Người Giám Hộ

Chương 21

Yến Giác áo quần xộc xệch mà ngồi trên bàn, mông trơn bóng đè ép lên mặt bàn lạnh lẽo, nhiệt độ bên ngoài càng lạnh khiến bên trong thân thể y càng nóng, dương v*t dưới háng dựng thẳng lên. Toàn thân y chỉ còn một chiếc áo sơ mi trắng, cúc áo vỏn vẹn hai cái, treo lủng lẳng trên người để lộ phần lớn xương quai xanh cùng l*иg ngực lỏa lồ, dưới ánh đèn càng khiến người ta quáng mắt.

Khóe mắt còn mang theo tia diễm tình, con ngươi híp lại mê người, người đàn ông dưới ánh mắt hổ thẹn của Yến Giác tách hai chân y ra, nơi riêng tư rộng mở, bị nhìn không còn sót gì.

Y cảm thấy chính mình như MB, không biết liêm sỉ đem nơi tư mật nhất cho người ta xem.

“Mở ra chút nữa, ngoan.”

Chung Hàn nói nhỏ nhẹ, âm điệu từ tính mang theo sự mê hoặc không cách nào chống cự. Tầm mắt hắn toàn bộ đều ngừng trên người Yến Giác, máu trong cơ thể như muốn phun trào.

Ngay giữa có thể thấy cửa động bất an co rút lại, biên độ rất nhỏ nhưng vẫn có thể thấy được. Xung quanh nếp gấp thịt không có cọng lông nào, sạch sẽ xinh đẹp, lẳng lặng dụ dỗ. Chung Hàn di chuyển ngón tay, từ mắt cá chân lên trên, lướt qua cẳng chân, không nhanh không chậm đảo quanh cửa huyệt khẩu.

Loại dâʍ ɭσạи thế này khiến Yến Giác không thể kháng cự, có thể nói là còn vui vẻ tiếp thu và chờ mong tiến thêm một bước nữa. Y run rẩy môi, hơi thấp thỏm mà gọi: “Hàn gia…”

“Đừng nóng vội, ba ba sẽ làm em sướиɠ ngay đây.”

Chung Hàn dùng sức kéo đùi Yến Giác, chuẩn xác tìm đúng miệng nhỏ giữa kẽ mông, cúi đầu tới gần.

Hô hấp vừa ướt vừa nóng cứ vậy trực tiếp phun lên kẽ mông, Yến Giác ngửa mặt nằm trên mặt bàn, ngực phập phồng, hầu kết gợi cảm chuyển động. Y thật sự không tưởng tượng được Chung Hàn sẽ lấy tư thế này kɧıêυ ҡɧí©ɧ y, đây hoàn toàn vượt qua dự đoán, đánh sâu vào nội tâm y khiến y đầu váng mắt hoa, hô hấp hỗn loạn.

“A… Đừng…”

Yến Giác không biết nên làm sao, đầu lưỡi linh hoạt đánh vòng lên nếp gấp thịt, dùng nước bọt làm ướt huyệt khẩu, đầu lưỡi chậm rãi cuốn lại đi khai thác khe thịt chật hẹp kia. Dường như có một luồng điện đánh vào người, toàn thân mềm nhũn không cách nào hình dung được. Yến Giác giống như cá mất nước dâʍ đãиɠ đong đưa eo, mông ma xát mặt bàn, biểu tình vừa thanh thuần vừa câu dẫn, là tư thái khiến người ta khó kháng cự nhất.

Chung Hàn sung sướиɠ cực kỳ, giống như đang nhấm nháp lấy mỹ vị, tinh tế liếʍ, dùng kiên nhẫn trấn an nhục động sắp tiếp nhận mình. Huyệt khẩu đã dính đầy nước bọt lấp lánh ánh nước, Chung Hàn sử dụng cả miệng và tay, một bên liếʍ một bên tách ra, lấy nước miếng làm bôi trơn đem thông đạo bí ẩn kia mở rộng.

“Không được, thật sự…. không được!”

Yến Giác từ trước tới nay chưa bao giờ chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn như vậy, ngón tay y luồn qua mái tóc hắn, như đẩy ra nhưng cẳng chân lại thành thật khóa người lại.

Chung Hàn đút vào hai ngón tay, dùng lòng bàn tay mát xa thành ruột mềm mại bên trong, trên dưới trái phải điên cuồng chọc ngoáy.

“Em thật chặt.” Hắn cảm thán, khóe môi treo lên nụ cười hài lòng, ánh mắt lại như sói đói, tựa hồ giây tiếp theo sẽ ăn người ta tới không còn miếng xương. Hắn nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Yến Giác, thanh âm vững vàng dụ dỗ: “Bảo bối, nói cho tôi nghe bây giờ có cảm giác gì?”

Đôi môi Yến Giác hé mở, kêu hừ hừ không ngừng: “Ngứa… Bên trong rất ngứa, Hàn gia…. Cứu em, cứu em với…”

Cúc áo sơ mi bị mở ra hết, eo bụng duyên dáng lõα ɭồ, hai đầu v* đỏ tươi trước ngực nửa che nửa lộ quyến rũ.

Có lẽ Yến Giác rất có thiên phú, hậu huyệt bị ngón tay đâm chọt dần dần ướŧ áŧ lên, nếp thịt bên trong cơ khát như lang tựa hổ hút lấy ngón tay trong cơ thể, dương v*t lung lay, qυყ đầυ ánh lên vệt nước da^ʍ mỹ.

Mông Yến Giác tự nâng lên đến độ cao không thể tưởng tượng, ý đồ đem ngón tay hút vào càng thêm sâu.

Ánh mắt Chung Hàn cực nóng nhìn chằm chằm nhục huyệt đã mở miệng kia, ngón tay một bên châm chọc, móng tay ở tràng đạo quét qua khiến bên trong không ngăn được co rút lại, d*m thủy càng lúc càng chảy ra dần dần khiến bàn tay hắn ướt đẫm.

“Bảo bối, em chảy nước nhiều thật, da^ʍ quá đây.”

Người đàn ông nói tục ngoại trừ khiến Yến Giác cảm thấy thẹn thùng thì càng nhiều hơn là kí©ɧ ŧɧí©ɧ tinh thần y. Thân thể y mau chóng run rẩy, thanh âm phát ra đều run: “Đừng đùa… Đừng, Hàn gia, tiến vào…. Mau tiến vào….”

Nước mắt từ khóe mắt trượt xuống. Hôm nay y rơi nước mắt so với mấy năm trước còn nhiều hơn, Yến Giác thầm mắng bản thân dâʍ ɭσạи nhưng tâm lý lại không muốn ngừng. Chung Hàn lúc này cũng ẩn nhẫn vất vả, mồ hôi từ thái dương chảy xuống. Nhưng hắn càng thích thưởng thức mị thái chưa từng có của Yến Giác, đây là một loại kɧoáı ©ảʍ thỏa mãn khác. Tiếng kêu của thanh niên dần dần vặn vẹo, mông lắc lư dụ dỗ. Chung Hàn thấp giọng nở nụ cười.

Chính tiếng cười này khiến Yến Giác toàn thân tê dại, càng rêи ɾỉ dữ dội hơn.

Bên trong mông như có lửa nóng, khuếch trương đầy đủ rồi, Chung Hàn không lưu tình rút ngón tay ra, ngay sau đó Yến Giác toàn thân thoát lực nằm trên mặt bàn, huyệt khẩu mấp máy. Yến Giác biết chính mình muốn cái gì, y vừa thẹn vừa la lên:

“Chung Hàn, anh đừng đùa nữa, nếu không em thật sự bị anh chơi hỏng mất.”

“Không biết lớn nhỏ.” Chung Hàn nhìn y chăm chú rồi liếʍ d*m thủy trên ngón tay, ác ý yêu cầu: “Yến thiếu, gọi tôi là ba ba nào.”

Ầm một cái, đầu óc như nổ tung thành vô số pháo hoa, Yến Giác giống như bị chọt trúng điểm yếu, hồn đều bị hắn hút đi, y cảm thấy Chung Hàn thật sự rất gợi cảm, là loại thuần nam tính từ trong xương cốt phát ra khiến y mê đắm tới mức không mở mắt ra nổi.

Đôi môi Yến Giác run lên, đầu lưỡi vô ý dò la, dâʍ đãиɠ mà kêu: “Ba ba…”

Vừa dứt lời, y đã bị hắn bế lên, tiếng kêu nháy mắt cất cao.

Chung Hàn cười trêu chọc: “Đừng dâʍ đãиɠ như vậy, nên nhớ trong nhà vẫn còn khách đấy.”

Yến Giác nào còn quản được khách, y cả chính mình còn chưa lo xong, y như bạch tuộc ôm lấy vai hắn, cưỡi lên hạ bộ thẳng đứng của Chung Hàn.

Y nhịn không được cúi đầu xem.

“Đừng chỉ lo xem, móc ra giúp ba ba.”

Chung Hàn ra lệnh, y liền làm theo. Ngón tay run rẩy kéo khóa quần, cẩn thận thả ra cự vật. dương v*t hơi run lên, Yến Giác như bị phỏng mà buông tay, tuy không phải là lần đầu thấy cây dương v*t này nhưng thật sự mỗi lần thấy đều phải kinh ngạc cảm thán, lớn như vậy có thể chọc hư y luôn không.

Chung Hàn giật giật eo khiến dương v*t hai người chạm vào nhau, sau đó nắm lấy tay Yến Giác tới xoa xoa. Côn vật càng bành trướng đạt tới trình độ kinh người. Yến Giác nuốt nuốt nước miếng, thấp thỏm bất an nói: “Không thể lớn hơn nữa, nếu không thì không đi vào được đâu.”

Chung Hàn cười, sắc tình nâng lên cái mông phì nộn của Yến Giác: “Đừng sợ. Thử một lần, tôi sẽ không chơi hư em. Em rồi sẽ yêu nó thôi, tin tôi.”

Yến Giác bán tin bán nghi nâng mông lên, đem cự vật kia kẹp ở giữa rãnh mông, cọ cọ đem chất lỏng dính nhớp bao bọc bên ngoài, cọ cho chỗ kia càng lúc càng cứng.

Y có hơi muốn khóc rồi đó, thế nhưng lại không muốn lùi bước, sau gáy toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

Chung Hàn chung quy vẫn không đành lòng, tách cánh mông trắng nõn rồi hỗ trợ nhắm vào.

dương v*t to lớn kinh người đột phá cửa huyệt, Yến Giác hít sâu, thả lỏng cơ vòng hòng nỗ lực nuốt lấy nam căn. Quá trình không tính quá dài lại khiến người ta không kiềm chế được. Chung Hàn nhẫn nại nâng mông Yến Giác từ từ hạ xuống cho đến khi huyệt khẩu nuốt hết nguyên căn.

“Quái vật.” Yến Giác cắn răng nức nở.

Chung Hàn vươn đầu lưỡi liếʍ hôn khóe miệng y: “Tôi sẽ coi như em đang khen tôi.” Nói rồi dùng sức đỉnh lên.

“A! Đau….” Yến Giác nhíu mày, hai tay bấu chặt vai hắn.

“Đừng sợ, đâm một lát là hết đau.”

Hai tay Chung Hàn như kìm sắt khóa trụ eo Yến Giác, đỡ lưng y rồi đỉnh về phía trước thật mạnh. Đâm đến mức khiến Yến Giác dại đi, tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn từ khe miệng thoát ra.

Chính như lời của Chung Hàn, sau mấy chục lần đâm vào, cơ thịt bắt đầu khó nhịn mấp máy như hóa thân thành vô số cái miệng nhỏ liều mạng đi hút côn th*t kia. Loại cảm giác đầy ắp này cực kì phong phú cùng chân thật, Yến Giác không hề có gì cần băn khoăn, phóng đãng kêu lên.

Nhiệt độ cơ thể dần dần lên cao, kết hợp nơi riêng tư ướt nhẹp, thanh âm rút ra rồi đâm vào cùng với tiếng nước lép nhép, không phải đặc biệt vang nhưng rất mắc cỡ.

Yến Giác bị mạnh mẽ đâm chọc, y một bên hướng về phía trước một bên nghĩ mông y qua đêm nay sẽ bị hỏng, nhất định sẽ sưng thành bánh bao bự. dương v*t đằng trước mát xa lên bụng người đàn ông, lông đen đan xen với nhau, không phân rõ là ai với ai. Tựa hồ muốn tới gần, Yến Giác cầm lòng không được duỗi tay muốn chạm vào dương v*t của mình.

Ngón tay mới đυ.ng phải đã bị Chung Hàn lập tức phát hiện. Chung Hàn giống như bạo quân, đem tay Yến Giác bắt chéo về sau, không để y thủ da^ʍ. Động tác trên eo càng nhanh hơn, đâm vào rút ra khiến Yến Giác sợ hãi xin tha.

“Ngoan, dùng mặt sau cảm nhận tôi. Chỉ cho phép dùng mặt sau.”

Chung Hàn hạ mệnh lệnh nên Yến Giác phải chấp hành. Đôi tay bị giam ở đằng sau, ngực không tự chủ được mà nâng lên. Chung Hàn hơi cúi đầu là nhìn thấy hai đầu v* hồng diễm đứng thẳng. Hắn không cần suy nghĩ, giương miệng ngậm lấy một viên đậu đỏ, ăn cả quầng vυ' vào trong miệng.

“A!!!”

Cảm giác đầu v* khác hẳn chỗ khác, lại mãnh liệt không chút thua kém. Yến Giác kéo cao âm điệu, bộ ngực không khống chế được hướng vào trong miệng người đàn ông.

“Cái núʍ ѵú bé nhỏ này của bảo bối ăn ngon thật.”

Dù bận làm việc nhưng Chung Hàn không quên trêu chọc y, như cố ý đem đầu v* mυ'ŧ thật vang.

Yến Giác bị hút đến cốt tủy tê dại, ngón chân cuộn tròn lại, phóng đãng lắc mông, phun ra nuốt vào dương v*t, trời xui đất khiến va chạm tùy ý lại vừa vặn đυ.ng vào điểm nhô lên trong thành ruột. Y kinh hoảng, vặn eo, thất thanh cầu xin: “Ba ba, đâm nơi đó, chơi chết nơi đó đi.”

Khóe mắt Chung Hàn hơi nheo lại, miệng cùng dương v*t đồng thời dùng sức, vừa hút mạnh vừa đâm sâu, trực tiếp đem Yến Giác lên cao trào.

Dịch trắng bắn ra khắp trên người Chung Hàn, nhưng hắn không để ý lắm, càng cᏂị©Ꮒ càng hăng, đẩy ra từng nếp thịt chặt chẽ, đâm chọc thành nội bích, không chỗ nào bỏ qua.

Yến Giác thật sự chưa từng hưởng qua tư vị tốt đẹp như vậy, ăn một lần liền nghiện. Dù vừa mới cao trào, hậu huyệt cũng không thả lỏng, gắt gao hút dương v*t của Chung Hàn thẳng đến khi xuất tinh mới thôi.

Tính dục nam nhân chỉ mới bắn một lần tuyệt đối không đủ, hai người cứ vậy làm trên xe lăn, thân mật tới mức không có khe hở, nghe tiếng tim đập mất khống chế của nhau, trao đổi hô hấp hỗn loạn với đối phương rồi lâm vào điên cuồng.

Tác giả có lời muốn nói: Xe lăn nhiều công năng, tư thế nào cũng có thể thực hiện, bình luận nào bảo không làm nên được sự tình thì lược qua!