- Thực lực Huyền Diệp đáng sợ như thế? Còn có hồn quyết kia lại có thể ngăn cản vạn hóa hồn nguyên của ta, việc này không thể tưởng tượng nổi.
Sắc mặt Đông lão vô cùng khó coi, hồn lực vạn hóa hồn nguyên của hắn chỉ kém hồn lực thất phẩm một bước mà thôi.
Hắn xem ra hồn lực như thế muốn áp chế Huyền Diệp không khó khăn gì, căn bản không phải vấn đề, ai mà ngờ lại không thành công chứ?
- Hồn quyến đáng sợ như vậy, người quyết định không phải là người Mộng Cảnh bình nguyên.
- Phải biết rõ lai lịch của hắn, thế lực của thiên tài như vậy không phải Lam Quang học viện có thể chống cự, nếu chờ địch nhân tới đây, chúng ta không biết cả lai lịch của đối phương, tương lai không lâu Lam Quang học viện chúng ta sẽ bị hủy diệt.
Nếu như lợi dụng tu vi trấn áp, Diệp Huyền căn bản không ngăn cản nổi Đông lão và Dược lão, hiển nhiên hai người không muốn gϊếŧ Diệp Huyền, bọn họ chỉ muốn biết rõ lai lịch của hắn mà thôi.
Nghĩ tới đây Đông lão lập tức nảy sinh ác độc, đôi mắt hắn bắn ra hào quang màu đỏ, toàn thân ẩn ẩn sinh ra lực lượng quỷ dị làm cho không khí chung quanh vặn vẹo liên tục.
Đồng thời hồn lực của hắn tăng vọt lên gấp vài lần.
- Đông lão, ngươi không muốn sống.
Diệp Huyền thấy thế sắc mặt biến hóa, vội vàng quát.
Hắn làm sao không biết bí pháp Đông lão thi triển là gì chứ, hắn đang tiêu hao tiềm năng của mình mới có thể làm hồn lực gia tăng nhanh chóng.
Phương thức này có thể giúp hồn lực tăng vọt nhanh chóng nhưng lại sinh ra di chứng vô cùng to lớn.
Một khi hồn hải không chịu nổi, nhẹ thì hồn lực sụp đổ, luyện hồn sư mất đi năng lực, nặng thì hồn phi phách tán, tử vong tại chỗ,
- Đông lão, ngươi làm cái gì vậy?
Dược lão bên cạnh cũng nhìn ra không đúng nên quát lớn.
Hết lần này tới lần khác tại luyện hồn phương diện, hắn hồn nhiên không hiểu, căn bản không cách nào nhúng tay.
Về phần Đông Phương Tử Ti, tại đáng sợ như thế hồn lực xuống, căn bản liền tới gần đều không thể tới gần.
- Đông lão, Huyền Diệp hắn sẽ không bất lợi cho học viện, dừng tay đi.
Nàng chỉ có thể không ngừng khuyên can mà thôi.
- Vì Lam Quang học viện, cho dù hi sinh Đông Bác Đặc ta thì thế nào, cho dù thế lực nào cũng đừng mơ tưởng máu nhuộm Lam Quang học viện.
Đông lão dữ tợn quát.
- Ai.
Diệp Huyền không nhịn được nhìn sang Đông lão.
- Sao ngươi khổ như vậy?
- Ngươi không hiểu, Đông Bác Đặc ta đã từng nhận ân huệ của Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng, tuyệt không cho phép Lam Quang học viện mai một trong tay viện trưởng.
Đông lão cắn răng nói ra, thần sắc kiên quyết.
- Dừng tay.
Diệp Huyền lắc đầu, hắn cười khổ không thôi, đôi mắt hắn biến thành màu xanh và vận chuyển huyễn cấm chi nhãn.
Đồng thời hồn lực trong đầu hắn không ngừng thi triển và hóa thành một mảnh tinh không ngăn cản hồn lực Đông lão tăng vọt.
- Tinh Diễn Thần Quyết, đây là Tinh Diễn Thần Quyết.
Đông lão cảm nhận được hồn quyết Diệp Huyền thi triển, hắn đang điên cuồng biến thành ngây người, trong mắt xuất hiện thần thái kích động.
Hắn lúc này cảm thấy mơ hồ, trên mặt khϊếp sợ tột đỉnh giống như nhìn thấy quỷ.
- Tại sao ngươi biết TInh Diễn Thần Quyết!
Hắn kích động mở miệng, hồn lực trên người chấn động mãnh liệt và không ổn định..
- Ngươi thu liễm hồn lực của mình đi.
Diệp Huyền cau mày, hắn vốn muốn lợi dụng Tinh Diễn Thần Quyết làm hồn lực Đông lão tuh liễm, ai biết sau khi đối phương nhìn thấy Tinh Diễn Thần Quyết của hắn thì Đông lão kích động như vậy, ngược lại hồn lực trên người hắn đang tán loạn.
Nếu tiếp tục như thế hồn lực Đông lão tán loạn và biến thành phế nhân.
Nghĩ vậy Diệp Huyền toàn lực vận chuyển hồn quyết của mình.
- Tinh Diễn Hồn Quyết—— Vô Sinh Vô!
Ông!
Diệp Huyền có hồn lực vững như bàn thạch bỗng nhiên trở nên mềm mại, nó nhanh chóng bao trùm hồn lực của Đông lão, bắt đầu phân giải lực lượng trong đó và Đông lão ổn định lại.
- Tinh Diễn Thần Quyết, quả nhiên là Tinh Diễn Thần Quyết.
Đông lão có ngốc cũng biết Diệp Huyền đang giúp mình, hắn không hành động, mặc cho Diệp Huyền bài bố.
Dược lão bên cạnh nghe được cái tên Tinh Diễn Hồn Quyết cũng ngạc nhiên, hắn kích động nói:
- Tinh Diễn Hồn Quyết? Tinh Diễn Hồn Quyết của Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng.
Hắn không ngừng dò xét Diệp Huyền, trong mắt không còn thần thái hoài nghi, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ ngươi là đệ tử của Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng tại Huyền Vực?
Diệp Huyền vừa nghe Đông lão nói như thế liền lảo đảo suýt ngã, cái gì, lúc nào hắn thành đồ đệ Hoàng Phủ Tú Minh? Nhớ ngày đó Hoàng Phủ Tú Minh muốn trở thành đồ đệ hắn thì hắn còn không đáp ứng đấy.
Khi Dược lão nói ra lời này càng làm Đông lão kích động không nhỏ.
- Đúng thế, ta hiểu rồi, Huyền Diệp ngươi nhất định là đồ đệ của Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng, có phải ngươi thay Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng đến dò xét học viện? Đúng vậy, nhất định là như vậy, trừ Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng ra thì ai có thể dạy ra thiên tài như thế chứ?
Đông lão kích động liên tục nói ra, hồn lực chấn động liên tục.
- Câm miệng cho ta, còn không thu liễm hồn lực đi, chẳng lẽ ngươi muốn chết hay sao?
Diệp Huyền không nhịn được mắng to, Đông lão quả thực là không muốn sống, thời điểm này còn không thu hồi hồn lực, nếu như hắn tiếp tục như vậy thì Diệp Huyền cũng không thể giúp hắn bình an vô sự.
Ai biết Đông lão bị Diệp Huyền mắng như thế làm hắn ngoan ngoãn an tĩnh lại như đệ tử phạm sai lầm, bộ dáng muốn nhu thuận bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu nhu thuận, bộ dạng của hắn hoàn toàn là hai thái cực khi so với lúc trước.
Diệp Huyền phí sức lực to lớn mới mới có thể trấn áp hồn lực bạo động của Đông lão.
Hô!
Diệp Huyền hít sâu một hơi và lau lau mồ hôi lạnh, nếu như không có hắn chỉ sợ Đông lão hiện tại đã lành ít dữ nhiều.
- Huyền Diệp, không, Diệp thiếu, Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng hiện tại như thế nào?
Ai biết hồn lực Đông lão vừa bình tĩnh trở lại đã dùng ánh mắt khát vọng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, kích động nói ra.
- Đúng rồi, là Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng bảo ngươi đến Lam Quang học viện sao? Hắn thu được đồ đệ như ngươi tại sao không nói cho chúng ta biết?
Dược lão cũng lên tiếng nói:
- Ta không phải đồ đệ của hắn...
Diệp Huyền im lặng, trong nội tâm nói đối phương là đồ đệ của hắn còn không sai biệt lắm.
- Không có khả năng, Tinh Diễn Thần Quyết là tuyệt học độc nhất vô nhị của Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng, ngươi không phải đồ đệ của hắn thì làm sao biết Tinh Diễn Thần Quyết.
Đông lão dùng vẻ mặt không tin nhìn hắn, chợt làm như nghĩ đến cái gì và hai người cả kinh.