Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!!

Chương 43: Cảm thấy nhói lòng

- Ý định của mầy cũng thông minh đó nhưng rất tiếc tao không làm được.-nó nhấn mạnh từng chữ.

- Đúng thì đánh để thử sức một phen, ai thắng sẽ lấy số hàng.-hắn đề nghị.

- Đúng xem bang nào mạnh hơn.-cậu đắc ý.

- Hay là mấy tỉ bang Black Girl bỏ cuộc đi, các em là con gái lỡ có chuyện gì tổn hại nhan sắt thì sau.-anh đùa với tụi nó vì nghĩ tụi nó là con gái sau thắng nổi.

- Anh đùa ak, tự cao tự đại.-cô liếc anh nếu như ngày thường tôi sẽ cho anh biết tay, anh có cảm giác rất quen thuộc hình như đã nhìn thấy ở đâu rồi.

- Nè nè tự tin quá một hồi mấy tỉ mà thắng cho nhụt mặt nha.-nhỏ lên giọng, nghĩ tụi nó là ai mà dám khi dễ.

Tụi hắn nghe mà thấy chướng chướng tai sau ak "mạnh miệng lắm xem thử các em mạnh đến cỡ nào" hắn nghĩ.

Từ xa có một chiếc thuyền dần chạy đến trên thuyền chất đầy thùng hàng, trong các thùng đó thật ra toàn là vũ khí hiện đại, đời mới nhập về, cơ hội tốt như vậy bỏ qua uổng lắm. Bang Show Sail cử gần năm mươi thằng bao vây chỉa súng vào ba đứa nó, tụi nó bị bao vây nhưng không có gì là sợ hãi, khinh miệt nhìn bọ chúng. Tụi hắn đứng đó xem kịch hay thôi.

- Tao chắn chắn không thua đâu.-nó nói đủ nhỏ với cô nghe.

- Hạ thấp tụi này quá.-nhỏ nói nhìn nó.

Nó chẳng nói gì lớn tiếng hỏi.

- Chỉ nhiêu đây thôi sau, quá nhàm chán.-nó nói.

- Nhiêu đây đủ chôn sống mấy nhóc rồi.-tên đứng đầu bang Show Sail cười lớn.

- Mầy quá xem thường tụi nầy rồi.-cô khó chịu, nghĩ tụi nó là ai mà đòi chôn sống, tao khinh.

Nó vỗ tay ba cái, trên đầu nhiều bóng đen nhảy xuống. Đàn em của bang Show Sail chưa kịp trở tay thì "bùm" những phát súng nhấm thẳng vào tim, từng tên một ngã xuống trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả "tốc độ rất nhanh" hắn nghĩ. Đây là những sát thủ chuyên nghiệp của nó, nó cũng rất tinh tưởng mà giao nhiệm vụ.

- Sau vậy sợ rồi ak.-nhỏ cười lớn.

- Lên hết một lược đi.-cô nói vì đánh nhanh thắng nhanh, thời gian là vàng bạc mà.

- Cô em ngon lắm tụi bây lên hết đi.-tên đó ra lệnh.

Đàn em của tụi nó và đàn em của bang Show Sail lao lên một lược, tất cả đánh nhau dữ dội một trận chiến ác liệc. Tụi hắn đứng một bên mà phán xét.

- Êk tao thật đã quá xem thường mấy nhỏ đó rồi.-cậu kinh ngạc.

- Đàn em mà đã vậy thì chủ sẽ thế nào.-anh tò mò.

- Trận này tao không muốn đánh nhường hết đi.-hắn không muốn đánh nhau với tụi nó, hắn cứ cảm thấy rất quen nhưng cứ cho là không thể, cũng để tránh tổn hao người với tình hình thế này thắng lợi đối với hắn không phải không có nhưng hắn không thích.

- Tao đồng ý, nhưng phải đi làm quen mới được.-cậu muốn biết nhan sắt của các cô gái này.

- Mở rộng tầm mắt, sau này có làm gì cũng phải nể nhau chút thôi.-anh nghĩ vậy.

Thuyền đã cập bến nó nhanh tháo đồng hồ đeo tay ráp nhanh lại thành súng mini, phóng thẳng tới tên cầm đầu chỉa súng ngay đầu hắn, nhanh như chóp làm hắn không kịp trở tay. Đàn em của nó cũng đã diệt được tất cả. Lúc nó chỉa súng vào đầu tên đó hắn liền chú ý ngay hành động của nó, cây súng rất là quen hình như là "của My" hắn đã từng thấy nó sử dụng ở Bar. Nó khống chế được tên đó, lấy hết vũ khí trên người, đánh vào gối cho tên đó quỳ xuống. Tụi hắn ngạc nhiên cử chỉ của nó, tại sau không gϊếŧ mà làm gì vậy.

- Bang chủ bang Show Sail đâu sau không đến.-nó nhìn thẳng vào tên đó.

- Chính là tao.-tên đó còn lớn miệng.

- Tao điều tra được bang chủ bang Show Sail là một người ứng biến rất nhanh nhạy, không ai thoát được cặp mắt của ông ta, không lẽ mầy hạ thấp ông ta vậy sau.-nó nói chậm rãi làm tên đó đổ mồ hôi hột.

- Mầy khá lắm.-tên đó ngạc nhiên, sau nó điều tra được hay vậy, thông tin của bang toàn là thông tin mật nhất là của bang chủ "sau có thể".

Tụi hắn càng ngạc nhiên hơn say nó lại biết mà tin tức còn rất chính sát, đúng là không phải dạng vừa.

Nó nói xong quay đi xem như xong chuyện không ngờ tên đó phóng ra hai cây BF1 tiến thẳng về nó. Nó đã biết trước nhưng tạo kịnh tính nó vờ như không biết, ai ngờ Minh từ trên chạy nhanh xuống, theo sau là Bin, lí trí của hắn muốn bay ra nhanh nhưng tại sau, có quen biết gì nên dậm chân tại chỗ.

- My...Lilia, coi chừng phía sau.-Minh chạy nhanh lại đứng ngay phía sau che chở cho nó. Hình như hắn nghe được tên My mà bỏ ngay suy nghĩ "sau có thể là cô ấy, không thể nào"

Nó đã biết tên đó phóng không trúng nên nó không quan tâm ngờ đâu minh bay vào hướng BF1, nó xô nhanh Minh ra rồi tránh ra nhưng cũng bị thương bên vai, tuy nhỏ nhưng nó biết vết thương chắt lâu lành lắm đây vì BF1 là loại vũ khí lợi hại. Vừa lúc đó nhỏ và cô chỉ súng ngay tên đó bắn liên tục, chết tại chỗ "dám ám sát nó chỉ có một con đường...chết".

Hắn đột nhiên cảm thấy ở tim nhói nhói khó chịu, cảm giác lo lắng khó chịu xuất hiện nhưng không biểt đàn lo lắng cho ai.

- Em có sau không.-Minh hỏi nó.

- Không sau.-trước giờ nếu có đau nó cũng không có biểu lộ ra bên ngoài, nó đã tập biến cơn đau thành hận thù nên một giọt nước mắt đau đớn cũng không rơi

- Lilia mạng lớn lắm, không chết được đâu.-Bin còn đùa.

- Đem hàng về.-nó cố chịu đựng lên tiếng.

- Sau cô tự nhiên vậy.-cậu hỏi vì tụi hắn chưa nói gì mà.

- Nếu muốn chiếm thì lúc nãy đã không đứng im mà xem kịch rồi, tụi tui không nhiều thời gian.-nó nói nhanh, vết thương càng ngày càng đâu.

- Mấy tên đó là ai.-anh nghi ngờ tự nhiên từ đâu xuất hiện.

- Người của tụi tui ý kiến gì.-cô chen vô làm anh bích cửa cũng không biết nói gì.

- Về thôi.-nó nói đi nhanh ra xe.

"cô thật thú vị, thông minh lắm" rồi một ngày tôi sẽ cho cô biể tay, hắn nghĩ.

••••••••Tại nhà•••••••

Khoảng mười một giờ, Minh với Bin muốn về nhà chăm sóc cho nó nhưng nó không cho, ra lệnh hai người về thẳng Bar. Nó bước vào nhà máu ước đẫm cánh tay, nhỏ và cô theo sau. Cô chạy nhanh lên phòng lấy hộp sơ cứu.

- Mầy sau rồi ngồi xuống tao rửa vết thương cho.-cô mở ngay hộp sơ cứu.

- Tao không sau.-bây giờ nó không thấy đau nữa mà trở nên tê dại cử động rất khó.

- Không nói nhiều, tao là bạn thân của mầy không lẽ mầy đau tụi tao không biết, ngồi im cho Duyên làm.-nhỏ tránh vấn bài đặt giả vờ, chiêu đó xưa rồi.

Nó im lặng ngồi im nhưng cảm thấy rất hạnh phút "tao vẫn còn tụi mầy, tao tin tao sẽ mãi mãi bảo vệ tụi mầy, hai đứa bạn thâm". Cô nhẹ nhàng rửa vết thương cho nó, băng bó cẩn thận, nó cũng thấy bớt đau nên đi lên phòng nghĩ ngơi bỏ lại một câu.

- Ngủ ngon hai con bạn thân, nhớ mền kỉ vào.-câu nói đầy tình cảm của nó, bóng nó khuất dần.

- Nó thay đổi thật rồi mầy ơi.-cô nhìn theo nó, từ trước giờ nó chúa nghét mấy câu nói tình cảm sến súa đó.

- Mầy biết vì ai không.-nhỏ nghĩ là vì Phong chứ ai, từ khi My gặp Phong mọi thứ đều thay đổi hoàn toàn.

- Vì ai.-cô vẫn không biết ngây ngơ hỏi.

- Tao không nói.-nhỏ nói xong chạy ngay lên phòng.

- Mầy chết với tao.-cô chạy nhanh đuổi theo.

Lên trên ai về phòng nấy, tất cả chìm sâu vào giấc ngủ sau một ngày mệt mỏi. Trong phòng nó lúc này tối ôm. Bây giờ Zimba chắt cũng đã tới Mĩ, tội nghiệp thằng bé về cũng không ai rước mà đi cũng chả ai tiễn chắt nó tủi lắm. Bây giờ cũng tối, mai liên lạc với nó mới được, nó mệt mỏi suy nghĩ mà đi ngay vào mộng.

~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~

Đọc vui vẻ nha cả nhà....Tối ấp.....ngủ ngon......mãi thương.....(%%)