Toàn trường yên tĩnh.
Nhưng rất nhanh, lại có cường giả xông lên võ đài.
Người này đồng dạng là một tên thiên tài của Đấu Vũ Hội, ba năm trước năm mươi thắng liên tiếp.
Ầm ầm ầm!
Song phương vẻn vẹn giao thủ mấy chiêu, liền bị Diệp Huyền một kiếm đánh bại.
- Ta đến!
Lại một cường giả đã từng năm mươi thắng liên tiếp lên đài.
Mấy chiêu qua đi, người này bị Diệp Huyền một kiếm đập xuống lôi đài.
Năm mươi ba thắng liên tiếp.
Năm mươi lăm thắng liên tiếp.
Năm mươi chín thắng liên tiếp.
Sáu mươi thắng liên tiếp.
Từng cuộc thắng liên tiếp, mọi người dưới đài đã bối rối.
Căn bản không người nào có thể ngăn cản bước chân của Diệp Huyền, cái gọi là cường giả, ở trước mặt Diệp Huyền căn bản không có sức chống cự, ngay cả có thể sống qua mười chiêu đã ít lại càng ít.
Từ năm mươi thắng liên tiếp đến sáu mươi thắng liên tiếp, Diệp Huyền tổng cộng tiêu hao nửa canh giờ, cũng đã kết thúc chiến đấu, tốc độ như vậy, ở Đấu Vũ Hội võ đài tái gần mấy chục năm nay là lần thứ nhất xuất hiện.
- Đáng sợ, thật đáng sợ.
- Không tới nửa canh giờ, liền thắng được mười cuộc tranh tài, cường giả năm mươi thắng liên tiếp trước đây ở trên tay hắn căn bản không đỡ nổi một đòn.
- Người này đến tột cùng là lai lịch gì, chẳng lẽ là thiên tài của bảy đại tông môn, hoặc là thế gia lánh đời?
Mọi người không khỏi hoài nghi, loại thiên tài như Diệp Huyền, tuyệt đối không phải tiểu thế lực bình thường có thể bồi dưỡng được, chỉ có thiên tài của những thế lực hàng đầu đại lục, mới có thể đạt đến mức độ như vậy.
Sáu mươi thắng liên tiếp kết thúc.
Tên tuổi của Diệp Huyền càng tăng một bậc, truyền vào các thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành.
Khu tu luyện hạch tâm của Đấu Vũ Hội.
- Ồ? Vũ đài tái dĩ nhiên ra một thiên tài? Mấy chiêu đánh bại cường giả năm mươi thắng liên tiếp dĩ vãng?
Trong đình viện, một thanh niên mặc áo bào trắng đứng lên, eo hắn đeo một thanh trường kiếm, cả người như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, tỏa ra một luồng khí thế doạ người.
Răng rắc!
Sau khi khi đứng dậy, hư không run rẩy, hoa cỏ xung quanh ở dưới khí tức vô hình này dồn dập run run, phảng phất như thần tử thần phục quân vương, trong khoảnh khắc hoá thành bụi phấn.
Một bên vài tên cường giả tuổi trẻ ở dưới luồng khí tức này dồn dập lùi về sau, trên mặt lộ ra một tia kinh sợ.
- Tây Môn Vô Tình sư huynh, người này thu được sáu mươi thắng liên tiếp, vẻn vẹn tiêu hao không tới nửa canh giờ, trong thế hệ tuổi trẻ của Đấu Vũ Hội chúng ta, e chỉ có Tây Môn sư huynh ngươi mới có thể đánh bại.
- Không sai, Tây Môn sư huynh, người này quá kiêu ngạo, tuy đã thu được sáu mươi thắng liên tiếp, nhưng vẫn không có gia nhập Đấu Vũ Hội ta, đây rõ ràng là đập bãi Đấu Vũ Hội ta a.
- Tây Môn sư huynh, ngươi không ra tay, tuy lão tiền bối trong Đấu Vũ Hội chúng ta tất nhiên có cao thủ có thể ngăn cản hắn, thế nhưng một khi chờ trưởng lão ra tay, tất nhiên sẽ bị ngoại giới nói thành là Đấu Vũ Hội chúng ta không có cao thủ trẻ tuổi, chỉ có thể ỷ già dối gạt người.
- Đúng a.
Những người trẻ tuổi này mỗi một cái khí thế trên người đều khá kinh người, đều là trước cùng Diệp Huyền từng có giao thủ, nhưng đều thất bại, trong lòng tất cả đều tức sôi ruột.
- Được rồi, các ngươi không cần phải nói.
Thanh niên nhàn nhạt mở miệng.
- Chỉ cần người này có thể thu được tám mươi thắng liên tiếp, ta sẽ đích thân động thủ.
Trên mặt vài tên thanh niên khác đều lộ ra ý mừng.
Tây Môn Vô Tình, là một tên thiên tài đáng sợ nhất của Đấu Vũ Hội những năm gần đây sinh ra, năm năm trước, liền từng thu được tám mươi lăm thắng liên tiếp, cuối cùng ở dưới cường giả thế hệ trước của Đấu Vũ Hội xa luân chiến mới bại trận.
Những năm gần đây, hắn giấu tài, tu vi càng hơn lúc trước, một thân tu vi cũng đạt đến Vũ Hoàng tam trọng, nhưng thật chiến đấu với nhau, Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong phổ thông cũng không phải đối thủ của hắn, là một trong các cường giả tuổi trẻ có hy vọng đột phá Cửu Thiên Vũ Đế nhất của Đấu Vũ Hội hiện nay.
- Khà khà, lần này coi như tiểu tử kia mạnh hơn, cũng phải thua không thể nghi ngờ.
Trên mặt thành viên của Đấu Vũ Hội khác không không lộ ra nụ cười lạnh như băng.
Cùng lúc đó.
Nơi sâu xa của Sinh Tử Điện.
Nơi này là một thành ốc do từng viên đầu lâu xây thành, quỷ khí âm trầm, sừng sững ở trong cung điện hắc ám, có loại mùi vị hoang vu, vô tình.
Một nam tử bận đấu bồng màu đen, đứng ở trước Khô Lâu quỷ ốc, thần thái cung kính.
- Ồ? Đấu Vũ Hội ra một thiên tài sáu mươi thắng liên tiếp? Hơn nữa tuổi mới chỉ có hơn hai mươi?
Từ trong Khô Lâu quỷ ốc, truyền ra một thanh âm làm người không rét mà run, phảng phất như đến từ Cửu U địa ngục, mờ ảo không có hình bóng.
- Vâng, Quỷ Lệ sư huynh, tiểu tử kia tên là Diệp Huyền, chiến đấu đến hiện tại, cường giả ở trên tay hắn có thể qua mười chiêu cũng cực kỳ ít ỏi.
Nam tử đấu bồng màu đen cung kính nói.
- Thiên tài hàng đầu đến từ vực khác sao? Có chút ý nghĩa.
Thanh âm lạnh như băng lần thứ hai vang lên:
- Ngươi lui xuống đi, chờ đối phương thu được tám mươi thắng liên tiếp lại thông báo ta.
- Vâng, Quỷ Lệ sư huynh.
Nam tử đấu bồng màu đen cung kính lui ra.
Trong Khô Lâu quỷ ốc, một thanh âm nhàn nhạt vang lên:
- Vừa vặn việc tu luyện của ta đã đến thời khắc mấu chốt, thiên tài đến từ ngoại vực sao, cũng đừng làm cho ta thất vọng a, hê hê kiệt.
Thanh âm kia sắc bén chói tai, như Tu La luyện ngục, tràn ngập sát khí cùng máu tanh.
Vũ Tu Thánh Địa.
Khu tu luyện vực hạch tâm.
Hổn hển, hổn hển!
Một thanh niên cánh tay để trần, cả người cơ bắp như sắt thép đang thở hồng hộc.
Hắn thân cao hai mét ba, cả người như một tháp sắt, có một loại khí thế làm cho người ta hoảng sợ, đặc biệt mồ hôi trên người lướt xuống, kết hợp thân thể giống như Huyền Thiết, khiến cho người nhìn mà phát khϊếp.
- Xem, vị này chính là Thời Nguyên Phách sư huynh, vừa nãy ở trong trọng lực gấp trăm lần phụ trọng 10 tấn tu luyện một canh giờ.
- Chính là hắn? Thực sự là biếи ŧɦái, kia là trọng lực thất gấp trăm lần a, đừng nói phụ trọng 10 tấn, dù chỉ để ta ở bên trong tu luyện, cũng kiên trì không được lâu như vậy!
- Chúng ta làm sao có thể so với Thời Nguyên Phách sư huynh, Thời Nguyên Phách sư huynh tu luyện Long Tượng Bàn Nhược Công chính là công pháp Vương phẩm cấp thấp, Thời Nguyên Phách sư huynh từ mấy năm trước cũng đã tu luyện tới tầng thứ bảy, quyền lực gần một triệu cân, một quyền xuống, Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong phổ thông tất tử vong, Vũ Hoàng tam trọng trọng thương thổ huyết, uy lực không gì địch nổi.