Đường Tứ Tứ trong lòng đau xót, cắn răng nói. "Cửu Thiên Tuế, ngài nói đi. Chỉ cần ngài buông tha đệ đệ của ta, yêu cầu của ngài ta sẽ tận lực phối hợp."
Quân Cơ Lạc cũng chỉ chờ những lời này của nàng. hắn buông Đường Tử An ra, Đường Tử An không phục, còn muốn giơ nắm đấm đánh Quân Cơ Lạc. Nhưng bị Đường Tứ Tứ mạnh mẽ khiển trách. Đường Tử An lúc này mới phẫn nộ tránh ở phía sau Đường Tứ Tứ.
Nhưng xuất phát từ phẫn hận đối với Quân Cơ Lạc, Đường Tử An lại hướng hắn giả làm ngoáo ộp.
Quân Cơ Lạc cũng không cùng tiểu hài tử hắn so đo, chỉ nghiêng đầu nhìn chằm chằm Đường Tứ Tứ."Đường Nhị tiểu thư, chính nàng đáp ứng cho dù ta đưa ra yêu cầu gì nàng cũng đều phối hợp."
Đường Tứ Tứ sâu kín bổ sung nói: "Tận lực, ta nói tận lực phối hợp."
Khóe miệng Quân Cơ Lạc hiện lên một chút ý cười: "Kỳ thật, sở dĩ nàng chống đối việc ở cùng một chỗ với bản đốc như vậy, đơn giản là sợ hãi bản đốc sẽ làm chút chuyện xúc phạm tới nàng. Nhưng hôm nay tâm tình bản đốc vô cùng tốt, cũng chỉ là muốn tự thưởng cho mình, uống chén rượu mà thôi... Chẳng lẽ Đường Nhị tiểu thư tưởng rằng bản đốc sẽ làm ra cử chỉ cầm thú khiến kẻ khác khinh thường?"
Nhìn thấy bộ dáng hắn ra vẻ đạo mạo, Đường Tứ Tứ lại có chút xúc động muốn cởi giầy ném vào mặt hắn.
Hắn đi một vòng tròn lớn như vậy, chỉ là muốn nàng đến ngắm hoa uống rượu? Lời này dùng để lừa gạt tiểu hài tử, tiểu hài tử cũng không tin.
Quả nhiên, Đường Tử An đã bắt lời nói của hắn la hét nói: "Ngươi chỉ là tìm người cùng ngươi uống rượu, ngắm trăng, vậy ngươi tìm ta đi. không cần liên lụy Nhị tỷ ta."
Quân Cơ Lạc sâu kín nhìn Đường Tử An vóc người mới vừa đến bả vai hắn, thản nhiên nói. "Thực xin lỗi, ta đối với nam nhân không có hứng thú! Nhất là ngươi, loại tiểu nãi oa phải dựa vào tỷ tỷ tới thu thập cục diện rối rắm."
Đường Tử An giơ chân, trực tiếp nhổ nước bọt. "Đối với ta không có hứng thú, đối với Nhị tỷ ta có hứng thú? Vậy ngươi còn dám nói ngươi không nghĩ đối với Nhị tỷ ta có mưu đồ gây rối? Ngươi tên thái giám chết bầm không biết xấu hổ, thế nhưng lại dám đánh chú ý lên Nhị tỷ ta. Ta nhất định phải để cậu ta gϊếŧ ngươi."
Quân Cơ Lạc bị hắn làm cho vui vẻ. thật sự là rất có ý tứ.
Hắn lại nhìn về phía Đường Tứ Tứ, sâu xa mở miệng nói: "Đệ đệ nàng thật thú vị."
Đường Tứ Tứ nghe ra ý nguy hiểm trong giọng nói của hắn, nàng nhíu mày thét ra lệnh Đường Tử An không cần nói nữa. Đường Tử An ngoài miệng thật nghe lời không có tiếp tục nói, nhưng lại túm tay nàng rời đi.
Chỉ là hai tỷ đệ bọn hắn vừa mới ra đến cửa, đã có một đám thị vệ trong tay giơ trường đao vây quanh đại môn.
Đường Tứ Tứ bỏ tay Đường Tử An ra, ngữ khí không khỏi mang theo trách cứ: "Tử An, được rồi. Chuyện nơi này giao cho Nhị tỷ xử trí. Đệ nhanh trở về đi."
"Không! Đệ phải cùng Nhị tỷ cùng tiến cùng lui, đồng sinh tử!" Đường Tử An méo mặt bánh bao, cực kì cố chấp nói.
Đường Tứ Tứ nóng nảy, cúi đầu xuống mắng. "Đệ trở về cho ta! Đệ ở trong này, luôn kéo chân sau của ta ngươi biết không?"
"Nhị tỷ!" Đường Tử An yếu ớt gọi.
"Trở về! Nếu không, nửa đời sau đệ sẽ không thấy được ta." Sắc mặt Đường Tứ Tứ bình tĩnh, nhưng ánh mắt che mờ.
Đường Tử An trong lòng ủy khuất vô cùng, từ nhỏ đến lớn tỷ tỷ hắn đều không có dùng ngôn ngữ này nói chuyện với hắn. Hôm nay thế nhưng bởi vì một tên thái giám, cứ như vậy tổn thương hắn.
Chỉ là hắn thật sự lo lắng cho Nhị tỷ.
Đường Tử An tức giận bất bình trừng mắt nhìn Quân Cơ Lạc liếc mắt một cái, ủy khuất đầy mình phát tiết không được. hắn trước khi đi còn nói nặng: "Thái giám chết bầm, Nhị tỷ ta hôm nay nếu xảy ra chuyện gì, ta nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ. Ngươi, ngươi chờ xem."
Đường Tử An bỏ lại lời này, lại cực kỳ lo lắng nhìn Đường Tứ Tứ một cái, sau đó cắn răng, chạy ra khỏi phòng.
Mà sau khi hắn rời đi, thị vệ canh giữ ở cửa phòng cũng không tiếng động lui xuống. Toàn bộ tiếng động lẫn lộn trong không khí lập tức lui xuống.
Đường Tứ Tứ lặng lẽ nhìn Quân Cơ Lạc liếc mắt một cái, đôi mắt phượng mênh mông của Quân Cơ Lạc cười không thôi.
"Đệ đệ nàng thật ngốc đến đáng yêu."
"Không phải hắn ngốc, là Cửu Thiên Tuế người rất đê tiện." Đường Tứ Tứ vì đệ đệ mình biện giải.
Quân Cơ Lạc lại tiến lên trước vài bước, khóa trụ vòng eo mảnh khảnh của nàng: "Bất quá hiện tại tốt lắm, không ai có thể quấy rầy đến chúng ta rồi, hai chúng ta rốt cục cũng có thời gian ở một chỗ." Khi hắn nói chuyện hơi thở cực nóng phun ở trên gương mặt nàng, hai má Đường Tứ Tứ lập tức vì xấu hổ và giận dữ mà hiện lên hai mạt đỏ bừng.
Đường Tứ Tứ cắn chặt răng, tránh nhìn thẳng vào ánh mắt hắn.
"Ôi chao, bộ dáng hận không thể đi thắt cổ tự sát a." Tay Quân Cơ Lạc đem đầu của nàng nâng lên, bức bách nàng cùng mình đối mắt. "Nhưng ta nói cho nàng biết, thù của biểu ca nàng còn chưa có báo đâu. Hơn nữa nếu nàng chết, cậu nàng, đệ đệ nàng, bọn họ cũng liền... Nguy."
Hắn thật sự là làm cho nàng muốn sống không được muốn chết cũng không xong.
Đường Tứ Tứ có chút nản lòng thở dài, mệnh của nàng là biểu ca nàng đổi lấy, vô luận như thế nào nàng cũng không để không công chịu chết. không phải là tên hoạn quan sao... Đường Tứ Tứ đem ánh mắt lướt xuống dưới chỗ hạ phúc của hắn, hắn biếи ŧɦái cũng chỉ là tên nam nhân không hoàn chỉnh.
Quân Cơ Lạc cũng không cho nàng thời gian, hắn vung ống tay áo, rất nhanh điểm huyệt vị của nàng, sau lấy tiêu chuẩn ôm công chúa đem Đường Tứ Tứ bế lên.
"Cửu Thiên Tuế, ngươi..." Đường Tứ Tứ bị hoảng sợ, hận nhe răng trợn mắt, mặt trời hình như chỉ vừa xuống núi mà thôi, hắn sẽ không cầm thú đến độ bây giờ sẽ làm ra cử chỉ cầm thú chứ.
Quân Cơ Lạc cười biến hoá kỳ lạ, một con dao lướt qua, trước mắt Đường Tứ Tứ tối sầm, người rất nhanh liền hôn mê bất tỉnh