Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 747

Tô Tố lườm Tiểu Thất một cái, đưa tay vỗ vào đầu cô!

“Con nha đầu này, nói chuyện sao không dùng não vậy!”

Tiểu Thất vò đầu, cười gượng.

Hình như phải đấy!

Phụ nữ chín chắn như cô, cũng đâu phải cô gái mười mấy tuổi, sống chung với đàn ông thì có gì đáng ngạc nhiên chứ.

Tiểu Thất lại gần Tiêu Khả, “cô à, anh ta tốt với cô không?”

Tiêu Khả cảm thấy mắc cười mà cười lên, “cháu cảm thấy sao?”

Tiểu Thất phát hiện mình lại hỏi thêm một câu hỏi ngu ngốc nữa, cô là người phụ nữ có yêu cầu đặc biệt cao đối với bạn trai, từ việc cô chưa từng yêu đương là biết rồi, bây giờ người đàn ông này lại có thể phá vỡ được yêu cầu của cô, không cần nghĩ cũng biết là một người đàn ông vô cùng ưu tú.

Tiểu Thất nhìn sang người1đàn ông trong phòng bếp, anh ta quay lưng với cô, chỉ nhìn thấy bóng lưng, thân hình anh ta cao gầy, mặc một chiếc áo sơ mi ca rô đơn giản, một chiếc quần thoải mái, dưới chân mang một đôi giày vải màu trắng, ưʍ... nhìn sao mà giống đàn ông IT quá!

Nhưng mà từ cách ăn mặc cũng có thể nhìn ra được người đàn ông này vô cùng trẻ trung.

Tiểu Thất liền bày ra vẻ mặt sùng bái mà nhìn Tiêu Khả.

Năm nay Tiêu Khả đã sắp gần 50 tuổi rồi, nhưng chỉ nhìn bề ngoài cô thôi tuyệt đối nhìn không ra, nhất là cô luôn bảo dưỡng rất tốt, mấy năm nay lại tiếp nhận trang phục của NALA, cho nên cách ăn mặc thiên về nữ ma đầu sành điệu. Hôm nay cô mặc một chiếc áo liền thân gọn gàng, vùng eo cũng rất ốm, dưới chân mang một đôi giày1cao gót màu kem, tùy ý ngồi ở đó, tựa như một màn phong cảnh xinh đẹp.

Da của cô được chăm sóc rất tốt, chỉ trang điểm nhẹ, nhưng mà có thể nhìn ra được da của cô rất tốt, trắng nõn lại căng mịn, đây có liên quan đến cô thường xuyên tập thể dục.

Cô như vậy, chỉ nhìn bề ngoài, tuổi tác tuyệt đối không quá 30 tuổi.

Cũng khó trách thu hút được người khác giới trẻ trung như vậy.

Đôi mắt Tiểu Thất sáng ngời mà nhìn Tiêu Khả, giơ ngón cái với Tiêu Khả, “cô à cô thật lợi hại, phải rồi, hai người làm sao quen biết được vậy?”

Nhắc đến chuyện này, cuối cùng trên mặt Tiêu Khả cũng có chút thẹn thùng.

“Cô à, nói mau đi!”

Tiêu Khả ho nhẹ một tiếng, mang tính che giấu mà vén tóc ra, mới nói, “anh ấy là học sinh tốt nghiệp khóa5này mà năm nay công ty tuyển dụng, vốn dĩ là trợ lý của cô..”

Tiểu Thất trợn to mắt ra.

Úi chà!

Không những là tình chị em!

Mà còn là nữ cấp trên nam cấp dưới tiêu chuẩn đấy à!

“Sau đó thì sao sau đó thì sao?”

Tiêu Khả mắc cười, “đâu có nhiều sau đó như vậy...” nhìn vẻ mặt truy hỏi kỹ càng sự việc của Tiểu Thất, Tiêu Khả bất lực mà nói rằng, “sau đó anh ấy liền tiến hành theo đuổi cô, mới bắt đầu cô vẫn không có cảm giác gì, nhưng mà con người anh ấy... vô cùng tỉ mỉ, tuy không lãng mạn, nhưng mà những chuyện mà anh ấy nghĩ được vừa đúng cô cần thiết tới, cô đã qua tuổi tác lãng mạn rồi. Còn có nữa là tuy tuổi anh ấy nhỏ, nhưng con người anh ấy lại rất chín chắn thận trọng, cũng2được xem là đáng tin cậy, dần dần thì ở bên nhau.”

“Vậy bây giờ thì sao, bây giờ hai người còn làm chung một công ty không?”

“Đương nhiên không!” Tiêu Khả chọt vào đầu của nha đầu, “cháu quên rồi à, công ty của cô nghiêm cấm yêu đương văn phòng, bây giờ anh ấy tạm thời chưa kiếm được công việc, ở nhà chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của cô!”

“Ơ...”

“Sao vậy, cảm thấy rất kì diệu à?”

Tiểu Thất thành thật mà gật đầu, “cô à, cháu vốn tưởng rằng nữ cường nhân thành công như cô, cũng sẽ kiếm một người đàn ông có sự nghiệp thành công, nào ngờ...”

“Nha đầu ngốc, cô không phải tham gia thi đấu, không phải nhất định phải kiếm người giỏi hơn mình. Người cô cần không phải là đối tác làm việc, cô là người theo chủ nghĩa nữ cường9nhân, nếu kiếm thêm một người theo chủ nghĩa nam nhân, e rằng trong nhà sẽ chiến tranh không ngừng. Kiếm một tiểu nam nhân thì vừa vặn đấy, cô lại không trông mong anh ấy kiếm được bao nhiêu tiền, chỉ cần anh ấy có thể khiến cô vui vẻ, để cô sau khi tan ca có thể thoải mái! Lúc nghỉ ngơi không có việc gì hai người cũng có thể cùng nhau vận động... như vậy không phải tốt lắm sao.”

Hình như cũng phải!

Sự đòi hỏi của mỗi người đều không giống nhau, dù sao chỉ cần bản thân cảm thấy vui vẻ là được rồi.

Mấy người Tiểu Thất ở trong phòng khách trò chuyện rất lâu, ba người đàn ông đang bận rộn ở trong nhà bếp, ba người đàn ông đều là người quen thuộc với nấu ăn, cho nên động tác nhanh vô cùng, thời gian hơn một tiếng, trên bàn ăn1đã để đầy thức ăn rồi.

Tiểu Thất cuối cùng cũng nhìn thấy khuôn mặt thật của bạn trai của cô.

Tiểu Thất từ trong miệng cô biết được người đàn ông này tên là Chu Tử Dương, nhìn anh ấy khoảng 25, 26 tuổi, người thật so với hình ảnh thanh tú hơn nhiều, đeo một cặp mắt kính khung đen, trông rất hiền lành.

Nhìn thấy Tiểu Thất nhìn chằm chằm anh, Chu Tử Dương lễ phép cười với Tiểu Thất.

Sau đó ánh mắt anh di chuyển đến trên người Tiêu Khả, trong ánh mắt vừa là sùng bái vừa là tình cảm dịu dàng, cho dù là người ngoài cuộc cũng thấy rõ tình cảm của anh đối với cô.

“Được rồi được rồi, ăn cơm thôi!”

Lúc ăn cơm Tiêu Lăng nói bóng nói gió mà hỏi rõ ràng tình hình gia đình của Chu Tử Dương.

Trong lúc đó, Tiêu Khả chỉ lặng lẽ ăn cơm, Chu Tử Dương nói chuyện với Tiêu Lăng tỏ ra có chút thận trọng, nhưng thần thái cử chỉ đều rất tự nhiên, Tiểu Thất từ lời nói của hai người cũng hiểu rõ hơn.

Chu Tử Dương là học sinh xuất thân từ vùng núi.

Đừng nhìn bây giờ trong thành phố A khắp nơi đều là sinh viên đại học, ở vùng núi bởi vì giáo dục theo không kịp, cho nên có thể thi đậu đại học vẫn là chuyện vô cùng không dễ dàng, vả lại Chu Tử Dương còn là sinh viên đại học duy nhất ở nơi đó, có thể nói là bước ra vùng núi dưới sự kỳ vọng của người toàn thôn.

Trong nhà anh có cha mẹ tuổi già, trong nhà còn có hai đứa anh trai và hai đứa em gái và một đứa em trai.

Tiểu Thất nghe xong đôi mắt cũng sắp trợn tròn ra!

Cô gặm cục sườn xào chua ngọt, trong lòng nghĩ, ở vùng núi chẳng phải rất nghèo khổ lạc hậu sao, vậy tại sao còn phải sinh nhiều trẻ em như vậy? Đây không phải khiến cho trẻ em đi theo chịu tội hay sao!

“Tiêu Khả, chị có dự tính gì?”

“Chị?” Tiêu Khả ăn luôn miếng cơm cuối cùng trong chén, Chu Tử Dương đã thành thạo đi thêm cơm cho Tiêu Khả, lúc này Tiêu Khả mới nói, “Tiêu Lăng em đang lo lắng gì thế, em yên tâm đi, chị cũng đâu phải là người khắt khe gì, nếu chị đã ở bên nhau với Chu Tử Dương rồi, vả lại còn không cho anh ấy đi làm, anh ấy bây giờ không có nguồn kinh tế, đương nhiên mỗi tháng chị sẽ gửi tiền về cho nhà anh ấy.”

Tiêu Lăng thở phào nhẹ nhõm.

Nhà người ta khó khăn lắm mới bồi dưỡng ra một sinh viên đại học, chính là muốn có thể làm rạng rỡ tổ tông đấy, kết quả đến đây hầu hạ đại tiểu thư này, vậy cả nhà người ta chẳng phải khóc chết hay sao!

“Em yên tâm đi, chị nghĩ sẵn rồi, đợi tình cảm của chị với Chu Tử Dương ổn định một chút, chị sẽ mua nhà ở thành phố A, để bọn họ dọn qua đây ở!”

Tiêu Lăng gật đầu, thấy Chu Tử Dương đi xa rồi, mới hạ thấp giọng hỏi cô, “Chu Tử Dương không tệ đấy, nhưng mà... người nhà cậu ấy biết hai người đang ở bên nhau không? Bọn họ đồng ý rồi?”

Tiêu Khả nhún nhún vai, “không biết, chị cũng chưa hỏi qua!”

Tiêu Lăng xém chút không nén nổi cơn tức giận.

Như tình trạng này của Chu Tử Dương, người nhà cậu ấy chắc chắn rất coi trọng cậu ấy, cũng khẳng định cảm thấy Chu Tử Dương tương đối tài ba, vả lại ở nơi lạc hậu như vậy, tư tưởng của họ đều tương đối phong kiến, làm sao có thể chấp nhận người phụ nữ lớn hơn con trai mình hai mươi tuổi làm con dâu chứ?