Viện trưởng Park khổ cực một ngày, thật vất vả mới đến giờ tan tầm về nhà, công trình sửa lại phòng khám trong bệnh viện sắp bắt đầu, nên dạo này hắn bận muốn chết. Mấy năm nay lại vất vả dạy cho Park Yuhwan công việc trong bệnh viện, mặc dù thằng nhóc này chưa hoàn toàn đủ tư cách làm Phó viện trưởng, nhưng cũng tạm chấp nhận được.
Park Yuchun bây giờ không thể so với trước kia được, lúc còn trẻ, chưa kết hôn chưa có con cái, nên nếu có thêm chút công việc thì hắn cũng không oán hận gì. Nhưng bây giờ, một đại đội con nhỏ còn chưa tính, ở nhà lại còn có oan gia ngọt ngào không khiến người ta bớt lo kia. Tuổi càng lớn, nên không thể như lúc trẻ mà làm bạt mạng được.
Ở cửa đổi giày xong, Park Yuchun cởϊ áσ khoác. Bây giờ đã là cuối thu, thời tiết có chút se lạnh, nhưng mỗi khi hắn thấy ngọn đèn màu quýt này, trong lòng lại cảm thấy ấm áp. Đàn ông khi còn trẻ thích hào nhoáng, tự do, nhưng sau những năm tháng bên cạnh vợ con, hắn mới cảm thấy những ngày tháng tuổi trẻ trôi qua không thể gọi là cuộc sống được. Đối với Park Yuchun hiện tại mà nói, cuộc sống chính là con trai cả Inhwan cầm bài thi toán cho hắn ký tên, chính là Eun Sung đòi hắn mua cho nó con búp bê barbie số lượng có hạn, chính là đêm không thể ngủ vì bắt được con bé Eun Chae lại trộm bỏ đồ vật vào miệng… Chính là bảo bối ngọt ngào của hắn bưng bát canh quên bỏ muối cho hắn ăn. Tất cả đều bình yên như vậy, nhưng tất cả cũng chân thật như thế.
“Junsu à~ Ông xã về rồi đây.” Thật kỳ quái, mỗi ngày trở về, không phải hai cô con gái của hắn đều lao ra ôm lấy cổ hắn làm nũng sao? Còn có Inhwan, nhất định sẽ giúp mẹ của nó bưng trà cho hắn.
“Su Su? Bà xã ơi, em ở đâu?” Kỳ quái!
“Dạ! Ông xã, em ở trong phòng ngủ. Anh mau lên đây đi.” Thật lâu sau mới nghe được bảo bối ngọt ngào nhà hắn chậm chạp lên tiếng.
Đẩy cửa phòng ngủ ra, không có ai. Lắng nghe cẩn thận thì có thể nghe thấy tiếng nước truyền tới “Bảo bối, em trong phòng tắm hả?” Hắn khoanh tay trước ngực, tựa bên cạnh cửa phòng tắm.
“Eu kyang kyang~~~ Dạ! Ông xã~~~ anh ăn cơm chưa? Em sắp tắm xong rồi, sẽ đi hâm nóng cơm lại cho anh ngay.” Theo tiếng nước chảy, giọng nói của Kim Junsu đều trở nên mềm nhũn.
“Em cứ từ từ tắm đi, anh ăn rồi.”
“Ông xã… ưm… anh… anh có muốn vô tắm không?”
Park Yuchun đứng cách lớp cửa cũng biết vợ hắn vừa muốn quyến rũ hắn vừa xấu hổ. Haiz, Vật nhỏ, em thật mâu thuẫn nha.
Nhiều ngày rồi không có làm, cho dù có làm, cũng phần lớn vì bận tâm tụi nhỏ nên không dám làm quá. Tụi nhỏ càng ngày càng lớn, nhất là Inhwan, không thể để nó nghe thấy được, nó đang ở tuổi dậy thì, lỡ ngày nào đó thằng bé tò mò mà tìm thằng nhóc ác ma Jung Ji Hyun kia luyện tập thì hậu quả thật khó lường.
“Bảo bối, tụi nhỏ đâu? Đi đâu hết vậy?” Park Yuchun cởϊ áσ sơmi cùng quần dài lẫn qυầи ɭóŧ, khẩn cấp lột vớ ra khỏi chân.
“Anh Jae Jae đón đi rồi, anh ấy bảo mai dẫn tụi nó đi leo núi. Ưm~ Yuchun! Sao anh tiến vào bất ngờ vậy?” Vật nhỏ đột nhiên bị đàn ông nhà mình xâm nhập vào làm cho hoảng sợ. Dòng nước ấm áp khiến làn da cậu ửng hồng lên, trông thật quyến rũ.
Park Yuchun cảm thấy rất kỳ quái, chẳng lẽ tư tưởng “trẻ con”, thì cơ thể cũng “trẻ con” theo sao? Mấy năm nay, chỉ có hắn là già đi. Su Su thì lại chẳng thay đổi gì, rõ ràng sinh cho hắn mấy đứa con, mà dáng người lại càng lúc càng hấp dẫn.
“Su… thơm quá… anh đi xả nước, chúng ta ngâm một lúc nhé.” Park Yuchun tiến từ từ tới phía sau Kim Junsu, rồi ôm lấy eo cậu, theo dòng nước xoa nhẹ lên bụng dưới của cậu. Vòi sen làm ướt tóc hắn, khiến hắn nhịn không được mà liếʍ lấy vành tai nhỏ nhạy cảm của bà xã mình.
“Ưm… anh buông ra đi, em… em đi mở nước.” Vật nhỏ ngượng ngùng tránh ra cái ôm của Park Yuchun, chạy tới bồn tắm lớn, mở nước.
Park Yuchun đứng dưới vòi hoa sen, không khỏi bật cười. Vợ chồng nhiều năm vậy rồi, sao còn thẹn thùng thế? Ha ha… Thật đáng yêu!
Kim Junsu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi xổm xuống mép bồn tắm, cầm hai chai dầu không biết để chỗ nào. Park Yuchun nhìn cái mông trắng nõn vểnh cao kia, bởi vì ngồi nên lại trông càng bự hơn, khiến hắn không khỏi nuốt nước miếng.
Hắn lau người qua loa liền bước tới chỗ Kim Junsu. Nguy rồi, mới nhìn có mấy lần, tay còn chưa chạm vô cơ thể Vật nhỏ, phía dưới đã cương lên rồi. Junsu, anh phải bắt em làm sao đây?
Bị Park Yuchun xách như một con gà, nửa kéo nửa ôm vào trong bồn tắm, vô tình cái mông vểnh vểnh của Kim Junsu lại đυ.ng trúng dương v*t đang cương cứng của hắn. Không chịu nổi dụ hoặc này, cả hai đều rên thành tiếng.
“Su… quay lại, hôn anh…” Điều chỉnh bả vai Kim Junsu, để cho cậu quay mặt về phía mình. Hai tay Kim Junsu thuận thế đặt lên cổ Park Yuchun, ngẩng đầu lên, dâng đôi môi cho hắn. Park Yuchun giữ lấy eo cậu, khiến hai người càng sát lại với nhau.
“Ưm… ưm…” Cảm thấy người trong lòng sắp không thở được, Park Yuchun mới buông đôi môi cậu ra.
“Ưm… ông xã… anh… ngồi xuống đi, ngồi đây nè.” Kim Junsu đưa một bàn tay ra, vỗ lên bờ của bồn tắm lớn, mặt cậu đỏ ửng, không biết là do nhiệt độ nước trong bồn quá cao, hay là do du͙© vọиɠ muốn được yêu yêu dâng cao nữa.
Park Yuchun không biết cậu muốn làm gì, nhưng vẫn rất phối hợp ngồi lên, một giây sau, Su Su quỳ gối trước mặt hắn, bày tay nhỏ bé tách hai chân Park Yuchun ra, chen cơ thể mình vào, đôi tay run rẩy chạm nhẹ vào dương v*t của hắn.
“Su Su… Sao vậy?” Park Yuchun biết cậu muốn làm gì. Nhưng sao hôm nay Vật nhỏ lại chủ động thế? Bình thường vì hắn đau lòng cậu, nên không dám để cậu giúp hắn làm. Hôm nay có chuyện gì vậy?
“Suỵt… Yuchun… Anh thường giúp em thế này, em… em cũng muốn làm cho anh thoải mái… Em không rành lắm… không cho anh bắt bẻ quá đáng.” Su Su cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Park Yuchun.
“Bảo bối, thật sự muốn làm vậy sao? Em… có thể không?” Park Yuchun vẫn đau lòng cậu, không muốn miễn cưỡng cậu làm chuyện khó như vậy.
“Em… em có thể. Thật đó.” Kim Junsu ngẩng đầu, biểu tình muốn nói cậu làm được. Bảo bối đã nói như thế, Park Yuchun cảm thấy nếu hắn còn từ chối thì sẽ làm tổn thương cậu, huống chi hắn cũng rất chờ mong, trong khoảng thời gian này cũng không được làm thoải mái, nên cảm giác này thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Tay Kim Junsu sợ hãi chạm vào dương v*t của Park Yuchun, vừa mới chạm vào mấy lần, cậu liền phát hiện dương v*t của hắn càng trướng lớn. Một tay nâng dương v*t của hắn lên, một tay xoa xoa hai quả cầu, Kim Junsu ngẩng đầu nhìn thoáng qua Park Yuchun, thẹn thùng cười với hắn, liền cúi đầu, mở miệng, ngậm vật sưng to kia vào.
Su Su ra sức lấy lòng, ban đầu còn mυ'ŧ theo quy luật, nuốt vào lại nhả ra, sau đó đầu lưỡi cậu bắt đầu nghịch ngợm đảo nhẹ ở qυყ đầυ. Qυყ đầυ của Park Yuchun trở nên ươn ướt, Kim Junsu lại chậm rãi ngậm lấy phân thân trướng đầy cả cái miệng nhỏ nhắn của mình vào.
“Ưm… tiểu yêu tinh! Mau nhanh lên! Ưm…” Park Yuchun gầm nhẹ một tiếng, dùng tay đè lấy đầu của Kim Junsu, giúp cậu dùng lực nuốt vào nhả ra, qυყ đầυ của hắn vọt vào cả trong hầu của Kim Junsu, sau khi đâm liên tục vào mấy chục cái, Park Yuchun mới sắp lêи đỉиɦ.
“Ưm… được rồi… Su, nhả ra, anh muốn bắn.” Park Yuchun ngửa đầu lên, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ vô hạn này. Mà Junsu lại không chịu nghe lời của hắn, ngược lại càng ra sức mυ'ŧ lấy, cái lưỡi của cậu còn không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn. Park Yuchun cuối cùng chịu không nổi, liền phóng toàn bộ hạt giống của mình vào trong miệng Su Su. Junsu chưa bao giờ giúp hắn làm như vậy, làʍ t̠ìиɦ bằng miệng có thể nói là lần đầu tiên. Nghẹn tϊиɧ ɖϊ©h͙ khiến nước mắt cậu cũng chảy ra, phần lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ là nuốt vào, một phần nhỏ thì chảy ra khi cậu ho khan.
“Khụ khụ… Khụ khụ… Khụ…”
“Su Su! Mau nhổ ra đi.” Park Yuchun vội vàng kéo cơ thể nhỏ bé ngồi chồm hổm kia lên đùi mình, giúp cậu vỗ lưng.
“Khụ… đã… khụ khụ… nuốt rồi.”
“Bảo bối~ vất vả cho em rồi!” Park Yuchun say sưa hôn đôi môi sưng đỏ kia, đầu lưỡi nhấm nháp từng chỗ một.
“Ưm… ông xã… anh… thích không?” Su Su thẹn thùng tựa vào vai hắn, nhỏ giọng hỏi.
“Thích! Anh thích muốn chết ấy! Cái miệng nhỏ nhắn của bảo bối từ khi nào trở nên lợi hại như vậy?” Park Yuchun dịu dàng ôm lấy Kim Junsu, liếʍ lên vành tai cậu.
“Hì hì… anh thích là được rồi.”
“Su Su, xoay qua chỗ khác đi, chúng ta làm chỗ này luôn được không?” Park Yuchun nâng Kim Junsu dậy, lật người cậu lại, khiến hai tay Vật nhỏ vịn chặt lên vách tường phòng tắm.
“Bảo bối, chỗ này thật ấm, anh muốn đưa ngón tay vào sưởi ấm được không?” Một tay hắn vòng qua cơ thể Vật nhỏ, vuốt ve trước ngực cậu, ngón trỏ của tay còn lại tham tiến vào hậu huyệt của Su Su.
“Ưm… a… ông xã… ưm…”
“Su Su… thế nào? Thích không? Có muốn nhiều hơn nữa không?” Nói xong, Park Yuchun tiến thêm một ngón tay, hai ngón cùng nhau cử động trong hậu huyện nóng bỏng của Vật nhỏ.
“Ưm… muốn… Yuchun, em… em muốn anh…” Kim Junsu cắn môi của mình, cơ thể cậu bị hắn biến thành không biết phải làm sao cả, cảm giác mình d*m đãng quá.
“Bảo bối, nắm lấy anh, tự em.” Kéo bàn tay nhỏ bé của Kim Junsu, để cậu cầm lấy dương v*t sưng to của hắn, đồng thời Park Yuchun rút ngón tay mình ra khỏi hậu huyệt của cậu.
Kim Junsu bối rối nắm lấy dương v*t của Park Yuchun, ma xui quỷ khiến cậu lại mất tự chủ mà nâng dương v*t của hắn đẩy vào trong hậu huyệt của mình.
“Ưm… a… ông xã…” Mới đẩy được một nửa, Su Su liền chịu không nổi. Park Yuchun động hạ thân một cái “Bảo bối, anh giúp em!” Nhất thời dương v*t của hắn đâm sâu vào trong hậu huyệt của cậu, một tay của hắn không ngừng vuốt ve phân thân phía trước của Kim Junsu.
“A~~~~~~~ Yuchun… lớn… lớn quá…” Hôm nay hình như không giống… hình như đặc biệt lớn…
“Bà xã, em chặt quá… ưm… anh muốn tăng tốc, em đứng vững đó.” Được Su Su “khen ngợi”, Park Yuchun càng hưng phấn tới cực điểm, giữ eo cậu, hắn dùng sức đâm vào.
“A… Ư…a… Yu… Yuchun… không được, nhanh quá… ưm…” Thấy Kim Junsu sắp tới cao trào, Park Yuchun nổi lên ý xấu, bịt lỗ nhỏ trên phân thân cậu lại, không cho bắn ra “Sao hôm nay Su Su lại nhanh vậy?” Sau đó hắn lại mạnh mẽ va chạm, thì thầm bên tai Vật nhỏ.
“Tới… tới địa ngục đi… mau… mau cho em…” Su Su khó chịu đến mức không ngừng vặn vẹo cơ thể mình. Park Yuchun cũng không làm khó cậu nữa, hắn buông ngón tay ngăn chặn ra, một luồng tinh hoa phun trào vào lòng bàn tay hắn. Park Yuchun dùng sức đùa nghịch vòng eo cậu, càng không ngừng thúc mạnh vào hậu huyệt của Kim Junsu.
“Ưm… không được… nhanh quá… ông… ông xã… chú… ưm… chú Park…” Sau khi cách gọi đã lâu không kêu này thoát ra, Kim Junsu cũng lâm vào sửng sốt, Park Yuchun thì như phát điên, hai tay giữ chặt eo cậu, không ngừng thúc mạnh về phía trước.
Lúc còn trẻ, khi nghe Vật nhỏ nhà hắn gọi hắn là “chú Park”, Park Yuchun có cảm giác khoảng cách rất lớn, nhiều năm sau đã không còn gọi nữa. Nhưng mấy năm nay, khi yêu yêu, rất ít khi cậu cũng gọi hắn là “chú Park”, không ngờ lúc này lại khơi dậy hoàn toàn du͙© vọиɠ muốn chinh phục của Park Yuchun.
Trải qua một hồi ác chiến, cuối cùng Park Yuchun đem hạt giống của mình chôn sâu vào trong cơ thể Vật nhỏ nhà hắn. Lần này sẽ là bé trai hay bé gái đây? Ha ha, ai biết chứ~
Toàn văn hoàn.
Vậy là chính thức hoàn nha mọi người ^^