“Làm được không tồi!” Hàn Linh xem kỹ từng món binh khí, rất là vừa lòng, thợ thủ công trong quân doanh quả nhiên là tay nghề tinh xảo, nàng chỉ là cho một cái sơ đồ phác thảo, bọn họ là có thể hoàn toàn dựa theo ý nguyện của nàng tới chế tạo ra thành phẩm. Ở trên những cái nỏ Gia Cát nàng thiết kế ra đó, còn những đồ sức điêu khắc tinh tế cùng hoa văn điêu khắc khác, quả thật giống như tinh phẩm.
“Dực, thử một lần nỏ Gia Cát này, nhìn xem hiệu quả như thế nào.”
Nàng thiết kế thể tích của nỏ Cát nhỏ lại, nhưng không chút nào ảnh hưởng đến nguyên lý của nó, có thể một lần liền bắn ra mười mũi tên, chỉ xem độ chính xác của nó như thế nào.
Long Chi Dực tiếp nhận từ trong tay nàng, động tác thuần thục mà kéo cung tên, trên thực tế từ ngày cung nỏ chế thành, hắn cũng đã thử qua uy lực của nó, đối với nó yêu thích không buông tay.
“Xích!”
“Xích!”
“Xích!”
……
Mười mũi tên chẳng những khống chế chính xác phương hướng, khi vừa vào đất vững chắc có tiếng, so với cung nỏ thường dùng uy lực càng sâu. Các binh lính nhìn xem cao giọng trầm trồ khen ngợi, âm thanh ủng hộ không ngừng.
“Một phát mười mũi tên, quả nhiên lợi hại a!”
“Thật là cung nỏ tốt, cứ như vậy, phần thắng của chúng ta liền lớn.”
“……”
Bọn lính cao hứng phấn chấn, tựa hồ thấy được một tia hy vọng. Hàn Linh cũng vô cùng hưng phấn, chăm chú nhìn sườn mặt của Long Chi Dực, động tác kéo nỏ kéo dây cung của hắn liền mạch lưu loát, ra dáng ra hình. Đúng lúc khi, tầng mây chếch đi, một tia nắng lộng lẫy vừa lúc chiếu xạ ở trên mặt hắn, rực rỡ lấp lánh, nàng không khỏi có chút nhìn dại ra, buột miệng thốt ra nói: “Quá soái!”
Tiếng kêu đột ngột, đưa tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nàng hoàn hồn, thoáng hiện xấu hổ, xụ mặt ho nhẹ nói: “Mọi người làm tốt lắm, bổn cung vô cùng vừa lòng.”
Long Chi Dực nghiêng mặt, nhìn nàng, khẽ nở một nụ cười.
“Linh nhi, không tốt! Nàng mau qua bên kia nhìn xem, người của Long Chi Vũ cũng đang thử dùng binh khí giống nhau như đúc cùng chúng ta.” Hàn Như Phong đột nhiên hấp tấp mà chạy tới, thần sắc nôn nóng.
Hàn Linh sắc mặt khẽ biến, hỏi: “Huynh không nhìn lầm?”
Hàn Như Phong chắc chắn gật đầu: “Khẳng định không có.”
Diễn Luyện Tràng, Long Chi Vũ đang suất lĩnh các binh lính của hắn từng người thử luyện binh khí, mà đám binh khí kia lại là cùng bọn họ giống nhau như đúc, hơn nữa số lượng còn nhiều hơn năm, sáu lần. Chất đống ở chính giữa Diễn Luyện Tràng, quy mô đồ sộ.
“Long Chi Vũ, ngươi thật đê tiện, thế nhưng phục chế hàng mẫu binh khí của chúng ta? Ngươi nói đi, rốt cuộc là ai binh tướng khí thiết kế bản vẽ tiết lộ cho các ngươi?” Hàn Linh lập tức ý thức được nhất định là bên trong bọn họ xuất hiện gian tế, nếu không sao có thể phát sinh mọi việc sự tình vừa khéo như thế?
Long Chi Vũ chỉ là cười khẽ, ánh mắt nếu có điều chỉ mà nhìn phía đệ đệ của mình, lắc đầu phủ nhận nói: “Không có người nào không có người nào tiết lộ thiết kế bản vẽ gì cả, này đó đều là các thợ thủ công thiết kế ra tới, có vấn đề gì sao?”
Ánh mắt của hắn nhắc nhở đã rõ ràng như thế, hắn còn phủ nhận, rõ ràng chính là giấu đầu lòi đuôi. Hàn Linh quay đầu hướng về phía Long Chi Dực, chất vấn nói: “Long Chi Dực, chàng nói đi, có phải chàng bán đứng ta hay không?”
Long Chi Dực cực kỳ khϊếp sợ, trong lòng hắn cũng kinh ngạc vì sao sẽ phát sinh chuyện như vậy, bên này nàng liền bắt đầu hoài nghi hắn, hơn nữa mới vừa rồi ánh mắt không rõ ý vị của huynh trưởng làm cho hắn rất không thoải mái. Hắn dùng sức mà lắc đầu phủ nhận: “Ta không có.”
“Linh nhi, nhất định là hắn bán đứng chúng ta, bọn họ là hai huynh đệ, đương nhiên cùng cái lỗ mũi hết giận. Hơn nữa, những bản vẽ thiết kế đó vẫn luôn đều do hắn bảo quản, không phải hắn làm, còn có thể là ai?” Hàn Như Phong bình thường liền xem hắn không vừa mắt, lần này tóm được sai lầm của hắn, còn không rơi tiến vào dưới đá
(???)?
Long Chi Dực phẫn nộ mà trừng mắt về phía hắn, lại lần nữa lắc đầu phủ nhận: “Linh nhi, ta không có.” Ánh mắt cực nóng của nhìn về phía Hàn Linh, hy vọng nàng có thể tin tưởng chính mình, hắn không có làm, hắn không thẹn với lương tâm.
Hàn Linh do dự, nàng không muốn tin tưởng sự thật này, nhưng sự thật đặt ở trước mắt, hắn thật là người khả nghi nhất. Tức giận ở trong ngực quay cuồng, nàng không cách nào suy nghĩ quá nhiều, chỉ là lạnh lùng mà hạ phán quyết cho hắn: “Long Chi Dực, ngươi quá làm ta thất vọng rồi!”
“Linh nhi!” ánh mắt giãy giụa cùng thần sắc hoài nghi của nàng, hoàn toàn nhốt Long Chi Dực đánh vào đáy cốc. Nhìn bóng dáng rời đi của nàng, Long Chi Dực nội tâm đau triệt, nàng thế nhưng không tin hắn, hắn khó có thể tiếp thu. Nàng không tín nhiệm, tựa như một cây đao nhọn hung hăng mà cắm vào trái tim, lòng của hắn đang thỉnh thoảng lại chảy máu. Thì ra mỗi tiếng nói cử động của nàng thế nhưng ảnh hưởng hắn đến tận đây, hắn đến bây giờ mới thật sâu hiểu được.
“Đại ca, huynh vì sao phải oan uổng ta?” Hai mắt hắn đỏ đậm, nhìn chằm chằm Long Chi Vũ, dường như
muốn cắn nuốt hắn.
Long Chi Vũ hơi kéo khóe môi, thần sắc đạm nhiên, không chút hoang mang nói: “Nhị đệ, đừng nóng vội. Đây là chủ ý của cha, cũng coi như là một cái khảo nghiệm đối với công chúa.” Đúng vậy, khảo nghiệm công khai, nàng sẽ trịnh trọng chuyện đó, mà khảo nghiệm trong lúc vô ý, nàng chưa chắc sẽ coi trọng, đây là một cái khác khảo nghiệm Long Khiếu Thiên đối với nàng, khảo nghiệm tín nhiệm.
Long Chi Dực tức khắc bừng tỉnh đại ngộ, tức giận càng tăng lên: “Ta không rõ, vì sao phải lấy ta tới làm khảo nghiệm?” Giữa hắn cùng Hàn Linh vừa mới thành lập lên quan hệ tiến thêm một bước, hắn không muốn đánh vỡ, hắn không muốn trở lại quan hệ như gần như xa từ trước, càng không muốn nàng từ đây xa cách hắn, không hề để ý tới hắn.
Long Chi Vũ thấy hắn như thế, trong lòng rất là sầu lo, hắn quả nhiên như phụ thân theo như lời đã lâm vào quá sâu, tiến lên vỗ đầu vai hắn, khẽ thở dài: “Cha cũng là quan tâm đệ, nếu là công chúa không cách nào tín nhiệm đối với đệ, như vậy ngày nào đó nếu có dị biến, sợ là Long gia chúng ta cũng không cách nào dừng chân ở Hàn quốc. Đệ phải biết rằng, các đời lịch đại, phàm là quyền thần đều không có kết cục tốt, huống chi Long gia chúng ta có được hơn phân nửa binh lực của Hàn quốc, nếu tân quân không cách nào tín nhiệm chúng ta, như vậy chúng ta……”
Long Chi Dực trong lòng chấn động, phụ huynh sầu lo thật là một sự tồn tại khách quan, chỉ là từ trong miệng hắn nói ra, hắn rất khó tiếp thu: “Đại ca, sao có thể nói ra lời nói đại nghịch bất đạo như thế?”
“Nhị đệ, chẳng lẽ đệ cũng không muốn biết thiệt tình công chúa đối với đệ sao? Đệ đối chính mình không có tin tưởng, hay là không có tin tưởng đối với nàng?” Long Chi Vũ nói từng chữ một đánh vào đáy lòng của hắn, đúng vậy, hắn đến tột cùng là đối với chính mình không có tin tưởng, hay là đối với nàng không có tin tưởng đâu? Lòng bàn tay của hắn rét run, lần đầu tiên mờ mịt luống cuống, cái này không chỉ có là khảo nghiệm đối với nàng, đồng thời cũng là khảo nghiệm đối với hắn. Cảm tình của bọn họ, thật sự chịu được khảo nghiệm sao?
Long Chi Vũ lo lắng mà vỗ vỗ vai hắn, lướt qua vai hắn rời đi, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, cái khảo nghiệm này người khác ai cũng không giúp được, chỉ có thể là bọn họ thân ở trong cuộc mới có thể cởi bỏ mê cục.
Tầng mây lại lần nữa che đậy ánh sáng đẹp đẽ, trong quân doanh từng tòa doanh trướng trên mặt cát rọi xuống bóng dáng nghiêng nghiêng, Hàn Linh cất bước bước qua một cái lại một cái bóng dáng, tâm thần hoảng hốt, sự tình tới quá đột nhiên, nàng còn không kịp phán đoán thật giả. Đối với người phản bội bên người, nàng căm thù đến tận xương tuỷ, chính là thật sự sẽ là hắn sao?
Nàng vẫn còn nhớ rõ trong mảnh rừng phong kia, hắn từng trịnh trọng mà lập xuống lời thề đối với nàng: “Thần Long Chi Dực nguyện thề sống chết đi theo công chúa”. Lời thề nói năng có khí phách còn ở bên tai, hắn thật sự thay đổi rồi sao?
Hàn Như Phong đuổi sát ở phía sau nàng hắn vốn nên vui vẻ, bởi vì hắn rốt cuộc xóa bỏ được tình địch của hắn, chính là trên mặt nàng biểu lộ ra tới ưu thương cùng bi thống, lại làm cho hắn như thế nào cũng vui vẻ không nổi. Long Chi Dực đối với nàng vẫn là đặc biệt, cho dù hắn thật sự phản bội nàng, nàng cũng sẽ không hoàn toàn quên hắn.
Hắn khẽ thở dài ra tiếng, tiến lên giữ chặt nàng: “Linh nhi, thương thế của nàng còn chưa có tốt, nàng nên đi chậm một chút.”
“Hít!” Hàn Linh bỗng nhiên xoay người, không cẩn thận đυ.ng đến vết thương ở trên lưng, đau đến nhăn cả mặt.
Nàng hướng tới hai người quát lớn nói: “Các ngươi đều đi xa chút, ta muốn bình tĩnh một lát.”
“Linh nhi ——” Thấy nàng kiên trì, Hàn Như Phong bất đắc dĩ, chỉ có thể cùng Băng Tư hai người xa xa mà thối lui.
Hàn Linh khom người ngồi xổm ngồi ở trên đỉnh sau doanh trướng, nhắm mắt, không tiếng động mà thở dài. Trước hết chú ý Long Chi Dực, là bởi vì hình dáng dung mạo của hắn giống quá Trạch Dã, chính là dần dần, nàng phát hiện cũng không phải chuyện như vậy. Trên người hắn có địa phương vô hình hấp dẫn nàng, đến nỗi khi nhìn thấy hắn xuất hiện ở thanh lâu, nàng sẽ tức giận cùng nôn nóng như thế. Dựa theo tính cách của hắn, cho dù bị ủy khuất, cũng sẽ nghẹn ở trong lòng không nói. Hắn lại như thế nào sẽ phản bội nàng đâu? Hắn nhất định sẽ không!
Nghĩ đến đây, nàng bình tĩnh trầm tư suy nghĩ. Nếu không phải hắn, như vậy nói cách khác ở trong bọn họ còn có gian tế khác của đối phương tồn tại, có thể là binh lính ở nhà bếp, cũng có thể là binh lính ở kho binh khí, lại hoặc là thợ thủ công thay bọn họ chế tạo binh khí xảy ra vấn đề. Nàng âm thầm để tâm, từ đây sau khi xử sự phải càng thêm cẩn thận, tuyệt đối không thể thiếu cảnh giác.
Thời gian còn có hai ngày, Hàn Linh tiếp tục dẫn bọn lính cứ theo lẽ thường huấn luyện.
Long Chi Dực đứng ở bên cạnh Diễn Luyện Tràng, yên lặng mà nhìn chăm chú vào nàng, mà nàng lại cố ý làm lơ hắn, chỉ coi hắn như không tồn tại. Cảm giác đau lòng tràn ngập toàn thân, chẳng lẽ tín nhiệm giữa bọn họ thật sự hèn mọn như thế? Hắn ở trong đáy lòng của nàng, đến tột cùng chiếm vị trí bao nhiêu?
Long Chi Dực ảm đạm mà xoay người, rời khỏi Diễn Luyện Tràng.
Giữa sân, Hàn Linh dư quang quét đến hắn rời đi, nàng lúc này mới xoay đầu. Không phải không tin hắn, mà đúng là bởi vì tin tưởng hắn, cho nên nàng mới muốn đem kế liền kế.
Dực, chàng lại nhẫn nại một chút, chờ ta thắng được tỷ thí, ta nhất định cho chàng một lời giải thích.
Giờ Dậu canh ba, đúng là thời gian bữa tối của quân doanh.
Hàn Linh như cũ cùng bọn lính cùng nhau dùng cơm, không có hưởng thụ đến đãi ngộ đặc thù công chúa nên có, nàng biết đây cũng là một trong những khảo nghiệm đối với nàng, bất quá nàng không để bụng, ở quân doanh cùng ở trong thư viện cũng không có quá lớn khác biệt.
Ở phía xa, nhìn thấy Long Chi Dực bưng bàn ăn hướng về phía nàng bên này đi tới, nàng hơi hơi nghiêng người, làm bộ không phát hiện. Dư quang quét đến sắc mặt bỗng nhiên trở nên tối tăm của hắn, lòng của nàng cũng theo đó mà hơi hơi đau xót, trong lòng hắn nhất định vô cùng khó chịu đi.