Rạng sáng đường
đi
không
có
một
bóng người, Tô Khả hiếm khi lái xe rất nhanh,
không
bao lâu
đã
đưa Trương Kỳ Kỳ đưa đến cửa tiểu khu.
Trương Kỳ Kỳ cảm thấy
thật
sự
quá ngượng ngùng, vừa trịnh trọng
nói
cám ơn, lúc này mới xuống xe.
cô
vừa đánh thức bảo vệ, thấy Tô Khả
đi
theo phía sau
cô,
đang
dùng chìa khóa tự động khóa xe, vội
nói: "Tô Khả, hôm nay
thật
sự
là
đã
làm phiền
anh,
không
cần
anh
tiễn em đâu, em có thể tự mình trở về."
Tô Khả lại nhìn thoáng qua nơi đèn đường
không
có rọi tới trong sân tiểu khu, trầm giọng
nói: "Tôi đưa em về đến nhà
sẽ
rời
đi."
Trương Kỳ Kỳ
không
có cự tuyệt nữa. Nửa đêm
đi
qua toàn bộ tiểu khu như vậy,
cô
cũng có chút sợ hãi.
Đêm
đã
khuya, chung quanh rất yên tĩnh, gió đêm trong trẻo nhưng lạnh lùng lúc nào cũng lướt
nhẹqua, làm cho Trương Kỳ Kỳ có chút co rúm lại.
cô
liếc Tô Khả, phát
hiện
Tô Khả còn mặc mỏng manh hơn
cô
nhiều, nhưng bộ dạng
thật
giống như
không
có chuyện gì, sống lưng vẫn thẳng tắp như trước.
Tiếng bước chân của Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ đầu tiên là lẫn lộn, về sau tiết tấu liền hợp cùng
một
chỗ, giống như
một
người
đi.
đã
đến lầu dưới nhà Trương Kỳ Kỳ, Tô Khả thấp giọng
nói: "Buổi sáng ngày mai em
không
cần
đi
làm cơm sáng."
Trương Kỳ Kỳ sửng sốt sau nửa ngày, mới hiểu được Tô Khả chính là muốn
cô
nghỉ ngơi nhiều
một
chút.
Đến cửa nhà Trương Kỳ Kỳ, Tô Khả đợi đến lúc Trương Kỳ Kỳ mở cửa
đi
vào, lúc này mới xoay người lại rời khỏi.
Cha Kỳ Kỳ
đang
nằm sấp ở
trên
ghế sofa chợp mắt, nghe được tiếng mở cửa lập tức ngồi dậy: "Kỳ Kỳ?"
Sau khi biết được tình huống của Tiểu Trân, cha Kỳ Kỳ vẻ mặt cũng có chút ảm đạm, bất quá ông đau lòng con
gái, lúc này đứng lên
nói: "Ba
đi
nấu mì cho con!"
Trương Kỳ Kỳ bận rộn hơn hơn nửa đêm, quả
thật
mệt mỏi lắm rồi, nằm lệch ra
trên
ghế sofa
nói: "Đem canh ba ba còn dư lại hâm nóng là được rồi."
cô
lại
không
mang thai, mới
không
kiêng kỵ cái này đâu!
Cha Kỳ Kỳ ngẩn người, rất nhanh liền vào phòng bếp.
Đợi Trương Kỳ Kỳ tỉnh lại
đã
là 70 sáng rồi,
cô
vội vàng
đi
rửa mặt, sửa soạn liền
đi
làm.
Cả buổi trưa Lương Thục Hoa và Chu Tĩnh Khải
một
vị đầu bếp làm bánh khác nhìn Trương Kỳ Kỳ mấy lần, nhìn làm Trương Kỳ Kỳ đều có chút ngượng ngùng.
cô
ở toilet soi soi gương, cảm thấy mình
khôngcó gì
không
ổn, liền ngay lúc Lương Thục Hoa lại nhìn
cô, cười
nói: "trên
mặt tôi bị gì à?"
Lương Thục Hoa nở nụ cười: "Chị Kỳ Kỳ, chị trang điểm rất đẹp, nhìn trẻ hơn tuổi nhiều!"
Trương Kỳ Kỳ hé miệng nở nụ cười.
thật
ra
cô
bình thường cũng trang điểm rất nhạt, chênh lệch cũng
không
lớn.
Buổi trưa Trương Kỳ Kỳ gọi điện thoại cho mẹ, biết được ba ba
đi
bệnh viện đưa cơm rồi, lúc này mới yên lòng lại.
Sau khi
cô
uống
một
ly trà, liền lại có
một
biện pháp mới.
Trương Kỳ Kỳ đặc biệt ra khỏi tiệm bánh mì Hương Mật Nhi, ở ven đường gọi điện thoại cho
anh
trai, sau đó hỏi của tình huống Tiểu Trân,
cô
trực tiếp mở miệng
nói: "anh, buổi tối hôm qua tiền đều là Tô Khả ứng, hôm nay phải trả lại cho người ta,
anh
xem làm sao bây giờ?"
Trương Lâm Lâm nghe vậy dường như ngây ngẩn cả người, dừng
một
chút mới
nói: "anh
đi
hỏi mẹ
mộtchút..."
Trương Kỳ Kỳ cố ý
nói: "Đây đều là chuyện của vợ
anh, tại sao lại tìm mẹ?"
Trương Lâm Lâm đại khái cũng có chút đỏ mặt: "anh
không
phải vẫn còn đến trường,
không
có thu nhập..."
Trương Kỳ Kỳ cười cười: "anh,
anh
24 rồi, vẫn còn đến trường, còn phải nhờ ba mẹ nuôi sống, ba mẹ còn phải giúp
anh
nuôi vợ?"
Trương Lâm Lâm bên kia
không
nói
chuyện.
Trương Kỳ Kỳ
nói
tiếp: "anh
đi
thương lượng với mẹ
đi!" Hai vạn đồng
cô
có, thế nhưng mẹ quá bất công
anh
rồi,
cô
phải cho bọn họ
một
chút giáo huấn.
Ở bên ngoài sau khi ăn cơm xong, Trương Kỳ Kỳ vừa quay về tiệm bánh mì, Lương Thục Hoa liền cầm di động cho
cô
xem: "Chị Kỳ Kỳ, chị xem chân trời xa xăm lại có thể bới ra mẹ chồng cực phẩm em chồng cực phẩm thế này!"
Trương Kỳ Kỳ nhìn thoáng qua,
nói: "Loại chuyện này nhiều lắm."
Lúc
cô
rửa tay Lương Thục Hoa còn ở
một
bên giải thích cho
cô: "Mẹ chồng rất cực phẩm, quản cha như con nít; em chồng lớn lên giống hồ ly tinh, tâm cơ rất sâu, đại khái là ở bên ngoài được người ta bao, ở Kyoto công tác hai năm là có thể lấy ra 12 vạn..."
Trương Kỳ Kỳ bắt được hai địa phương - - "Ở Kyoto công tác hai năm" và "là có thể lấy ra 12 vạn",
côlập tức có chút cảnh giác, hỏi Lương Thục Hoa: "Tiêu đề bài viết là gì?"
Lương Thục Hoa nhìn nhìn điện thoại: "Bới ra
một
bới ra bài viết mẹ chồng cực phẩm em chồng cực phẩm của tôi! Hai mẹ con này
thật
là cực phẩm,
cô
em chồng có ý đồ chiếm phòng cưới của
cô
ta và chồng
cô
ta
không
nói, còn
không
chịu thêm tên của
cô
ta vào nhà của chồng
cô
ta, hơn nữa vì hại
cô
ta sẩy thai,
cô
em chồng này bảo người ta đưa cua và ba ba tới nhà, hại
cô
ta sanh non...
thật
khôngngờ, lại
âm
hiểm như vậy!"
Vẻ mặt Trương Kỳ Kỳ như có điều suy nghĩ,
cô
đoán đây là bài viết của Tiểu Trân rồi.
cô
không
phải là người để người khác khi dễ, hơi suy nghĩ
một
chút liền có
một
chủ ý, lại cười
nói: "Tiểu Lương, gửi bài viết này đến QQ của chị
đi, sau khi tan việc chị cũng muốn xem."
Lương Thục Hoa liên tục gật đầu: "Được!" Rất nhanh liền thành thạo share đường link đến điện thoại Trương Kỳ Kỳ.
Trương Kỳ Kỳ lấy điện thoại di động ra ấn mở QQ, phát
hiện
đã
nhận được, liền
không
nói
chuyện này nữa.
Buổi chiều Trương Kỳ Kỳ
đang
sửa sang lại khay chứa đồ, di động trong túi quần vang lên, là tin nhắn nhắc nhở.
cô
cởi bao tay lấy điện thoại di động ra, phát
hiện
là tin nhắn của Tô Khả - - "Nguyên liệu nấu ăn
đã
đưa tới", xem hết tin nhắn, Trương Kỳ Kỳ
không
tự chủ được mím môi nở nụ cười.
cô
vừa muốn cất di động, lại có người gọi điện thoại, là Hồ Hiểu Đông.
Hồ Hiểu Đông trước tiên là
nói
anh
ta ngày hôm qua gọi điện cho Trương Kỳ Kỳ thoại, Trương Kỳ Kỳ
không
có tiếp.
Trương Kỳ Kỳ cũng
không
tính giải thích, trực tiếp hỏi
anh
ta: "Hiểu Đông, có chuyện gì sao?"
Hồ Hiểu Đông lúc này mới
nói: "Thứ bảy công ty của chúng tớ tổ chức
đi
Hoàng Hà cốc chơi, có thể mang theo
một
người bạn, ngày đó cậu
không
đi
làm sao?"
Trương Kỳ Kỳ ngày đó quả
thật
không
đi
làm, nhưng
cô
không
muốn
đi, sợ thân cận quá Hồ Hiểu Đông hiểu lầm. Sau khi suy nghĩ
một
chút, Trương Kỳ Kỳ
nói: " Hôm ấy trong nhà tớ có chút việc, chờ sau này có rảnh
thì
đi
nhé!"
Sau khi cúp điện thoại, Trương Kỳ Kỳ tâm
sự
nặng nề mang bao tay, tiếp tục bắt đầu bận rộn.
Phía sau quầy thu ngân Lương Thục Hoa quan sát
cô
hồi lâu, lúc này liền cười hỏi: "Chị Kỳ Kỳ, là
anhHiểu Đông vừa gọi điện thoại đến sao?"
Trương Kỳ Kỳ "ừ"
một
tiếng.
Lương Thục Hoa vừa sợ hãi hỏi thăm: "anh
Hiểu Đông tìm chị có chuyện gì?"
Trương Kỳ Kỳ nhìn Lương Thục Hoa,
nói: "Công ty bọn họ thứ bảy ở Hoàng Hà cốc có hoạt động, có thể mang bạn bè cùng
đi, hỏi chị có
đi
không." Dù sao Lương Thục Hoa và Hồ Hiểu Đông ở
trên
QQ có liên hệ, thay vì giấu giếm còn
không
bằng
nói
ra.
Hai mắt Lương Thục Hoa dường như sáng ngời, dáng vẻ dường như có chút khẩn trương: "Chị Kỳ Kỳ, chị
đi
không?"
Trương Kỳ Kỳ cố ý treo ngược khẩu vị của
cô
ta,
không
trả lời ngay, mà là tiếp tục bận rộn công việc trong tay mình. Đợi trái tim
nhỏ
bé của Lương Thục Hoa xáo trộn tan nát, cômới cười
nói: "Chị
khôngđi."
Lại
nói: "Chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường, chị
không
muốn làm cho người khác hiểu lầm."
cô
cũng
không
muốn mấy ngày nữa
trên
trang thiên nhai lại có bài viết mới - "bới ra bạn trai cũ cực phẩm", vẫn nên
nói
rõ
ràng
thì
tốt hơn.
Lương Thục Hoa dường như
không
khỏi vui mừng, hai mắt lóe sáng: "thật
sự?"
Trương Kỳ Kỳ
không
đếm xỉa tới
nói: "Tất cả đều là
thật."
Giao ban xong, Trương Kỳ Kỳ và Lương Thục Hoa cùng
đi
ra cửa tiệm,
đi
ở lối
đi
bộ, Trương Kỳ Kỳ cố ý ra vẻ thuận miệng,
nói: "Tiểu Lương, chị
không
kết hôn.
nói
đúng hơn, chị
không
ý định kết hôn."
cô
nếu như
không
có loại ý tưởng này với Hồ Hiểu Đông, hơn nữa
cô
đúng là
không
kết hôn, cho nên thay vì kéo dài còn
không
bằng mượn Lương Thục Hoa
nói
rõ
ràng suy nghĩ của mình.
Lương Thục Hoa duỗi tay nắm chặt tay của
cô, vẻ mặt tiếc hận: "Chị Kỳ Kỳ, chị đẹp như vậy..."
Trương Kỳ Kỳ cười cười,
không
nói
chuyện.
cô
kiên trì
không
kết hôn, nhưng cũng
không
có tuyên truyền lý tưởng của
cô
như bán hàng đa cấp.
đã
đến Tô gia, Tô Khả
không
có ở nhà, là trợ lý của
anh
Lâm Lỗi mở cửa.
Lâm Lỗi đón Trương Kỳ Kỳ
đi
vào,
nói: "Chị Kỳ Kỳ, Tô ca vừa nhận điện thoại
đi
ra ngoài, bảo tôi ở chỗ này chờ chi6!"
Lại
nói: "Nguyên liệu nấu ăn tôi cũng nhận rồi, đều xếp gọn ở trong phòng bếp!"
Trương Kỳ Kỳ
nhẹ
gật đầu, lại cười
nói: "đã
làm phiền
anh."
Lâm Lỗi thấy người đẹp cười với mình,
không
khỏi che ngực: "Ai ôi!!!, Chị Kỳ Kỳ chị cười xinh quá
đi!"
Trương Kỳ Kỳ: "..." Biểu
hiện
quá khoa trương
đi!
Thấy Trương Kỳ Kỳ
đi
tới phòng bếp, Lâm Lỗi vội vừa mở miệng
nói: "Chị Kỳ Kỳ, vậy chị làm
đi, tôi
đitrước!"
Trương Kỳ Kỳ xoay người lại: "... Gặp lại nhé!" làm gì mà
đi
vội vã dữ vậy?