Editor: Chi Misaki
"Ai nói?" Tiếu Bằng Trình vuốt tóc con gái, giọng nói trầm trầm, "Người chân chính chiều chuộng con là người chân thành yêu con! Cố Mạc khả dĩ không thừa nhận, là ba đã sớm nhìn ra Cố Mạc động tâm đối với con."
"Ba đúng là có một đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh." Tiếu Nhiễm gác cằm lên trên đùi Tiếu Bằng Trình khẽ cười nói.
Tiếu Bằng Trình nở nụ cười: "Ba không chỉ có Hỏa Nhãn Kim Tình, ba còn có Độc Tâm Thuật!"
"Vậy ba đoán xem hiện tại con muốn gì." Tiếu Nhiễm bướng bỉnh dẩu môi, làm nũng nói.
"Con? Còn cần phải đoán sao?" Tiếu Bằng Trình cười nói, "Trừ bỏ muốn gặp Cố Mạc ra, con còn muốn cái gì nữa sao?"
"Ba!" Tiếu Nhiễm đỏ mặt kháng nghị.
"Con gái của ba thẹn thùng rồi!" Tiếu Bằng Trình đùa giỡn Tiếu Nhiễm.
"Ba mau ăn táo!" Tiếu Nhiễm nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn lại, làm bộ tức giận nói.
Tiếu Bằng Trình một bên vừa ăn táo một bên vừa cảm khái: "Con gái ba gọt táo, ăn thực ngọt!"
Tiếu Nhiễm ngồi bên giường, dựa sát vào trong lòng Tiếu Bằng Trình, thanh âm ôn nhu nói: "Ba, con chưa từng thông cảm cho những khó khăn mà ba đã gặp phải. Mấy năm nay ba làm cha lại vừa phải làm mẹ cũng thật không dễ dàng. Về sau con sẽ hiếu thuận với ba hơn."
"Con cứ sống hạnh phúc bên Cố Mạc là đã hiếu thuận với ba rồi." Tiếu Bằng Trình hôn lên mái tóc con gái, trong lòng muôn vàn cảm khái.
Cố Mạc tới cùng là có cái gì mị lực gì mà có thể mang con gái ông đi. Dạy con bé trở nên nhu thuận như vậy.
Dương Nguyệt Quyên đi tới, vừa thấy Tiếu Nhiễm tiện chào hỏi: "Tiểu Nhiễm về sao?"
Tiếu Nhiễm lạnh lùng gật đầu một cái.
Dương Nguyệt Quyên nhìn thấy trên chốc tủ đầu giường là một chồng tư liệu dày cộm, liền nghiêm mặt nói với Tiếu Bằng Trình: "Bằng Trình, ông đã quên bác sĩ nói như thế nào sao? Bác sĩ bảo ông phải nghỉ ngơi!”
"Bận bịu đã quen, nay rảnh rỗi liền ngứa tay ngứa chân." Tiếu Bằng Trình nhàn nhạt trả lời.
Ông càng ngày càng cảm thấy Dương Nguyệt Quyên dối trá, ông làm sao có thể vì một người phụ nữ như vậy mà đánh mất đi tình cảm chân thành của Nhã Lam đây??.
"Vậy cũng cần phải quan tâm đến thân thể của chính mình chứ. Ông vừa mới phẫu thuật xong cũng chưa được mấy tháng, liền cứ liều mạng như vậy, thân thể cũng sẽ không chịu được. Tôi đã sớm nói qua nếu ông không thể chịu được tôi có thể giúp mà ông lại không đồng ý. Tôi chỉ có thể vì ông bận rộn mà lo lắng không thôi." Dương Nguyệt Quyên nói xong liền thở dài một hơi.
Tiếu Nhiễm nghe thấy lời Dương Nguyệt Quyên nói, liền ngồi thẳng người dậy, thành thật hỏi ba: "Ba, ba hôm nay đi kiểm tra, có phải có chỗ nào không thoải mái hay không?"
"Không có!"
"Còn nói không phải sao! Ba cô một người làm hai người dùng, buổi trưa hôm nay đột nhiên thấy tức ngực, lúc tôi nhận được điện thoại của thư ký gọi đến đã vô cùng hoảng sợ, lập tức dẫn ông ấy đi bệnh viện kiểm tra. May là không có chuyện gì lớn, chỉ là mỏi mệt quá độ thôi. Bác sĩ bảo ông ấy nghỉ ngơi, ông ấy lại không nghe!" Dương Nguyệt Quyên vừa nói vừa làm vẻ mặt đau lòng nhìn Tiếu Bằng Trình.
"Không phải đều nói là không có việc gì sao? Bà cũng không cần lo lắng! Công ty cũng đã đi vào quý đạo, tôi cũng không cần bận rộn như thế nữa. Bà cứ ở nhà nấu cơm thật tốt, chăm sóc cho Tiếu Lạc, đặt đồ cưới cho Tiểu Nhiễm là được.Tôi là đàn ông, kiếm tiền nuôi gia đình là nhiệm vụ của tôi." Tiếu Bằng Trình xụ mặt nói.
"Tôi biết ông vẫn còn đang băn khoăn chuyện thuốc quá hạn..., cho nên mới không chịu để cho tôi nhúng tay vào chuyện của công ty. Tôi cũng không nghĩ muốn làm gì đối với công ty, chỉ nghĩ muốn san sẽ với ông một chút, để ông không cần phải mệt như vậy." Dương Nguyệt Quyên vừa nói vừa thương tâm xoa xoa đôi mắt nhòe lệ.
"Dì, nếu ba tôi không cố được, ông ấy còn có người con gái là tôi. Chuyện thuốc quá hạn bị bán ra bên ngoài đã làm kinh tế của công ty bị tổn thất nghiêm trọng, danh dự cũng bị mất sạch. Dì vẫn còn cảm thấy mình thích hợp để nhúng tay vào chuyện của công ty sao???”Tiếu Nhiễm kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn Dương Nguyệt Quyên. Dương Nguyệt Quyên diễn bài này, mục đích cuối cùng cũng chỉ để ba khôi phục lại chức vụ cho bà ta, tiếp tục nhúng tay vào chuyện của công ty mà thôi.