Mặc cho Tô Tố nghĩ đến nát cái óc, đều nghĩ không ra tình trạng bây giờ rốt cuộc là như thế nào!
Đột nhiên!
Trong đầu cô lóe lên một tia sáng!
Một ý nghĩ không thể nào tưởng tượng được hiện lên!
“Không không không, làm sao có thể nào!”
Ý nghĩ vừa mới hiện lên, Tô Tố liền khẩn trương bác bỏ, “Không thể nào, nếu như là như thế đó... hình như cũng có thể đấy!”
Bản thân Tô Tố cũng sắp bị suy nghĩ của bản thân làm rối mù.
Cô lập tức gọi điện thoại cho thư kí Trương.
Tờ thỏa thuận năm đó là do thư kí Trương đưa cho cô, cho nên nếu như bên trong có ẩn khuất, thư kí Trương chắc chắn sẽ biết được rất rõ ràng!
Nhưng thư kí Trương là ai? Người ta đã ở thương trường lăn lộn mười mấy năm rồi, Tô Tố muốn từ miệng cô ấy thám thính điều gì đúng thật còn khó hơn lên trời!
Cúp máy điện thoại, Tô Tố thở dài!
Không được!
Cô nhất định sẽ phải biết được rốt cuộc chuyện này là thế nào mới được!
Tô Tố bất chấp nhét hết đồ vào trong tủ két sắt, quyết tâm ra ngoài!
Tô Tố cầm lấy túi xách, tay trái hành động không tiện, cô chỉ có thể dùng tay phải cầm túi xách, rất nhanh, cô đã mặc đôi giày rồi xuống lầu.
Xuống lầu rồi, Tô Tố lại một lần rối mù!
Lần này là lạc đường rồi!
Lúc Tiêu Lăng ẵm cô đến, cô vẫn trong trạng thái hôn mê, hai ngày nay lại không có xuống lầu, ngay cả cửa chính cũng không biết ở đâu!
Tô Tố mò mẫm một vòng mới tìm được cửa chính.
Đi được một vòng, thể lực cô có chút không ổn, mệt đến thở hỗn hễn.
Lúc lên xe taxi, cô còn nhìn thêm vài lần khuôn mặt của tài xế, nhìn đến tài xế bối rối hẳn lên, “Thưa cô, cô sao thế?”
“À, không, không có gì!”
Tô Tố nhìn tài xế nhìn sao cũng không giống người xấu lắm, lúc này mới bước lên xe.
Cô là ngồi xe taxi ngồi đến có hậu di chứng, bây giờ nhìn thấy tài xế taxi đều cảm thấy giống như người xấu.
Tô Tô lắc đầu, nói địa chỉ cho tài xế nghe.
Rất nhanh là đi đến địa điểm, Tô Tố nhìn vào tòa kiến trúc quen thuộc trước mắt, hít một hơi thở sâu, bước nhanh vào đấy.
Sau năm phút!
Tô Tố từ trong phòng đi ra lại, nghĩ đến lời nói vừa nãy của công tác viên nói với cô, cả người cô đều ngây ra.
Vẫn đúng thật là... như dự đoán của cô không khác nhiều!
Tô Tố nghiến răng!
Tiêu Lăng à Tiêu Lăng, anh chết chắc rồi!
Xem anh hôm nay trở về tôi xử lý anh như thế nào!
...
“Hắt xì!”
Tiêu Lăng đang ở vùng ngoại ô xa xôi đột nhiên hắt hơi.
Lãnh Mạc ở kế bên ngoảnh đầu lại nhìn vào anh, “Cảm à?”
“Không có!”
Chỉ là đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh xương sống, có một điềm báo không tốt lắm.
Tiêu Lăng và Lãnh Mạc hai người đang ẩn nắp, hai người nắp ở ruộng hoa cải dầu cao cao, đối diện chính là tòa kiến trúc hai tầng nơi phát hiện ra người đàn ông cơ bắp đã chết! Hai người yên tĩnh đợi chờ người của “cấp trên” đến tiếp ứng!
Họ đã liên lạc với nhau qua điện thoại, hôm nay 9 giờ rưỡi sáng sẽ trở về rước Tô Tố!
Tiêu Lăng nhìn vào thời gian!
Đã là 9 giờ 20 phút sáng!
“Vẫn còn 10 phút, cẩn thận đừng để bị phát hiện!” Lãnh Mạc không nhịn được dặn dò Tiêu Lăng, sợ rằng anh lại hắt hơi nữa.
Tiêu Lăng gật đầu!
Tại vì phải đối phó với Tô gia, cho nên Lãnh Mạc mới cùng anh hành động.
Tô gia!
Lãnh Mạc muốn động Tô gia đã không phải là chuyện của một hai ngày, ngày xưa hai bên đều nước giếng không phạm nước sông vẫn còn ổn, nhưng bây giờ, lại dám đến địa bàn của anh phá đám, anh làm sao có thể ngoảnh mặt đứng nhìn! Cho dù là cho một bài học, cũng phải cho người bên Tô gia biết được, Lãnh Mạc anh không phải là kẻ dễ bắt nạt!
Rất nhanh, hai người nhìn thấy chiếc xe không đáng chú ý từ bên đường đất chạy tới.
Hốc mắt của Tiêu Lăng lạnh lùng, cầm chặt khẩu súng giảm thanh trên tay, “Đến rồi!”
“Chuẩn bị đi!”
Những người trên xe chắc rất là cảnh giác, ở chỗ khoảng cách ba mươi mấy mét của tòa kiến trúc dừng xe lại, qua được vài phút, người trong xe chắc là đang gọi điện thoại, rất nhanh, trên lầu hai, một thân hình cường tráng xuất hiện, vẫy vẫy tay với chiếc xe dưới lầu.
Người này chính là thuộc hạ mai phục của Lãnh Mạc.
Thân hình với người đàn ông cơ bắp vừa chết cơ bản giống nhau, cộng thêm đã trang điểm, khoảng cách lại xa, xa xa nhìn qua đó, cùng với người đàn ông cơ bắp trước đó cũng không khác biệt nhau lắm.
Những người trong xe dưới lầu nhìn thấy người đàn ông cơ bắp, lập tức giảm đi sự cảnh giác.
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh lên trước, lần này, trực tiếp lái thẳng vào lầu dưới của tòa kiến trúc.
Tiêu Lăng tít mắt, ánh mắt nhắm kĩ vào thân xe.
Anh không xác định được Bạch Linh có trong xe không!
Nhưng dựa vào nỗi hận của Bạch Linh đối với Tô Tố, Tiêu Lăng dự đoán là cô ta sẽ đến, cho nên đã bố trí lưới trời l*иg lộng, đợi chờ con mồi cắn câu! Bất kể có động đến Tô gia hay không, lần này Bạch Linh nếu có đến rồi... Ánh nhìn của Tiêu Lăng giận dữ!
Anh tuyệt đối không để cô ta có mạng rời khỏi thành phố A!
Cửa xe mở ra, tài xế từ bên trong xe bước ra, tiếp đó, có vài người đàn ông ăn mặc bình thường cũng từ trong xe bước ra, Tiêu Lăng không nhìn thấy bóng dáng của Bạch Linh, tức thời nhíu chặt đôi mày.
“Bạch Linh không có tới?”
Lãnh Mạc cũng có chút thất vọng, “Trông ra chắc là không rồi!”
Tiêu Lăng giận dữ nghiến răng.
Đáng chết thật!
Người phụ nữ đó không đến, vậy bố trí hôm nay của anh không phải là đã uổng công rồi à!
Nhìn thấy suy nghĩ của Tiêu Lăng, Lãnh Mạc hạ thấp giọng nói, “Cũng không gọi là uổng công sức, nhìn người đó kìa... không phải rất quen thuộc sao?”
Tiêu Lăng nhìn theo hướng ngón tay của Lãnh Mạc chỉ, nhìn thấy người đàn ông cuối cùng bước ra xe, hốc mắt của anh lại tít lại.
“Đích thực có chút quen thuộc!”
Anh nghĩ được một hồi, cuối cũng nhớ ra được người đàn ông kia tại sao lại quen thuộc!
Tiêu Lăng và Lãnh Mạc cũng đã điều tra qua Bạch Linh!
Bây giờ càng hiểu rõ hơn, người thân tín mà Bạch Linh tin tưởng nhất chính là Lưu Tư Minh!
Và người trước mắt chính là Lưu Tư Minh!
Có thể bắt giữ được Lưu Tư Minh không sợ không thám thính được bí mật của Bạch Linh! Nói không chừng, còn có thể thám thính được một số bí mật của Tô gia!
Hai người nhìn nhau, một lần nữa ẩn nắp lại.
Đợi xác định hết những người trên xe đều đã xuống hết, hốc mắt Lãnh Mạc chớp lên, dùng di động đặt mệnh lệnh, “Chuẩn bị, hành động!”
“Đã rõ!”
Lời nói vừa dứt, vài tiếng động trầm đã vang lên, Lưu Tư Minh cùng với những người khác vừa định chuẩn bị lên lầu tức thời bị người ta đánh úp đến trở tay không kịp.
Một nhóm người của anh tổng cộng có 5 người.
Cách đánh như thế này trực tiếp làm tổn thất hai người.
“Có mai phục! Chạy mau!”
Lưu Tư Minh la lớn một tiếng, “Chạy mau!”
Những con người dưới sự bảo vệ của chiếc xe, liền phi nhanh lên xe!
Tiêu Lăng lạnh lùng hứ một tiếng, nhắm chuẩn! Bắn!
“Bằng bằng...“
Anh mở liền hai phát súng, hai cái bánh xe của chiếc xe đang ở trực diện với đầu súng của Tiêu Lăng tức thời phát nổ, thân xe đột nhiên biến dạng.
Lãnh Mạc cũng đã hành động!
Kĩ thuật súng của anh càng chuẩn hơn Tiêu Lăng, nhắm chuẩn đầu tài xế trong cửa kính xe, một phát bể đầu!
Chiếc xe tức thời mất kiểm soát.
Hai người còn sống sót trên xe khẩn trương từ trong xe bò ra.
“Anh Lưu, anh Lưu tính sao đây...”
Lưu Tư Minh cũng rất sợ hãi, nhưng anh lại không sợ chết, anh chỉ sợ là sau này không còn được gặp Bạch Linh nữa.
Ba năm nay anh thay Bạch Linh làm không ít chuyện, gϊếŧ người phóng hỏa đã làm quen tay rồi, nhìn thấy tình trạng lúc này, chỉ có thể nghiến răng từ trong túi móc súng ra, “Xông qua đó!”
“Em, em không dám...”
Trong lòng Lưu Tư Minh giận dữ, một chân đá phăng người đó ra ngoài.
“Á...“
Rời khỏi sự bảo vệ của thân xe, người đàn ông bị lộ diện trong không gian, rất nhanh đã bị người ta cho một phát bể đầu.
“Đáng chết thật!”
Lưu Tư Minh kéo xác của người đàn ông qua, lấy xác làm tấm màn che, địch ở bóng tối ta ở ánh sáng, anh biết được lần này tiêu rồi! Nhưng tiêu cũng phải chạy!
Lưu Tư Minh bắn loạn xạ trong không khí.
“Để dành mạng nhỏ của anh ta!”
“Rõ!”
Tiêu Lăng bắn mấy phát súng ra, phát súng đầu tiên trúng vào tay phải đang cầm súng của Lưu Tư Minh, chiếc súng trên tay nghe âm thanh mà rơi theo, phát thứ hai trúng vào đầu gối của anh ta, Lưu Tư Minh thảm kêu một tiếng, trực tiếp quỳ hẳn xuống đất!
Tiêu Lăng dẹp súng, “Được rồi, bắt giữ thôi nào!”