- Sát hạch tháp thí luyện sao?
Chân mày của mọi người đều nhíu lại một cái. Bọn họ còn tưởng rằng học viện xảy ra chuyện gì lớn. Hóa ra chỉ là học viên mới sát hạch tháp thí luyện.
Nhân viên công tác này lại có thể bởi vì chút chuyện nhỏ này, tới quấy rầy hội nghị trọng yếu của bọn họ. Điều này lập tức khiến trong lòng không ít người ở đây cảm thấy khó chịu.
Nhân viên công tác này cúi đầu, không nhìn thấy được vẻ mặt của mọi người, tiếp tục nói:
- Một người trong đó là Hầu Phi. Hắn ở lần đầu tiên tham gia sát hạch tháp thí luyện, lại xông qua tầng thứ ba. Người thứ hai là Huyền Diệp. Hắn...
Nhân viên công tác này còn chưa có nói hết lời, đã có người không nhịn được nói.
- Chuyện này, ta đã biết. Ngươi lui xuống trước đi. Còn nữa, học viện đã truyền đạt mệnh lệnh qua. Nếu như ở trong sát hạch tháp thí luyện phát hiện có thiên tài gì, cần phải lập tức báo cáo. Nhưng bây giờ là thời gian trọng yếu học viện đang tổ chức hội nghị. Loại chuyện một học viên mới lần đầu tiên sát hạch tháp thí luyện xông đến tầng thứ ba này, ngươi cảm thấy còn trọng yếu hơn so với hội nghị trọng đại của học viện hay sao?
Người lên tiếng nói chính là một người Võ Vương trung niên. Đó chính là Lỗ Tuấn được phân công quản lý các loại công tác sát hạch trong học viện. Hắn nhìn thấy đạo sư các hệ ở đây đều cau mày, lập tức lên tiếng phê bình nhân viên công tác này.
Gia hỏa này, đầu óc bị lừa đá rồi sao? Báo cáo công tác, chẳng lẽ không biết phân biệt trường hợp hả?
Nhân viên công tác này bị Lỗ Tuấn phê bình như vậy, lời tiếp theo muốn nói, lập tức bị chẹn ở cổ họng miệng. Hắn nói cũng không phải, không nói cũng không phải. Trong nháy mắt, trên trán hắn lại xuất hiện mồ hôi lạnh.
- Được rồi.
Cát phó viện trưởng mỉm cười nói.
- Ngươi không cần khẩn trương. Học viện là có quy định này. Ngươi không có làm sai. Chỉ là lần sau cần phải chú ý trường hợp. Hầu Phi và Huyền Diệp lần đầu tiên sát hạch tháp thí luyện lại xông đến tầng thứ ba, chuyện này chúng ta biết. Ngươi lui xuống trước đi.
Cát phó viện trưởng khoát tay, giải vây cho hắn.
- Không phải, Cát phó viện trưởng, Huyền Diệp này...
Nhân viên công tác này cũng không vội vã rời đi, trái lại tiếp tục nói.
- Cát phó viện trưởng cho ngươi lui xuống, ngươi lẽ nào không nghe được sao? Hay là muốn chúng ta nói tới lần thứ hai mới được sao?
Lỗ Tuấn thật sự nổi giận. Gia hỏa này thế nào lại không có nhãn giới như thế. Đầu óc hắn bị phân lấp hết hay sao?
- Không phải...
Nhân viên công tác này sốt ruột nói.
Lỗ Tuấn cả giận nói:
- Không phải cái gì mà không phải? Câm miệng lại cho ta, sau đó đi ra ngoài.
Nhân viên công tác này sốt ruột đầu đầy mồ hôi, lại không thể tránh được. Hắn chỉ đành phải đứng lên, đi ra ngoài.
Vào thời khắc mấu chốt, Cát phó viện trưởng gọi hắn lại.
- Thôi đi, để cho hắn nói hết lời. Ngươi vừa nói không phải. Không phải cái gì vậy?
Nhân viên công tác này lúc này mới nói:
- Cát phó viện trưởng, ta nói không phải là vì, Huyền Diệp này không phải xông đến tầng thứ ba. Hắn còn xông tới tháp thí luyện tầng thứ tư. Hơn nữa hắn còn vượt qua không ít đệ tử nội viện.
Suy nghĩ một hồi lâu, nhân viên công tác này cuối cùng nói cho hết tất cả những lời muốn nói.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đó trong nháy mắt chợt trở nên yên tĩnh lại.
Cái gì?
Tầng thứ tư?
Cát phó viện trưởng chợt đứng phắt dậy, vẻ mặt đầy kinh hãi:
- Ngươi là nói Huyền Diệp này ở trong lần đầu tiên sát hạch tháp thí luyện, lại xông tới tầng thứ tư?
Ánh mắt của hắn kinh hãi, lộ ra tinh quang sắc bén.
Những người khác cũng có thần sắc giống như vậy. Ngay cả hai lão nhân hệ luyện hồn và hệ luyện dược từ trước đến nay không hỏi tới thế sự, đôi mặt vẩn đυ.c cũng đột nhiên trong suốt.
Ở dưới ánh mắt của mọi người, nhân viên công tác này lập tức lại nói ra đầu đuôi tất cả mọi chuyện phát sinh ở bên trong tháp thí luyện,.
- Ông trời của ta ơi, lần sát hạch tháp thí luyện đầu tiên lại xông đến tầng thứ tư. Trong lịch sử gần nghìn năm qua của học viện Lam Quang chúng ta, vẫn là lần đầu tiên xuất hiện đi?
Tất cả mọi người chấn động kinh ngạc vạn phần.
Tháp thí luyện không giống với bia lưu danh. Bia lưu danh là do viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh, trong trăm năm gần đây mới thiết lập ra.
Bởi vậy xếp hạng phía trên này, có đạo sư vô cùng coi trọng, có đạo sư lại cũng không quá để ý.
Nhưng tháp thí luyện là viện trưởng đầu tiên của học viện Lam Quang đảm nhận thiết lập, đã có nghìn năm lịch sử, sớm đã trở thành một cọc tiêu.
Gần như tất cả mọi người ở đây, ở thời điểm còn trẻ đều đã từng xông qua tháp thí luyện này. Tất nhiên bọn họ biết được trong đó khó khăn lớn tới mức nào, hoàn toàn không tầm thường. Hơn nữa sát hạch, tuyệt đối là thiên phú chiến đấu mấu chốt nhất của võ giả, không cho phép có nửa điểm giả tạo.
Có thể nói, người bình thường có thể ở trong tháp thí luyện xông ra thành tích tốt, chỉ cần trên đường không ngã xuống, tương lai tuyệt đối là nhân vật phong vân có thể quát tháo bình nguyên Mộng Cảnh, không có bất kỳ bất ngờ nào.
Diệp Huyền chỉ trong lần đầu tiên sát hạch lại xông đến tầng thứ tư, đã phá tan kỷ lục của tháp thí luyện trong nghìn năm qua. Tất cả mọi người đều chấn động kinh ngạc.
- Ha hả, các vị, hiện tại các vị còn muốn buông tha Huyền Diệp này nữa sao?
Giờ phút này, Vương Phong đạo sư cuối cùng không nhịn được, bắt đầu cười ha ha.
Khóe miệng Thanh Phong cũng cong lên, hiện ra nụ cười mỉm. Huyền Diệp sao? Ngươi bao giờ cũng sẽ khiến cho người ta phải giật mình kinh ngạc.
- Có chút thú vị.
hai đại lão nhân của hệ huyện hồn và hệ luyện dược cũng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
- Người này, phải bảo vệ tới cùng.
Trong phòng họp, Cát phó viện trưởng đột nhiên dùng lời lẽ kiên định nói.
Mục đích học viện Lam Quang của bọn họ thành lập, chính là để bồi dưỡng thiên tài. Nếu như ngay cả thiên tài như vậy cũng không bảo vệ được, vậy học viện Lam Quang bọn họ còn có ý nghĩa tồn tại nữa sao?
...
Diệp Huyền tất nhiên không biết cảnh tượng đã phát sinh ở trong phòng họp của học viện kia.
Giờ này phút này, hắn đã trở lại chỗ ở của mình, bắt đầu bế quan.
Sau khi trải qua sát hạch tháp thí luyện, hiểu rõ của Diệp Huyền đối với chiến đấu, đối với Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết và các loại công pháp vũ kỹ, lại có đột phá và lĩnh ngộ mới.
Thậm chí còn một ít vũ kỹ kiếp trước hắn cảm thấy đã tu luyện đến cực hạn, hiện tại cũng có cái nhìn mới, dường như thể xối nước lên đầu, vô cùng rõ ràng.