Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 562: Ngây người

Ở Đông Thiên này loại huyết mạch nào là cường đại nhất?, đáp án có lẽ có nhiều nhưng chắc chắn Phượng Hoàng Thần Thú đủ tư cách có một chân, loại huyết mạch từng làm bá chủ Đông Thiên này thực sự cường đại tới cực điểm.

Ở Đông Thiên này loại huyết mạch nào cường đại mà dễ dàng có được nhất?, câu hỏi này rất ít người có thể trả lời nhưng chỉ cần có thể trả lời đại khái đều sẽ chọn Phượng Hoàng huyết mạch.

Sau Chúng Thần Chi Chiến, Phượng tộc cũng đủ thảm, tổ địa bị lật ra, chịu cơn giận của Tà Thần mà phải bỏ cả tổ địa chạy lên Thần Giới, từ bá chủ Đông Thiên giờ phải lạy lộc các đại tộc trên Thần Giới, đến cả một mảnh đất đặt chân cũng khó.

Thời điểm cực thịnh của Phượng Hoàng Tộc bọn họ có thể tiếu ngạo cửu thiên, cho dù ở trên Thần Giới cũng có mấy thế lực dám nói mạnh hơn Phượng Hoàng Tộc?, đáng tiếc Phượng Hoàng Tộc bây giờ chỉ còn cố kéo dài hơi tàn mà sống.

Phượng Hoàng bất tử, cái từ này quá mức nổi tiếng hầu như ai cũng nghe thấy nhưng mà trước mặt Tà Thần thì sự bất tử này không còn, Tà Thần có đại đạo của chính mình, nàng có thể trấn phong cả thiên hạ, trấn phong huyết mạch Phượng Hoàng tộc, từ đó gϊếŧ bằng sạch Phượng Hoàng trong thiên hạ.

Biến cố năm đó khiến Phượng Hoàng tộc phải bỏ chạy lên Thần Giới nhưng mà Phượng Hoàng tộc không chỉ là một tộc, Phượng Hoàng tộc vốn bao gồm rất nhiều tông chi, rất nhiều bàng chi, tổ địa của Phượng Hoàng Tộc có thể chạy được nhưng tông chi cùng bàng chi không thể.

Những tông chi cùng bàng chi này hoặc là chết dưới tay Tà Thần hoặc chịu các thế lực của Đông Thiên liên thủ xóa sổ bất quá muốn diệt sạch Phượng Hoàng tộc không dễ như thế, trên đời đâu phải ai cũng là Tà Thần?, tông chi cùng bàng chi của Phượng Hoàng tộc thủy chung vẫn có thể sống qua một hơi thậm chí huyết mạch Phượng Hoàng chân chính cũng có thể sống qua một hơi ở Đông Thiên.

Đông Thiên Yêu Giới đã không có Phượng Hoàng tộc nhưng mà Phượng Hoàng tộc thật sự vẫn còn tồn tại chỉ là bọn họ không dám hiện thế, dùng mọi cách che sự tồn tại của mình thậm chí trấn áp huyết mạch của chính mình.

Vạn năm qua đi, thời gian đã xóa rất nhiều thứ, xóa đi cả huyết thống Phượng Hoàng trên nhân gian nhưng mà sau vạn năm cũng khó mà nói hậu đại của Phượng Hoàng tộc không còn sống chỉ là huyết mạch đã cạn đến mức không thể cạn hơn thậm chí không ai có thể chân chính lùng ra huyết mạch của bọn họ.

Diệp Tiểu Tiểu được Vô Song chọn đơn giản vì nàng chính là hậu đại Phượng Hoàng tộc, Diệp gia vốn là nhân tộc, nhân tộc cực kỳ bình thường nhưng mà mẫu thân của Diệp Tiểu Tiểu cũng không phải là người Diệp gia, mẫu thân của Diệp Tiểu Tiểu quả thực có một chút huyết thống với Phượng Hoàng, về phần càng xa xôi hơn thì Vô Song lười tìm hiểu.

Mẫu thân của Tiểu Tiểu đương nhiên không biết việc này, đến đời của Diệp Tiểu Tiểu mọi thứ vẫn hết sức bình thường nhưng mà ai bảo thiên phú nàng quá tốt?, thiên phú linh hồn của Diệp Tiểu Tiểu cực cao cực cao mới dẫn đến một chút xíu huyết mạch Phượng Hoàng trong người nàng sinh ra ảo tưởng, ảo tưởng nó có thể bắt đầu càng cường đại hơn, bắt đầu thuế biến ngược về với tổ tiên.

Huyết mạch trong người Diệp Tiểu Tiểu không có suy nghĩ nhưng mà nó có bản năng, nó đơn giản chỉ làm theo bản năng hơn nữa nó vốn có một chút xíu liên quan tới Phượng Hoàng, tuy nó không cường đại gì nhưng mà nó có thể áp chế toàn bộ huyết mạch nhân loại của Diệp Tiểu Tiểu, dùng toàn bộ tinh hoa của Diệp Tiểu Tiểu mà tiến hành thuế biến, đương nhiên nếu nó tiếp tục làm thế... Diệp Tiểu Tiểu cả đời vẫn cứ là phế vật hơn nữa tinh hoa của nàng bị hút khô, sống không quá 25 tuổi liền sẽ chết, một chút huyết mạch kia cũng vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian.

Huyết mạch thuế biến chưa bao giờ dễ, cái gọi là phản tổ chưa bao giờ dễ, nếu phản tổ mà dễ thì Chân Phượng Hoàng đã sớm trở thành Cửu Thải Thiên Phượng thậm chí ngược về thành Tổ Phượng, nào đến lượt một chút xíu tàn huyết đòi quay ngược về bản nguyên?.

_ _ _ __ _ _

Trong gian phòng của mình, Diệp Tiểu Tiểu im lặng nghe Vô Song giải thích, ánh mắt ngập tràn rung động sau đó chỉ có cười khổ.

Vấn đề thân thể nàng hóa ra là như vậy nhưng mà nàng biết rồi thì sao?, nàng cảm thấy cũng không thể trợ giúp mình trở lại làm thiên tài như xưa, tàn huyết Phượng Hoàng trong người nàng dù sao cũng là một phần cơ thể nàng, nàng có thể làm gì đây?.

Nhìn thấy vẻ ảm đạm trên mặt Diệp Tiểu Tiểu, Vô Song khẽ cười, từ trong hắc giới chỉ lại vang lên giọng nói của hắn.

"Ngươi nghĩ bản đế nãy giờ nói nhiều như vậy chỉ để giải thích cho ngươi sao? ".

Diệp Tiểu Tiểu nghe thấy một câu này liền ngẩng đầu lên, nàng dĩ nhiên nhìn không thấy Vô Song vì vậy ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhẫn đen trên tay, kinh ngạc mà nói.

"Tiền bối, người... người có thể giúp ta sao? ".

"Phí lời, bản đế không giúp ngươi thì nói nhiều như vậy làm gì?, tỳ nữ của bản đế cũng phải có phong phạm, thu một cái phế vật làm tỳ nữ bản đế cũng thấy mất mặt ".

Diệp Tiểu Tiểu nghe thấy hai chữ "tỳ nữ" sắc mặt liền đỏ lên, lúc trước nàng ký kết khế ước với Vô Song chính là cái này.

Lúc đó vì không muốn bị đoạt xá hơn nữa nàng biết không có cách nào chống lại vị "tà đế" kia vì vậy không muốn ký cũng phải ký.

Nội dung của khế ước nàng cũng đã xem, nàng trở thành tỳ nữ của Tà Đế, đi theo Tà Đế ngàn năm, sau ngàn năm liền có thể đổi được tự do.

Trong khế ước đại khái còn ghi thêm vài mục nhưng mà Diệp Tiểu Tiểu không quan tâm, nàng biết ít nhất trong ngàn năm tiếp theo cuộc sống của nàng, tương lai của nàng thậm chí sinh mệnh của nàng nằm trong tay Tà Đế, về phần cái gọi là sau ngàn năm?, nàng cũng không tin cho lắm, nàng chắc gì đã sống được quá chục năm mà tính việc sau ngàn năm đây?.

Lúc này Diệp Tiểu Tiểu nghe Vô Song nói nàng rốt cuộc mới cảm thấy có chút hy vọng hiện ra trước mặt, nàng cảm thấy... Tà Đế có lẽ cũng không xấu như nàng tưởng tượng.

Diệp Tiểu Tiểu lúc này hướng về chiếc nhẫn mà nói.

"Tiền bối... Tiểu Tiểu cũng không cầu trở thành Phượng Hoàng gì gì đó, cái này quá xa xôi, Tiểu Tiểu chỉ cầu lại có thể luyện đan... cho dù thiên phú không trở về cũng được, Tiểu Tiểu nguyện bắt đầu từ đầu, nguyện lại từ Dược Đồ mà đi từng bước ".

Thất vẻ mặt của Diệp Tiểu Tiểu, bản thân Vô Song thật ra tương đối vui vẻ.

Diệp Tiểu Tiểu ít nhất còn không bị mấy chữ thần thú làm mê hoặc, nàng thậm chí dám nguyện phá đi làm lại, nguyện khởi bước từ đầu, cái này không dễ.

"Luyện đan?, cái này thật ra là việc nhỏ mà thôi, không đáng để bàn ".

"Trước muốn luyện đan vậy phải đối với thân thể ngươi làm vài thứ nhưng mà Diệp gia quá nhỏ, Thạch Phong Thành cũng quá nhỏ, có chút vướng tay vướng chân, đêm nay ngươi rời khỏi Diệp gia đi thôi ".

Diệp Tiểu Tiểu nghe vậy gật đầu, nàng cảm thấy rời khỏi Diệp gia cũng chẳng có gì là không thể, ít lâu trước chính nàng đã muốn rời khỏi nơi đây huống hồ hiện tại nàng ký khế ước với Vô Song, chỉ cần là điều Vô Song nói hoặc là nàng tự nguyện đi làm hoặc là khế ước cưỡng ép nàng đi làm, cách thức khác nhau nhưng mà kết cục đều không thay đổi gì.

"Tiền bối, chúng ta rời khỏi Diệp gia vậy thì sẽ đi đâu?".

Vô Song nghĩ nghĩ một chút, thản nhiên đáp.

"Ngọa Long Cổ Thành ".

Diệp Tiểu Tiểu nghe vậy run lên, nàng không đi ra khỏi Thạch Phong Thành nhưng mà uy danh của Ngọa Long Cổ Thành thì sao nàng không biết?.

Ngọa Long Cổ Thành là một trong những tòa thành cổ xưa nhất của Đông Thiên hơn nữa Ngọa Long Cổ Thành thuộc về siêu cấp thành thị bởi Ngọa Long Cổ Thành trực thuộc... Long tộc.

Long tộc từ lâu ẩn thế không ra, rất ít quan tâm tới thế cuộc Đông Thiên nhưng mà khắp Đông Thiên Yêu Giới cũng không có bất cứ chủng tộc nào dám bất kính với Long tộc, cho dù Thú Thần năm xưa từng thống nhất Đông Thiên, từng công phạt vô số thành trì thì cũng không dám tấn công Ngọa Long Cổ Thành.

Thú Thần năm xưa là tồn tại cường hãn nhất Đông Thiên nhưng y nguyên vẫn không muốn động vào nghịch long, vẫn không muốn xé rách quan hệ với Long Tộc, không muốn một trong hai chủ nhân chân chính của Đông Thiên bạo nộ.

Càng đáng nói là Ngọa Long Cổ Thành ở rất xa rất xa.

Bạch Hổ Thành là tòa thành lớn nhất nhì Đông Nam nhưng dõi mắt khắp Đông Thiên thì Bạch Hổ Thành chưa chắc đã vào được 15 vị trí đầu.

Trái ngược với Bạch Hổ Thành, Ngọa Long Cổ Thành nằm ở phía Tây của Đông Thiên, nó chân chính là tòa thành lớn nhất phía Tây, dõi mắt khắp Đông Thiên thì Ngọa Long Cổ Thành cũng là một trong ba tòa thành lớn nhất, Bạch Hổ Thành căn bản so sánh không được.

Diệp Tiểu Tiểu từng nghĩ mình sẽ đi thật xa thật xa khỏi Diệp gia cùng Thạch Phong Thành nhưng mà nàng chưa từng nghĩ mình đi xa như thế cũng chưa từng tin mình có thể đi xa như thế.

Thấy vẻ mặt của Diệp Tiểu Tiểu, Vô Song khẽ cười.

"Cũng không cần thất thố như vậy, Ngọa Long Cổ Thần có thứ thuộc về bản đế, bản đế nhất định phải đi lấy về, nơi này nhất định phải đến nhưng mà sức ngươi thì không biết năm nào tháng nào mới đến? ".

"Trước tới đi Thiên Phong Thành đi, tại thủ đô của Dạ Phong Quốc có luyện dược sư công hội, đến công hội trước".

Thạch Phong Thành là đại thành nhưng vẫn quá nhỏ, Dạ Phong Quốc là một quốc nhưng cũng không lớn gì, toàn bộ Dạ Phong Quốc cũng chỉ có thủ đô Thiên Phong Thành có đặt chi nhánh của luyện dược sư công hội mà thôi.

Diệp Tiểu Tiểu có chút mờ mịt, nàng không biết phải đến Luyện Dược Sư công hội làm gì bất quá cũng không để Diệp Tiểu Tiểu hỏi thì giọng nói của Vô Song lại vang lên một lần nữa.

"Trước để ngươi chứng thực lục phẩm luyện dược sư, sau đó mượn truyền tống trận di chuyển, có truyền tống trận cái gì cũng dễ bàn ".