Tất cả mọi người đều là người thông minh, cũng biết chuyện ý chí thần linh phủ xuống so với phân thân của thần linh phủ xuống còn khó đối phó hơn nhiều. Đây là cân nhắc theo góc độ chiến tranh.
Nếu như chỉ là quyết đấu mà nói, như vậy ý chí thần linh phủ xuống còn xa không cường đại bằng lực lượng của phân thân.
Thế nhưng ý chí thần linh phủ xuống đối với thần linh mà nóim gánh nặng cực nhỏ, có thể chi viện bất kỳ lúc nào cho tín đồ. Chuyện này sợ rằng sẽ là chủ đề chiến tranh sau này. Các đại gia tộc, mười hai đạo cung, đối phó với phân thân của thần linh cũng đã có chuẩn bị. Thế nhưng nếu là ý chí phủ xuống mà nói, nghe ý tứ của Tô Kính. Nếu như dựa vào quân đội để tiễu trừ, tổn thất sẽ rất lớn.
Cho nên tin tức tình báo của Tô Kính không thể không mua.
Tô Kính không lấy tiền, chỉ cần một chút nhu yếu phẩm chiến tranh mà thôi, hắn cũng đã cung cấp danh sách ra ngoài. Sứ giả của các đại gia tộc, sau khi nghe được tin tức cũng đã ở trên đường đến đây rồi.
Đồ mà Tô Kính muốn cũng không tính là trân quý, chỉ là số lượng rất khổng lồ. Từ chút vật liệu này xem ra, hiện tại quân đội của Tô Kính đang có chút thiếu hụt nguyên liệu. Dĩ nhiên, loại thiếu hụt này là do tiêu chuẩn của Tô Kính cao, cho nên mới thiếu thốn nhiều như vậy.
Đãi ngộ của quân đội bình thường, dù binh lực của Tô Kính có gấp mấy lần thì cũng sẽ không có vấn đề gì cả.
Đông Tần đế quốc đã chuẩn bị viễn chinh quá lâu, cho nên loại vật liệu bình thường này thật sự là chồng chất như núi. Đừng nói là mười hai đạo cung và hoàng tộc. Cho dù là ở trong các đại gia tộc cũng đều có chuẩn bị tương đối nhiều, so với số vật liệu cần thiết cho tác chiến cũng gấp mấy lần.
Trừ thế lực mới phát triển như Tô Kính, các thế lực uy tín lâu năm cho tới bây giờ cũng chưa có có xuất hiện nguy cơ thiếu thốn vật liệu.
Những vật liệu bình thường này, cho dù ngươi không cho Tô Kính thì các nhà khác cũng sẽ cho. Cho nên tất cả mọi người sẽ không dùng chuyện này để o ép Tô Kính. Bởi vì tất cả mọi người đều rõ ràng, Nguyên gia, Chu gia, Khổng Tước Đạo cung và Tàng Kiếm đạo cung đều sẽ không làm khó Tô Kính. Mà Tô gia thì lại càng không cần phải nói a. Có này năm thế lực này làm hậu thuẫn, loại giao dịch này của Tô Kính, nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền a.
Ngăn cũng không ngăn được, không những không có được chỗ tốt mà còn vô duyên vô cớ kết thù với Tô Kính, rất không có ý nghĩa. Ngay cả Lý gia cũng đã đáp ứng tại chỗ, cho Tô Kính số lượng vật liệu đầy đủ. Lại để cho sứ giả mang theo trang bị không gian trực tiếp tới gặp Tô Kính.
Bên Tô Kính, quân đội đã sớm chỉnh hợp xong, bởi vì cũng là thay đổi, chỉnh hợp trang bị mà thôi.
Hạch tâm của minh quân chính là một trăm vạn bộ đội tinh nhuệ, ở trong tay Tô Kính chỉ có bốn vạn. Còn lại đều ở bên trong Thú Nhân cao nguyên huấn luyện, nghỉ ngơi và hồi phục.
Hiện tại trên mũi Thải thạch thành có hai mươi vạn binh lính tinh nhuệ, lại mang theo hơn một trăm vạn lão binh đã bồi dưỡng được mấy năm, chuẩn bị xâm nhập vào trong Hắc Mạn đế quốc. Ở bên Băng Tuyết Vương thành kia, Tô Kính cũng đã tập kết hai mươi vạn lực lượng tinh nhuệ, tùy thời có thể dùng Phi Xà hạm để gia nhập chiến đấu.
Cả Phạm Quốc, người chịu trách nhiệm trú đóng tại chỗ cũng có rất ít lão binh từ Đông Tần tới. Bởi vì Tô Kính đem chủ lực đặt ở bên trên Thú Nhân cao nguyên, quan sát các quốc độ chung quanh, cũng chưa có ý tứ lập tức xâm nhập và đột kích sang các quốc độ khác.
Sau khi thu phục những quốc độ ở chung quanh Thú Nhân cao nguyên. Binh lực của Tô Kính đã không đủ để phân phối nữa, cho nên cũng không thể vươn tay ra quá xa. Cho nên, bắt đầu từ bây giờ Tô Kính sẽ phải cân nhắc, tính toán lâu dài hơn.
Binh lực của hắn ở Xuân Quốc đã không còn có mấy. Những đảo quốc bị hắn chiếm lĩnh, trên căn bản đều là do dân bản địa quản lý. Bộ đội của hắn ở Võ thánh đảo là nhiều nhất, tiếp theo chính là bên Thú Nhân cao nguyên.
Trên Địa Ngục tam đảo, tất cả đều là tân binh. Còn có luyện khí chi thành khổng lồ, không ngừng liên tục cung cấp cho hắn các loại trang bị quân sự. Ở trên Địa ngục tam đảo, mỗi ngày đều có mấy ngàn đạo binh địa ngục được luyện chế hoàn thành, sau đó lại mang đến Băng Tuyết Vương thành ở phía trước. Sau đó lại ở trong Thông Thiên Tháp hoàn thành luyện chế lần thứ hai.
Nếu như không sử dụng Võ thánh đảo Thông Thiên Tháp, như vậy ít nhất Tô Kính cũng cần có mười năm thì mới có đủ thời gian để mở rộng đạo binh đến số lượng có thể tiếp tục viễn chinh.
Cho nên Tô Kính không vội, nhưng mà có người lại vội thay hắn.
Hiện tại Tô Kính chiếm lĩnh Thú Nhân cao nguyên, tùy thời có thể chọn lựa cường công, đối phó với các quốc độ ở chung quanh. Mà Thú Nhân cao nguyên, từ phương hướng này dễ thủ khó công. Cho nên những quốc gia trong Tà Thần quốc độ không thể làm gì được minh quân của Tô Kính.
Chiến trường chỉ hạn chế ở trong Hắc Mạn đế quốc và Phạm Quốc. Ở phía Nam của Phạm Quốc, dưới sự uy hϊếp của quân viễn chinh, đế quốc và những gia tộc khác đã vô lực đối phó với Tô Kính ở Phạm Quốc.
Chiến trường chân chính lại ở phía Tây.
Nơi đó có ba đại vương triều của Tà Thần, một phần là Quang Minh vương triều của Quang Minh thần. Một phần là Mãnh Hổ vương triều của Hắc Dạ Chi Thần, một phần là Thương Lan vương triều của thần Thời Gian.
Diện tích của ba vương triều rất là rộng lớn, các nước nhỏ ở chung quanh cũng chưa gặp phải công kích từ quân viễn chinh. Bất quá quân viễn chinh của Đông Tần đế quốc đã tạo thành một nửa vòng vây khổng lồ. Chỉ cần Tô Kính xuất binh, ở sau lưng ba vương triều này đánh hạ Vĩnh Dạ đại liệt cốc và mấy quốc gia ở phía tây. Chặt đứt lối đi trong Vĩnh Dạ đại liệt cốc. Như vậy cường quốc này sẽ hoàn toàn bị cô lập.
Nhưng mà Tô Kính cũng không có ý tứ Tây tiến một chút nào. Hắn lại muốn ở lại trên Thú Nhân cao nguyên tu dưỡng.
Đường gia ở phía tây tiến vào Tà Thần quốc độ cũng đang có chút lo lắng.
Sứ giả của Đường gia là người thứ nhất đến, hơn nữa còn là nhân vật vô cùng quan trọng đến. Là người thừa kế có khả năng thuận vị gia chủ trong Đường gia, được xưng là nhân vật thiên tài bài danh trước mười trong bốn ngàn năm qua của Đường gia. Chưa tới một trăm tuổi đã tu thành Kim Đan bát trọng, người này gọi là Đường Tống.