Nửa đêm, cửa phòng của Lý Miêu chậm rãi bị mở ra, một bóng người cao lớn nhẹ nhàng bước vào, đóng cửa lại.
Trong phòng ánh đèn mờ nhạt, Lý Miêu ngủ ngã chỏng vó lên trời, chăn bị đá qua một bên, trên giường chỉ lưu lại một góc nhỏ. Thân thể mặc một áσ ɭóŧ, một nửa bị kéo lên trên ngực lộ ra cái bụng bằng phẳng, non mịn. Bên dưới cái gì cũng không mặc, bên trong tiểu huyệt phấn nộn của thiếu niên lộ ra thứ đồ chơi tình thú, bản thân lại ngủ say sưa không biết gì. Tứ chi trắng nõn thoải mái banh rộng, người nhìn thấy muốn sung huyết phụt máu mũi.
Người đi vào đem một chân Lý Miêu nhẹ nhàng nâng lên, quan sát bên dưới cúc huyệt phấn nộn đang cắm vào dương cụ giả thô to, theo hô hấp vừa phun ra vừa nuốt vào, thỉnh thoảng có một chút thuỷ quang da^ʍ mỹ lúc ẩn lúc hiện.
Hô hấp của Lý Minh Nghĩa lập tức trở nên nặng nề. Hắn chỉ muốn vào xem tướng ngủ của nhi tử một chút không ngờ lại thấy được một màn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến như vậy.
Hạ thân lập tức cứng lên.
Ánh mắt trở nên tối dần, nhìn dung nhan của nhi tử đang ngủ mềm mại, thơm ngọt, hô hấp loạn "ồ ồ" không ngớt.
Lý Minh Nghĩa rút ra dương cụ giả, bề mặt bị thuỷ quang trong suốt phủ kín, hắn đưa lên mũi ngửi ngửi, là mùi hương thơm ngát của nhi tử.
Lý Minh Nghĩa liếʍ môi dưới, đem vật kia ném qua một bên, hai ba cái đã cởi sạch hết quần áo trên người, bò lên giường, đem chân con trai kéo banh ra, ngắm nhìn cúc huyệt.
Tuy tiểu huyệt bị dương cụ giả cắm vào lâu rồi, nhưng vẫn giống như cái miệng nhỏ giương giương, theo hô hấp không ngừng mở ra, đóng lại, chảy ra một ít da^ʍ thuỷ trong suốt. Lý Minh Nghĩa âm thầm nở nụ cười, con trai còn dâʍ đãиɠ hơn mẹ của nó, khi làʍ t̠ìиɦ cũng không cần hắn bỏ ra quá nhiều công phu chuẩn bị.
Không khách khí nữa, ngay lập tức đưa ngón tay vào thăm dò, không khó khăn mà đâm vào trong hai ngón tay, ngón tay bên trong tiểu huyệt quấy phá một hồi, xác định nó đã có thể chứa đựng côn th*t to lớn của mình, liền rút ra, một tay cầm lấy dương cụ bản thân, đại qυყ đầυ khẽ hôn miệng huyệt nhẹ nhàng tiến nhập. Quan sát nhi tử một hồi, Lý Minh Nghĩa liền biết tiểu huyệt chỉ mới bị dương cụ giả chơi qua, còn chưa chân chính bị người khai bao.
Nghĩ như vậy, Lý Minh Nghĩa hưng phấn phát run. Hắn muốn khai bao nhi tử của mình, kɧoáı ©ảʍ khi lσạи ɭυâи khiến thứ thô to dưới thân nháy mắt cứng rắn như sắt.
Dương cụ của Lý Minh Nghĩa rất dài, trướng lớn đến 18cm, bên trong tiểu huyệt mềm mại của nhi tử đảo quanh vòng. Qυყ đầυ bắt đầu chân chính chậm rãi thâm nhập.
Trước đó bên trong đã được Lý Miêu tự mình an ủi cho nên thời điểm đi vào tương đối dễ, nhưng dù sao dương cụ giả cũng không thể so được với dương v*t thô to thật sự của Lý Minh Nghĩa. Đại qυყ đầυ vừa tiến vào, tiểu huyệt tựa như cái miệng nhỏ tham lam ướŧ áŧ mà căng mịn bao vây lấy côn th*t, khiến Lý Minh Nghĩa gần như phát điên.
Lý Miêu dường như cảm giác được bên dưới khó chịu, khẽ "ừ hử" một tiếng. Lý Minh Nghĩa đem hai chân con trai vòng qua eo mình, một tay bóp chặt cái mông, một tay đưa ra phía trước chơi đùa tiểu côn th*t. Vươn người trên đôi môi nhi tử khẽ hôn xuống.
Trong mơ, Lý Miêu cảm giác một hồi kɧoáı ©ảʍ ập đến, thân thể thả lỏng thư thái, miệng mấp máy mở ra, Lý Minh Nghĩa không chút khách khí ngậm môi cậu kịch liệt mυ'ŧ mát, đem đầu lưỡi luồn vào quấn quít lấy đầu lưỡi của nhi tử. Hạ thân từng chút từng chút đi vào, mãi đến khi thô dài dương v*t đâm vào toàn bộ.
Sau khi vào, Lý Minh Nghĩa cũng không lập tức phát động cuồng sáp, hắn một mực hôn môi đến tận khi Lý Miêu không thở nổi, trong giấc mộng chân mày nhíu chặt lại. Ngược lại Lý Minh Nghĩa rời môi liền hôn loạn một đường từ trên mặt phấn nộn của nhi tử trượt xuống đến hai viên tiểu đầu v* hơi hơi run rẩy, ngậm chặt vào miệng, đầu lưỡi không ngừng đánh qua đánh lại, liếʍ cắn khiến Lý Miêu khẽ rên. Khuôn mặt trắng nõn chậm rãi ửng đỏ, Lý Minh Nghĩa biết nhi tử đã bắt đầu hứng, tiểu huyệt kẹp chặt lấy dương cụ của hắn không ngừng ngọ nguậy, khiến hắn một lần nữa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Lý Minh Nghĩa trong lòng thầm mắng thân thể này thật là dâʍ ɖu͙©, xem ra rất mẫn cảm thành thục. Lập tức khởi động côn th*t, ngoài miệng cũng không đình chỉ động tác liếʍ cắn đầu v*, hành hạ nó đến biến dạng.
Trước ngực Lý Miêu rất nhanh bị nước miếng dính ướt một mảng, hạ thân Lý Minh Nghĩa chầm chậm, chầm chậm đâm vào thật sâu, trước mặt là tiểu côn th*t đã cứng đến mức trên đỉnh chảy ra chút dâʍ ɖị©ɧ. Lý Minh Nghĩa không vội vàng chỉ từ từ cắm vào tiểu huyệt mềm mại của nhi tử cảm nhận kɧoáı ©ảʍ ập đến, trong lòng một trận thoả mãn. Cuối cùng hắn đã chiếm được con trai mình, loại kɧoáı ©ảʍ này còn tuyệt vời hơn việc côn th*t đang được thịt huyệt bao lấy.
Trong miệng Lý Miêu không ngừng "ân a" âm thanh, kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ khiến cậu từ trong mộng tỉnh giấc.
"Bảo bối, con tỉnh rồi sao?"
Lý Minh Nghĩa luôn chú ý đến Lý Miêu, vừa thấy cậu mở mắt, liền mỉm cười cúi đầu hôn môi.
Lý Miêu bất ngờ nhìn thấy Lý Minh Nghĩa, chưa kịp phản ứng đã bị hôn đến thở không thông, hạ thân bởi vì cậu tỉnh lại liền phát động trừu cắm, côn th*t thô to thẳng thắn rút ra đâm vào, nhiều lần đem cả cây chọc vào bên trong, đỉnh đến mức Lý Miêu phát ra lãng kêu.
"Ha a... A... Ưʍ.. Ba, ba ba?" Lý Miêu bị đâm đến đầu óc choáng váng, trong thân thể kɧoáı ©ảʍ từng cơn ập đến như làn sóng, cậu vẫn chưa biết vì sao ba lại ở trong phòng cậu còn đối với cậu làm ra hành động này.
Lý Minh Nghĩa hôn lên cái miệng nhỏ phấn nộn của con trai, hạ thân dùng sức, một bên vừa cắm vừa nói, "Ba ba còn đang lo lắng con ngủ say đến mức không cảm giác được gì, không ngờ bị đâm liền tỉnh dậy."
"A.. Ba ba, người làm sao a... Có thể làm chuyện này... a..." Lý Miêu bị Lý Minh Nghĩa thao đến mức nói không được hoàn chỉnh.
Lý Minh Nghĩa cảm nhận được nhi tử căng thẳng mà co rút tiểu huyệt, côn th*t của hắn lại bị kẹp chặt thêm một vòng, Lý Minh Nghĩa thoải mái không thôi, một tay dùng lực xoa nắn thịt mông căng tròn của nhi tử, nói, "Mỗi ngày con đều dùng dương cụ giả tự an ủi, có thể sung sướиɠ thật sự sao? Con nhiều lần cố ý mở ra khe nhỏ cánh cửa, không phải vì để câu dẫn ba ba à? Hiện tại còn giả bộ cái gì?"
Lý Miêu bị nói trúng tâm tư, khuôn mặt nhỏ nháy mắt đỏ bừng, thẹn thùng không dám nhìn thẳng Lý Minh Nghĩa.
Lý Minh Nghĩa vuốt ve tiểu côn th*t, ngắm nhìn khuôn mặt hồng hồng của con trai, không kìm lòng được hạ thấp thân thể, cười xấu xa nói, "Hiện tại như con mong muốn, ba ba đang cắm vào bên trong con... Con chờ mong đại bảo bối của ta đâm vào như vậy, hiện tại có thể từ từ cảm nhận được rồi.. Ba ba muốn *** chết con! Chơi con đến mức sau này đều chỉ nghĩ đến đại bảo bối của ba ba!"
Lý Miêu nghe thấy từng lời nói của Lý Minh Nghĩa, trong lòng vừa thẹn vừa mong chờ, tao động lại cố gắng hút chặt côn th*t, Lý Minh Nghĩa đảo mạnh một vòng, vỗ vỗ mông cậu nói, "Thả lỏng chút, ba ba sẽ khiến con sung sướиɠ."
Lý Miêu bị côn th*t thô to bất đồng với dương cụ giả thao làm tiểu huyệt, bản thân thèm muốn ba ba đã lâu, hưng phấn đến độ các ngón chân đều co rút, kɧoáı ©ảʍ rất nhanh ập đến chồng chất, tiểu huyệt bị ba ba chơi biết tự động phân bố chất lỏng, hiện tại dưới sự hưng phấn, da^ʍ thuỷ càng chảy càng nhiều.
Rất nhanh Lý Minh Nghĩa cảm nhận được da^ʍ huyệt càng lúc càng trơn trượt, không khỏi kinh ngạc, đây là thiên phú bẩm sinh của con trai sao? Hắn quả thật nhặt được bảo bối rồi, nghĩ vậy hắn càng thêm hưng phấn, cây gậy sắt nằm trong động đầy tao thuỷ càng lúc càng dễ cᏂị©Ꮒ, ra ra vào vào dị thường thông thuận.
"Ân a... Aha Aha ba, ba ba, thật nhanh..." Lý Miêu cao giọng rêи ɾỉ.
"Có sướиɠ hay không, bảo bối?"
"Thoải mái... A.. Ân a... Ba ba người thao con rất sướиɠ... Nhanh..." Lý Miêu vốn chỉ dám mơ ước, không ngờ giấc mơ thành sự thật, không nhịn được hối thúc Lý Minh Nghĩa.
Trong mắt Lý Minh Nghĩa loé lên đạo ánh sáng, không nghĩ đến thì ra con trai của mình lại dâʍ ɖu͙© như vậy.
"Bảo bối dâʍ đãиɠ, bình thường không ai cắm vào, có phải rất khó chịu không? Đợi thịt heo bổng của ba ba rất lâu rồi đúng không?"
"Vâng a... Ba ba nhanh nữa đi..." Lý Miêu không hề che giấu mà đáp lại, từ lúc tỉnh lại biết được Lý Minh Nghĩa đang bên trong thân thể mình, cậu đã mặc kệ thế nào là luân thường đạo lý, chỉ một mực truy đuổi kɧoáı ©ảʍ, bởi vậy mà điên cuồng xoay eo, lắc mông nịnh nọt côn th*t của Lý Minh Nghĩa để tao huyệt có thể được vui vẻ.
Lý Minh Nghĩa bị trạng thái dâʍ ɖu͙© của nhi tử khiến côn th*t lại cứng thêm một vòng, từng nấc từng nấc cắm vào tiểu huyệt tìm kiếm điểm cực lạc, nhiều lần đâm vào tận gốc, hai viên bi nặng trịch vỗ vào mông rung động phát ra tiếng "bạch bạch bạch"
"Có muốn sau này mỗi ngày đều được ba ba *** không? Có phải mong muốn thay thế vị trí của mẹ con? Ba ba tác thành cho con... Bà xã ngoan, mau gọi một tiếng ông xã!" Lý Minh Nghĩa nghĩ đến người vợ trước kia, vì mới cấp hai, cấp ba đã mang thai cho nên cứ như vậy vội vàng kết hôn sinh con, về sau liền rời đi bởi ghét bỏ hắn nghèo rớt mùng tơi, hiện tại hắn không chỉ có tài sản hơn trăm triệu, bên người còn vây quanh các loại mỹ nữ, thế nhưng hắn không nhìn vừa mắt một người nào. Lực chú ý của hắn sớm bị bảo bối nhi tử cướp đi. Nghĩ tới đây, hạ thân Lý Minh Nghĩa càng đâm càng dùng sức, làm Lý Miêu rêи ɾỉ không dứt. Hắn nuôi nấng nhi tử từ nhỏ đến lớn, dù phải chịu khổ cực cũng không để bảo bối chịu chút uỷ khúc nào, giờ khắc này lại đang nằm dưới thân hắn toả ra mê hoặc. Lý Minh Nghĩa thầm nghĩ, nếu bảo bối không đi câu dẫn hắn thì hắn cũng sớm ra tay mà thôi. Ai kêu bảo bối của hắn ngày càng xinh đẹp, hắn đã phải âm thầm ngăn chặn tất cả mầm mống phúc hoạ khó dò, Lý Minh Nghĩa thà rằng tự mình bảo vệ nhi tử bảo bối cả đời.
"Aha.. Được, sau này con chính là vợ ngoan của ba ba... Ân a.. Lão, lão công đâm vào sâu chút nữa!"
Nghe Lý Minh Nghĩa nói như vậy, Lý Miêu hưng phấn không thôi, tiểu huyệt càng phát ngứa, không khỏi lần thứ hai xoay eo nghênh hợp động tác trừu sáp của Lý Minh Nghĩa, miệng nhỏ tìm đến Lý Minh Nghĩa, không ngừng trên môi hắn liếʍ láp. Lý Minh Nghĩa cùng nhi tử giao triền môi lưỡi, hạ thân dùng sức thao lộng, trong phòng nhất thời chỉ còn tiếng rêи ɾỉ tao lãng của Lý Miêu.
Lý Minh Nghĩa ngắm nhìn nhi tử dưới thân bị hắn thao đến thần hồn điên đảo, hôn lấy hôn để, "Lão bà ngoan, lão công muốn thao chết con, thao con đến không thể rời khỏi đại côn th*t của ta! Mau, tiếp tục gọi dễ nghe, ta liền đâm sâu hơn!"
"A... Cho con cho con... Ba ba.. Aha, chồng tốt mau thao chết con đi... Ân ha... A..." Dù sao Lý Miêu tuổi cũng còn nhỏ, kɧoáı ©ảʍ chồng chất như vậy, lại bị da^ʍ ngôn của Lý Minh Nghĩa kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hầu như trong nháy mắt đạt đến cao trào, bắn lên tay của Lý Minh Nghĩa.
Trong lúc cao trào tiểu huyệt đồng thời co rút, khiến dương v*t khó di chuyển, Lý Minh Nghĩa bị kɧoáı ©ảʍ ập đến xông thẳng lên đầu, con mắt trong nháy mắt đỏ chót, côn th*t thô to đại trừu cắm dùng sức thao làm tiểu huyệt đang không ngừng run rẩy dưới thân.
Lý Miêu bị chơi một lần, chưa kịp ổn định đã bị Lý Minh Nghĩa một trận tiếp tục cᏂị©Ꮒ, phát tiết hai lần đã có chút mệt mỏi, thế mà Lý Minh Nghĩa vẫn cao hứng bừng bừng, một lần cũng chưa từng phát tiết, dương v*t vẫn như cũ cứng rắn hơn sắt, thậm chí còn đỉnh đến huyệt tâm, cảm giác tê dại khiến Lý Miêu một lần nữa rêи ɾỉ dâʍ ɖu͙©.
"A... Ba ba chậm một.. Ân a..."
"Bà xã dâʍ đãиɠ, làm chậm sao có thể khiến con thoải mái?"
Lý Minh Nghĩa hổn hển nở nụ cười, đem côn th*t rút ra, ôm cậu trở mình, nhượng Lý Miêu nửa nằm nửa quỳ trên giường, không đợi cậu kháng nghị đã mạnh mẽ tiến vào.
"A... Thật sâu... Aha..." Lý Miêu hét lớn, tràng đạo trong nháy mắt bị xuyên thủng, Lý Minh Nghĩa thở gấp, thô dài dương v*t đỉnh đến ruột phía trong, tràng đạo ấm áp như có vô số cái miệng nhỏ chăm chút hút lấy côn th*t, khiến kɧoáı ©ảʍ ập đến giữa trán, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức khiến Lý Minh Nghĩa xém chút tước vũ khí đầu hàng.
Hắn buồn bực vỗ mông nhi tử, hắn còn chưa thoả mãn, làm sao có thể nhanh như vậy mà kết thúc. Hắn quyết định giáo huấn nhi tử một chút.
Lý Minh Nghĩa rút dương v*t ra, lại chậm rãi đâm vào, lập tức lại cực nhanh rút ra. Lý Miêu vừa quen với việc bị Lý Minh Nghĩa cuồng thao, đột nhiên không mặn không nhạt khiến tiểu huyệt một trận ngứa ngáy, cậu mở to đôi mắt to tròn tràn đầy nước mắt, khó khăn xoay đầu nhìn về phía Lý Minh Nghĩa, bất mãn nói, "Ba ba... Aha...Tao động ngứa quá đi.. Ân a...Mau vào, thao con a..."
Hắn nhìn nhi tử bị chơi đến khắp toàn thân toả ra nhan sắc diễm lệ, mắt to ngập nước long lanh dõi theo hắn, tràn đầy hờn dỗi, mặt dưới da^ʍ huyệt không thành thật từng trận co rút, toàn bộ thân thể tưởng rằng ngây thơ thì ra lại rất dâʍ đãиɠ, loại mâu thuẫn sắc thái này quyến rũ đến không thở được. Cổ họng khô khốc, cúi người đến gần đôi môi nhi tử, thở gấp nói, "Bảo bối dâʍ đãиɠ của ta, gọi tốt một tiếng, lão công liền cho con!"
Lý Miêu bị Lý Minh Nghĩa thao đến da^ʍ tính phát tác, đã sớm không nhớ cái gì là luân thường, trong miệng bận một tràng tiếng kêu, "Ba ba... Ba ba tốt... Ông xã tốt... Nhanh *** bà xã... Aha... Đâm sâu một chút... Ân a... Đâm vào chỗ đó..."
Lý Minh Nghĩa chết mê dáng dấp da^ʍ mị của con trai, mông nhỏ xoay tròn, tự động truy đuổi côn th*t, Lý Minh Nghĩa tiếp tục đâm rút một trận, làm đến Lý Miêu không ngừng rêи ɾỉ. Sau khi đâm vào bên trong, cái eo tháo vát như pít-tông tăng nhanh tốc độ. Một bên trừu sáp, một bên cúi xuống dùng môi hôn dọc từ cột sống xuống tấm lưng trần của nhi tử. Con trai được hắn dưỡng một thân chi kiêu tử, da dẻ nhẵn nhụi mềm mại, làm cho hắn yêu thích không buông.
Biếtcon trai là lần đầu bị chơi, Lý Minh Nghĩa cũng không làm quá đáng, tốc độ nhanh đến tối đa, lời lẽ dễ hiểu, trừu sáp đủ để Lý Miêu có thể tiếp nhận, hắn đỉnh mấy trăm cái, lại ôm nhi tử đặt lên đùi, từ dưới đỉnh động lên trên.
"A a... Thật sâu... Quá thoải mái.. Lão công làm chết ta... Ân ha... Da^ʍ động bị lão công đâm nát rồi... Aha..." Lý Miêu thoải mái thần hồn điên đảo, tiểu côn th*t không bị xoa nắn cũng tự động đứng thẳng dậy, theo động tác trừu sáp của Lý Minh Nghĩa không ngừng phun dịch, mã mắt nơi nơi thấm thuỷ.
Phía sau tiểu huyệt đã ướt nhẹp nhận không ra hình thù, Lý Minh Nghĩa gia tăng cường độ va chạm, chầm chậm đỉnh đến huyệt tâm, thoái mái đến mức Lý Miêu rơi nước mắt, cậu không chịu được không ngừng lắc đầu, trong miệng liên tục rêи ɾỉ, vòng eo run rẩy mất đi khí lực, dựa dẫm trên ngực Lý Minh Nghĩa.
"A... Ba ba... Lão công... Nhanh.. Ân a... Mau hơn chút nữa... Thao sâu thêm chút... Ha a.. Tiểu huyệt ngứa quá... Thật thoải mái... Lão công hảo bổng..."
Lý Minh Nghĩa ngay lúc tráng niên, lại nói nam nhân ba mươi mạnh như hổ, bây giờ hắn cũng mới ba mươi bốn, chính là niên kỉ như hổ như sói, mà nhi tử chính là người hắn thèm muốn đã lâu, dương cụ thô to không chút mệt mỏi đảo vòng tiểu huyệt.
"Ân ha... A... Ba ba... A ông xã đỉnh sâu hơn nữa... Tiểu huyệt thật thoải mái.. Dùng sức... Aha.. Thao chết con trai đi ba ba..." Lý Miêu bị chơi đến mất đi lý trí, chỉ dựa vào cảm giác bản năng, không ngừng rêи ɾỉ hô to da^ʍ ngôn loạn ngữ.
Thân thể Lý Minh Nghĩa ướt đẫm mồ hôi, vươn ra một cánh tay niết đầu v* trước ngực nhi tử, nhẹ thở gấp nói, "Thao chết rồi ba ba sẽ không có lão bà, bảo bối nguyện ý rời khỏi ba ba sao?"
Lý Miêu lắc đầu, khoé mắt rớt xuống nước mắt, "Aha... Không, không nỡ lòng rời khỏi... Con muốn làm bà xã của ba ba... Để ba ba thao cả đời..."
Câu trả lời của Lý Miêu khiến Lý Minh Nghĩa gần như phát điên, hắn đột nhiên gia tăng tốc độ, đôi môi không nhàn rỗi rong ruổi trên thân thể mềm mại của nhi tử, ngậm lý đôi môi không ngừng mυ'ŧ mát. Lại thao mấy trăm cái, Lý Minh Nghĩa cuối cùng cũng cảm nhận mình sắp bắn tinh, hắn hàm lấy môi nhi tử, thấp giọng nói, "Bảo bối, ba ba muốn bắn, toàn bộ bắn vào bên trong lão bà có muốn hay không? Giúp ba ba sinh em bé..."
"Được... Bắn cho con.. Aha... Con sẽ vì ba ba sinh đứa bé... Ân a... Nhanh..." Lý Miêu đã không còn năng lực nhận biết, Lý Minh Nghĩa nói cái gì cậu cũng đáp lại cái đó, hiện tại cậu chỉ có thể nhận biết được dương v*t bên trong thân thể khiến mình dục tiên dục tử.
Lý Minh Nghĩa mạnh mẽ đâm vào tiểu huyệt đầy nước, rất nhanh từng trận từng trận tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy tràng đạo. Lý Miêu bị bắn thoải mái hét lên một tiếng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt từng trận co rút, vô tận kɧoáı ©ảʍ cấp tốc lan truyền toàn thân, trước mặt tiểu côn th*t cũng theo đà bắn ra, chất lỏng dính nhớp bắn lên bụng cả hai người.
Lý Miêu bắn đến co quắp cả người, dư vị cao trào bên trong nhẹ nhàng run rẩy, thoải mái đến đầu óc trống rỗng, khắp toàn thân ướt đẫm, hạ thân càng ẩm ướt đến rối tinh rối mù. Lý Minh Nghĩa sau khi bắn tinh, côn th*t nửa mềm vẫn đặt trong tiểu huyệt, ngăn chặn ở lối ra nồng tinh đang chảy xuống. Hắn nhẹ nhàng hôn gương mặt ửng hồng ướt đẫm của nhi tử, bình phục hô hấp.
Lát sau mới ôm lấy thân thể mềm mại vô lực của con trai, tư thế như ôm trẻ nhỏ, hai chân vòng qua bên hông thẳng tiến vào phòng tắm. Hạ thân vững vàng cắm bên trong thân thể nhi tử. Tuy rằng đã bắn một lần nhưng hắn vẫn chưa thoả mãn.
Lý Miêu mệt mỏi vô cùng, lần đầu làʍ t̠ìиɦ tuy rằng khắp toàn thân trên dưới đều rất thoải mái, nhưng dù sao cũng phát tiết đến ba lần. Lý Minh Nghĩa sau khi bắn tinh, dương v*t vẫn như cũ bừng bừng khí thế, nặng trình trịch bên trong tiểu huyệt đảo vòng, cậu đáng thương ôm chặt lấy cổ Lý Minh Nghĩa, nhỏ giọng nói mệt mỏi, hi vọng Lý Minh Nghĩa tha cho cậu. Vừa mới nếm được mùi vị chân thật, Lý Minh Nghĩa làm sao dễ dàng bỏ qua, rất nhanh trong phòng tắm truyền đến tiếng rêи ɾỉ.
Đợi đến lúc Lý Minh Nghĩa cuối cùng cũng thoả mãn, một ngón tay Lý Miêu cũng không thể nhúc nhích, không đợi Lý Minh Nghĩa thay cậu tẩy rửa xong đã chìm vào giấc ngủ. Hắn nhìn đến giường của con trai ướt đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng mồ hôi, quyết định ngày mai sẽ dọn dẹp, dứt khoát ôm con trai bảo bối về phòng của mình.
Lý Miêu ngủ say sưa, Lý Minh Nghĩa ôm bảo bối mà mình cuối cùng đã chiếm được vào lòng, hôn lấy hôn để, trong lòng mười phần thoả mãn, thân thể lại nhịn không được rục rịch, nhưng xét thấy thân thể nhi tử không thể chịu thêm được nữa đành chịu đựng coi như thôi. Trước khi ngủ hắn kiểm tra tiểu huyệt của con trai, nhi tử lần đầu bị khai bao như thế tương đối tốt, chỉ có chút sưng đỏ, không hề bị lộng thương, hắn liền lấy ra thuốc giảm sưng thoa lên. Nhìn thuốc cao trong tiểu huyệt từng chút bị hoà tan, vừa phun ra nuốt vào ngón trỏ, hạ thân lại đứng lên. Cuối cùng nhịn không được, đem thuốc cao đổ vào không ít, ôm nhi tử vào trong ngực, côn th*t nặng nề cắm vào, xong mới hài lòng mà đi vào giấc ngủ