*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Love you girl only you are my heaven
...
24/7 Thiên đường nơi anh cố chạm đến
24/7 Nhưng chỉ là những giấc mơ
24/7 Thiên đường bất diệt
24/7 Heaven
...
Những gì trong quá khứ sẽ không bao giờ rời xa
Không bao giờ anh có thể ngờ rằng tình yêu lại có thể đến và đi như thế
...
that"s forever love
...
Chỉ mình em là khác
Anh đã luôn tin rằng đó là định mệnh
... you"re the only one in my life
...
happiness...sadness...tears...
sky...stars...and my heaven
...
For eternity, you are my heaven
...
You" re my heaven ~ "
( My heaven - Big Bang)
( nguồn dịch: yume.vn)
Chỗ ngủ và kiểu ngủ lạ khiến nó thức dậy từ rất sớm, trời vẫn chưa sáng hẳn, sương mù giăng kín trong không gian tầng thượng tạo nên một 1 mảng trời mờ ảo.
Đầu nó vẫn đang yên vị trên đùi hắn, chiếc áo vẫn khoác trên người nó, mùi bạc hà vẫn còn thoang thoảng đâu đó qua nơi cánh mũi tạo nên một cảm giác ấm áp, chiếc áo to tạo cho nó cảm giác được chở che... Nhưng chắc là... hắn lạnh với tê chân lắm!
Nó xoay nhẹ người lại, nhìn thẳng mặt với hắn. Mọi chuyện tình cờ đến mức nó cũng chẳng tin nổi! Chưa bao giờ nó nghĩ mình với hắn sẽ có 1 lúc như ngày hôm nay! Nó thề là lần đầu tiên sau khi solo với hắn xong nó chỉ muốn cái nhóm mang tên EVIL biến mất mãi mãi! Solo lần 2 trên sân khấu, chấp nhận là động tác nhảy của hắn khiến mắt nó phải dõi theo, động tác nhảy mạnh mẽ, dứt khoát, rất cuốn hút người xem... chả bị trùng lập với ai, nhưng đặc biệt nhất vẫn là mái tóc hung đỏ, những ánh đèn màu từ sân khấu vẫn ko thể " chọi" lại hay làm lấn át đi màu đỏ rực đó, kết hợp cùng là những nét ánh lên từ viên đá quý nhỏ đính bên tai hắn... tất cả đều tạo nên 1 nét ngông cuồng, kiêu kì đến vô đối!!!
Tuy nó chẳng phải good girl, càng ko tốt hơn bất kì đứa con gái nào nhưng những thằng con trai mặc áo bung cúc đầu, cúc hai,... khiến nó chẳng có thiện cảm nào! Nhưng ăn mặc thế nào là quyền cuả người khác, nó cũng chẳng để ý nhiều! Hắn cũng thế, nhảy với cái cổ áo bung hờ hững như thế làm bọn con gái bên dưới la hét ko ngừng, điếc cả tai, lúc đó chỉ muốn dùng tay chỉ thẳng vào mặt hắn mà bảo hắn cài ngay cúc lại, ko thì tháo phăng nó ra hết chứ đừng chơi kiểu nửa kín nửa hở như thế!!!Nhìn chướng cả mắt, ko biết có gì hay ho mà bọn phiá dưới cứ hú rồi lại hét... điên chết được! Mà giờ ngẫm lại... hình như lúc đó nó cũng bị hắn... thu hút... 1 chút... Đó là lần đầu tiên 1 Zu kiêu hãnh như nó lại mang cái quan niệm " Mình có thể thua??? "... Điều thu hút nó ko phải là cái cổ áo bung hờ hững kia mà là đôi mắt, hắn có đôi mắt rất đẹp: lạnh, sâu, sắc và vô hồn... Đôi mắt đó cứ chiếu những tia nhìn chăm chăm vào nó, những tia nhìn thách thức và đầy kiêu ngạo... đó cũng là lần đầu tiên nó biết cái cảm giác ko- tự- nhiên khi bị 1 tên con trai nhìn như thế, con trai nhìn nó ko ít, thậm chí là ánh nhìn còn... "ghê tờm" hơn cả như thế nhưng nó chẳng có tí cảm nhận gì!
Nó có nói là nó thích mẫu con trai luôn nhìn về trước và có dáng lưng thẳng, 2 tay luôn thong dong cho vào túi quần chưa nhỉ? Jun là 1 tên con trai hội tụ đủ những điều mà nó tưởng tượng, sao bây giờ nhìn nhận lại nó mới thấy rõ???
Nó cứ nằm ngang nhìn hắn như thế, đầu nghĩ vẩn vơ chừng... nửa tiếng hơn..., mái tóc hắn gợn nhẹ theo làn gió sớm... Nó ko phủ nhận rằng hắn để màu này trông rất đẹp, ko ngông cuồng như hai kiểu kia, nhưng đổi lại, nó có nét chững chạc và trầm lắng hơn rất nhiều... có vẻ từ lâu rồi, hắn ko còn sống đúng với lối sống của những người cùng tuổi! Cuộc đời cho hắn quá nhiều nỗi đau và tổn thương, chính những điều đó đã trở thành 1 con quái vật vô tình gϊếŧ đi bản chất thật của một con người như hắn...
Hình tượng mới này khiến hắn toát lên 1 vẻ đẹp mới, 1 vẻ đẹp nguy hiểm (???) Kể cả con gái hàng " mọt sách" cũng dần bị kiểu đầu mới của hắn làm cho lú lẩn... Chàng thư sinh - Nàng mọt sách, chẳng phải đẹp đôi lắm sao?
Mắt hắn vẫn còn đang khép lại. Nó hơi ganh tị đấy, ngủ mà cũng hút người ta thế sao?!? Hai tay cứ thế mà khoanh hờ trước ngực...
Nó cử động nhẹ, lấy chiếc điện thoại gần đó lên xem giờ, mới 5h... Sẵn tiện, nó đứa ống kính hướng lấy gương mặt hắn... nhấn phím... vậy là 1 pic hình mới được lưu vào ổ đĩa của nó...
- Chụp lén là phạm pháo!
Tiếng nói phát ra khiến nó ngước lên nhìn?. Chẳng phải hắn ngủ sao? LÀm sao mà hắn biết được, điện thoại nó hoàn toàn chỉnh chế độ im lặng cơ mà!!! Rốt cuộc là hắn đã dậy từ lúc nào chứ??? >, 1 khi Jun mà bày trò thì lúc cũng có thể tiến thẳng lên thành cơm! Ko tin thì cứ thử!!!
.