Tuy nhiên lúc này đầu óc của hai người cũng chuyển thật nhanh, không hẹn mà cùng đều nghĩ xem như thế nào giấu diếm tin tức này thời gian lâu hơn một chút. Cũng tốt khiến cho Chân Linh phải lấy được lợi ích càng nhiều hơn một chút.
Hai người nhìn nhau một cái, đều đã hiểu ý nghĩ trong lòng mỗi người. Nhưng lúc này vẫn muốn lên đảo đi dò xét một phen, tốt nhất có thể xác định phẩm cấp của linh thạch khoáng mạch. Tuy nhiên xem ra có thể khiến mọi người trên đảo không kịp chờ đợi truyền về tin tức như vậy, phẩm cấp của linh thạch khoáng mạch xem ra cũng không thấp mới phải.
Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm hai người rất nhanh đi tới hoang đảo. Huyền Vi chân nhân mặt mũi hưng phấn sớm đã chờ ở chỗ này. Hắn nhìn thấy Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm hạ xuống độn quang, vội vàng tiến ra đón, hết sức đè nén thần sắc đang lúc hưng phấn, nói:
- Bảo đảo, đây là một tòa bảo đảo!
Thần sắc của Lục Bình chấn động cả lên, hỏi:
- Linh thạch khoáng mạch có phẩm cấp gì?
Huyền Vi chân nhân đè nén thanh âm đều mang vui sướиɠ, nói:
- Chính là một tòa đại hình linh thạch khoáng mạch!
- Cái gì?
Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm mặc dù có chuẩn bị, nhưng thời điểm chân chính xác nhận tin tức này vẫn không thể tránh khỏi thấp giọng kêu lên.
Huyền Vi chân nhân tựa hồ sớm đã ngờ tới thần sắc của hai người, lập tức đổi một bộ biểu tình, nói:
- Đáng tiếc...
Lúc này chính Lục Bình cũng có chút không bình tĩnh, nghe vậy gấp giọng hỏi:
- Đáng tiếc cái gì?
Huyền Vi chân nhân đối với mình có thể chủ đạo không khí của hiện trường, làm hai vị đại tu sĩ đều thần sắc khẩn trương vô cùng vừa ý. Nhưng hắn cũng hiểu trước mặt hai người này thấy vừa đạt mục đích liền thu tay, lập tức giải thích:
- Đáng tiếc một tòa linh thạch khoáng mạch bị ma la phá hư nghiêm trọng, cơ hồ thiếu chút nữa sẽ phải khiến cho quáng mạch giảm một cấp bậc. Hôm nay tuy nói xua đuổi hết ma la, miễn cưỡng duy trì phẩm cấp của đại hình linh thạch khoáng mạch, nhưng so sánh cùng Hàn Băng đảo phú quáng, một tòa này chỉ có thể xem như bần quáng.
Nếu nói bần quáng trong đại hình linh thạch khoáng mạch, chính là nói cực phẩm linh thạch tích chứa trong chỗ tòa quáng mạch này tỷ lệ cực thấp rồi.
Hàn Băng đảo linh thạch khoáng mạch chẳng những sản lượng linh thạch cực cao, hơn nữa tỷ lệ cực phẩm linh thạch tích chứa trong đó giống vậy không thấp, chính là phủ quáng danh phù kỳ thực. Sản lượng của tòa quáng mạch trước mắt chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn đại hình quáng mạch, hơn nữa bởi vì ma la đại quân phá hư trước đó, khiến cho tỷ lệ sản xuất cực phẩm linh thạch trong đó cực thấp.
- Hơn nữa trên tòa hoang đảo này cũng không chỉ có một tòa linh thạch khoáng mạch, cả tòa hoang đảo chính là một tòa bạn sinh quang mạch thật lớn. Trừ đạo đại hình linh thạch khoáng mạch này ra, vốn còn có một đạo đại hình linh mạch bạn sinh khí trung, chẳng qua cũng bị ma la tao đạp giống vậy. Hiện giờ chủ mạch bị phá hư, linh mạch cũng rót trong bảy cái chi mạch khác, trên đảo chỉ còn lại có bảy đạo trung hình linh mạch phân bố ở bất đồng phương hướng.
Lục Bình nhìn Huyền Vi chân nhân một cái. Lục Bình tỉnh táo lại lập tức khám phá tâm tư của người này, hung hăng trợn mắt nhìn hắn một cái, nói:
- Còn gì nữa, một hơi nói xong đi!
Huyền Vi chân nhân cười một tiếng “hắc hắc”, nói:
- Trước mắt trên đảo còn phát hiện tung tích của mấy chỗ quáng mạch khác phân bố, nhưng vẫn chưa kịp cụ thể khám xét. Là quáng mạch gì, phẩm cấp cao thấp, trữ lượng lớn nhỏ vẫn chưa định luận, nhưng có thể xác định chính là, một tòa tiểu hình hoang đảo này đích xác là một tòa đúng với tên bảo đảo.
Lúc này Khương Thiên Lâm lại mở miệng hỏi:
- Bảo đảo như vậy, vì sao trước đây Thiên Huyền tông chưa từng phát hiện?
Lúc này Khương Thiên Lâm lại đột nhiên mở miệng hỏi:
- Bảo đảo như vậy, khoảng cách Thiên Huyền tông dọc theo bờ cũng bất quá hơn hai ngàn dặm, lấy thực lực của Thiên Huyền tông làm sao có thể không tiến hành khám xét hòn đảo ở hải vực của mình? Sao trước đây một mực không hề phát hiện?
Huyền Vi chân nhân tựa hồ đối với nghi ngờ này sớm có chuẩn bị, đáp:
- Không biết thời điểm sự bá ngài lên tòa hoang đảo này có từng chú ý điều kiện ăn ở trên đảo này?
Khương Thiên Lâm cùng Lục Bình đều sửng sốt. Điều kiện ăn ở và hoang đảo này có quan hệ gì với nhau?
Lại nghe Huyền Vi chân nhân giải thích tiếp:
- Điều kiện sinh sống của hoang đảo này mặc dù cũng bị ma la trú đóng mà phá hư không ít, nhưng niên hạn sinh trưởng lại cực kỳ có hạn. Ít thì mấy năm, lâu thì cũng bất quá mấy chục năm. Mà đệ tử khi điều tra địa mạch của hoang đảo, phát hiện địa mạch của hòn đảo trong mấy chục năm gần đây từng có một lần thay đổi kịch liệt. Đệ tử hoài nghi một tòa hoang đảo này xem ra là mấy chục năm gần đây mới bởi vì động đất hoặc là núi lửa phun trào đã đi lên từ đáy biển. Mà mấy chục năm gần đây lại chính là thời điểm ma la tứ ngược nghiêm trọng trên biển. Thiên Huyền tông chưa từng phát hiện bảo tàng trên hoang đảo cũng bình thường.
Sự giải thích của Huyền Vi chân nhân đã giải tỏa nghi hoặc của mọi người, khám xét trên hoang đảo vẫn tiếp tục tiến hành. Thỉnh thoảng có tin tức tốt truyền tới trong tại của Khương Thiên Lâm cùng Lục Bình trên bản thuyền.
Đến thời điểm trước mắt, Huyền Vi chân nhân đã trên hoang đảo xác định đại hình linh thạch khoáng mạch có một cái, trung hình linh mạch bảy cái, các loại bạn sinh quang mạch tám cái. Hơn nữa trữ lượng khoáng mạch đều cực kỳ phong phú, xác nhận linh quang chủng loại cao gần mười bảy loại, trong đó có mười loại đều là linh tài phẩm chất cực cao, tu luyện giới cực kỳ trân quý khan hiếm. Huyền Vi nói chỗ tòa hoang đảo này là một tòa bảo đảo cũng là danh phù kỳ thực.
Chân Linh phái đệ tử trên bảo thuyền đã có hai phần ba chạy tới hoang đảo nhúng tay chuẩn bị chuyện khai thác các loại quáng mạch, đồng thời ở phía đông bắc của hoang đảo chiếm cứ hai cái trung hình kinh mạch bắt đầu kiến tạo đất đóng quân. Linh thạch khoáng mạch sớm đã bị ma la đại quân khám phá đã bắt tay khôi phục cũng như khai thác.
Lúc này Huyền Vi chân nhân thành người bận rộn nhất của toàn thể Chân Linh phái. Toàn bộ toàn thể Chân Linh phái trừ Khương Thiên Lâm cùng với Lục Bình ra, tất cả mọi người bao gồm pháp tướng tu sĩ trong đó toàn bộ nghe một mình hắn điều khiển, toàn bộ bảo đảo khai phát đều do một mình hắn đi hoạch định xử lý.
Bên trong khoang thuyền, Khương Thiên Lâm nói:
- Chuyện này cuối cùng không gạt được, bảo đảo này cũng không phải một mình bốn phái có thể ăn được.
Lục Bình gật đầu một cái, nói:
- Bảo thuyền đã lại lần nữa trú đóng hai ngày. Chuyện cần thiết nhất hiện nay là phải nghiên cứu chuyện này trước. Lần này các phái liên thủ đối mặt Thủy Tinh cung, không thể chờ đợi thêm nữa.
Khương Thiên Lâm nói:
- Như vậy lập tức thông báo Thiên Huyền tông chuyện phát hiện bảo đảo. Chuyện này sớm muộn sẽ bị các phái biết, như thế còn không bằng hào phóng một ít chủ động báo cho Thiên Huyền, Thiên Nguyệt, Liệt Thiên, Tiêu Dao bốn phái với bốn phái cùng chung chưởng không bảo đảo. Tin tưởng ngũ đại tông môn liên thủ đã đủ chống đỡ tu luyện giới mơ ước đối với một tòa bảo đảo này rồi.
Lục Bình đồng ý nói:
- Đúng vậy, nói riêng về linh thạch khoáng mạch, bảo đảo còn chưa kịp Hàn Băng đảo, nhưng nếu là tính trên các loại bạn sinh linh tài quáng khác, chủng loại của nó phong phú, phẩm chất cao, trữ lượng to lớn đều phải hơn xa Hàn Băng đảo. Nói thật, bảo đảo như thế này bản phái phát hiện trước, hiện giờ lại phải chủ động mời các phái ích lợi đều dính, đệ tử ít nhiều còn có chút không nguyện ý.