Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1712: Địa ngục U Minh (2)

Máu tươi tung toé, da dẻ nứt toác, U Minh Vũ Đế tung ra lượng lớn máu tươi, cả người vô cùng chật vật.

- A a a a, Yêu tộc chết tiệt, bổn Đế muốn chém bọn ngươi thành muôn mảnh.

Đau đớn mãnh liệt lan truyền đến đầu óc, U Minh Vũ Đế triệt để nổi giận, hắn đường đường Vũ Đế tam trọng lại bị hai Yêu Đế nhất trọng đánh chật vật như vậy, lòng tự ái trong nháy mắt chịu đến sỉ nhục rất lớn, trong rít gào, một luồng lực lượng hắc ám khủng bố điên cuồng dâng trào ra.

Nhưng mà hắn chưa kịp hoàn thủ.

- Ngưng Chân Bí Thuật!

- Nhất Kiếm Tinh Hà!

Ầm!

Xa xa phía chân trời đột nhiên nổ tung ra, Diệp Huyền cầm trong tay Tài Quyết Chi Kiếm, ánh mắt lạnh lẽo như lưỡi đao, một kiếm điên cuồng chém xuống.

Rầm!

Hư Không phảng phất như bị bổ ra, xuất hiện một vết nứt không gian cực lớn, dưới màn che kia, vô số ánh chớp xanh thẳm bao bọc đại tinh lấp loé hiện lên, hình thành một cảnh tượng mỹ lệ xán lạn, trong nháy mắt bao vây U Minh Vũ Đế ở trong đó.

Đẹp, quá đẹp.

Trên đường chân trời kia, lôi hải mãnh liệt, trong biển sấm sét, lượng lớn tinh thần chìm nổi, mỗi một viên đều hào quang rực rỡ, ở trong đại dương sấm sét ngao du, mà ở phía sau lôi hải, là không gian phá nát, một vết nứt không gian giống như màn che bị vỡ ra, trong đó không gian loạn lưu lóng lánh, thần bí kinh người.

- Chết đi cho ta!

Khuôn mặt Diệp Huyền dữ tợn, trong cơ thể Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết vận chuyển tới cực hạn, hai tay nắm chặt Tài Quyết Chi Kiếm, Huyền Nguyên trong cơ thể liều lĩnh dâng trào.

Từ trước khi U Minh Vũ Đế đến, Diệp Huyền cũng đã cùng Kim Lân định ra kế hoạch.

Bất luận cái thứ nhất tìm tới bọn họ là ai, hai người bọn họ đều phải ngay đầu tiên, sấn ở trước khi đối phương còn chưa phản ứng, liều lĩnh chém gϊếŧ đối phương.

Lần này cường giả truy gϊếŧ bọn họ, là tam đại Vũ Đế tam trọng, lấy tu vi của hai người bọn họ căn bản không thể sống sót được, biện pháp duy nhất, chính là trước tiên đánh gϊếŧ một, như vậy mới có thể có một chút hi vọng sống.

Ánh chớp hải dương ngập trời bao phủ tất cả, trong nháy mắt bao vây lấy U Minh Vũ Đế.

Thời khắc này, trong lòng U Minh Vũ Đế dâng lên một luồng hồi hộp mãnh liệt, phảng phất như Tử thần khủng bố giáng lâm, đã tập trung nó, sau một khắc, hắn đã bị ánh chớp hoàn toàn bao phủ.

Ầm ầm ầm!

Nổ vang đinh tai nhức óc ở trong Phong Giới đại trận vang vọng, vô số không gian loạn lưu cùng vết nứt bao phủ, nổ vang cùng nổ tung đến nhanh, đi cũng nhanh, rất nhanh liền tiêu tan ra.

- U Minh Vũ Đế chết rồi sao?

Kim Lân cùng Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào phía trước, vừa nãy hai người liên thủ, hầu như đã là bọn họ bạo phát mạnh nhất, Kim Lân sử dụng tới Yêu Thần bí thuật, mà Diệp Huyền thì sử dụng tới Băng Hỏa Song Bạo cùng Ngưng Chân Bí Thuật.

Đặc biệt Ngưng Chân Bí Thuật, đủ khiến uy lực công kích của Diệp Huyền tăng lên đến mức độ thương tổn Vũ Đế tam trọng.

Nhưng sau một khắc, vẻ mặt của bọn họ đọng lại, trong con ngươi toát ra thất vọng.

- A a a a, tức chết bổn Đế, hai thằng nhóc các ngươi, dám thương tổn bổn Đế, bổn Đế nhất định phải chém bọn ngươi thành muôn mảnh, ném vào biển sâu nuôi cá.

Tiếng gầm gừ vang lên, một con bạch tuộc gần nghìn mét màu đen xuất hiện ở trước mặt hai người, bạch tuộc này vốn có chín cái xúc tu, nhưng giờ khắc này, ba cái trong đó đã gãy vỡ, nơi vỡ ra một mảnh cháy đen.

Từng luồng từng luồng lực lượng hắc ám doạ người từ trong cơ thể hắn tản mát ra.

Chương Ngư này, chính là bản thể của Hải tộc U Minh Vũ Đế, Địa Ngục U Minh Chương!

Hô!

Chỉ thấy sáu cái tua vòi còn lại của hắn điên cuồng múa lên, mỗi một tua vòi đều mang lực lượng không gian đáng sợ, như từng cái từng cái roi dài, cấp tốc bao phủ về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân, tỏa ra sát cơ ngập trời.

Ầm ầm ầm!

Tua vòi khủng bố kia giống như từng cây từng cây trụ trời thông thiên triệt địa, đồng thời phía trên ẩn chứa khí tức hắc ám khủng bố, che đậy toàn bộ không gian trong Phong Giới đại trận.

Nổi giận!

U Minh Vũ Đế là thật sự nổi giận.

U Minh Vũ Đế hắn, đường đường lãnh tụ của Hải tộc ở ngoại vi trăm vạn hải vực, Vũ Đế tam trọng, lại bị hai tiểu tử nhất trọng đánh trọng thương.

Thậm chí vừa nãy hắn cảm nhận được tử vong phủ xuống.

Sỉ nhục.

Sỉ nhục vô tận.

Hải tộc, là chủng tộc tàn bạo cùng chú ý tôn nghiêm nhất, nếu chuyện này truyền đi, bất luận U Minh Vũ Đế hắn thực lực mạnh bao nhiêu, tu vi cao bao nhiêu, cũng sẽ thành một trò cười trong lịch sử Hải tộc, trở thành đối tượng cho vô số Hải tộc cười nhạo.

Sỉ nhục như vậy, để U Minh Vũ Đế làm sao không tức giận?

Ở dưới tức giận, U Minh Vũ Đế cũng không còn bất kỳ lưu thủ, nó khôi phục bản thể, cả người tràn ngập khí tức hắc ám, sáu cái tua vòi điên cuồng quét đến trước mặt Diệp Huyền cùng Kim Lân.

- Đáng chết, không nghĩ tới như vậy cũng không gϊếŧ được nó.

- Đáng ghét.

Diệp Huyền cùng Kim Lân cũng kinh nộ, vừa nãy bọn họ thương nghị kế sách, tuyệt đối có khả năng đánh gϊếŧ Vũ Đế tam trọng, nhưng cái gọi là người định không bằng trời định, bọn họ gặp phải là Hải tộc Vũ Đế.

Ở đẳng cấp, Hải tộc Vũ Đế cùng Yêu tộc Yêu Đế, một khi biến trở về bản thể, ở trên phòng ngự là mạnh hơn Nhân loại Vũ Đế bình thường.

Cái mạnh này, là từ năng lượng tiêu hao mà nói.

Như U Minh Vũ Đế, sau khi biến hóa bản thể, hình thể dài đến hơn một nghìn mét, muốn đánh gϊếŧ một Hải tộc Vũ Đế như thế, tuyệt đối khó hơn đánh gϊếŧ một tên Vũ Đế Nhân loại một ít.

Nếu như đổi làm Hải tộc bản thể nhỏ hơn một chút, nói không chắc đám người Diệp Huyền liền thành công, coi như không thành công, cũng đủ để cho đối phương mất đi sức chiến đấu.

Nhưng đối thủ của bọn họ là Hải tộc U Minh Vũ Đế, bản thể là Địa Ngục U Minh Chương, đối mặt công kích đáng sợ như thế, cũng vẻn vẹn nổ nát ba cái tua vòi mà thôi.

Tiếc nuối, thất lạc, sau khi khϊếp sợ, Diệp Huyền cùng Kim Lân quản không được nhiều như vậy, đối mặt U Minh Vũ Đế phát rồ giáng trả, chỉ có thể tiến hành phòng ngự.

Vù!

Trên người Kim Lân cấp tốc lướt ra hai ánh vàng mông lung, những ánh vàng này tụ hợp lại một nơi, hình thành từng l*иg ánh sáng như phù văn, bao phủ toàn bộ thân thể của hắn ở trong đó.

Diệp Huyền thì thôi thúc ra Long Ma Khải Giáp, đồng thời lực lượng Đại Địa Võ Hồn ở trong người lần thứ hai hình thành một áo giáp, sau đó Cửu Chuyển Thánh Thể cũng trong phút chốc vận chuyển tới cực hạn.