Đây không phải là chơi game, chết còn có thể làm lại, thậm chí sống lại tại chỗ. Khi số vong linh lấy con số hàng vạn xông lên bãi biển, Tô Kính chỉ có thể ra lệnh cho nỏ binh của phòng tuyến thứ nhất rút lui.
Không có cách nào. Mhìn qua chỉ là hơn ba vạn vong linh, nhưng hơn ba vạn vong linh này đã gần đến khoảng cách năm mươi thước. Gần thêm chút nữa, một khi bạo phát chạy nước rút, sẽ hình thành sát thương đối với nỏ binh.
Cho dù chiến nỏ của Tô Kính có tốt, chẳng qua cũng chỉ là bộ dạng bắn ra bảy tám bánh xe, không gϊếŧ chết được bao nhiêu vong linh.
Mũi tên Binh Gia Địa Long có uy lực lớn hơn nữa, vấn đề là tốc độ bắn không tốt. Nếu không, chỉ cần phóng ra dày đặc thứ này, chiến tranh lại không có mưu kế gì có thể nói tới.
Hàng sau, binh lính dùng thương kiên trì đi tới. Bên cạnh bọn họ cũng không có bộ binh trọng giáp phòng hộ. Thứ duy nhất có thể dựa vào, là trường thương trong tay, còn có một đôi giày trên chân.
Tô Kính chuẩn bị lá bùa chú tăng nhanh ở trên giày của những binh lính dùng thương này. Khi lệnh cho bọn họ rút lui được truyền đạt ra, thứ này sẽ khiến cho tốc độ binh sĩ cầm thương quay về, tăng cao gấp năm sáu lần.
Chỉ cần trong thời gian nhất định, chạy được khoảng cách hai nghìn thước, chính là tuyến phòng ngự thứ hai.
Trong lòng binh sĩ cầm thương suy sụp. Theo bọn họ, tuyến phòng ngự thứ nhất nhất định có thể ngăn chặn được tất cả kẻ địch. hỏa lực công kích dày đặc như vậy, quân đội làm thế nào có thể xông lên bờ?
Vô số những sinh vật vong linh đông nghìn nghịt đến đất liền, tốc độ lại đột nhiên chậm lại. Đây là do lực lượng bọn chúng nhận được ở trong truyền tống đã biến mất. Tốc độ cường đại cũng có thời gian hạn chế. Bằng không chỉ cần dựa vào mượn loại tốc độ này của bọn họ, đại quân vong linh, có thể đánh tan tất cả quân đội nhân loại.
Bản thân chính là thứ không biết mệt mỏi rã rời, lại có tốc độ và lực lượng tuyệt đối, vậy còn khiến người ta sống được nữa sao?
Nỏ binh nhanh chóng tháo dỡ mũi tên Địa Long và liên hoàn trọng nỏ, tháo dỡ vũ khí đeo lên người, lui về phía tuyến phòng ngự sau.
Ngay ở phía trước tuyến phòng ngự, là ba chướng ngại vật sử dụng bùn đất chất đống. Thời điểm vong linh hàng thứ nhất tới gần, từ trong đất bùn lập tức từng cái gai kim loại cứng rắn lao ra với một góc 45 độ, rất ưu thương lại đâm thủng một loạt vong linh.
Đây là đạo thuật lá bùa chú kích phát ra, chờ sau khi những vong linh này bị gϊếŧ chết, gai kim loại cũng liền theo đó biến mất.
Tốc độ của vong linh, bị ba hàng đống đất thấp bé thoáng cái lại giảm xuống phân nửa. Binh sĩ dùng thương kiên trì đi về phía trước. Bọn họ cũng không dám chạy trốn. Quân pháp vô tình. Trên chiến xa hai bên, còn có tên nỏ có uy lực càng cường đại hơn, có thể bắn vong linh, cũng có thể bắn bọn họ. Những kẻ trên chiến xa, đều là thần tiễn thủ. Ai chạy trốn lại bắn người đó.
Đầu hàng lại càng không được. Ngươi đầu hàng về phía vong linh sao? Vậy phải chết trước mới được.
Binh lính dùng thương đi về phía trước. Trường thương máy móc đâm ra. Luyện Khí Sĩ không rút lui, ném về phía trước hơn mười lá bùa. Trong không trung từng luồng ánh sáng màu vàng nối liền cùng một chỗ, hình thành một tâm lưới lôi màu vàng.
Tấm lưới lôi này không có khả năng cố định, mà quét về phía trước. Vong linh bị lưới lôi đánh trúng, thân thể liền cứng đờ. Tốc độ bọn chúng di chuyển lại một lần nữa giảm xuống. Các binh sĩ dùng thương công kích có chút sai lệch, tất cả đều bị đánh trúng.
Hai nghìn binh sĩ dùng thương thay thế nhau công kích đâm tới, trong nháy mắt, lại gϊếŧ thương mấy nghìn vong linh. Những vong linh này bị đạo thuật lôi pháp đánh trúng, vẫn có tác dụng khắc chế cường đại.
Trong lòng Tô Kính mừng thầm. Những nỏ binh này chết hơn một trăm người, tất cả đều là trúng độc. Bị thương cũng có hơn hai trăm. Nếu không phải nhờ có Luyện Khí Sĩ cứu trợ đúng lúc, hơn hai trăm nỏ binh này cũng không về được.
Tô Kính chú ý thấy, bởi vì những Luyện Khí Sĩ cứu trợ, nỏ binh tuyến phòng ngự rút lui, sĩ khí cũng không giảm, trái lại có vẻ tương đối bình tĩnh.
Luyện Khí Sĩ của Sơ Xuân Quốc, cũng sẽ không cứu trợ binh lính bình thường như bọn họ.
Luyện Khí Sĩ trên tuyến phòng ngự thứ nhất, có chừng mười người Trúc Cơ, hơn một trăm một kỳ Tiên Thiên. Chờ thời điểm nỏ binh nhanh chóng vận chuyển trang bị đến tuyến phòng ngự thứ hai, lúc này mới nhận được mệnh lệnh rút lui của Tô Kính.
Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ còn tốt. Những Luyện Khí Sĩ kỳ Tiên Thiên đó, đã có chút không chống đỡ nổi. Cảnh giới Tiên Thiên, chân khí cũng thiếu thốn. Chỉ sợ bọn họ đều phóng ra lá bùa chú, gánh vác cũng cực lớn.
Khi Liêm Đao Ma bước lên bãi biển, tất cả binh sĩ dùng thương đều đã bắt đầu lui lại.
Liêm Đao Ma tương đối cường đại, tốc độ di chuyển cực nhanh. Hai cánh xa binh gần như không áp chế được. Thậm chí có hơn mười con Liêm Đao Ma, vọt tới chiến xa gần đấy, bị Luyện Khí Sĩ kỳ Trúc Cơ gϊếŧ chết.
Trên những chiến xa này đều có thân tín của Tô Kính, không có một Luyện Khí Sĩ kỳ Tiên Thiên nào. Tệ nhất cũng là Trúc Cơ trung kỳ. Thống lĩnh của bọn họ, là một cường giả Kim Đan được chiêu mộ từ Tô gia tới.
Chỉ có điều cường giả Kim Đan này có chút vi diệu. Thời điểm Tô Kính chiêu mộ hắn, hắn vẫn chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, không đạt được trạng thái đỉnh phong. Trong khoảng thời gian đi theo Tô Kính, thực lực của hắn liên tục tăng lên. Sau khi hoàn toàn đi theo Tô Kính, hắn bỗng nhiên lại phá cảnh giới, thành tựu Kim Đan.
Trong quân của Tô Kính, cường giả Kim Đan như vậy, có mười bốn người, đều không có để lộ thân phận, vẫn lấy thân phận Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ xuất hiện.
Trong quân vẫn có một ít người, lòng đặt ở Tô gia. Đây là điều khó có thể tránh khỏi. Người đi theo Tô Kính, dễ dàng thăng cấp Kim Đan như vậy, sẽ khiến Tô gia chú ý.
Tô Kính ngược lại không phải là muốn làm cái gì ngăn cách với Tô gia. Chỉ là hắn thấy mình không cần thiết để cho Tô gia cảm thấy mình đào đi đều là nhân tài tốt nhất.
Mười bốn Kim Đan này, một mình Tô Kính chế luyện cho bọn họ tròn ba bộ trang bị, thậm chí mỗi người đều được phân phối trang bị không gian đặc biệt.
Những Luyện Khí Sĩ này không chịu sử dụng đạo thuật gϊếŧ chết Liêm Đao Ma, để cho Liêm Đao Ma gần người, lại tương đối nguy hiểm.