Hôm nay, Lý Minh Nghĩa vừa về tới nhà liền nghe thấy tiếng thở gấp vọng ra của con trai. Hắn bước vào phòng của mình, nhìn thấy bảo bối quang loã nằm trên giường của mình, tự chơi tiểu huyệt, trong miệng còn ngậm một dương cụ giả.
Từ lần đầu tiên khai bao con trai cho đến nay, đã qua một tuần rồi hai cha con vẫn chưa làm. Bình thường Lý Minh Nghĩa cũng bận rộn công việc, nhi tử cũng sắp thi cuối kỳ, cho dù hắn muốn đến đòi mạng cũng ráng nhịn xuống. Không nghĩ tới người chịu thua trước lại là con trai của mình.
Lý Minh Nghĩa ung dung thong thả cởϊ qυầи áo, lên tiếng cười trêu nói, "Bảo bối, làm sao không đợi ba ba trở về mà đã tự chơi trước rồi?"
Lý Miêu bây giờ mới phát hiện ba ba đã về, mặt đỏ lên, từ khi bị Lý Minh Nghĩa khai bao cho đến nay cậu không ngày nào có thể ngừng nhung nhớ cảm giác khi bị ba ba lấp đầy cơ thể. Chỉ là Lý Minh Nghĩa quá nâng niu cậu, một tuần mới chịu thân thân sờ sờ cậu, nhiều nhất cũng là lấy tay giúp cậu phát tiết thôi, nhiều lần Lý Miêu đều nhìn thấy Lý Minh Nghĩa với dương v*t sưng to đi vào nhà tắm tự giải quyết, rõ ràng lần trước làm chỉ hận không thể đem cậu thao cho nát, vậy mà hiện tại lại băn khoăn không chịu đâm vào thân thể của cậu, khiến lòng cậu ngứa ngáy đến đòi mạng. Thật vất vả chờ đến thứ sáu, sáng sớm Lý Miêu đã tâm thần không yên nghĩ đêm nay ba ba có thể hay không sẽ thao cậu, liên tục mơ tưởng đến lên lớp đều không nghe thấy giáo viên giảng bài, chỉ tưởng tượng thôi mà tao huyệt đã nhịn không được chảy nước, lúc về đến nhà qυầи ɭóŧ đều ướt đẫm.
"Do ba ba gần đây không chịu chơi con... Tiểu huyệt nhanh ngứa chết rồi... Người còn không chịu làm thì tự con dùng dương cụ giả cắm huyệt..."
Lý Miêu ở trên giường thì chuyện gì cũng không còn ngại ngùng, miệng nhỏ nói toàn lời da^ʍ ngữ, bộ dáng lại càng tao lãng. Từ khi phát hiện nhi tử cũng không thanh thuần như bản thân đã nghĩ, nhiều lần hắn bị sự buông thả lớn mật của con trai khiến thú tính đại phát, Lý Minh Nghĩa thật sự yêu chết bảo bối không được tự nhiên thế này.
"Ba ba đã nói da^ʍ huyệt chỉ có thể bị dương cụ của ba ba đâm mà thôi" Lý Minh Nghĩa không cảm thấy có gì không thích hợp, chỉ nghĩ đến địa phương ẩm ướt bên trong tao huyệt bị thứ khác động chạm, hắn liền đố kị muốn phát điên. Hắn chưa từng nghĩ bản thân là một người có tính chiếm dục cao, thế nhưng khi đối mặt với con trai, thì hận không thể từ đầu đến chân mỗi một tấc đều phải thuộc về hắn, người khác nửa phần cũng không được nhìn.
Lý Minh Nghĩa tự cởi sạch chỉ chừa lại qυầи ɭóŧ, cúi đầu hung hăng ngấu nghiến đôi môi của Lý Miêu, đầu lưỡi không chút lưu tình càn quét bên trong, quấn quít cuốn lấy chiếc lưỡi mềm của cậu. Trong phòng rất nhanh vang lên tiếng nước do môi lưỡi giao triền, Lý Minh Nghĩa biến hóa mọi góc độ hôn môi nhi tử, Lý Miêu vẫn chưa học được cách thở, rất nhanh khuôn mặt nhỏ đỏ chót, không thở nổi.
Lý Minh Nghĩa nhả môi của cậu ra, liếʍ liếʍ vành môi bị nước miếng thấm ướt, vỗ vỗ mông nhỏ của con trai, "Bảo bối tự mình chơi trước, ba ba đi làm cơm, cơm nước xong chúng ta lại cẩn thận chơi với nhau." Hắn lập tức đem giả dương cụ ném qua một bên, ngón tay dò vào tiểu huyệt đã nhuyễn thấm đầy dâʍ ɖị©ɧ, mò một lúc thì rút ra, ngón tay dính đầy nước dục, trên khuôn mặt anh tuấn nở nụ cười tà khí, "Tự chơi cho ướt thêm nữa đi, đợi lát nữa ba ba thưởng cho bảo bối ăn thịt heo bổng, không cho bắn trước, miễn cho buổi tối không còn khí lực."
Lý Miêu không nhịn được nũng nịu kháng nghị, "Con không đói bụng... Tiểu huyệt ngứa chết rồi, ba ba không tiến vào đâm bảo bối sao?" Nói rồi đưa tay ra mò côn th*t nửa cương của Lý Minh Nghĩa, cậu không tin ba ba nhịn được để đi làm cơm.
Hắn hít sâu, không nhịn được cắn răng, "Con thực sự là yêu tinh dâʍ đãиɠ!" Lý Minh Nghĩa nghĩ so với thoải mái nhất thời, hắn càng hi vọng lát sau sẽ hảo hảo làm vào tận trong xương tủy của bảo bối sẽ sung sướиɠ hơn nhiều.
Lý Minh Nghĩa cúi đầu hôn môi Lý Miêu, đem cậu hôn đến ngất ngây con gà tây mới đứng dậy ra khỏi phòng, nếu còn ở lại hắn khó mà bảo toàn chủ ý ban đầu.
Lý Miêu ai oán nhìn Lý Minh Nghĩa đem du͙© vọиɠ của cậu trêu chọc sâu sắc rồi lại phủi mông bỏ đi, bực mình đập xuống giường, tiểu huyệt ướt nhẹp cũng không quản, oán hận kéo chăn qua vùi đầu định ngủ.
Qua chừng mấy phút, Lý Miêu xốc chăn lên, phía dưới thân thể ngứa ngáy không dứt, tiểu Miêu vẫn còn cứng rắn.
Vô vị tự tuốt, tiểu Miêu từ trước tới nay căn bản chưa từng bị người nào chạm, lại thường không bị lộ ra ngoài, bởi vậy tiểu Miêu rất phấn nộn. Cậu gảy gảy mã mắt, lại nghĩ tới cây gậy thô to của Lý Minh Nghĩa, tự so sánh rồi thập phần nhụt chí nhăn mặt. Rõ ràng là con trai của ba... Tại sao hai cái dương v*t khác biệt lớn như vậy.
Lý Miêu không tiếp tục chơi nữa, tiểu huyệt ngứa không chịu nổi, tiểu Miêu trước mặt cũng ngạnh nước chảy, cậu sợ giống lần trước bản thân cũng tự chơi trước, sau đó thì không còn khí lực đáp ứng tính dục dồi dào của Lý Minh Nghĩa, cậu không muốn khiến ba ba không thỏa mãn.
Lý Miêu đảo mắt nhìn thấy quần áo của Lý Minh Nghĩa vừa cởi ra nằm trên đất, liền quyết định đem quần áo của ba ba vứt vào trong máy giặt.
Lý Minh Nghĩa thân hình cao lớn, Lý Miêu miễn cưỡng chỉ đứng đến vai của hắn, thân hình lại nhỏ nhắn hơn một chút. Cậu lật lật túi áo, túi quần của ba ba, xác định không có cái gì khả nghi mới đứng dậy. Nhặt lên áo sơmi, đột nhiên trong đầu linh quang lóe lên, nhớ tới trước đây từng đọc qua một câu nói, đại ý là, muốn kiểm tra bạn trai thì nên ngửi cổ hoặc áo sơmi của hắn.
Trong lòng Lý Miêu một trận khuấy động, cậu đem mặt chôn trong áo sơmi của Lý Minh Nghĩa, ngửi ngửi. Áo của Lý Minh Nghĩa vẫn còn rất sạch sẽ, mùi nước hoa nam tính dễ ngửi, khoang mũi toàn là mùi cơ thể của ba ba, cậu có loại ảo giác bị Lý Minh Nghĩa ôm trọn trong lòng. Lý Miêu kiềm lòng không được mặc nó lên người, vạt áo dài đến bắp chân, miễn cưỡng che lại cái mông nhỏ.
Lý Miêu ở trong phòng ngắm nghía một hồi, trộm mặc quần áo của ba ba khiến cậu căng thẳng cảm thấy rất e ngại. Cậu cắn cắn môi, hít sâu một hồi mới dũng cảm mở cửa đi ra ngoài.
Lý Minh Nghĩa đang xào rau, trong nhà bếp âm thanh xoang chảo va chạm che lấp tiếng bước chân của Lý Miêu đang đi vào. Mãi đến tận khi cảm nhận được có một thân thể nhỏ nhắn ấm áp ôm mình từ phía sau, hắn mới phản ứng lại.
Hắn cho rằng Lý Miêu không chịu được, nên mới chạy ra tìm hắn, nhếch miệng cười, ngữ điệu trêu chọc, "Làm sao? Bảo bối đã ngứa đến không nhịn được rồi sao? Nhưng phải chờ một chút nữa cơm nước mới xong."
Lý Miêu không nói lời nào, chỉ dùng cả khuôn mặt dúi vào lưng Lý Minh Nghĩa.
Lý Minh Nghĩa nhanh chóng xào xong một món, tắt bếp mới xoay người lại, đang chuẩn bị trêu đùa vài câu, nhưng trong nháy mắt liền không nói thành lời.
Bảo bối trước mắt đang mặc trên người áo sơmi vừa mới cởi ra của mình, nút áo chỉ gài một cái, hơn nửa da thịt đều gần như lộ ra ngoài, chiếc áo dài vừa đến bắp đùi, bên dưới cặp chân thon nhỏ quyến rũ. Cả gương mặt đều ửng đỏ ngại ngùng, thanh thuần nhưng cũng yêu mị khó tả, giờ phút này Lý Miêu chính là một mỹ cảnh kinh tâm động phách. Lý Minh Nghĩa thề, Phương Du dù có nét đẹp hơn hoa, cũng không gợi cảm chọc người ức hϊếp giống như bảo bối trước mặt hắn được.
Cổ họng nuốt một ngụm nước bọt, khϊếp sợ một câu cũng không nói được. Tìиɧ ɖu͙© vốn chưa hề tiêu tan, thân dưới nhất thời cứng rắn dựng đứng.
Thực sự là yêu tinh dâʍ đãиɠ!
Hiện tại đầu óc của hắn chỉ có câu nói này, bữa cơm đã định trước làm không nổi nữa.
Bảo bối của hắn cũng đã mang bộ dạng câu dẫn hắn đi đến rồi, hắn còn có thể nhịn thì chẳng còn là nam nhân gì sất.
Lý Minh Nghĩa vươn tay ôm người vào ngực, nụ hôn nóng rực nháy mắt hạ xuống. Lý Miêu há miệng, môi lưỡi cùng hắn trêu đùa.
Một tay của hắn đã luồn vào y phục phía trong của cậu, vuốt ve da thịt man mát, trắng mịn như ngọc của nhi tử, hai ngón tay kẹp lấy một bên tiểu đầu v*, nhẹ nhàng niết. Lý Iêu "hừ" một tiếng, vòng eo lập tức mềm nhũn. Lý Minh Nghĩa hôn hung mãnh lại bá đạo, cuốn lấy chiếc lưỡi chạy trốn tứ phía của cậu, khiến nước bọt không kịp nuốt theo môi lưỡi chậm rãi chảy xuống.
Lý Minh Nghĩa dùng lực ôm lấy cậu thả ngồi trên bếp, mở ra nút áo, vạch áo sơmi treo trên bả vai, dọc theo đường cong cái cổ hôn xuống, đồng thời không ngừng lưu lại dấu vết tìиɧ ɖu͙© trên da thịt trắng nõn của cậu. Bàn tay lớn nắm lấy tiểu Miêu chậm rãi lên xuống.
"Ân ha... Ba ba..." Lý Miêu mềm mại yêu kiều, vòng tay ôm lấy cổ Lý Minh Nghĩa, phòng ngừa bản thân ngã xuống.
Lý Minh Nghĩa hôn qua xương quai xanh tinh xảo của con trai rồi đến khéo léo hầu kết, một đường đi xuống, cuối cùng liếʍ đến hai hạt châu nhô ra trên ngực, không chút do dự ngậm vào mυ'ŧ mát, một cảm giác tê dại từ ngực lan tỏa toàn thân, xông thẳng lên trán, khiến Lý Miêu không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng, ngực nhỏ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến dựng thẳng hứng tình, cậu ưỡn cao ngực dâng hiến đầu v* nhỏ xinh cho Lý Minh Nghĩa.
Hắn đối với điểm mẫn cảm của Lý Miêu rõ ràng cực kì, chỉ cần liếʍ mấy lần, vòng eo của cậu đã không ngừng run rẩy. Lý Minh Nghĩa hút chặt một bên nhũ, mãi đến khi hấp đến sưng tấy, mới đổi sang đầu nhũ bên khác.
Một tay mò đến dưới chân của cậu, Lý Miêu theo bản năng đem chân mở ra. Lý Minh Nghĩa cổ vũ cắn tiểu đầu v* trong miệng, khích lệ nói, "Bảo bối thật ngoan!"
Lý Miêu đánh hắn một cái nói, "Ba ba... Tiểu huyệt ngứa quá... Vào đi..."
Bị ba ba vừa hấp vừa liếʍ, tiểu Miêu cũng bị xoa đến sung sướиɠ, nhưng phía sau cứ hư không tịch mịch. Da^ʍ huyệt đã sớm hứng tình, tay của cậu luồn vào trong qυầи ɭóŧ của Lý Minh Nghĩa, cầm lấy dương cụ to lớn. dương v*t của hắn đã sớm cứng rắn, đầu nấm chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đem qυầи ɭóŧ thấm ướt một mảng. Tay nhỏ Lý Miêu sờ sờ khiến
Lý Minh Nghĩa hô hấp lập tức nặng nề, phần bụng kéo căng, "Bảo bối, tới, đem quần ba ba cởi, thịt heo bổng mới có thể thao con."
Mặt Lý Miêu đỏ lên, nghịch ngợm rút tay ra dùng chân kẹp lấy cạp quần kéo xuống, rồi dùng ngón chân nhẹ nhàng trêu ghẹo đỉnh côn th*t, thích thú nhìn nghiệt căn xấu xí đó bật nhảy, nhịn không được cười ra tiếng.
"Tiểu bại hoại này, dám đùa giỡn ba ba à." Lý Minh Nghĩa không tiếp tục nhẫn, tiểu huyệt của nhi tử sớm đã được chuẩn bị kỹ càng, hắn tách chân con trai sang hai bên, khố bộ nhấc lên, dương cụ thô ngạnh trực tiếp đi vào tao động.
"A..."
Da^ʍ động trống vắng đã lâu cuối cùng cũng bị lấp đầy, nghĩ đến dương v*t của ba ba cuối cùng cũng chịu đi vào thân thể mình, Lý Miêu hết sức thỏa mãn bật ra tiếng thở dài sung sướиɠ.
"Ân a... Ba ba *** Miêu Miêu...Thật thoải mái... Lỗ huyệt muốn bị dương cụ thao làm..."
Lý Minh Nghĩa cũng nhớ nhung tao động của nhi tử đã lâu, nếu không vì kiêng kỵ thân thể của con trai, hắn sẽ không cần nhịn khổ cực như vậy. côn th*t vừa tiến vào tiểu huyệt liền không thể dừng lại, trực tiếp dùng hết sức trừu cắm
"Aha... Hảo bổng... Ba ba... Lại dùng lực..."
Cả cây côn th*t đi vào tận sâu trong cúc huyệt, túi nang hận không thể nhét vào luôn, mỗi lần rút ra đâm vào, đều sẽ đánh bành bạch lên cặp mông mềm mại của cậu, cả phòng bếp rất nhanh truyền ra ngoài là âm thanh hai thân thể giao hoan kịch liệt.
"Giết chết ngươi! Cho ngươi n*ng!" Lý Minh Nghĩa bất chấp mỗi lần đều đâm vào tận sâu bên trong, con trai bảo bối quá da^ʍ, nước bên trong động chảy ra rất nhiều, trừu cắm dị thường thuận lợi, dương v*t thao vào rất sâu.
"A a... Aha... Ba ba... Ân a... Giết chết con đi, lỗ đích ngứa quá, giết chết con đi..." Mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ từ chỗ giao hợp lan tràn khắp toàn thân, Lý Miêu ưỡn mông phối hợp với động tác trừu đưa của dương cụ.
"Tao bảo bối, ông xã làm ngươi sướиɠ hay không sướиɠ?"
"A... Thoải mái... Ông xã à, người ta rất sướиɠ... Lỗ đích thoải mái chết rồi..." Lý Miêu bị Lý Minh Nghĩa dùng toàn lực chơi khiến toàn thân ửng hồng, tiểu huyệt dùng sức kẹp chặt thịt heo bổng không chịu để hắn ra ngoài, mỗi lần Lý Minh Nghĩa rút ra đều bị da^ʍ huyệt lưu luyến không rời giữ lại.
Lý Minh Nghĩa bị dáng dấp hứng tình của nhi tử mê hoặc, tiểu huyệt căng mịn lại trơn trợt, tao thủy còn nhiều, *** con trai thoải mái cùng cực. Miệng của hắn cũng không rảnh rỗi, mυ'ŧ chặt đầu nhũ của Lý Miêu, hai tay nhấc thân thể của cậu lên, đứng thẳng giữa không trung, côn th*t thô tím từ dưới đi lên hung hăng *** Lý Miêu. Cậu sợ hãi kêu lên, toàn bộ người đều được dương v*t to dài chống đỡ, hai chân vội vã kẹp chặt lấy eo của ba ba.
"A a... Thật sâu... Ba ba... Da^ʍ huyệt sắp bị chọc thủng... Aha..." Tư thế này khiến Lý Miêu đầy đủ thỏa mãn.
"Đâm không nát, miệng nhỏ này rất đàn hồi lại còn chặt chẽ, nó không nỡ cho ông xã rút ra đây này." Lực cánh tay của Lý Minh Nghĩa rất kinh người, ôm Lý Miêu đi quanh phòng bếp, vừa đi vừa tàn nhẫn thao tiểu huyệt, âm nang đập mạnh khiến cái mông của cậu rung động.
Áo sơmi trên thân của Lý Miêu bán tuột, treo trên hai bả vai, toàn bộ thân thể bị chơi đến đỏ chót, da thịt bạch ngọc dưới lớp áo bị mồ hôi thấm ướt nửa kín nửa hở lộ ra ngoài. Lý Minh Nghĩa nhìn cảnh đẹp trước mắt hô hấp đều thay đổi, hạ thân lại trướng lớn thêm một vòng, bất chấp dùng sức ra vào da^ʍ động. Công thịt to lớn cắm rút mang theo một ít thịt huyệt ra ngoài, lại mạnh mẽ đâm vào, khiến Lý Miêu rêи ɾỉ không ngớt.
"A a... Hảo bổng... Lão công... Thật thoải mái... Aha..."
Mã mắt không ngừng chảy ra dịch trắng, men theo cơ thể chảy xướng hai thịt túi, cùng tiểu huyệt bên trong lưu xuất d*m thủy đồng thời nhỏ giọt lên dương cụ của Lý Minh Nghĩa, cuối cùng theo dương v*t rút ra xen vào rơi trên mặt đất, gạch men sứ trơn bóng rất nhanh lưu lại từng bãi dâʍ ɖị©ɧ nhỏ.
"Aha... Lão công... côn th*t *** quá sâu... Ân a... Hảo thoải mái... A..."
"Bà xã bảo bối, nói, còn muốn hay không ông xã thao ngươi càng thoải mái hơn nữa?"
"Aha... Muốn... Bà xã muốn... Ân a... Ông xã... Thao, thao chết ta đi... Aha... Lão công... Thao hư ta cũng không sao... Ân a...Ngươi muốn chơi sao đều được cả... A... Ha... Thật thoải mái...Ta là của ngươi..."
Lý Miêu bị đỉnh thở dốc không đoạn, kɧoáı ©ảʍ như cơn sóng liên tiếp ập đến, Lý Minh Nghĩa đặt cậu dựa lên tủ lạnh, hai chân vòng chặt eo của hắn, tiểu huyệt bị *** đến khai mở, d*m thủy không ngừng chảy. Cậu đã tỏ bày tâm ý, hắn làm thế nào có thể nhịn được, đem Lý Miêu ôm lấy trên bàn ăn, dương cụ rút ra, nhét vào miệng của cậu, một tay cầm quả ô mai mới mua đặt trên đó, thuận tay nhét vào lỗ đích của cậu.
"A a..."
Da^ʍ động đang bị đâm đến thoải mái thì dương cụ nóng hầm hập bên trong rút ra khiến Lý Miêu bất mãn, nhưng chưa kịp biểu lộ liền bị nhét vào quả ô mai lạnh lẽo, tiểu huyệt không nhịn được hơi co rụt, Lý Minh Nghĩa vỗ mông của cậu nói, "Bảo bối, thả lỏng."
Lý Miêu thanh tĩnh lại, miệng ngậm dương v*t thô đen liếʍ mυ'ŧ, Lý Minh Nghĩa liên tục nhét vào tao động hơn mười quả ô mai, mãi đến khi tiểu huyệt bị tắc, mới tiếp tục vỗ mông, ra hiệu cậu kẹp chặt. Lý Miêu kẹp hơn mười quả ô mai lạnh lẽo trong huyệt, một loại kɧoáı ©ảʍ lạ kỳ dâng lên.
Cậu uốn éo thân thể, sung sướиɠ mới vừa được thịt heo bổng thao vẫn chưa tiêu, thì lại bị quả ô mai lành lạnh ập đến làn sóng hứng tình khác. Vừa nóng vừa lạnh giao nhau, khiến cậu khó chịu cùng cực. Lý Minh Nghĩa bắt đầu ra vào trong miệng của cậu. Tay hắn không ngừng ấn vào trong huyệt của cậu khiến quả ô mai bên trong chảy nước lênh lán. Hắn lấy một cái chén, hứng chất lỏng từ trong tao huyệt chảy ra.
"Bảo bối, lát nếm thử nước ô mai từ lỗ đích của con tạo ra nhé!"
Lý Miêu tức giận, thân thể vì câu nói của hắn mà run rẩy, tiểu huyệt co rút càng thêm lợi hại. Ngón tay Lý Minh Nghĩa mô phỏng động tác dương v*t cắm huyệt, không lâu liền đem ô mai bên trong đâm nát như bùn, mới thỏa mãn hướng bên ngoài đảo một vòng.
Động tác đâm rút trong miệng Lý Miêu cũng không ngừng lại, đến khi lấy ô mai bên trong động ra hết, mới lần nữa lấy côn th*t nấc vào bên trong. Tiếp đến lại là một trận giông bão trừu cắm.
"Aha... Ân a... Lão công... Hảo trướng... Muốn bắn... A..." Lý Miêu rêи ɾỉ không đoạn, huyệt tâm yếu mềm bị ma sát đến ngứa ngáy, tiểu Miêu phía trước không trụ được bắt đầu giật giật, bị Lý Minh Nghĩa trực tiếp thao đến bắn.
Sau khi bắn ra Lý Miêu lập tức mềm nhũn, há to miệng thở dốc, ngực cấp tốc chập trùng, tiểu huyệt vô ý thức co rút lại, Lý Minh Nghĩa bị cậu kẹp đến thoải mái không ngớt, nấc thêm mấy chục cái, côn th*t căng lớn, tận căn đều đâm sâu vào da^ʍ huyệt, túi nang một trận co rút, theo sau là từng luồng từng luồng dịch nóng bỏng bắn vào trong lỗ huyệt.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa nhiều thời gian bắn còn rất dài, hơn hai phút đồng hồ. Dù sao thì đây cũng là t*ng trùng được hắn tích góp một tuần lễ, giờ khắc này toàn bộ đều uy no lỗ đích của con trai.
Hôn lên khuôn mặt đầy mồ hôi của nhi tử, rồi lại ngậm lấy đôi môi nhỏ quyến rũ.
"Bà xã bảo bối, ông xã *** ngươi sướиɠ không?"
Lý Miêu thở hổn hển lườm hắn một cái, chân nhỏ kẹp chặt eo hắn, trượt lên trên bàn, bất mãn nói, "Một tuần lễ chơi con một lần..." Ý tứ không hề thoải mái.
Lý Minh Nghĩa rút côn th*t đã nhuyễn, theo động tác rút miệng huyệt lưu xuất một đạo bạch trọc. Hắn đưa tay lau qua rồi đưa đến bên môi nhi tử, cười nói, "Là ta không tốt, vắng vẻ bà xã, phu thê sinh hoạt không hài hòa, là lỗi của ông xã, lát nữa sẽ hảo hảo bồi thường bà xã bảo bối được hay không?"
Lý Miêu liếʍ lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cười ngây thơ lại câu nhân, làm nũng nói, "Sau này có thể hay không đừng nhịn lâu như vậy... Lão công muốn thời điểm nào liền thời điểm đó thao bà xã, thân thể của ta chịu được..."
Lý Minh Nghĩa bật cười, đến gần hôn khóe miệng cậu, "Vâng vâng vâng, ta còn lo lắng con thi cuối kỳ vất vả, không muốn để con phân tâm, nhưng nếu lão bà có yêu cầu, lão công nhất định hảo hảo thỏa mãn."
Hai người ôm hôn một lát, mới buông ra, Lý Minh Nghĩa vỗ mông của cậu nói, "Bảo bối, khổ cực con tự thu thập một chút, ba ba làm thêm một món nữa chúng ta liền ăn cơm."
Lý Miêu gật đầu, Lý Minh Nghĩa lười trở về phòng ngủ thay quần áo, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mang lên tạp dề tiếp tục xào rau.
Lý Miêu đợi cho hô hấp nhẹ nhàng một chút, mới leo xuống bàn ăn. Bàn ăn bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bọn họ bắn lộn xộn, cậu nhìn có chút ngượng ngùng. Vừa đứng xuống, lỗ đích phía sau lập tức chảy ra bạch trọc, dần dần theo bắp đùi chảy xuống. Lý Miêu tiện tay lấy khăn ăn trên bàn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều, còn không ngừng chảy, căn bản không chặn nổi. Cậu cũng lười quản, lát nữa khẳng định ba ba sẽ tiếp tục bắn vào nữa, liền đem quần áo tùy ý nhặt lên, che khuất cái mông, tìm chổi đem quả ô mai rơi trên đất quét dọn. Vừa thu thập xong, Lý Minh Nghĩa cũng bưng đồ ăn lên.
Vừa ra liền nhìn thấy con trai đang chổng mông lau bàn, áo sơmi không che được cặp mông lộ ra, theo động tác tiểu huyệt phía sau hé mở, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa mới bắn vào theo bắp đùi chảy xuống, Lý Minh Nghĩa ngắm đến ánh mắt đều thay đổi.
Bảo bối của hắn thật sự mỗi giờ mỗi khắc đều câu dẫn người.
Lý Minh Nghĩa nhanh chóng dọn xong cái bàn, đơn giản bốn món một canh, và hai bát cơm, cùng con trai ấm cúng ăn.
Lý Miêu vừa định ngồi xuống, liền bị Lý Minh Nghĩa ôm. Gần nhất Lý Minh Nghĩa luôn yêu thích ôm cậu ăn cơm, Lý Miêu cũng quen rồi, không tránh mà tùy tiện ngồi trên đùi của hắn.
Lý Minh Nghĩa đem hai chân Lý Miêu tách ra, để cậu quay lưng về hắn ngồi xuống, một tay thăm dò vào tiểu huyệt đang không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, một tay nắm dương cụ, hơi hơi đỉnh, liền tiến vào tiểu huyệt đang mở của con trai.
"A..." Lý Miêu bị cắm run lên, không nhịn được quay đầu lại sẵng giọng, "Ba ba, như vậy con làm sao ăn cơm a..."
Lý Minh Nghĩa thở hổn hển, đem nhi tử ôm chặt lấy, côn th*t nấc lên da^ʍ động,trong tiểu huyệt đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn mới vừa bắn, nên trơn trợt cực kỳ. Theo sau mới buông ra một tay, cắn lỗ tai Lý Miêu cười nhẹ nói, "Tao lão bà, ngươi xuyên thành bộ dạng này để câu dẫn lão công, không đem da^ʍ động của ngươi chặn lại, cứ để tao huyệt chảy đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người lắc lắc trước mặt lão công, bữa cơm này chúng ta cũng đừng ăn nữa."
Lý Miêu nghẹn một hồi, mới lầm bầm, "Con mới không có câu dẫn ba ba, là ba ba muốn giở trò xấu..."
Lý Minh Nghĩa hôn lên cái miệng giận dỗi kia, gắp cho cậu một đũa đồ ăn, "Ngoan, bảo bối, ăn cơm trước, không thì sẽ không tiếp tục uy cái miệng dưới của con đâu."
Nghe hiểu ý tứ của Lý Minh Nghĩa, Lý Miêu mặt ửng hồng, xoay eo, cảm nhận được dương cụ thô ngạnh của ba ba cắm trong tiểu huyệt, có chút biệt nữu, cũng không dám nói gì nữa. Tuổi trẻ khí thịnh, nghĩ đến một tuần lễ không làm, vừa mới phát tiết có một lần, căn bản là không đủ. Bởi vậy lúc ăn cơm vừa ngoan vừa nhanh, hận không thể nhanh chóng ăn xong, để được côn th*t thô to *** tiếp.