Mùa Đông Của Nam Chính Phim Kinh Dị

Chương 1

"Quan Lăng!" Theo giọng nói đầy tức giận, một chiếc iPad được đặt xuống trên bàn họp trước mặt

Quan Lăng, Triệu Cầm Cầm chỉ vào tấm ảnh trên màn hình, nghiến răng nói: "Cậu cũng thực sự có tiền đồ!"

Quan Lăng theo ngón tay Triệu Cầm Cầm mà nhìn, chỉ thấy trong hình là hai người đang sóng vai nhau đi trong siêu thị, một người đẩy xe đẩy, một người nghiêng đầu nói chuyện, mặc dù nhìn vào không quá thân mật, nhưng việc cùng mua thức ăn về nhà làm cơm như vậy lại khiến người khác phải nghĩ nhiều.

Mà điều kinh sợ hơn chính là, những tấm hình bị lộ ra cũng không chỉ có từng này, sau đó vài hình, có thể thấy rõ ràng hai người cùng nhau tiến vào một tiểu khu, cùng vào một nhà, cho đến trời sáng mới lần lượt rời đi.

Quan Lăng là nam diễn viên phim kinh dị, có thể gọi là nam quỷ được đạo diễn Trần Lư ngự dụng, từ tang thi tới quỷ chết đuối, quỷ bị treo cổ, quỷ không đầu, tử trạng mỗi lúc một thảm.

Cũng bởi vì thế, anh ra mắt sáu năm, nếu nhắc đến tên, mọi người nghe xong cũng chỉ có thể cảm thán một câu "A, thím nói cái người diễn quỷ kia á", còn xét về tướng mạo, số fan ít ỏi anh có cũng chưa chắc có thể nhận được mặt anh trên đường.

Mà một nghệ sĩ tựa hồ không nổi như anh thì sao mà có chó săn đi theo được, Quan Lăng chỉ mất một chút thời gian đã hiểu được vấn đề, e rằng mục tiêu của bọn họ không phải anh, có lẽ là nhằm vào vị sống chung cùng anh kia, doanh nhân mới trong ngành IT, Tiêu Trình.

Cũng khó cho đám nhà báo này đào lên được thân phận diễn viên của anh, lại để bọn họ chụp lên đầu doanh nhân mới cái mũ bao nuôi tiểu minh tinh tuyến 18.

Đón nhận ánh mắt như muốn cắn người của Triệu Cầm Cầm, Quan Lăng bất đắc dĩ cười cười: "Cầm Cầm, cô biết ai trong kênh truyền thông này không?"

Triệu Cầm Cầm là người đại diện của Quan Lăng, theo anh từ hồi mới ra mắt, suốt sáu năm dài, năm đó Quan Lăng được nhìn trúng, Triệu Cầm Cầm cũng mới chỉ là trợ lý vừa nhậm chức người đại diện, vị đạo diễn kia qua Quan Lăng mà hợp tác kha khá lần với công ty, vốn công ty muốn mượn quan hệ tìm cho Quan Lăng một vị đại diện có tư lịch hơn, vậy nhưng chính anh lại không để ý những thứ này, cảm thấy rất hợp ý Triệu Cầm Cầm, liền dứt khoát ký hợp đồng với cô, trở thành nghệ sĩ đầu tiên dưới tay cô.

Vận đổi sao dời, Quan Lăng lần mò trong giới sáu năm, vẫn là nghệ sĩ tuyến 18 ra phố không người nhận ra như cũ, mà Triệu Cầm Cầm sau khi có trong tay mấy nghệ sĩ nổi tiếng đã trở thành một trong những người nắm quyền kinh tế của công ty.

Cũng may Triệu Cầm Cầm là người trọng tình nghĩa, bất luận Quan Lăng có như thế nào thì đối với cô, anh vẫn là một người đặc biệt.

Nghe Quan Lăng hỏi như vậy, Triệu Cầm Cầm thoáng bớt giận, chăm chú suy nghĩ một lát, nói: "Đây là Truyền thông Gia đình, thường ngày không để ý đến ngôi sao truyền hình mà chú ý đến cuộc sống riêng tư của các doanh nhân. Thực ra tôi cũng có một vài người quen ở đó, lần này thực không nghĩ sẽ bị chụp lại, nhất thời bất cẩn rồi, nếu cậu đồng ý, tôi có thể thay cậu liên hệ, đơn giản nhất là thừa dịp này mà công khai quan hệ giữa cậu và Tiêu Trình đi, bản thảo thông báo để tôi viết, đến lúc đó để bọn họ đăng tin, không chỉ có thể xóa bỏ tin đồn bị bao nuôi của cậu, nói không chừng còn có thể mang cho cậu chút tiếng tăm."

Quan Lăng nghe xong ngẩn người, rất nhanh đã lắc đầu: "Cầm Cầm, cô hiểu lầm rồi, tôi muốn nói, nếu cô quen mấy người này, nếu tiện, có thể để bọn họ gửi một vài tấm cho tôi không, tôi thấy mấy bức này cũng không tệ lắm, tôi với Tiêu Trình... Bọn tôi đã rất lâu không chụp ảnh chung rồi."

Triệu Cầm Cầm: "..."

Nếu như gϊếŧ người không phạm pháp, Triệu Cầm Cầm thật muốn mổ đầu Quan Lăng ra xem trong đó chứa cái gì, nhưng đáng tiếng, việc vi phạm pháp luật không thể làm, cô chỉ có thể từ từ nén giận, cuối cùng chịu không nổi mà quát: "Quan Lăng, cậu bị ngu à? Cậu có biết việc này nghiêm trọng đến mức nào không? Tiểu sinh người ta đang "hot" mà bị bôi đen thì còn có thể dựa vào đó mà thêm nổi, có rất nhiều fan tẩy trắng thay bọn họ, để bọn họ thành người Châu Âu luôn, có ai lại như cậu, chưa đỏ đã đen, cơ bản đồng nghĩa với việc say goodbye với giới diễn viên, cậu có hiểu không?"

"Tôi hiểu mà." Quan Lăng rót cho Triệu Cầm chén nước, vỗ vỗ lưng cho cô thuận khí, "Nhưng mục đích khi tiến vào giới của tôi vốn dĩ là để kiếm tiền vốn giúp Tiêu Trình gây dựng sự nghiệp, hiện tại công ty của em ấy đã đi vào quỹ đạo, cũng không cần tiếp tục ném tiền đi, tôi có tiếp tục được nhận phim hay không cũng không quan trọng."

Quan Lăng vừa cười, đôi mắt đã thành hình trăng khuyết, lộ ra lúm đồng tiền hai bên má, hiện ra chút vẻ đáng yêu không hợp tuổi.

"Cậu phải biết, tôi vất vả lắm mới nhận được phim mới! Mặc dù chỉ là nam ba, nhưng ít ra lần này cũng có thể lộ mặt, bây giờ cậu lại nói với tôi đóng hay không không quan trọng? Quan Lăng, tôi không dọa cậu, điều khoản đã viết rõ ràng trong hợp đồng, trong quá trình quay chụp, nếu cậu có bất kỳ tin tức tiêu cực nào, đối phương bất cứ lúc nào cũng có thể hủy hợp đồng!" Triệu Cầm Cầm đi qua đi lại trong phòng họp, uống hết chén nước vẫn không cách nào bình tĩnh lại.

"Xin lỗi cô, Cầm Cầm, tôi biết mấy năm qua cô quan tâm đến tôi không ít, nhưng... Tôi cùng Tiêu Trình đã sớm bàn bạc qua, sẽ không để lộ ra mối quan hệ của chúng tôi."

"A, hắn đương nhiên không hy vọng để lộ quan hệ của hai người, hiện tại người ta là doanh nhân thành đạt mới, có tiền có sắc, bao nhiêu phụ nữ đều mang mộng gả cho hắn cậu biết không? Người ngoài giới đều đồn hắn là phú nhị đại, là phú hào ẩn hình, một công ty lớn như vậy, cần bao nhiêu tiền đều là tự móc tiền túi ra đắp nên, hiện tại hạng mục thành công, công ty bắt đầu đạt lợi nhuận, ngày sau chỉ có thể ngày càng phát triển, giờ mà lộ ra việc đã sớm có một mối hôn sự đồng tính thì có lợi gì với hắn!"

Triệu Cầm nói liền một hơi, thở ra rồi mới tiếp tục: "Nhưng cậu có nghĩ tới bản thân hay không, chính cậu cũng là đàn ông, cậu dùng tất cả tiền bạc đổ vào sự nghiệp của hắn, một chút gửi tiết kiệm cũng không có, nếu như lại mất đi sự nghiệp, chẳng lẽ muốn mỗi ngày về nhà giặt quần áo nấu cơm cho hắn? Coi như cậu nguyện ý, Tiêu Trình lại muốn có một người đàn ông cả ngày chỉ biết nấu cơm giặt dũ ở cùng mình sao? Cậu bây giờ nói ra cũng thật nhẹ nhàng, nếu như cậu thực sự không quan tâm, lúc trước cần gì bảo tôi nhanh chóng giúp cậu tìm kịch bản chuyển hình tượng?"

Hai người là cộng sự sáu năm, Triệu Cầm Cầm không dám nhận là người hiểu Quan Lăng nhất, nhưng ít ra sẽ không bị gạt bởi dăm ba câu của anh, cô hiểu, nội tâm Quan Lăng lúc này kém xa vẻ ngoài ung dung bình tĩnh của anh.

Bỏ qua việc fan chỉ bằng với tiểu sinh bình thường, tướng mạo, vóc dáng Quan Lăng cũng không kém bất kỳ tiểu thịt tươi nào trong giới giải trí.

Năm nay Quan Lăng 30, mà nhìn qua vẻ ngoài như chỉ 24, 25. Anh có chiều cao tiêu chuẩn một mét tám cùng gương mặt mỹ nam ngũ quan sắc nét lập thể, lúc cười sẽ lộ ra hai lúm đồng tiền, nhìn lại càng trẻ, nếu qua tút tát của chuyên viên trang điểm, nói là 17, 18 cũng có người tin.

Quan Lăng cho tới nay chỉ tập trung cho phim của đạo diễn Trần Lư, dùng phần thu nhập này giúp Tiêu Trình chống đỡ sự nghiệp, có thời gian rảnh thì thà về nhà nghiên cứu thực đơn còn hơn tốn tâm tư theo đuổi danh tiếng trục lợi, trạng thái như vậy cứ giằng co suốt sáu năm, mãi đến khi kỹ thuật công ty Tiêu Trình nghiên cứu có đột phá, công ty cũng trở thành thứ nóng bỏng tay trong giới, người người đều muốn cùng hợp tác, Quan Lăng mới tìm đến Triệu Cầm Cầm, biểu thị muốn chuyển đổi hình tượng, đóng những bộ phim khác.

Triệu Cầm Cầm biết đây là vì anh có cảm giác nguy hiểm, sợ tương lại không theo kịp bước chân trưởng thành của người yêu. Nhưng ai biết, vừa mới qua hai tháng kể từ lúc đó, trên mạng lại truyền ra tin tức này, mà nhìn Quan Lăng tựa như không muốn đưa ra bất cứ giải thích nào, làm sao Triệu Cầm Cầm có thể không tức giận.

"Cầm Cầm, đừng nói nữa." Tươi cười trên mặt Quan Lăng cơ hồ đã không thể tiếp tục, nhưng anh hít một hơi thật sâu, vẫn bình tĩnh nói, "Chí ít thì, hiện tại đừng nói nữa..."

Ban đầu Triệu Cầm Cầm có chút không hiểu, lát sau nhìn thời gian trên đồng hồ treo tường mới đột nhiên hoàn hồn, đã qua 12 giờ!

"Cậu ___" Triệu Cầm Cầm muốn nói gì đó, dừng nửa ngày, nhìn thấy vẻ mặt Quan Lăng, cuối cùng cũng chỉ cảm thán để xả giận, sau đó cười nói, "Sinh nhật vui vẻ, Trái Táo Nhỏ, năm nay cuối cùng cũng để tôi thành người đầu tiên nói với cậu câu này rồi."

Trái Táo nhỏ là nhũ danh của Quan Lăng, anh lớn lên ở cô nhi viện, nghe nói lúc được đặt ở trước cửa viện, khuôn mặt nhỏ nhắn bị đông lạnh đến hồng hồng đỏ đỏ, như táo đỏ vậy, vì thế viện trưởng liền đặt cho anh cái tên Trái Táo Nhỏ này, Tiêu Trình sau khi biết thỉnh thoảng lại gọi anh như vậy, có lần bị Triệu Cầm Cầm nghe thấy, còn cười trêu anh rất lâu.

Quan Lăng nghe Triệu Cầm Cầm nói xong, theo bản năng lấy điện thoại ra nhìn, trò chuyện giữa anh cùng Tiêu Trình còn dừng lại ở lúc tám giờ tối, Tiêu Trình nói với anh mai công ty có một buổi tuyên bố sản phẩn quan trọng, vì lẽ đó nên tối nay mọi người sẽ ở lại công ty tăng ca suốt đêm.

Quan Lăng không nhắn lại, mà Tiêu Trình cũng không nói thêm cái gì.

Quan Lăng ấn nút khóa màn hình, cười giỡn với Triệu Cầm Cầm: "Đúng vậy a, cho nên nói, cái gì mà tình yêu thiên trường địa cửu, còn không bằng Cầm Cầm đối tốt với tôi."

Hai người ở gần nhau, Triệu Cầm Cầm đương nhiên nhìn được nội dung trên điện thoại của anh, trầm mặc một lát rồi đứng lên: "Được rồi, đi thôi, tôi đưa cậu về nhà trước, cậu cẩn thận suy nghĩ lại xem nên giải quyết thế nào, sau này có tính toán gì thì nói cho tôi biết."

Hôm nay Quan Lăng là vì scandal mới bị Triệu Cầm Cầm gọi đến công ty, mà cô lúc đó cũng vì tức giận ngập đầu mà quên hôm nay là sinh nhật 30 tuổi của Quan Lăng, giờ nhớ tới không khỏi hổ thẹn, lại âm thầm hoảng sợ, Tiêu Trình vậy mà quên sinh nhật Quan Lăng.

Cho dù hiện tại Triệu Cầm Cầm không vừa mắt Tiêu Trình, cô cũng phải công nhận rằng Tiêu Trình đã từng đối rất tốt với Quan Lăng.

Hồi Quan Lăng vừa vào giới giải trí, luật hôn nhân đồng tính mới thông qua được hơn một năm, mà Tiêu Trình cùng Quan Lăng kết hôn cũng hơn một năm, bọn họ là ngay ngày luật này được thông qua mà đi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn.

Một năm tân hôn này chính là thời gian dính như keo sơn, Triệu Cầm Cầm không biết bản thân đã bị đút bao nhiêu cẩu lương rồi, khi đó công ty của Tiêu Trình vẫn trong giai đoạn chuẩn bị, không quá bận bịu, Quan Lăng ở lại đoàn phim, hắn lại ghét bỏ cơm nước chỗ này thiếu dinh dưỡng, mỗi ngày đều nấu nướng mang đồ đến đoàn phim, Quan Lăng chỉ mới hơi ho một chút thì ngày hôm sau đã có canh giúp giải đờm thông họng trong bình giữ nhiệt.

Có lần Quan Lăng đóng phim phải chà mu bàn tay lên tường một hồi, lưu lại một chỗ bị tụ máu, Tiêu Trình đau lòng đến không xong, cứ lằng nhằng bàn bạc mãi với Triệu Cầm Cầm, rằng thể chất Quan Lăng rất dễ bị bầm, tụ máu, nhất định phải để ý, không cho anh bị thương.

Mà Quan Lăng cũng vô cùng tốt với Tiêu Trình, sợ hắn đi xe máy trên đường bị lạnh, khoản tiền lương đầu tiên nhận được là dùng để mua cho Tiêu Trình một chiếc xe, chỉ cần công việc hôm đó không nhiều, anh nhất định sẽ về nhà theo Tiêu Trình mà ngủ, làm cơm cho Tiêu Trình, sau đó cũng đem hết thảy tiền bạc của bản thân cho Tiêu Trình gây dựng sự nghiệp.

Khi đó Triệu Cầm Cầm mới ra trường không lâu, nhìn tương tác giữa hai người kia cùng ánh mắt không giấu được yêu thương của họ, cảm thấy đây chính là hình dạng đẹp nhất của ái tình.

Chỉ là, không biết từ bao giờ, trong trường quay đã không còn xuất hiện bóng người Tiêu Trình, dần dần, ngay cả Quan Lăng cũng ít khi nhắc đến hắn, lại sau đó, Triệu Cầm Cầm có đến nhà bọn họ cũng không có mấy lần nhìn thấy người.

Nhưng kể cả như vậy, chí ít vào sinh nhật Quan Lăng, Tiêu Trình dù có bận rộn cỡ nào cũng để ý thời gian, là người đầu tiên nói câu sinh nhật vui vẻ với anh, đưa ra quà tặng đã được chuẩn bị cẩn thận, còn dành thời gian ở cùng anh một ngày.

Mãi đến tận năm nay...

Quan Lăng nhìn Triệu Cầm Cầm liền biết đối phương nghĩ gì, anh cào cào mái tóc, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Cầm Cầm, cô có thể cho tôi mượn ít tiền không?"

"Hả?" Triệu Cầm Cầm nhất thời chưa thể hoàn hồn, mấy giây sau mới hỏi, "Vay tiền làm gì, cậu thiếu bao nhiêu?"

"Mười vạn đi, vừa lúc mấy ngày này không có công tác, tôi muốn ra ngoài giải sầu một chút."

- --

Tác giả có lời muốn nói: Tiêu Trình làm công thật thê thảm, ba chương đầu đều không có đất diễn của hắn...

Hal: Vẫn phải nói lại, đây không phải tra công ;;v;;