CHƯƠNG 194: NGỘ HIỂM, MA THÚ CUỒNG TRIỂU
Editor: Luna Huang
Bạch Tuyết cùng Dạ Thương Lan song song khác thường, đưa tới chú ý của Cố Khuynh Thành.
Vì giữa hai người không có cảm giác không giống với người yêu, Cố Khuynh Thành loại bỏ khả năng Bạch Tuyết cùng Dạ Thương Lan có quan hệ mập mờ, ngược lại gia tăng Bạch Tuyết là muội muội của Dạ Thương Lan, một loại khả năng.
Trước kia, Bạch Tuyết đã từng trong lúc vô ý đề cập tới, nàng đến từ Bạch Hổ quốc, điều này làm cho Cố Khuynh Thành càng thêm vững tin, Bạch Tuyết cùng Dạ Thương Lan quen biết, nhưng nàng còn vô pháp xác nhận Bạch Tuyết chính là muội muội của Dạ Thương Lan.
Nên để cho nàng xác nhận quan hệ của Bạch Tuyết cùng Dạ Thương Lan, là bởi vì khi trở về, Bạch Tuyết quan tâm Dạ Thương Lan, hơn nữa Bạch Tuyết họ Bạch họ Bạch.
Nếu như nàng nhớ không lầm, Bạch Hổ quốc có một quy định, đó chính là nữ tử vi vương, kế thừa quốc tính(Luna: họ của quốc gia) nam tử tối đa chỉ có thể làm vương gia, không có tư cách kế thừa Bạch Hổ quốc, lên làm hoàng đế.
Tổng hợp lại những điều kiện này xem ra, Bạch Tuyết chính là muội muội của Dạ Thương Lan, cũng chính là hoàng trữ của Bạch Hổ quốc!
Điều này cũng giải thích, nguyên nhân Bạch Tuyết tại sao phải cần ẩn dấu, mình là người song tu, không cho ngoại nhân biết.
Bởi vì người song tu cũng rất hiếm thấy, nếu là từ học viện Thanh Minh truyền ra ngoài, bị Bạch Hổ quốc biết được, Bạch Tuyết cũng sẽ bị phát hiện, sau đó bị ép trở lại Bạch Hổ quốc, chỉ là Cố Khuynh Thành không nghĩ ra, Bạch Tuyết tại sao muốn thoát khỏi Bạch Hổ quốc.
Làm huyết mạch hoàng trữ, chính mình có quyền lợi cùng vinh quang chí cao vô thượng, trông coi một quốc gia, hơn nữa có người nói, nữ hoàng hiện nhậm, thích hoàng trữ hậu nhậm, cũng chính là Bạch Tuyết.
Có người nói, Bạch Tuyết khi đủ mười sáu, nữ hoàng Bạch Hổ quốc đã đem một nửa binh quyền quốc nội, giao cho Bạch Tuyết, thậm chí còn gia phong Bạch Tuyết vi Già Lam vương.
Mà nếu nói Già Lam vương, tương đương với một chữ một chữ Tịnh Kiên vương của Trung Quốc cổ đại, có thể như nữ hoàng sóng vai ngồi trên ngôi vị hoàng đế, chia xẻ một nửa giang sơn, đây chẳng khác nào, nữ hoàng ở lúc Bạch Tuyết còn chưa kế vị, đem một nửa giang sơn Bạch Hổ quốc, đều cho Bạch Tuyết.
Ân sủng như vậy, đủ thấy nữ hoàng thích nữ nhi này như Bạch Tuyết cỡ nào.
Cố Khuynh Thành thực sự không nghĩ ra, Bạch Tuyết tại sao muốn thoát khỏi Bạch Hổ quốc, thoát khỏi nữ hoàng, so sánh với thân nương kia của Hoa Huyên, nương của Bạch Tuyết, không chỉ có quyền cao chức trọng, còn thương yêu nàng có thừa, quả thực không thể so sánh,
Vừa so sánh, nương của Hoa Huyên, thật tình không phải người.
Bạch Tuyết thống khổ thấp giọng sụt sùi khóc, đứt quảng khóc kể lể: “Ngươi, ngươi không hiểu. Ta không chỉ có là công chúa của Bạch Hổ quốc, còn là hoàng trữ, phải kế nhiệm nữ hoàng, ta sớm sẽ không có tự do đáng nói. Ngươi biết, vì sao ở Bạch Hổ quốc ở giữa nhiều tử nữ như vậy, mẫu thân của ta, nhất định phải chọn ta làm hoàng trữ không?”
“Chẳng lẽ không phải bởi vì Bạch Hổ quốc từ trước đến nay chỉ lập nữ tử vi hoàng, hơn nữa ngươi là người song tu hiếm thấy sao?” Cố Khuynh Thành ngồi dậy, đối diện Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết đặt mông ngồi ở trên giường đối diện, hai tay bụm mặt, dịch thể ấm áp từ khe hở tràn ra, “Không phải. Bạch Hổ quốc không phải là Chu Tước quốc, chưa từng có lệ cũ lập nữ tử vi hoàng. Chỉ là bởi vì một đời mẫu thân ta, thực lực của nàng tối cao, thủ đoạn chính trị hơn xa cữu cữu ta, cho nên mới ngoại lệ trở thành nữ hoàng. Nàng hiện tại cũng muốn ta trở thành nữ hoàng, thế nhưng ta không muốn.”
“Khuynh Thành, ngươi biết không? Ta không chỉ có là người song tu, ta còn có năng lực tiên đoán, từ nhỏ đến lớn phàm là sự tình ta dự đoán, chưa từng có xuất hiện sai lệch. Mẫu thân đã biết ta đây có năng lực đặc thù, thái độ liền khác thường với ta, thậm chí phong ta vi hoàng trữ, kế thừa quốc tính, nhưng đây, đều không phải là ta muốn. Bởi vì, ta đáp ứng trở thành hoàng trữ, mẫu thân để ta không ngừng mà tiên đoán tương lai của Bạch Hổ quốc, dù cho ta tương lai của Bạch Hổ quốc sẽ không quá tốt, nàng cũng để ta nói, tương lai của Bạch Hổ quốc sẽ nhất thống thiên hạ, các loại lời nói như vậy.”
Vọng Thư Uyển
Cố Khuynh Thành nghe vậy, đầu mày nhíu lên, khinh mạn nói: “Ngươi có năng lực tiên đoán? Điểm này, tựa hồ cùng huyết mạch của Bạch Hổ quốc không có vấn đề gì chứ?”
Căn cứ ký ức của nguyên chủ, Cố Khuynh Thành biết được, huyết mạch của Bạch Hổ quốc, từ trước đến nay dùng võ sư vi chủ, linh sư cũng không ít hơn nữa, nhưng lại chưa từng có xuất hiện qua năng lực tiên đoán, phải biết rằng trên Linh Huyễn đại lục, huyết mạch kế thừa rất là trọng yếu, không có huyết mạch kế thừa, hết thảy đều là nói suông.
Mà loại huyết mạch kế thừa này, chính là chỉ, kế thừa năng lực của tổ tiên.
Hoàng thất của Bạch Hổ quốc, có người kế thừa chính là vũ sư, có người kế thừa chính là linh sư, mà những người này từ lúc xuất thếm bậc thang cao hơn so với người bên ngoài, bởi vì bọn họ vừa xuất thế, chính là linh giả.
Nhưng Bạch Hổ quốc lớn như vậy, chưa từng nghe nói triều đại nào có xuất hiện qua năng lực tiên đoán.
“Mẫu thân của ta không phải là người của Bạch Hổ quốc. . .” Bạch Tuyết khó khăn nói: “Nữ hoàng bây giờ, cũng không phải mẫu thân chân chính của ta. Mẫu thân của ta, vốn là nữ tử chạy nạn tới Bạch Hổ quốc, bởi vì lớn lên mạo mỹ, bị cha ta, cũng chính là hoàng phu của nữ hoàng nhìn trúng, len lén mang về hoàng cung, lúc mẫu thân mang thai, bị nữ hoàng phát hiện, liền muốn gϊếŧ ta, nhưng nữ hoàng là thạch nữ, vô pháp sinh dưỡng, thấy ta cười với nàng, liền ôm ta sang bên người nuôi dưỡng, sát hại mẫu thân của ta.”
Nói đến đây, Bạch Tuyết ngẩng đầu nhìn về phía Cố Khuynh Thành, thê thảm cười, “Ngươi biết không? Từ khi ta chào đời, có thể nhớ việc đó, nên khi đó chuyện đã xảy ra, ta vẫn luôn biết, mấy năm nay, vì mạng sống, ta cũng không dám nhắc tới trước mặt nữ hoàng.”
“Sai nha.” Cố Khuynh Thành cau mày, thấp giọng nói: “Bạch Hổ quốc đến thế hệ này của ngươi, không phải là còn có rất nhiều huynh đệ tỷ muội sao? Ban nãy ta chính tai nghe được ngươi nói như vậy, thế nào nữ hoàng lại không thể sinh dục?”
Thạch nữ, hai chữ này, Cố Khuynh Thành cũng nghe không ít.
Loại nữ tử này, lại được xưng là thạch nhụy tử, loại xưng hô thông thường này, chỉ có dân gian mới có thể nói, mà thạch nữ chia làm chân thạch cùng giả thạch, thạch nữ giả thạch, đi qua trị liệu có thể khôi phục năng lực sinh dục, chỉ là trên Linh Huyễn đại lục, không có khí tài cùng y giả trị liệu, bởi vậy thạch nữ trên Linh Huyễn đại lục liền trở thành chứng bệnh không thể trị liệu.
Nếu quả như thật như Bạch Tuyết nói, nữ hoàng hiện giữ của Bạch Hổ quốc, thật là thạch nữ, vậy nàng sẽ không có biện pháp sinh dục mới đúng.
Như thế nào sẽ. . .
“Những người đó, đều không phải là hài tử thân sinh của nữ hoàng. Bao quát Dạ Thương Lan.” Bạch Tuyết giải thích: “Dạ Thương Lan, thật ra là nhi tử của đại cữu ta, bởi vì thiên phú hơn người, năm tuổi đã có tam hệ linh lực, nên được nữ hoàng ôm trở về cung nuôi nấng, cuối cùng liền trở thành hài tử của nữ hoàng. Chỉ là, đây là một đoạn bí tân, ngoại nhân vẫn mông tại cổ lí, căn bản không biết ngọn nguồn.”
Mâu quang của Cố Khuynh Thành trầm xuống, không cách nào tưởng tượng, Dạ Thương Lan người như vậy, lại còn có thân thế như vậy, thế nhưng. . .
“Hắn biết thân thế của mình không?”
Bạch Tuyết gật đầu, Dạ ca ca biết. Hắn được ôm về năm đó đã năm tuổi rồi, hơn nữa thông minh, sớm nhớ được việc. Mấy năm nay, Dạ ca ca càng lúc càng lớn, thực lực cũng càng ngày càng cao, nữ hoàng dần dần không cách nào khống chế, hắn liền về tới trước mặt cha mẹ mình, thậm chí đường hoàng đem đại cữu cữu cùng cữu mẫu, dọn vào Chiến vương phủ, sống cùng hắn. Bất quá, chuyện này, nữ hoàng tuyên bố với bên ngoài, là nàng không đành lòng dưới gối ca tẩu không con, liền để Dạ ca ca tẫn hiếu trước mặt ca ca. Dạ ca ca nghe được, cũng không nói gì thêm, thầm chấp nhận việc này.”
Thầm chấp nhận?
Cố Khuynh Thành ách nhiên thất tiếu, lại hiểu sự chọn lựa của Dạ Thương Lan, dù sao hắn vẫn là Chiến vương, nữ hoàng vẫn là nữ hoàng, trên danh nghĩa, còn mẫu thân của hắn, hắn vô pháp đối kháng với cả quốc gia, chỉ có thể lấy danh nghĩa như vậy, bảo toàn phụ mẫu của chính mình.
Cố Khuynh Thành một điểm đều không nghi ngờ, một khi Dạ Thương Lan chọn phản kháng, nói không chừng nữ hoàng sớm đã gϊếŧ phụ mẫu hắn, chân chính cướp đi Dạ Thương Lan.
Quả nhiên, địa phương tối tăm nhất, chính là hoàng gia sao?
Cố Khuynh Thành cười lạnh một tiếng, nói: “Vậy ngươi bây giờ định làm như thế nào, tiếp tục ẩn núp?”
vongthuuyen.com
“Ta, ta cũng không biết.” Vẻ mặt Bạch Tuyết hoảng loạn, “Dạ ca ca sẽ không bán đứng ta, nên ta còn có thể trốn. Khuynh Thành, ngươi giúp ta lần này, được không?”
“Ngươi bảo ta giúp thế nào?” Cố Khuynh Thành dựa ở đầu giường, tay phải đặt ở trên đầu gối, có một chút, nhẹ nhàng gõ, vừa nhìn, rất có vị đạo khí phách của Mộ Quân Tà, “Bạch Tuyết, ngươi bây giờ còn là hoàng trữ của Bạch Hổ quốc, đây là sự thực không đổi được, ngươi cho rằng nữ hoàng sẽ tùy ý ngươi tránh ở bên ngoài sao? Nếu như, ngươi thật sự có ý nghĩ như vậy, ta chỉ có thể nói ngươi thực sự quá sỏa quá ngây thơ. Không chừng bên ngoài khắp thế giới đều là người phái ra tìm ngươi, chỉ là còn chưa tìm được ngươi mà thôi.”
Khuynh quốc chi lực, muốn tìm một người, Cố Khuynh Thành tin tưởng, nữ hoàng Bạch Hổ quốc tìm được Bạch Tuyết, chỉ là chuyện sớm hay muộn, căn bản không có gì ngoài ý muốn.
“Không, không phải như thế!” Trong lòng Bạch Tuyết cũng biết là như vậy, nhưng nàng lại không thể tiếp thu.
Cố Khuynh Thành thấy Bạch Tuyết sợ hãi, nhíu mày, chính muốn nói cái gì, nhưng lại cảm giác chấn động, mặt đất lay động kịch liệt, văng lên không ít bụi, sắc mặt của Cố Khuynh Thành trầm xuống, rất nhanh xoay người xuống giường, nắm tay của Bạch Tuyết, ném ra một câu: “Đi mau!”
Liền lôi kéo Bạch Tuyết, chạy ra khỏi trướng bồng, ngay khi hai người vừa lúc đi ra, trướng bồng ầm ầm sụp xuống, mà trong những trướng bồng khác, hoặc nhiều hoặc ít cũng vọt ra, chỉ có rất ít người, còn chưa phản ứng kịp, bị vây ở trong trướng bồng.
Cũng may tính chất của trướng bồng mềm mại, không làm người thương, chẳng được bao lâu, bọn họ từ trướng bồng ra.
“Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Thế nào đột nhiên chấn như vậy, hình như ma thú cuồng triều, đột kích.”
“Ngậm cái miệng quạ đên của ngươi lại!” Trong đám người, nháo ầm ầm, mỗi người đều bất an nhìn về phía Tu Văn. Dù sao ở chỗ này, Tu Văn chính là người dẫn đầu, vạn sự đều phải xem quyết định của Tu Văn.
Tu Văn vuốt vuốt râu mép, trầm ngâm một lát, quay đầu cùng mấy vị trưởng lão thương lượng, nhưng không đợi bọn họ thương lượng ra một nguyên cớ, đại địa lần thứ hai kịch liệt lay động, lần này run run lợi hại hơn lần trước, giống như xảy ra địa chấn siêu cường, bất quá chỉ khoảng nửa khắc, toàn bộ mặt đất, nứt ra một cái khe rộng bằng bàn tay.
“Không tốt! Lần này là ma thú cuồng triều sắp tới!” Đại trưởng lão khẽ quát một tiếng, vội vã quay đầu nhìn về phía Tu Văn, “Tổng phó viện trưởng, nhanh lên hồi trình đi!”
“Thật, thật là ma thú cuồng triều sao?” Người ngay từ đầu nói là ma thú cuồng triều, vẻ mặt ngây ngốc nhìn về phía Tu Văn, mà người bên cạnh hắn, đập hắn một trận, “Đều là cái miệng ăn mắm ăn muối này của ngươi, ta đá chết ngươi!”
Giữa lúc bên này một mảnh hỗn loạn, sắc mặt của Tu Văn cũng đen xuống, rất rõ ràng, hắn cũng nhìn ra, lần này chỉ sợ là thực sự gặp ma thú cuồng triều.
Cố Khuynh Thành thấy thế, tâm trạng trầm xuống, không có thời gian nghĩ vì sao ma thú cuồng triều sẽ sớm, liền vội chạy vào trong rừng rậm, bởi vì Dạ Thương Lan vẫn còn ở đó! Nàng không muốn để cho Dạ Thương Lan chết, dù cho hắn không được tốt với nàng cho lắm, nhưng là không đến mức muốn hắn chết trong bụng ma thú.
Nên, nàng phải mang người về!
Lúc này, Cố Khuynh Thành bắt đầu hối hận, sớm biết vậy sẽ không hạ mê dược cho Dạ Thương Lan, bằng không lấy thực lực của hắn, bình yên vô sự trong ma thú cuồng triều, lui ra ngoài, vẫn có khả năng rất lớn, nhưng trúng thuốc mê, chỉ sợ hắn đến một điểm năng lực phản kích cũng không có.