Thấy Triển Linh ngan nhiên dùng từ vô lễ đối với Hoàng đại tiên kia, cả nhà bốn người liền thay đổi sắc mặt.
Riêng vị nãi nãi kia còn đỡ, bà ra hiệu nàng đừng nói nữa, mở lời khuyên bảo tận tình “Nha đầu, ngươi còn nhỏ tuổi không hiểu được lợi hại, Hoàng đại tiên này trị bệnh rất là linh nghiệm, ngươi dùng lời không kính trọng, ngài ấy nghe được sẽ tức giận.”
Nghe được sao…
Triển Linh không giận, liền cười hỏi lại “Lão nhân gia, sao người biết người kia chữa bệnh linh nghiệm?”
“Tất nhiên là biết rồi?” Lão thái thái vỗ đùi, xoa hai tay vào nhau rồi nói “Làng trên xóm dưới ai gặp đều cũng nói như vậy!”
Gia gia kia hừ mạnh một tiếng, lại kêu người nhà nhanh khởi hành “Đừng nghe nàng nhiều lời, chúng ta mau mau rời đi, nếu không đại tiên lại giận chó đánh mèo.”
Chỉ là hai vị nữ quyến trong nhà khá mệt nhọc, đặc biệt là tức phụ trẻ tuổi kia, còn phải ôm hài tử, trời lạnh thế này mà còn thở hừ hừ, thấy vậy người con trai có chút chần chờ, thật cẩn thận nói “Cha, người không biết không trách, nếu Hoàng đại tiên tiên y thuật cao siêu, phổ độ mọi người, cũng sẽ không để ý.”
Nam nhân đau lòng chính là lão bà cùng hài nhi nhà mình, tiếp tục khuyên giải “Cha, ngồi nghỉ một chút, cũng cho đứa trẻ uống miếng nước.”
“Nghỉ, nghỉ cái gì mà nghỉ, cái tên hỗn trướng này, ngươi thật sự muốn tức chết ta, hay muốn chọc giận Hoàng đại tiên, muốn cả nhà chúng ta chết không được tử tế sao?” Đầu lông mày lão đầu dựng đứng lên, nước miếng văng tung.
Mắt thấy đương gia đã phát giận, cả nhà đều im như ve sầu mùa đông, đành cố nén đứng lên, tiểu tức phụ kia liếʍ liếʍ môi khô khốc, có chút bất đắc dĩ lại ủy khuất nhìn khách nhân bên trong đại đường đang ăn uống thỏa thích, hốc mắt hơi đỏ lên.
Cả nhà họ ra cửa không có nhiều tiền, hiện giờ trong bụng đói khát khó nhịn, trong miệng nóng như lửa đốt, lẫn trong không khí mùi hương thật thơm, thật muốn ăn một ngụm!
Nhưng rốt cuộc nhớ tới hài nhi, tức phụ cắn chặt răng, sắc mặt cũng kiên định hơn.
“Thong thả đã,” Triển Linh gọi bọn họ lại, bảo Tiểu Ngũ cầm ra mấy cái bánh bao, dùng giấy dầu bao tốt, nhét vào tay nam nhân kia “Cầm trên đường ăn đi, nhìn tức phụ ngươi mệt nhọc như thế, nếu ngươi đau lòng nàng, sao lại không ôm hài tử thay nàng?”
Hài tử kia cuộn trong chăn nhỏ, ít nhất cũng nặng tới hai mươi cân, đường núi khó đi, nhìn tiểu tức phụ kia bộ dáng gầy yếu, một đường đi tới chỉ sợ là mệt thê thảm. Nơi này cách cửa thành châu Hoàng Tuyền còn tới bốn mươi dặm, nếu không phải người chuyên chạy việt dã, chỉ sợ mệt đến hoảng.
Nam nhân kia có chút chần chờ, nghe xong lời này mặt có chút đỏ, bất quá vẫn lẩm bẩm câu hợp tình hợp lý “Ra cửa, có nam nhân nào lại ôm hài tử chứ? Người ngoài nhìn vào chê cười sao.”
Còn có lý này? Triển Linh nhìn hắn cười “Người khác chê cười quan trọng hay là tức phụ ngươi quan trọng?”
Tiểu tức phụ nghe xong lập tức cảm kích cười, lại không dám nói nam nhân mình hỗ trợ.
Nam nhân kia lại luống cuống tay chân đi thối tiền lẻ, lão đầu đằng trước và lão thái thái cũng đã quay đầu, Triển Linh chạy nhanh nói “Mau cầm đi thôi, cũng không đáng giá mấy đồng tiền, chớ có nhiều chuyện.”
Dừng một chút lại nghiêm mặt nói “Nghe ta khuyên một câu, đi xem đại phu đi! Ta thời trẻ lang bạt giang hồ, nhiều có thấy loại này giang hồ thuật sĩ miệng đầy bịa chuyện, gạt tiền người là một chuyện, nhưng một số bệnh chậm trễ trị liệu liền sẽ đi đời nhà ma! Các ngươi chớ có nghe lời nói của một phía, trì hoãn hài tử!”
Hài tử còn nhỏ như vậy, sức chống cự kém, sao chịu được cùng đại tiên lăn lộn?
Nam nhân kia có chút chần chờ, lão hán đi đằng trước cũng đã phát hiện ra lập tức giận tím mặt “Ngươi, cái nghiệp chướng này, hiện giờ lời lão tử nói đều không nghe vô sao? Còn không mau lăn lại đây! Nếu ngươi nhận đồ vật đó, ta liền không nhận đứa con trai này!”
Không làm sao được, nam nhân kia đành phải ngượng ngùng mà đi, tức phụ kia vừa khát vừa mệt, đứng lại phía sau, có chút ủy khuất cơ hồ muốn rơi nước mắt, lại vẫn miễn cưỡng đối với Triển Linh cười cười, nhỏ giọng nói “Đa tạ ngài, ta, ta đi đây.”
Nói xong, liền bước đi vội vàng theo những người phía trước.
Triển Linh cầm mấy cái bánh bao đứng tại chỗ, nhìn bóng dáng thất tha thất thểu tức phụ kia, thở dài một hơi.
“Đó là ai vậy? Đang êm đẹp tỷ tỷ lại than thở cái gì?” Chư Cẩm thăm heo xong như nguyện, vừa vặn đi lại thấy vậy hỏi.
Triển Linh đem bánh bao cho Tiểu Ngũ đem cất, lại đem sự tình vừa rồi nói lại một lần.
Chử Cẩm nghe xong giận dữ, Hạ Bạch cũng nhíu chặt chân mày.
“Quả thực buồn cười, lão hán kia quá là không nói lý! Sinh bệnh tất nhiên phải đi xem đại phu, đi tìm lang băm lung tung rất là vô dụng, mà đại tiên là cái thứ gì?”
Hạ Bạch sao gì cũng hiểu biết nhiều hơn, hắn nói “Việc này cũng không hiếm thấy, có một ít giang hồ thuật sĩ giả danh lừa bịp, hại đến mạng người, nhưng mà cũng do bá tánh ngu muội, dù quan gia có cấm cản nhưng chuyện này khá là đau đầu.”
Ánh mặt trời hôm nay rất tốt, Triển Linh kêu Tiểu Ngũ pha mấy bình trà đem ra, lại lấy thêm một ít điểm tâm, bày ngồi ven đường bên ngoài ngắm phong cảnh thanh tịnh hàn huyên.
“Chẳng sợ mấy chục văn tiền một gói dược phong hàn, muốn thực sự chữa khỏi cũng phải sáu bảy phục văn, bá tánh tầng chót sinh hoạt gian nan, một văn tiền hận không thể bẻ thành hai văn, phải bệnh nặng liền đi mất nữa lượng bạc là một gánh nặng.” Nói xong, Triển Linh lại khẽ thở dài một cái.
Những gì cần nói nàng đã nói rồi, nhưng nếu người nhà kia thật sự không nghe vào, nàng cũng thật sự không có biện pháp.
Quản thiên quản địa, nàng đúng thật không thể người khác muốn đi chịu chết… Chỉ là đáng thương cho hài tử kia.
Dù có Chư Thanh Hoài làm quan thanh chính, nhưng cũng là xuất thân thế gia, con đường làm quan cũng nhận được hiếu kính này nọ từ cấp dưới, cuộc sống Chư Cẩm xưa nay chưa từng chịu khổ, một bộ y sam ít nhất cũng mười mấy lượng bạc, nào hiểu được chữ nghèo viết thế nào? Nghe xong lời này liền có chút ngạc nhiên, nhất thời vô ngữ.
Triển Hạc ngồi một bên cầm tay Triển Linh chơi đùa, nghe nàng thở dài liền ngẩng đầu nhìn, lại bắt chước bộ dáng ngày thường nàng an ủi nhóc, đưa cánh tay nhỏ vỗ vỗ cánh tay nàng “Tỷ tỷ ngoan, chớ khóc, chớ khóc.”
Trong thời gian ngắn, không khí nặng nề kia liền tan đi, ba người đều cười ra tiếng, đùa với bé nói giỡn một hồi. Nhưng nói giỡn xong rồi, cọc tâm sự kia lại lần nữa xoay quanh trong lòng bọn họ, khiến lòng người thật lâu khó có thể bình tĩnh.
Thật lâu sau Chử Cẩm mới thở dài “Nhưng mặc dù cứ như vậy, cũng không thể lại tin đại tiên cái gì nha? Như vậy không phải mất tài hại mệnh sao?”
“Nếu đổi lại là tiểu thư một bên là tiêu phí hơn phân nửa lượng bạc, nghỉ ngơi hơn phân nửa tháng, bên kia chỉ mất mấy cái tiền đồng, nó là ba năm ngày liền khỏe, mà lúc này gia cảnh tiểu thư thật quá là túng quẫng, tiểu thư sẽ chọn bên nào?” Triển Linh chậm rãi nói.
Biểu tình nàng bình đạm, lời nói ra nghe vào thật đau lòng.
Những chuyện như vậy nàng từng gặp qua quá nhiều, cũng từng nỗ lực giúp chút sức lực, nhưng bị bần cùng, cùng ngu muội ăn sâu, nơi nào dễ dàng bị khuyên phục cùng cứu vớt chứ?
Chử Cẩm há miệng thở dốc, chung quy một chữ đều nói không nên lời.
Đều nói hạ nhân ngu muội, nhưng bần cùng cũng không thoát được can hệ.
Quả thật có vài người mê tín không thông minh, nhưng nhiều hơn vẫn là bị lợi dụng ham món lợi nhỏ từ tâm lý. Cảm thấy nhà mình thực nghèo, tiền uống thuốc là bỏ ra không nổi, hiện giờ có người thề lời son sắt bảo đảm có thể lập tức chữa khỏi, ngựa chết coi như ngựa sống chạy chữa, chi bằng thử một lần. Nếu trùng hợp gặp phải vài nhà người khác từng khám qua nói người không cứu được, nhưng gặp phải mấy kẻ hét to chuyên trị bách bệnh thành công, liền sẽ nghe những người nói trước đó hay sao.
“Ta liền trở về nói với phụ thân, đi đem cái đại tiên kia bắt lại!” Chử Cẩm cả giận nói.
“Tiểu thư chớ có xúc động, muốn bắt tặc phải có tang chứng, hiện giờ tiểu thư không bằng không cớ như thế nào bắt hắn?” Hạ Bạch khuyên nhủ.
“Đúng vậy,” Triển Linh cũng bảo nàng tạm thời đừng nóng nảy “Nghe qua ý tứ mấy người kia, vị Hoàng đại tiên này thực sự mê hoặc tâm một nhóm người, nếu tiểu thư tùy tiện bắt lấy hắn, lại không lấy ra được chứng cứ hữu lực, ngược lại khiến nhiều người tức giận, bảo Chư đại nhân phải xử lý thế nào.”
“Vậy phải làm thế nào cho đúng, chẳng lẽ mặc kệ hắn ta hay sao?” Chử Cẩm nói “Hiện giờ bởi vì chuyện Vương Bính phụ thân đang đứng ở đầu ngọn sóng gió, không biết bao nhiêu người sau lưng đỏ mắt, hận không thể ngày đêm nhìn chằm chằm bắt được điểm sai của ông, nếu ngay lúc này thật sự nháo ra tai họa gì, như vây phải làm sao đây.”
“Kẻ gian luôn rất láu cá, chẳng khác nào cá chạch xảo quyệt giống nhau, lại thêm tầng tầng lớp lớp mật báo, một chút cơn gió liền nắm bắt liền, sự việc lần này chúng ta biết được sớm, nếu có thể bắt lấy thì tốt rồi.” Hạ Bạch suy tư nói.
“Không vội,” Triển Linh trầm ngâm một lát nói “Ăn xong cơm chiều huynh về bẩm lại với đại nhân, bảo ông cho người nhìn chằm chằm việc này âm thầm xem xét, nhìn xem Hoàng đại tiên kia có thuộc nhóm người nào nữa không. Loại nghi phạm này luôn có đồng bọn hỗ trợ, có người cùng hắn cổ động, hát đôi mới có thể lừa gạt đến những người vô tội, đến lúc đó một lưới bắt hết, bắt cả người lẫn tang vật chẳng phải càng tốt hơn sao?”
Chuyện này có thể làm tận lực, cứu vớt được người nào hay người đó.
Hạ Bạch cùng Chư Cẩm đồng thời gật đầu “Kế này cực diệu, chỉ là, chung quy chỉ có thể ngăn ngừa được nhất thời.”
Loại sự tình này có cấm, có bắt được Hoàng đại tiên, mấy tháng sau phong ba bình ổn, từ trong xó xỉnh nào đó sẽ có một Trương đại tiên, Lý đại tiên, Triệu đại tiên… chẳng khác nào cỏ dại ngày xuân điên cuồng sinh trưởng, vĩnh viễn khó mà diệt tận gốc.
“Rút củi đáy nồi mới là kế sách,” Triển Linh liền cười xua tay “Hiện giờ trong lòng ta đã có đối sách, chúng ta thong thả nhìn một cái, nếu quả nhiên là có tang chứng liền bắt hắn lột da! Cũng bố cáo các bá tánh cảnh giác, ngày sau lại có người dùng chiêu này mê hoặc nhân tâm liền lấy áp dụng.”
“Như vậy được sao?” Chư Cẩm cùng Hạ Bạch vừa mừng vừa sợ.
“Cái này nếu lại xử trí nhẹ, ta chắc chắn khó mà xử lý nghiêm.” Triển Linh cười nói.
Thuật sĩ cổ đại giả danh lừa bịp chỉ có mấy chiêu số này, cái gì đất bằng nổi lửa, bắt tiểu quỷ linh tinh, nói trắng ra chính là một chút phản ứng hoá học đơn giản nhất, thời trẻ bọn họ tiếp thu tư tưởng giáo dục từ hiện đại, sớm đã nhớ kỹ trong lòng.
Ngày khác liền đi tham gia một chút náo nhiệt, không chừng mình còn bắt được quỷ trong lòng Hoàng đại tiên nha!
Tháng 5 mình hơi bận, qua tháng 6 mình sẽ nỗ lực tiếp tục lấp hố, cám ơn những độc giả thân thiết luôn ủng hộ tinh thần cho mình.