Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1360: Thiên Đế chiến Bạch Đế (2)

Tần Quân tâm loạn như ma, lúc này, Bạch Đế cũng có thể xưng là Vận Mệnh, giương mắt nhìn về phía hắn.

- Là ngươi! Nhốt Vận Mệnh chi tử!

Âm thanh của Bạch Đế không mang theo tình cảm mảy may, ánh mắt băng lãnh đến cực điểm.

Nghe vậy, Tần Quân hít sâu một hơi nói:

- Ngươi tên là gì?

- Vận Mệnh, sao lại có tên?

Bạch Đế lạnh giọng nói, đang khi nói chuyện, tay phải nâng lên, lòng bàn tay xuất hiện một lỗ đen, hắn đưa tay lấy ra một lưỡi hái, toàn thân đỏ đen, đao nhận còn dài hơn chuôi đao, tản ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.

Vận Mệnh Liêm Đao, có thể trảm mệnh số!

- Đã như vậy, trẫm liền không lưu tình!

Tần Quân trầm giọng nói, hắn nhất định phải chiến thắng Vận Mệnh, nhất định phải Nô Dịch Vận Mệnh.

Nếu như Vận Mệnh cùng Bạch Đế có quan hệ, ngày sau Tần Quân lại trợ giúp Bạch Đế giải thoát.

Hắn tin tưởng, vị Bạch Đế dưỡng dục hắn lớn lên, truyền cho hắn bản lĩnh không phải là con rối của Vận Mệnh, mà là một người sống sờ sờ!

Có máu có thịt!

Tuyệt không phải vị trước mắt này!

Thoại âm rơi xuống, Tần Quân nắm Hồng Mông Đế Kiếm, giẫm lên Đạp Tiêu Tử Khí Ngoa gϊếŧ tới.

Song phương cách xa nhau vốn chỉ có mấy vạn mét, cơ hồ là trong chớp mắt, Tần Quân liền đến trước mặt Bạch Đế, nâng Hồng Mông Đế Kiếm lên cao cao, một kiếm chém tới.

Tốc độ của một kiếm này, cho dù là Ma Cảnh Thương cũng ngăn không được!

Đương...

Bạch Đế dùng Vận Mệnh Liêm Đao nhẹ nhõm tiếp được Hồng Mông Đế Kiếm, ngay sau đó, một cỗ khí thế siêu cường từ trong cơ thể hắn bạo phát, chấn động đến Mệnh thành lay động kịch liệt.

- Thực lực của ngươi đã đạt tới Thánh Nhân cảnh viên mãn, không hổ là Vận Mệnh, lần đầu hiện hình liền có thể mạnh như thế!

Tần Quân cười ha hả, Cực Đạo Viêm Hỏa cấp tốc từ trong cơ thể hắn tràn ra, quay quanh thân, tử diễm ở giữa mi tâm đi theo nhảy lên.

Lúc trước hắn bước vào Thánh Nhân cảnh liền có lòng tin vô địch ở trong Thánh Nhân cảnh, hiện tại tu vi đạt tới Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, như thế nào sợ Bạch Đế có được thực lực Thánh Nhân cảnh viên mãn?

- Quấy nhiễu Vận Mệnh, phải chết!

Khuôn mặt của Bạch Đế trở nên dữ tợn, đạp về phía Tần Quân, đáng tiếc đạp không.

Tần Quân thuấn di xuất hiện ở sau lưng hắn, quay người đạp một cước, đạp đối phương bay ra ngoài.

Đắc thế không tha người!

Tần Quân theo sát phía sau, nhưng Bạch Đế là Vận Mệnh, lực chiến đấu cực kỳ kinh người, cấp tốc điều chỉnh tư thái, cùng Tần Quân cận chiến.

Hai cường giả tuyệt thế toàn lực chiến một trận, chỉ là khí thế liền để sinh linh trên Hỗn Độn đại địa sợ hãi.

- Ti... cỗ uy áp này?

- Là Thánh Nhân đang chiến đấu sao?

- Cái này so sánh với Thánh Nhân đại chiến trước kia càng mạnh a!

- Chẳng lẽ là Thiên Đế?

- Hỗn Độn đại địa phá nát, chẳng lẽ cũng là bởi vì Thánh Nhân đang chiến đấu?

Hỗn Độn đại địa đã hóa thành hàng ngàn hàng vạn đại lục, các sinh linh hoảng sợ nghị luận, cái gọi là Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn, bọn hắn sợ hãi mình thân tử đạo tiêu.

Ma Cảnh Thương nhìn phương xa, hắn có thể nhìn thấy thân ảnh của Tần Quân cùng Bạch Đế, thân hình hai Thánh giao thoa, mỗi một lần xê dịch, đều vượt qua 1 tỷ dặm, mỗi lần Hồng Mông Đế Kiếm cùng Vận Mệnh Chi Luân va chạm đều đưa tới không gian chấn vỡ, khiến cho vô số lỗ đen hiển hiện, cực kỳ hùng vĩ.

Không chỉ hắn, trên Nho Giáo sơn môn, Khổng Tử cùng Chuẩn Đề cũng nhìn thấy một màn này.

- Đó là ai? Vậy mà có thể cùng Bệ Hạ đánh nhau?

Chuẩn Đề sợ hãi nói, vô luận là Tần Quân, hay Bạch Đế, phát ra khí thế đều để trong lòng hắn run sợ.

Khổng Tử không cách nào trả lời, bởi vì hắn cũng không biết.

Đương...

Tần Quân một kiếm đánh bay Bạch Đế, ngón trỏ điểm ra, Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ, cái gọi là phá mệnh, không biết có thể phá diệt Vận Mệnh hay không.

Bạch Đế vô ý thức dùng Vận Mệnh Chi Luân ngăn cản, nhưng mà Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ biến thành hỏa diễm lại trực tiếp xuyên qua Vận Mệnh Liêm Đao, rơi ở trên người hắn.