Sủng Ái Vô Tận: Ông Xã Thâm Tình Của Tôi

Chương 14-1: Đừng lo lắng 1

Anh đưa em về nhà.

Nghe được năm chữ này, Ngải Tử Lam không ngừng ngẩng lên kinh ngạc nhìn Đoàn Hồng Huyên, lại từ trong ánh mắt của người đàn ông lạnh lùng này nhìn thấy một chút nhu tình, giống như cây kim làm vỡ tan bong bóng uất ức ngưng đọng đã lâu trong lòng cô.

Sống mũi cay cay, trong mắt lệ quang chợt lóe, từng đợt sóng dâng lên trong lòng.

Về nhà.

Cô đã rất lâu rồi chưa được nghe lời dịu dàng như vậy.

Từ lúc bà ngoại qua đời, cô lại quyết định gánh vác trách nhiệm tra ra chân tướng cái chết của mẹ, đoạt lại Ngải Thị, nhà, đối với cô mà nói là một chữ băng lạnh. Cô cũng đã từng huyễn tưởng, cùng mối tình đầu xây đắp nên một gia đình hạnh phúc, nhưng trách nhiệm trên người quá lớn khiến cô không thể không từ bỏ điều tâm niệm bấy lâu này.

Đoàn Hồng Huyên có thể thực hiện tâm nguyện của cô sao?

Ngải Tử Lam đó giờ chưa từng nghĩ qua, có một ngày, cô đem mong ước của mình gửi thác lên người đàn ông mới gặp lần đầu. thậm chí chỉ là trong một cái chớp mắt ngắn ngủi. Dù sao thì Đoàn Hồng Huyên cũng không có lý do gì phải gánh vác thay trách nhiệm vốn thuộc về cô, anh ta đồng ý cho cô thân phận phu nhân tổng tài tập đoàn Đoàn Thị, cho cô dựa vào một chút quyền thế, cô cũng đã mãn nguyện rồi.

Còn về yêu cô không dám nghĩ tới.

Người đàn ông này, cô luôn nhìn không thấu.

“Đúng a, thiếu phu nhân, cùng thiếu gia của chúng tôi về nhà, ăn sung mặc sướиɠ, muốn gì có nấy.” Trợ lý Lý cũng không nhịn được cũng đi tới, cợt nhả pha trò.

Hắn đối với thiếu phu nhân này cảm giác rất tốt. Xinh đẹp lại dịu dàng, đây mới là người con gái hợp với Đoàn Hồng Huyên. Điều duy nhất không tốt chính là xuất thân trong gia đình Ngải Thị, ngay cả hắn cũng không thể nhịn được tiếc thương cho thiếu phu nhân.

Trải qua bước ngoặt như vậy, Ngải Tử Lam không khỏi cười khúc khích, đột nhiên quên mất sự không vui ở Ngải gia vừa nãy.

“Lên xe.” Đoàn Hồng Huyên mở cửa xe, nhàn nhạt nói.

Mà Ngải gia lúc này, như vừa mới trải qua một trận phong ba lớn.

Ngải Thành Quốc đi đi lại lại trong phòng khách, thỉnh thoảng lại xoa xoa lòng bàn tay, bộ dạng như muốn nhảy lên vậy.

Còn mẹ kế và người chị của Ngải Tử Lam, Ngải Tử Kỳ, thì tê liệt ngã ra trên ghế sofa, cả hai đôi mắt đều đờ đẫn.

Ba người mỗi người một tâm trạng.

“Mẹ, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Chúng ta nên làm gì đây?” Ngải Tử Kỳ trời sinh tính kiêu ngạo lại ngu ngốc không chịu được lên tiếng hỏi.

Ngải Tử Lam đứa con gái ấy sao bỗng nhiên lại trở thành vợ của Đoàn Hồng Huyên, chuyện này giống như một trò cười cho thiên hạ vậy. Đúa con gái ấy có điểm nào hơn cô đâu, Đoàn Hồng Huyên sao lại để ý đến nó chứ.

Từ nhỏ đến lớn, những gì cô nhận được đều luôn gấp 10 lần Ngải Tử Lam, nhưng, đứa con gái đó lại gả cho người đàn ông mà mọi cô gái Á châu đều tha thiết mơ ước này. Chuyện này khác biệt hoàn toàn với những gì cô nghĩ.

Với tâm lý luôn vượt trội, Ngải Tử Kỳ đột nhiên cảm thấy trong lòng không cân bằng nữa. Thế giới này quá không công bằng, Ngải Tử Lam lại có được thứ mà cô không có được.

“Câm miệng.” Đối diện với đứa con gái kinh hoảng nóng nảy, Hà Phương mặt lạnh lại, nghiêm mặt quát lớn: “Hoảng cái gì mà hoảng.”

Tin Ngải Tử Lam gả cho Đoàn Hồng Huyên cũng đồng dạng khiến cho bà ta chấn động, hơn nữa nhìn biểu hiện vừa rồi của Đoàn Hồng Huyên, hắn dường như rất coi trọng Ngải Tử Lam.

Ngải Tử Lam, đứa con gái tiện nhân lại dám vượt mặt con gái của bà, bà tuyệt sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra.

Chuyện này nhất định có điều cổ quái. Bà phải bình tĩnh lại, suy nghĩ kỹ xem làm thế nào đối phó với chiếc móng nhỏ này. Bà không tin, chiếc móng nhỏ này sau khi bay lên biến thành phượng hoàng, sẽ không nghĩ cách lợi dụng quyền thế của Đoàn Thị đối phó với mẹ con bà. Cho nên, bà nhất định phải ra tay trước để thị uy.

Mà Ngải Tử Kỳ, không thể không nói, tính cách quả thực rất nóng nảy. Như vậy không làm nên chuyện.

“Ngải Tử Lam đứa con này có được cảnh như này, cũng coi như là nó có chút bản lĩnh.”Ngải Thành Quốc cuối cùng cũng dừng bước, ngồi xuống ghế sofa, theo thói quen móc ở bên hông ra gói thuốc lá cùng chiếc bật lửa, châm lửa lên, bắt đầu hít mây nhả khói.