Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Biên dịch: Lúa
Hoa Vân Long đặt Tiểu Mai đã sướиɠ khoái đến rã rời tứ chi lên trên giường, quay sang nhìn Tiểu Ngọc tiểu cô đáng yêu tươi tắn trước mắt đang nửa kín nửa lộ, y phục xốc xếch nửa mở, khêu gợi vô cùng, da thịt như tuyết như ngọc, lại thêm thần thái vừa thẹn vừa vội dụ người kia, khiến cho Hoa Vân Long muốn bùng cháy toàn thân dục hỏa, hắn duỗi ra cánh tay nàng ôm đến trên giường. Chỉ thấy Tiểu Mai uốn éo thân thể mềm mại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, một gương mặt tràn ngập xuân ý đang cười khanh khách nhìn qua phía nàng. Hai cánh tay của hắn bỗng nhiên xiết chặt, cúi đầu thật sâu mà hôn lên miệng anh đào nhỏ nhắn đỏ tươi của Tiểu Ngọc, nhẹ nhàng hôn hít mấy lần xong, hắn lại điều khiển đầu lưỡi luồn vào trong miệng Tiểu Ngọc, cảm giác trơn trượt, mềm mại và ướŧ áŧ thật sướиɠ, khiến người khác muốn ngừng mà không được.
"Ân..."
Chóp mũi của nàng truyền ra một tiếng rêи ɾỉ khe khẽ, hôn hít một hồi, thật vất vả hai người mới tách môi đối phương ra.
"Ngươi... Ngươi khi dễ người ta..."
Tiểu Ngọc yêu kiều nũng nịu nói, hai cánh tay lại ngoan ngoãn lượn quanh ôm chặt lấy eo gấu của hắn, eo thon của nàng còn nhẹ nhàng lắc lư hai bên, bộ dạng khiến người khác thương yêu mười phần.
Hoa Vân Long không thèm để ý tới những kháng nghị yếu ớt của Tiểu Ngọc, vừa thi triển tuyệt chiêu An Lộc Sơn trảo thủ lên nửa trên cơ thể ngọc ngà, vừa nhanh chóng cởi bỏ y phục của nàng. Thưởng thức cơ thể lung linh nhỏ nhắn đáng yêu của Tiểu Ngọc, đại bảo bối của hắn lập tức dựng đứng thẳng lên.
Một lúc lâu sau, Tiểu Ngọc ngại ngùng ấp úng nói: "Thật là chết người nha, ngươi đang làm gì a? Ngươi đến cùng có muốn... Ăn ta hay không a?"
Nói xong lời này gương mặt nàng xấu hổ đến đỏ bừng, lỗ tai nhỏ óng ánh cũng đều đỏ thấu cả rồi.
"Ta rất là yêu thích nhìn xem cái bộ dáng này của ngươi nha, thật sự là đáng yêu vô cùng, khiến cho người khác thật xúc động muốn lao lên mà ăn sạch ngươi.
"Vậy thì ngươi mau mau ăn đi a, chẳng lẽ ngươi còn sợ ai a..."
Hoa Vân Long vẫn như cũ cười hì hì không chịu động: "Thân thể Tiểu Ngọc thực sự rất đẹp, ca ca muốn chuyên tâm thưởng thức một hồi."
Tiểu Ngọc vừa nghe xong thì càng thêm xấu hổ không thể ngẩng mặt: "Không cho phép ngươi xem."
Nàng dùng sức tiến lên phía trước dùng cặp môi dán chặt lên môi của hắn, phong kín chúng lại. Thân thể mềm mại trần trụi ép sát vào người hắn. Hắn thấy được gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ bừng một mảnh, thân thể nóng bỏng khẽ run rẩy. Hai ngọn núi mềm mại đầy đặn đè lên trước ngực của hắn, khiến cho hắn cảm thấy rõ ràng đầu v* của nàng đã trở nên cương cứng. Và bên dưới vài giọt sương kéo thành sợi tơ ướt cả đùi ngọc, hắn biết chắc tiểu huyệt của tiểu cô nương này đã thấm đầy mật dịch khiến vạn người si mê.
Hoa Vân Long nhẹ nhàng duỗi ra đầu lưỡi, cạy mở môi anh đào đã khe khẽ hé ra, quấn quít cuốn lấy chiếc lưỡi thơm ngon của nàng. So với vừa mới nãy nàng không biết làm sao chỉ có thể hôn loạn, bây giờ thì kỹ xảo hôn môi điêu luyện của hắn chỉ trong chốc lát đã khiến nàng ý loạn tình mê. Trong mũi của hắn đã tràn ngập mùi thơm đặc biệt của cơ thể thiếu nữ, hai bàn tay không tự kìm hãm được đã tự chia nhau ra, trèo lên cặρ √υ' xử nữ non mềm tươi sống, sau khi xoa bóp ngắt nhéo vài cái, lại dọc theo dọc theo đường rãnh trên lưng ngọc mê người mà bò đến mông đẹp nhỏ nhắn xinh xắn tràn đầy lực đàn hồi..
Trong miệng Tiểu Ngọc phát ra từng tiếng rêи ɾỉ: "A... A..."
Từng âm thanh ngâm nga khe khẽ vang lên, từ trong cánh hoa đã tiết ra mật dịch nóng bỏng, khiến cho một bãi cỏ tươi đen tuyền nơi gò đồi phía trên cặp đùi đều bị thấm ướt, lưu lại từng giọt sương long lanh óng ánh. Dâʍ ɖị©ɧ nhiễu xuống từng giọt một, rơi lên trên bắp đùi của hắn. Ngón tay của hắn tách ra mông đẹp, từ phía sau bò vào trong khe hẹp đang tiết ra dâʍ ɖị©ɧ róc rách như suối. Trong lúc một âm thanh "ưm" kinh hãi lại như rêи ɾỉ của nàng vang lên, ngón tay của hắn đã xâm nhập vào trong cánh hoa xử nữ. Tiểu Ngọc khẩn trương kinh hãi khép lại đùi ngọc gắt gao kẹp lấy bàn tay hắn, không cho hắn lại gần cấm khu ẩm ướt thêm một bước nào nữa.
Hoa Vân Long cúi đầu xuống, đầu lưỡi hướng về phía cánh hoa, nơi phát tán ra mùi thơm ngọt ngào xông vào mũi, bắt đầu triển khai thế tiến công mãnh liệt. Vừa mới tiếp xúc, đầu lưỡi của hắn đã khiến cho Tiểu Ngọc không chút kinh nghiệm nào về tìиɧ ɖu͙© đạt được kɧoáı ©ảʍ như si như dại trong đỉnh điểm thủy triều đầu tiên trong đời nàng. Thân thể mềm mại của nàng căng cứng tới cực điểm, không còn động được nữa, mật dịch phun trào từng đợt từng đợt như nước suối trên nguồn, tất cả đều được hắn uống vào trong bụng, không sót một giọt nào. Đầu lưỡi linh hoạt của hắn thăm dò tiểu huyệt yêu kiều non mềm của nàng, một lần nối tiếp một lần dùng thủ đoạn tinh quái mà dẫn dắt nàng đạt đến cao triều.
"Tiểu Ngọc chết mất thôi..."
Tiểu Ngọc mơ mơ hồ hồ thở gấp từng hơi. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt che lấp tất cả ý thức và cảm giác của nàng, đến khi nàng dần dần lấy lại tinh thần mới cảm thấy hạ thể hơi đau nhức, trong tiểu huyệt dường như đã bị một đồ vật thô to cứng rắn xâm nhập vào, căng phồng lên từng chút, cảm giác vừa sung sướиɠ lại vừa nhức nhối, thật không diễn tả được. Gương mặt nàng đỏ bừng mà cúi đầu nhìn lén, nhìn thấy trong cánh hoa yêu kiều non mềm kia, đã kẹp lấy một ngón tay của hắn, ngón tay đó đang khai phá âm đ*o đã cô tịch suốt mười sáu năm qua của nàng.
Thưởng thức kɧoáı ©ảʍ khi ngón tay của hắn ra ra vào vào trong tiểu huyệt của chính mình, nàng không tự chủ khẽ vặn vẹo kéo căng eo thon, lắc lư nhấp nhô mông đẹp, nghênh hợp với ngón tay đáng giận của hắn. Mãi đến khi trong tiểu huyệt của nàng một lần nữa phun trào mật dịch, hắn mới chịu rút ngón tay ra ngoài, bàn tay mang theo dâʍ ɖị©ɧ trong nhục động của nàng bôi lên trên đại bảo bối vừa thô lại vừa cứng, hai cái lại đổi chỗ cho nhau. Tiểu Ngọc vừa nhìn xuống phía dưới, nhất thời tâm hồn thiếu nữ rung động kinh hãi, lo lắng nghĩ thầm: "Vật này của hắn to như thế, nếu mà thứ đó đâm vào trong, nhất định là đau muốn chết."
Hoa Vân Long biết rõ nỗi lo lắng của nàng, nhẹ nhàng hôn lên vành tai non mềm trắng sứ của nàng, ôn nhu nói: "Ta sẽ rất nhẹ nhàng, rất cẩn thận và chậm rãi..."
Tiểu Ngọc bị hắn nói trúng tâm sự, gương mặt ngọc xấu hổ mà giận nói: "Ai muốn ngươi ôn nhu chứ hả? Ta cũng không có sợ ngươi a."
Lúc này nàng đã cảm thấy được vật cứng rắn nóng bỏng chậm rãi tiến lại gần, lần này đã không phải một ngón tay tiến vào, trong nội tâm nàng vừa hoảng sợ lại có chút mong đợi.
Đại bảo bối của Hoa Vân Long chậm rãi xâm nhập, trong tiếng kêu đau nhức của Tiểu Ngọc, đã tách ra hai mảnh thịt non mềm nho nhỏ kia, ngắm thẳng đến biểu tượng của xử nữ mà tiến công. Một gương mặt của nàng ướt đẫm mồ hôi, cắn răng nói với hắn: "Đau chết người rồi, không bằng ngươi mau mau tiến vào trong đi a."
Hoa Vân Long ôn nhu nói: "Đừng sợ, sau khi trải qua một trận đau đớn ngắn ngủi này, ngươi có thể trả nghiệm sướиɠ khoái nhất trên đời. Ta nhất định sẽ không chơi chết ngươi đâu."
"YAA... A... A..."
Cầu chư vị đậu hũ phóng tay tiếp sức, like chương, bình luận tương tác, donate và đẩy KP chính là energy, là viagra cho DG ra chương, bạo chương!