ta muốn giấy giụa, nhưng mà cổ lực đạo lại theo đó trở nên mạnh mẽ. Cho đến khi Dương Minh hạo lão tổ không cách nào nhúc nhích, lập tức cảm nhận được một cổ gió lạnh đánh tới, tầm mắt nhất thời không ngừng đảo lộn, sau đó lọt vào trong yên lặng sâu hoắm.
Lục Bình hiển lộ thân hình từ trong hư không, tiện tay thu hồi trữ vật pháp khí cùng với Nhất kiếp linh bạo mới vừa sử dụng của Dương Minh Hạo lão tổ, rồi sau đó ống tay áo của cánh tay phải vung lên, thi thể không biết chôn dưới một mảnh vườn linh thảo hoặc là linh thụ trong Hoàng Kim ốc.
Rồi sau đó Lục Bình đường hoàng đi vào trong Cửu Huyền điện như vậy. Mấy tên Cửu Huyền lâu tu sĩ canh giữ trong ngoài Cửu Huyền điện sớm đã vong hồn dưới kiếm của Lục Bình.
Cửu Huyền điện trong ngày thường chính là trang sở để toàn thể Cửu Huyền lâu hội tụ thương nghị tổng môn đại sách. Địa vị của nó giống như Thiên Linh điện của Chân Linh phái, bên trong đương nhiên có cất giấu phong phú.
Rất nhanh, Lục Bình tìm được một chủ động thiện pháp bảo trong Cửu Huyền điện. Tuy nhiên ngay trong lúc hắn muốn thi triển thần thông thu lấy, thần niệm cũng đột nhiên động một cái, phát hiện có người đang đi tới nơi này.
Lục Bình thấm than một tiếng, xem ra mới vừa một phen giao thủ vẫn có động tĩnh làm người phát giác. Tuy nhiên cũng không đưa tới sự chú ý của Dương Hi lão tổ đang bế quan cùng với hai vị đại tu sĩ khác đang chữa thương như vậy người đến cũng chỉ có thể là chờ chịu chết.&