"Nhũ hoa của Oản Oản thật ngọt... Giống như bánh nãi hà... vừa mềm lại vừa thơm." Tạ Tầm tuy rằng rất muốn trực tiếp đi vào hoa huy*t, nhưng cũng chưa muốn buông tha cho đôi nhũ hoa ngọt ngào, vậy nên vẫn cứ lưu luyến cắи ʍút̼.
Tống Như Oản bị mυ'ŧ đến kiều suyễn liên tục, mê mang nhìn người nam nhân mình ái mộ đang ra sức nhấm nháp nhũ hoa của nàng, lúc này, toàn thân nàng run rẩy đến cực hạn, thanh âm yêu kiều, "Tầm ca ca... đừng hút nữa... Oản Oản chịu không nổi..."
"Được thôi... Hôm nay tạm buông tha cho đôi thỏ ngọc này... tiếp theo... nên dùng tới tiểu huyệt bên dưới." Tạ Tầm nhả nhũ hoa đã bị mυ'ŧ tới sưng đỏ ra, hắn quỳ gối giữa hai chân Tống Như Oản, sau đó tách chúng ra hai bên, "Lúc huynh đi vào, muội cố nhẫn."
côn th*t vừa lớn vừa nóng đặt trước cửa miệng hoa huy*t ma sát lên xuống, đỉnh đầu bắt đầu tiết ra chất nhầy trắng đυ.c, khiến tiểu huyết vốn ướt đẫm nay càng ướt thêm, "Oản Oản, côn th*t của huynh lớn hay không lớn?"
Cả bên trên lẫn bên dưới của Tống Như Oản đồng thời bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ, khiến d*m thủy không ngừng chảy ra, biểu đạt khát vọng tột cùng, "Lớn... Tầm ca ca thật lớn..."
Tạ Tầm hơi động thắt lưng, một nửa côn th*t liền đi vào bên trong hoa huy*t, sau đó hắn lại bất động, từ trên cao nhìn xuống, tầm mắt dừng trên thân thể của Tống Như Oản, nói: "Nơi nào của huynh lớn? Nói rõ ràng."
Rất muốn Tạ Tầm mau mau động thân, giống như những lần trước mạnh mẽ luật động, khuôn mặt Tống Như Oản vì nghẹn mà đỏ nựng lên, e lệ nói: "côn th*t của Tầm ca ca... Thật lớn... Cầu xin huynh hãy trừu sáp tiểu huyệt của muội đi."
Tạ Tầm cười nhẹ một tiếng, chậm rãi thẳng tiến, "Oản Oản, thích huynh đối với muội như vậy sao? Thích huynh nhẹ nhàng trừu sáp? Hay vẫn nên mạnh mẽ trừu sáp? Hửm?" Tạ Tầm một đường thẳng tiến, đến khi chạm tới miệng tử ©υиɠ, hắn mới dừng lại. Đôi tay cũng không nhàn rỗi, lòng bàn tay bao trọn lấy một bên ngực, xoa nắn đủ kiểu rồi chuyển sang đùa bỡn nhũ hoa, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng không ngừng.
Tống Như Oản bị Tạ Tầm xoay chuyển tới thần hồn điên đảo, chỉ hy vọng Tạ Tầm có thể nhanh chóng luật động, không chút rụt rè nàng buột miệng thốt ra, "Mạnh mẽ trừu sáp... Tầm ca ca... Cầu xin huynh... Mau chút đi."
"Không ngờ... Nguyên lai Oản Oản dâʍ đãиɠ như vậy..." Tạ Tầm cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ kiều diễm của Tống Như Oản, bàn tay thêm lực xoa xoa hai bên ngực, sau đó lui thân chậm rãi rút ra, cuối cùng đυ.ng mạnh về phía trước!
"A... A... A..." Tống Như Oản bưng kín đôi môi của mình, đè ép âm thanh rêи ɾỉ, hai chân mở lớn, thừa nhận nhịp động điên cuồng của Tạ Tầm. Mị thịt kẹp chặt lấy côn th*t kí©ɧ ŧɧí©ɧ động tác Tạ Tâm thêm mạnh mẽ, khiến nàng dục sinh dục tử.
Biết rõ cách đó không xa chính là lều trại của các tiểu thư khác, nàng lại ở chỗ này bị Tạ Tầm mặc sức khi dễ thân thể, kɧoáı ©ảʍ bị đè ép khiến cơ thể càng lúc càng hưng phấn, càng lúc càng muốn hơn nữa, "Tầm ca ca... Huynh thật là lợi hại... Oản Oản thật thoải mái... nhanh lên chút..."
"Oản Oản nguyên lai là một tiểu da^ʍ phụ... Mới bị huynh ra vào vài cái đã thành như vậy? Tiểu hoa huy*t kẹp huynh quá chặt..." Trong quá trình luật động, kɧoáı ©ảʍ không ngừng bao trùm lấy Tạ Tầm, tiểu huyệt chặt chẽ, ấm áp, bức hắn phát điên lên mất.
"Ưʍ... Ư... Ưʍ..." Tống Như Oản đồng dạng cũng hưng phấn đến cực điểm, nàng nỗ lực hóp bụng lại, muốn kẹp chặt lấy côn th*t của Tạ Tầm.
Hô hấp của Tạ Tầm mỗi lúc càng thêm nặng nề, hắn nảy sinh ý nghĩ ác độc, đưa côn th*t rút ra hoàn toàn, sau đó lại hoàn toàn đi vào. Nơi giao hợp bị động tác của hắn mà tràn ra một lớp bọt trắng, phủ lên cả côn th*t lẫn tiểu huyệt.