Kế Hoạch Chia Tay Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 1

Hôm nay thời tiết rất tốt, đã bước sang tháng 10 nên cũng không quá nóng, hơn nữa lại là thứ bảy cuối tuần là một ngày rất thích hợp cho hẹn hò gặp mặt.

Thẩm Ninh đang ở trong phòng vẽ tranh, cậu đang nghĩ đến đã bao lâu rồi cậu không cùng anh hẹn hò đi chơi. Hai người ở cùng nhau đã bảy năm, nhớ lại trước kia, cuối tuần nào cũng đi ra ngoài dạo chơi, chứng tỏ giữa hai người có sự ăn ý, cho dù đã ở chung với nhau nhưng vẫn rất tình tứ như thuở ban đầu.

Nhưng bắt đầu từ mùa xuân năm nay, sự ăn ý này dần dần bị đánh vỡ. Số lần hẹn hò của hai người càng ngày càng ít, đặc biệt là mấy tháng gần đây không còn cùng nhau đi ra đường. Quan trọng nhất là hai người tuy rằng ngủ chung ở trên một chiếc giường nhưng không làm gì cả. Số lần yêu lại càng ngày càng ít, hai tháng nay chỉ là đơn thuần cùng giường chung gối, người ta là trong sáng đắp chăn bông nói chuyện phiếm, hai người lại là cùng đắp chăn bông nhưng không tán gẫu.

Thẩm Ninh là một họa sĩ có chút danh tiếng. Nhưng mà cậu nổi danh phần lớn không phải vì những bức tranh cậu vẽ mà bởi vì người yêu của cậu.

Người yêu của Thẩm Ninh là một siêu cấp kim cương Vương lão ngũ, là chủ tịch tập đoàn Hạ thị đứng trong top 500 công ty lớn nhất thế giới, tên là Hạ Lập Nhân. Người này lạnh lùng như một núi băng, dáng người lại rất chuẩn, khuôn mặt có thể so với các minh tinh trên TV. Tính cách tuy rằng rất tỉ mỉ hơi điên điên có phần tự cao nhưng được ở năng lực xuất chúng dáng vẻ đẹp trai, hơn nữa lại có quyền thế, không phải là minh tinh cũng không thiếu fan hâm mộ.

Cùng người như vậy sống chung áp lực rất lớn, bởi vì thân phận chênh lệch và với tính cách không hợp cũng là vấn đề khó khăn của hai người. Thẩm Ninh đã không biết nghe qua bao nhiêu lời đồn đãi nhảm nhí nhưng cũng không ảnh hưởng tới tình cảm của cậu và Hạ Lập Nhân. Hai người tin tưởng thời gian có thể chứng minh tất cả, hai người sẽ vĩnh viễn nắm tay nhau cùng một chỗ, mọi người nghĩ họ ra sao cũng không quan trọng.

Nghĩ đến đây Thẩm Ninh hơi giễu cợt một chút, cậu nhìn đồng hồ trên tường. Bây giờ đã 11 giờ, hôm nay là ngày Hạ Lập Nhân xem mắt, hiện tại... lúc này hẳn là đã cùng nhà gái gặp mặt rồi đi?

Thẩm Ninh không biết đối phương là thiên kim nhà ai, nhưng chắc chắn là xuất thân rất tốt, diện mạo cũng sẽ không kém. Phải biết rằng Hạ Lập Nhân là nổi danh kén chọn, không cần phải nói nhiều diện mạo là tiêu chí hàng đầu nếu không anh ta sẽ không tiếp xúc.

Thẩm Ninh tự giễu, quả nhiên người như Hạ Lập Nhân thì chỉ có danh môn thiên kim mới có thể xứng đôi.

Cậu thở dài, sau đó tiếp tục vẽ tranh.

Không đầy một lát sau điện thoại di động của cậu vang lên, Thẩm Ninh nhìn màn hình, là Liễu Dật.

"Alo."

"Có rảnh không, đi ra ăn cơm đi."

"Không rảnh."

"Phốc, Hạ Lập Nhân hôm nay đi xem mắt, sao mà cậu không rảnh? Tôi biết cậu đang ở nhà."

"..."

"Đi đi, tôi ở chỗ cũ chờ cậu, quên đi, vẫn là để tôi tới đón cậu, cậu lái xe làm tôi lo lắng."

"..."

Nửa giờ sau Liễu Dật lái xe đến đón, anh ta nhìn thấy Thẩm Ninh ngồi ở ghế phụ vẻ mặt hờ hững bèn cười nói: "Cậu cũng rất bình thản, người yêu đi xem mắt cậu không thèm để ý sao?"

Thẩm Ninh quay đầu nhìn thoáng qua Liễu Dật: "Anh đang vui sướиɠ khi người gặp họa sao?"

Liễu Dật buông tay: "Cậu thật đúng là không nhìn thấy lòng tốt của người khác. Tôi chỉ cảm thấy khó chịu thay cậu, anh ta muốn đi xem mắt cũng đúng, có thể hai người nên nhanh chóng chia tay đi. Nếu kéo dài là vô đạo đức!"

Thẩm Ninh cũng không cùng anh ta tranh luận. Liễu Dật biết gì về đạo đức a, anh ta là một Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) chân đạp n chiếc thuyền, thời gian dài như thế không biết có còn nhớ cái gì gọi là đạo đức.

Liễu Dật là người của tập đoàn Liễu thị, tên tuổi cũng không nhỏ, nhưng phần lớn tin tức không liên quan đến công việc tất cả đều là những tin tức vỉa hè linh tinh. Đa số tin về anh ta là các vụ tai tiếng tìиɧ ɖu͙© đối tượng phần lớn là nữ minh tinh trong giới điện ảnh. Mọi người đều biết anh ta là Hoa Hoa Công Tử (Play Boy), nhưng anh ta có tiền ra tay hào phóng lại có chỗ dựa vững chắc bộ dạng lại anh tuấn người nguyện ý cùng anh kết giao thật là nhiều không kể xiết.

Đúng rồi, anh ta và Hạ Lập Nhân còn là bạn học lâu năm.

"Tôi đã giúp cậu hẹn với Fukushima tiên sinh, ngày mai buổi sáng gặp mặt, hôm nay cậu ở lại chỗ tôi chuẩn bị cho tốt đi không cần trở về nhà để ngày mai có trạng thái tốt nhất mà gặp mặt." Liễu Dật nhìn cậu thấy cậu tâm tình vẫn bình thản, thậm chí còn mở nhạc nghe.

Nghe được Fukushima tiên sinh mấy chữ này Thẩm Ninh lập tức khẩn trương, trong lòng không phải không sợ hãi, chỉ là cậu thật sự không thể khống chế được tâm trạng của mình.

"Tôi đã biết, hôm nay tôi sẽ ở tạm nhà anh vậy."

"Thật hay đùa vậy?!" Liễu Dật có chút ngoài ý muốn, nói: "Tôi tùy tiện nói cậu lại thật sự đồng ý rồi?" Anh ta bị cậu cự tuyệt qua rất nhiều lần đã thành thói quen, không nghĩ tới nói mấy lời này lại thành công, xem ra Hạ Lập Nhân đi xem mắt thật sự ảnh hưởng rất lớn đối với Thẩm Ninh.

"Đúng." Thẩm Ninh nghiêng đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, phỏng chừng đêm nay Hạ Lập Nhân sẽ không trở về...

- ----

Bên kia Hạ Lập Nhân đang ở trung tâm thành phố, trong một nhà hàng cao cấp kiểu Pháp đang xem mắt. Đối tượng xem mắt là thiên kim Hàn gia Hàn Văn Quân, hôm nay người lớn hai bên gia đình đều có mặt tham dự.

Thật ra vốn cũng không cần phải chính thức như vậy bởi vì hai người vốn đã quen thuộc cũng coi là thanh mai trúc mã đã là bạn bè hơn hai mươi năm. Bình thường qua lại cũng nhiều, nên cũng không cần phải chính thức giới thiệu với toàn bộ gia đình như vậy.

Chủ yếu nhất là lần xem mắt này là giả, Hạ Lập Nhân chẳng qua là gần đây nghe được rất nhiều tin đồn về Thẩm Ninh nói cậu đã thay lòng đi với người khác. Nên quan hệ của hai người chuyển biến xấu, vì thế anh mới nghĩ cách tìm người để kí©ɧ ŧɧí©ɧ đối phương. Anh biết hành vi này của mình là ngây thơ, nhưng anh thật sự không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn nữa.

Trong lúc đang tìm người, thì Hàn Văn Quân chủ động nói sẽ giúp đỡ phối hợp, anh muốn tìm cũng tìm không được nên nhanh chóng đồng ý. Nếu như được bạn bè hỗ trợ không còn gì tốt hơn, sau này mọi chuyện giải quyết xong cũng kết thúc tốt đẹp gọn gàng. Hơn nữa Hàn Văn Quân đã có người trong lòng, anh căn bản không cần lo lắng sau này gặp phiền toái.

"Không được hai người chúng ta đi ra ăn cơm sao có thể gọi là xem mắt? Chúng ta bình thường không đi ăn cùng nhau sao? Mọi người có thể tin tưởng sao? Không có cha mẹ ở đây sao có thể được." Đây là lý do Hàn Văn Quân nói phải mời người lớn hai bên gia đình, Hạ Lập Nhân thấy như vậy cũng có lý, vì thế mới có cuộc gặp mặt ngày hôm nay.

Lúc ăn cơm trưa coi như cũng vui vẻ hai người cũng giả bộ đóng kịch cho giống, song mọi người bên Hạ gia cũng biết Hạ Lập Nhân còn chưa cùng Thẩm Ninh chia tay, nhưng đều ăn ý không có nói ra sợ phá hư không khí.

Cơm trưa sau khi kết thúc hai bên gia đình đương nhiên đều đi về để lại không gian cho hai người trẻ tuổi. Mọi người đều nghĩ lần này xem mắt là thật sự nghiêm túc.

Mọi người đi rồi một lúc sau Hạ Lập Nhân mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, anh kéo kéo cà- vạt nói:"Hôm nay thật sự là phải cám ơn em đã chịu thiệt thòi." Anh là nam nhân cũng không có ý kiến gì, loại chuyện này để một cô gái phối hợp cần phải có dũng khí, sau khi mọi việc đã an bài cô cũng có thể bị mất mặt xem như anh có lỗi với Hàn Văn Quân đã lợi dụng cô, mặc dù đối phương là tự nguyện.

Hàn Văn Quân cười khẽ: "Giữa chúng ta còn nói cái gì cảm tạ với không cảm tạ, gần đây các anh vẫn như cũ chứ?"

Hạ Lập Nhân lấy tay chống lên trán, anh không muốn nói đến chuyện này. Cái gì như cũ, là càng ngày càng hỏng bét, một ngày không thể nói với nhau được ba câu.

Vốn theo như nước chảy bình thường thì hai người còn phải hẹn hò dạo phố nhưng buổi xem mắt là giả nước chảy liền miễn đi. Hai người tán gẫu trong chốc lát, sau đó Hạ Lập Nhân rời đi. Anh nghĩ bây giờ trở về có lẽ Thẩm Ninh sẽ chất vấn, sẽ ghen, hiện giờ anh không sợ Thẩm Ninh giận dỗi, chỉ sợ đối phương không phản ứng thì quan hệ của hai người thật sự hết thuốc chữa!

Hàn Văn Quân nhìn thấy bóng lưng Hạ Lập Nhân rời đi khóe miệng mới chậm rãi hạ xuống. Gia đình cô có danh tiếng, diện mạo lại xinh đẹp là một tiểu thư khuê các hoàn hảo đầu óc có vấn đề mới chịu đáp ứng làm loại chuyện không có chỗ nào tốt này. Nhà cô lại không thiếu tiền có đáng dùng thanh danh của mình để giúp bạn bè giải quyết chuyện tình cảm sao? Người đang yêu đương quả nhiên chỉ số thông minh không có. Cũng chỉ có Hạ Lập Nhân mới tin lời nói dối của cô. Bằng không cô thật đúng là không có cơ hội đâu...

Hiện tại có được sự cho phép của cha mẹ đối phương hôm nào phải tìm cơ hội đi gặp người họ Thẩm kia mới được.

Hết chương 01.