- Vâng!
Vài tên Yêu tộc Yêu Hoàng nghe được mệnh lệnh, nhất thời cười một tiếng, vèo vèo vèo, ba yêu cấp tốc bay lượn ra, bàn tay khổng lồ vồ bắt về phía Diệp Huyền, ba bọn hắn là Yêu Hoàng đỉnh phong, dĩ nhiên xem Diệp Huyền là võ giả Nhân loại cấp thấp.
Diệp Huyền tuổi tác xem ra vô cùng trẻ, người trẻ tuổi như vậy coi như là thiên phú nghịch thiên, e rằng cũng chỉ là một Vũ Hoàng nhất trọng mà thôi.
Chỉ là một Vũ Hoàng nhất trọng, đối với những Yêu Hoàng đỉnh phong bọn hắn mà nói căn bản không đáng chú ý, huống chi nơi này là đại bản doanh của Yêu tộc, đừng nói một Nhân loại Vũ Hoàng, coi như là Vũ Đế Nhân loại thì như thế nào?
- Diệp thiếu!
Ánh mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh nhất thời phát lạnh, đồng thời nhảy tới trước một bước nói.
Diệp Huyền khoát tay áo, ánh mắt dần dần âm hàn, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Đối phương dĩ nhiên trực tiếp đưa tay trảo tới hắn, đây căn bản là không để hắn ở trong mắt a, đối phương chỉ là mấy Yêu Hoàng đỉnh phong mà thôi, coi như ra tay toàn lực, mình kích gϊếŧ bọn hắn cũng dễ như trở bàn tay, mà ba tên này dĩ nhiên bất cẩn như vậy, thực sự là tự tìm đường chết.
Thân hình ngạo đứng ở đó, ngay cả động cũng không có nhúc nhích một hồi, hai mắt Diệp Huyền lập tức đọng lại, Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Tam đại Yêu Hoàng đỉnh phong kia đối với Diệp Huyền xem thường, vì lẽ đó trong khi xuất thủ sơ hở trăm chỗ, nếu như Diệp Huyền bình thường ra tay cũng có thể đánh bại đối phương, nhưng mà ở Xích Phong sơn mạch, Diệp Huyền ngay cả ra tay cũng chẳng muốn ra tay, trực tiếp sử dụng tới Huyễn Cấm Chi Nhãn, hắn làm như thế là không muốn hoàn toàn bại lộ thực lực của mình, dù sao hắn không phải Yêu tộc chân chính a.
Ong ong ong!
Ba đạo hồn lực vô hình như ba lưỡi dao sắc, trong nháy mắt đi vào trong đầu tam đại Yêu Hoàng, coi như không có hỗn hợp Tử Thương Viêm cùng Tuyệt Âm Chi Thủy, hồn lực của Diệp Huyền cũng đã đạt đến bát giai tam trọng đỉnh phong, dưới một cái ánh mắt, ngay lập tức để tam đại Yêu Hoàng rơi vào hôn mê.
Mà vào lúc này, chân của Diệp Huyền đã nhanh như tia chớp nhấc lên, mạnh mẽ đạp ra ngoài.
Tam đại Yêu Hoàng ở trong nháy mắt đầu óc mê muội, cũng đã cảm giác được không ổn, điên cuồng thôi thúc Yêu nguyên, nỗ lực từ trong loại cảm giác mê man này tránh ra, nhưng mà mặc cho bọn hắn thôi thúc Yêu nguyên làm sao, lại thủy chung không thể từ trong loại cảm giác mê man kia đi ra, đợi bọn hắn rốt cục tránh thoát hồn lực của Diệp Huyền khống chế, chỉ kịp nhìn thấy một cước ảnh đi tới trước mặt mình.
Vào lúc này bọn hắn muốn chống lại đã không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn chân mạnh mẽ đá vào trên mặt mình.
- Ầm ầm ầm!
Thanh âm như búa lớn đập trúng ván gỗ vang lên, nương theo tiếng sống mũi vỡ vụn, trên mặt ba tên Yêu Hoàng đồng thời phun ra một chùm máu tươi, bay ngược hơn trăm mét, mới miễn cưỡng ngừng lại thân hình, bộ mặt của bọn hắn đã sụp một mảnh, trong hai lỗ mũi còn hồng hộc ra máu tươi, dáng dấp cực kỳ chật vật.
Ba yêu từng người cấp tốc lấy ra một cây linh dược nhét vào trong miệng, lúc này vẻ mặt mới kinh hãi nhìn Diệp Huyền.
- Thực sự là rùa đen ăn lúa mạch, chà đạp a.
Diệp Huyền không có tiếp tục tiến lên, mà nhìn ba yêu lấy ra linh dược, vẻ mặt tiếc hận, ba cây linh dược kia, toàn thân trắng như tuyết, hành khối no đủ, bộ rễ êm dịu, hiển nhiên là Tuyết Tinh Căn tốt nhất.
Tuyết Tinh Căn chính là linh dược bát giai hàng đầu, một khi luyện chế thành đan dược, đối với Cửu Thiên Vũ Đế cũng có tác dụng chữa trị không nhỏ, mà tam đại Yêu Hoàng này trực tiếp ăn sống như thế, thực sự là quá mức chà đạp, căn bản ngay cả một phần mười công hiệu của Tuyết Tinh Căn cũng không có lợi dụng được, thực sự là phung phí của trời.
- Ngươi, ngươi dám thương tổn Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta, thực sự là gan to bằng trời, càn rỡ, quá càn rỡ, tiểu tử, ngươi biết ngươi làm cái gì không?
Tứ thiếu chủ kia vẻ mặt kinh hãi nhìn chằm chằm Diệp Huyền, nhưng rất nhanh liền từ trong kinh hãi tỉnh táo lại, trên gương mặt tràn đầy vẻ giận dữ, chỉ vào Diệp Huyền tức giận mắng.
- Muốn chết!
Sắc mặt Diệp Huyền lạnh lẽo, khoát tay, ầm ầm, một đạo Huyền Nguyên đáng sợ cấp tốc đánh tới Tứ thiếu chủ kia, đồng thời một luồng lực lượng không gian đáng sợ lan tràn ra, ràng buộc Tứ thiếu chủ kia lại.
Một bên Xà Mị căn bản không xen tay vào được, chỉ lo lắng kinh hô:
- Huyền Diệp điện hạ, hạ thủ lưu tình.
Xà Mị trước nhìn thấy tam đại Yêu Hoàng kia ở trên tay Diệp Huyền ăn quả đắng, trong lòng còn âm thầm vui sướиɠ, dù sao Tứ thiếu chủ này ỷ vào phụ thân hắn là Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế, đối với Xích Phong sơn mạch luôn hung hăng quen rồi, đối với nàng cũng vô cùng mơ ước, nếu như không phải Xích Diễm Yêu Đế che chở, e là nàng đã trở thành đồ chơi của Tứ thiếu chủ kia.
Nhưng khi Xà Mị nhìn thấy Diệp Huyền sau khi đẩy lùi tam đại Yêu Hoàng, dĩ nhiên động thủ với Tứ thiếu chủ, Xà Mị nhất thời cuống lên.
Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế Độc Thiềm Yêu Đế chỉ có một đứa con trai, chính là Tứ thiếu chủ này, hơn nữa Độc Thiềm Yêu Đế luôn cùng Xích Diễm Yêu Đế đại nhân không hợp, một khi Diệp Huyền gϊếŧ Tứ thiếu chủ, vậy thì là cục diện không chết không thôi, đến thời điểm đó ngay cả Xích Diễm Yêu Đế cũng không bảo đảm được Huyền Diệp điện hạ.
Đáng tiếc thời điểm nàng hô lên, công kích của Diệp Huyền đã đánh ra ngoài, không mang theo nửa phần do dự.
Ầm!
Huyền Nguyên đáng sợ cấp tốc đi tới trước mặt Tứ thiếu chủ kia.
- Ngươi dám động thủ với ta!
Tứ thiếu chủ kia vào lúc này mới triệt để phản ứng lại, hiển nhiên trước hắn căn bản không ngờ Diệp Huyền còn dám động thủ với mình, trên mặt nguyên bản phẫn nộ nhất thời lộ ra vẻ kinh sợ, thân hình muốn lui về phía sau, nhưng thực lực của hắn ngay cả tam đại Yêu Hoàng kia cũng không bằng, làm sao tránh thoát Diệp Huyền ràng buộc, chỉ có thể trơ mắt nhìn lưu quang kia cấp tốc đánh vào thân thể hắn.
Đúng lúc này, vù một hồi, trên người Tứ thiếu chủ đột nhiên lóe lên một đạo ánh sáng mông lung, một hư ảnh Thiềm Thừ mơ hồ xuất hiện ở phía sau Tứ thiếu chủ, tỏa ra khí tức Yêu Đế, lập tức ngăn công kích của Diệp Huyền ở bên ngoài.
- Là ai dám động thủ với hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta.