Thanh Mai Là Hồ Ly Tinh

Chương 39

Tạ Tầm cười nhẹ một tiếng, một tay nâng mông Tống Như Oản lên, đặt một chiếc gối dưới eo nàng, sau đó tách hai chân của nàng ra vòng lên eo mình, đỡ côn th*t màu đỏ tím đối diện với miệng huyệt ướŧ áŧ, "Oản Oản ngoan, ca ca muốn đi vào tiểu huyệt của muội, hảo hảo yêu thương muội."

"...Chậm... Tầm ca ca chậm một chút a... A..." Tạ Tầm nghiêng người về phía trước, chậm rãi áp xuống cơ thể Tống Như Oản, côn th*t cương cứng từng chút đi vào mật huyệt phấn nộn. Tống Như Oản nắm chặt lớp đệm dưới thân, cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn.

Lối đi chặt chẽ của Tống Như Oản bị qυყ đầυ to lớn thâm nhập, mị thịt mẫn cảm bị ma sát mãnh liệt sinh ra cảm giác, côn th*t vừa dài vừa cứng, chậm rãi tiến sâu vào trong hoa hồ, thẳng đến khi chạm tới miệng tử ©υиɠ mới dừng lại.

Tạ Tầm cảm giác được hạ thân sưng to bị mị thịt liều mạng đè ép, sinh ra kɧoáı ©ảʍ mỹ diệu, hắn khàn khàn thấp suyễn nói, "Đều làm bao nhiêu lần rồi, miệng nhỏ dưới thân còn tham ăn như vậy,có phải rất muốn cắn đứt côn th*t của huynh? Hay là muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙? Chờ lát nữa ca ca liền bắn hết cho muội."

Lúc này, hai chân Tống Như Oản bị ép mở rộng ra hai bên, toàn bộ trọng lượng của Tạ Tầm đều đè xuống giữa hai chân nàng, khiến cho hoa huy*t bị áp chặt tới khó chịu, vài sợi lông mao của Tạ Tầm còn ma sát với hai cánh môi làm chúng càng thêm ngứa ngáy. Tống Như Oản không ngừng vặn vẹo thân thể mềm mại, cảm thấy nơi đó của mình như bị kim đâm, "Tầm ca ca... huynh đừng áp mạnh như thế... giữa hai chân muội sẽ bị huynh xé rách mất..."

Tạ Tầm hơi nâng mông nàng lên, nhưng côn th*t thô to vẫn không nhúc nhích, gắt gao cắm lấy hoa huy*t Tống Như Oản, phần hông của hắn đè lên hạ thân nàng, làm cho đỉnh đầu côn th*t đi vào sâu hơn.

Bởi vì thân thể không ngừng vặn vẹo, bên ngoài hoa huy*t của nàng bị lông mao của Tạ Tầm ma sát đến hơi ửng hồng, giống như một bông hoa mới nở, phiếm hồng mê người.

Tạ Tầm cúi đầu, đôi tay chuyển hướng sang hai bầu ngực trắng nõn, đầy đặn của Tống Như Oản, sau đó hung hăng xoa nắn nhũ thịt thành đủ mọi hình dạng. Hắn hưng phấn cực kỳ, hầu kết trên cổ lên xuống, tận tình hưởng thụ sự ấm áp chặt chẽ bên trong hoa huy*t, cùng với sự mềm mại dưới lòng bàn tay.

Hai tay Tống Như Oản bám lấy cánh tay rắn chắc của Tạ Tầm, nàng nhíu mi, khát vọng được Tạ Tầm luật động, "Tầm ca ca... huynh mau động đi được không? Tiểu huyệt của Oản Oản muốn... muốn... huynh lấp đầy nó..."

Nghe được lời nói dâʍ đãиɠ của Tống Như Oản, Tạ Tầm cười khẽ một tiếng, hắn chậm rãi lui về phía sau, từng chút một rút côn th*t ra khỏi mật huyệt ấm áp của nàng. Chỉ thấy một côn th*t thô to chậm rãi xuất hiện giữa hai chân Tống Như Oản, trên thân mình dính đầy ái dịch trong suốt, tích táp chảy xuống lớp vải đệm dưới vị trí giao hợp.

Rời khỏi hoa huy*t, Tạ Tầm cũng không động ngay, qυყ đầυ vừa vặn đặt trước miệng huyệt, khiến cho hai cánh hoa môi bị banh ra tới cực hạn, hoa huy*t khẽ chảy ra d*m thủy. Tạ Tầm cố ý xoay tròn qυყ đầυ, ma sát với miệng huyệt, sau đó hung hăng mà cắm vào, không chút khách khí lại lần nữa cắm vào mật động ngọt ngào của Tống Như Oản.