Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Chương 18: Lãnh chúa Luxgish

Trần Văn Lâm đứng dậy chào giới thiệu:

- Ta gọi Jake Markham, Lãnh Chúa Thôn Markham. Còn đây là quan quản lý của Thôn Markham, Helen Zilch.

Lãnh Chúa Luxgish có vẻ rất bận việc, liền nói thẳng:

- Lãnh Chúa Markham hẳn là muốn mua trang bị và chiến mã từ gia tộc của ta? Ngài cũng biết Thị Trấn này rất nhiều việc phải quản lý mà

Trần Văn Lâm gật đầu nói:

- Ân. Ta cũng có việc gấp, chỉ cần xong việc là ta đi, ta còn cần trở lại quản lý lãnh địa của mình nữa. Vào thẳng vấn đề nhé, taa cần mua khá nhiều trang bị và chiến mã từ gia tộc Luxgish ngài.

Nói xong dừng lại một chút, Trần Văn Lâm cúi người tới gần nói nhỏ:

- Là một Dragon Slayer tên Agatha Maskin nhờ ta đến đây đưa tin.

Blade Luxgish co rụt đôi mắt lại, nhìn hắn chằm chằm. Nhưng cũng không quên ra lệnh cho binh sĩ xung quanh:

- Tất cả rời xa khỏi Sảnh Chính 100 mét, người tiếp cận gϊếŧ không tha. Ta và Lãnh Chúa Markham có việc quan trọng cần trao đổi.

- Vâng thưa Lãnh Chúa đại nhân.

Blade Luxgish liếc mắt nhìn Bùi Phương Thảo hỏi:

- Người của ngài, có thể tin tưởng được chứ?

Trần Văn Lâm gật đầu chắc chắn:

- Cô ấy là thân tín của ta, không có vấn đề gì, Lãnh Chúa Luxgish có thể yên tâm. Ta cũng không muốn cái tên Agatha Maskin này lộ ra cho nhiều người biết.

Blade Luxgish nhìn Trần Văn Lâm nói:

- Agatha Maskin. Lãnh Chúa Markham, ngài nghe cái tên này ở đâu? Ngài cũng nên hiểu đây không phải là chuyện đùa được đâu.

Trần Văn Lâm cũng không muốn tốn thêm thời gian, liền lấy tấm lệnh bài thân phận của hội Guardian ra đưa cho Lãnh Chúa Luxgish nói:

- Ta cũng không muốn tốn thời gian đấu trí, đây là tín vật mà Agatha Maskin đưa cho ta, nói rằng mang nó đến cho ngài. Agatha Maskin đang bị thương, là vết thương từ Ngọn Lửa Hủy Diệt của Bane. Cô ấy nói cần thuốc chữa thương từ ngài, Lãnh Chúa Luxgish.

Blade Luxgish nhận lấy lệnh bài quan sát một lát rồi nói:

- Đúng là thật. Quân đoàn trưởng đang ở chỗ của ngươi sao? Ngoài quân đoàn trưởng ra, còn có ai của Guardian nữa không?

Trần Văn Lâm gật đầu:

- Quân đoàn trưởng? Đúng, Agatha đang dưỡng thương tại lãnh địa của ta. Lãnh Chúa Luxgish, liệu tấm lệnh bài đó đã đủ để chứng minh thiện ý của ta rồi chứ?

Blade Luxgish nói:

- Tất nhiên là đủ, thấy lệnh bài như thấy người. Ngươi đợi ở đây một chút ta sẽ đi lấy thuốc chữa thương.

Trần Văn Lâm gọi với theo:

- Đúng rồi, ta còn cần mua trang bị và chiến mã nữa.

Blade Luxgish đang vội bước đi, cũng không quay đầu lại liền nói:

- Chuyện đó để sau. Việc của quân đoàn trưởng quan trọng hơn. Ta sẽ chuẩn bị thuốc chữa thương.

..........

Blade Luxgish trở lại rất nhanh, còn mang theo một cái rương gỗ quý nạm đá quý, có vẻ cực kỳ cẩn thận, loại rương này cần phải dùng chìa khóa mới có thể mở ra được.

Trần Văn Lâm tiến lên tiếp thì Blade Luxgish đưa cho cái rương gỗ và một chiếc chìa khóa rồi nói:

- Bên trong là ba bình thuốc chuyên chữa vết thương do Ngọn Lửa Hủy Diệt của Thần Tai Ương Bane gây ra. Loại thuốc này đã được cầu nguyện và xin Thần Urn ban phép. Chỗ ta cũng chỉ có ba bình thôi, đừng làm mất.

Trần Văn Lâm gật đầu nhận lấy rồi đảo tay một cái, đưa cái rương cùng chiếc chìa khóa cất vào không gian hành trang của Người Chơi nói:

- Ta đã cất kỹ, Lãnh Chúa Luxgish yên tâm. Nó sẽ không có việc gì, cho dù là ta có bị chết.

Blade Luxgish thấy rương chứa thuốc giải biến mất cũng không cảm thấy có gì gọi là bất ngờ, trên Yriel thế giới cũng có rất nhiều kiểu đồ vật chứa một khoảng không gian riêng, nhưng hầu hết đều rất nhỏ, cất một ít đồ còn được, chứ nhiều thì không thể. Chính hắn cũng có một cái túi không gian, nhưng cũng chỉ chứa khoảng 2 mét khối mà thôi.

........

Hai tiếng sau, Trần Văn Lâm và Bùi Phương Thảo đi theo Blade Luxgish đến khu vực bán trang bị, vũ khí của gia tộc Luxgish. Tới cửa hàng, Blade Luxgish nói:

- Chúng ta nên nhanh chóng hoàn thành chuyện này hơn, ngươi quyết định nhanh lên, muốn mua loại nào?

Trần Văn Lâm không khỏi thầm nghĩ, làm gì mà gấp vậy? Agatha Maskin nói rằng còn chịu được khá lâu mà, tên cấp dưới này đúng là quan tâm quân đoàn trưởng của mình thật. Hắn bình tĩnh nói:

- Dù sao thì cũng phải xem thì mới biết muốn mua loại trang bị nào chứ. Cũng không cần gấp như vậy đâu Lãnh Chúa Luxgish. Hay ngài cho ta chút đề nghị?

Blade Luxgish gật đầu hỏi lại:

- Cũng được, coi như ta nợ ngươi một món ân tình, ta sẽ giảm cho ngươi một nửa giá mua hàng. Ngươi mang theo bao nhiêu tiền? Ta đối với trang bị ở đây cũng rất quen thuộc, sẽ không để ngươi chịu thiệt đâu.

Trần Văn Lâm nhanh chóng nói:

- 390 Vàng, lần này ta chỉ mang theo từng đó.

Blade Luxgish suy nghĩ một lát liền nói với trợ lý bên cạnh:

- Kêu người mang một bộ Silver Plate ra đây.

Rồi quay qua giới thiệu cho Trần Văn Lâm:

- Lãnh Chúa Markham, ta đề nghị ngươi mua 600 chiến mã, mỗi con giá 30 Bạc. Còn về trang bị, thì chỗ của chúng ta chính là bộ Silver Plate, cho dù White Wing Vương Quốc cũng chỉ mua được một lượng có hạn loại giáp này thôi. Mỗi bộ Silver Plate giá 20 Bạc, ngươi có thể mua được 1000 bộ. Tất nhiên đó là đã giảm một nửa giá tiền rồi. Tổng cộng chính là 380 Vàng. Ngoài ra, ta sẽ còn miễn phí tặng cho ngươi mấy chiếc xe ngựa để chứa trang bị. Hài lòng chứ?

Trần Văn Lâm gật đầu nói:

- Tất nhiên là hài lòng. Ha ha, sau này hi vọng có cơ hội cùng ngài hợp tác, Lãnh Chúa Luxgish.

Blade Luxgish đưa tay ra bắt tay hắn nói:

- Sau này sẽ có cơ hội hợp tác, Lãnh Chúa Markham. Nhưng mà cho dù là người quen như ngươi, sau này ta cũng chỉ giảm 5% giá hàng hóa thôi. Lần này là trả nhân tình giúp đỡ hội Guardian, nên ta mới giảm 50%.

Trần Văn Lâm cười nói:

- Tất nhiên rồi. Nếu cứ giá 50%, không phải là lỗ chết sao.

Không lâu sau, một binh sĩ thuộc đội Hộ Vệ của Thị Trấn Luxgish mang theo một rương đồ khá to đến. Trần Văn Lâm tiến lên mở rương ra xem xét:

Silver Plate Luxgish phẩm chất Lam 1 sao: Áo giáp, kiếm, khiên, giáp tay, giáp chân, mũ giáp. Hiệu ứng: Kháng 40% sát thương của quái vật/NPC/Người Chơi dưới cấp 30. Vượt quá cấp 30 mỗi 5 cấp, hiệu ứng kháng sát thương giảm đi 10%.

Nhìn bộ trang bị này, Trần Văn Lâm không khỏi mừng rỡ, nếu không phải nhờ vào việc đang làm nhiệm vụ cho Agatha Maskin, thì một bộ giáp như thế này cho dù là bỏ ra 1 Vàng cũng chưa chắc mua nổi. Trong khi hắn lại chỉ mất có 20 Bạc cho một bộ mà thôi, giảm không chỉ là 50%. Hắn vui mừng nói với Lãnh Chúa Luxgish:

- Tuyệt vời. Ta rất hài lòng, Lãnh Chúa Luxgish. Cảm ơn vì ngài đã chiếu cố. Ta đồng ý mua 1000 bộ Silver Plate và 600 chiến mã.

Blade Luxgish nói:

- Không cần cảm ơn ta, đây là ngươi đáng có được. Nhưng sau này, ta sẽ dựa theo đúng luật để bán cho ngươi. Chỉ lần này thôi. Mà ngươi cũng nên mau chóng sắp xếp để trở về lãnh địa của mình đi. Khoảng ba ngày nữa, mùa đông sẽ đến, nếu ngươi không về kịp thì sẽ rất rắc rối đó. Chuẩn bị đi, ta đã dặn người mang chiến mã và sắp xếp trang bị lên xe hộ ngươi rồi. Khoảng 20 phút nữa là xong. Nhớ, bảo vệ quân đoàn trưởng thật tốt đó.

..........

Trần Văn Lâm, Bùi Phương Thảo và 14 binh sĩ lên ngựa rời khỏi Thị Trấn Luxgish, tiến về Thôn Markham của Trần Văn Lâm.

Trần Văn Lâm và Bùi Phương Thảo thì dùng xe ngựa của hắn, còn 14 binh sĩ kia thì có 7 người điều khiển xe ngựa chở trang bị Silver Plate. Còn bảy người còn lại thì trông coi đàn 600 chiến mã mới mua được.

Lần này toàn bộ đều đi ngựa, nên Trần Văn Lâm cảm thấy thời gian về Thôn Markham sẽ nhanh hơn nhiều, hẳn là sẽ về tới Thôn Markham trước khi mùa đông ập đến.

Bùi Phương Thảo nãy giờ nhịn không nói gì khá lâu, khi rời khỏi Thị Trấn Luxgish được 10 phút liền không nhịn được hỏi:

- Agatha Maskin là ai vậy? Sao nghe giọng Lãnh Chúa Luxgish có vẻ nghiêm trọng thế?

Trần Văn Lâm hỏi lại một câu:

- Bạn biết loài Rồng chứ?

Bùi Phương Thảo gật đầu:

- Mình biết chứ, trên giới thiệu ghi rằng loài Rồng mạnh lắm, con nào cấp bậc thấp nhất cũng là quái vật cấp 50 rồi. Mà đứng đầu bọn chúng còn là Thần Tai Ương Bane nữa chứ. Agatha Maskin là Rồng à?

Trần Văn Lâm nghe vậy nhịn không được cười nói:

- Không, Agatha Maskin không phải là Rồng. Cô ấy là Dragon Slayer, thuộc hội Guardian.

Bùi Phương Thảo nghe như lọt vào sương mù, ngu ngơ một lúc mới hỏi:

- Dragon Slayer, Kẻ Diệt Rồng à. Còn Guardian là cái gì?

Trần Văn Lâm kỹ càng giải thích:

- Dragon Slayer chỉ những Kẻ Diệt Rồng, cái đó thì đùng. Còn hội Guardian chính là hội của những Dragon Slayer. Mình nghe Lãnh Chúa Luxgish xưng hô thì Agatha Maskin hẳn là một trong 18 quân đoàn trưởng của hội Guardian.

Bùi Phương Thảo sợ hãi than:

- Quân đoàn trưởng nha, hẳn là ghê gớm lắm. Mình nghe nói ở mấy Bang Hội kia, quân đoàn trưởng chức vụ chỉ dưới Bang Chủ và ba vị Bang Phó thôi. Mà quân đoàn trưởng thì chỉ cần tuân lệnh Bang Chủ là đủ rồi đó.

Trần Văn Lâm nhịn không được nói:

- Mấy Bang Hội của mấy tập đoàn kia không so được với hội Guardian đâu, ít nhất là hiện tại. Họ từng đánh bại loài Rồng đó, mặc dù bây giờ bị Bane, Light Elve đảo Yshin và Night Elve Đảo Panmera săn gϊếŧ, nhưng họ vẫn còn mạnh lắm.

Trần Văn Lâm nói hoàn toàn là sự thật, mặc dù Guardian liên tục bị Bane đả kích, nhưng mà bây giờ mấy Bang Hội kia so với họ thì chẳng là cái gì thật. Mấy Bang Hội bây giờ thành viên cao nhất cũng chỉ là cấp 16, cho dù có là hàng chục nghìn người, cũng dễ dàng bị một con Rồng cấp 50 đồ sát sạch sẽ. Đây không phải là vấn đề mà số lượng có thể bù đắp được. Mà Rồng cấp 50, chính là loại yếu nhất, bất kỳ thành viên chính thức nào của hội Guardian cũng đủ sức đưa nó làm thịt.

Bùi Phương Thảo nghe thế càng thán phục:

- Thật mạnh, mà sao bạn lại biết nhân vật lớn như vậy?

Trần Văn Lâm kiên nhẫn nói:

- Ngẫu nhiên thôi, cô ấy bị thương, chạy đến Thôn Markham, binh sĩ của mình phát hiện cô ấy ngất xỉu. Liền đưa về cho mình quyết định.

Bùi Phương Thảo thở dài nói:

- Bạn may mắn thật đấy, tiện tay nhặt cũng được một quân đoàn trưởng của hội Guardian. Không lẽ bạn là nhân vật chính à?

Lần này đến lượt Trần Văn Lâm ngơ ngác, liệu hắn có phải là nhân vật chính không nhỉ? Từ việc có hai thân phận NPC và Người Chơi, Đệ Nhất Lãnh Chúa, tìm được mỏ Vàng, đến cứu được Dragon Slayer Agatha Maskin. Không lẽ hắn đúng là nhân vật chính trong truyền thuyết.

Trần Văn Lâm lắc đầu bỏ qua suy nghĩ này, hắn biết hắn cần cố gắng rất nhiều, để vượt qua tất cả các tập đoàn kia. Khi có đủ thực lực rồi, hắn cũng không ngại công khai thân phận của mình.