Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 30: Mua ngư trường​

Thể chất bạo tăng làm hắn cảm thấy rất khó để hoạt động, từ sáng đến xế chiều Sở Tiên vẫn ở bên trong phòng cố thích ứng với thân thể của mình, mãi cho đến buổi tối mới khôi phục cảm giác như trước.

Hắn đánh giá một chút, lực lượng của mình tăng lên gấp đôi, dễ dàng nâng được vật thể nặng bốn, năm mươi kí lô, tinh thần vô cùng hưng phấn.

Sáng sớm hôm sau, Sở Tiên lái xe hướng phía chợ cá chạy tới, lần này không phải tới mua cá thăng cấp, hơn nữa loại phương pháp thăng cấp này hắn cũng không chịu nổi, chỉ ngày hôm qua đã hao tốn của hắn hơn mười vạn đồng tiền.

"Chào buổi sáng, tiểu huynh đệ lại đến nữa rồi!" Mới vừa đi vào chợ cá, một ông chủ vẻ mặt nhiệt tình chào hỏi hắn, bất quá nụ cười của hắn cũng không vui vẻ lắm, nguyên nhân là do ngày hôm qua toàn bộ cá của tiệm mình đã bị Sở Tiên mua hết rồi, sau đó hắn phải mang Sở Tiên tới chỗ khác để mua, loại cảm giác này rất là không dễ chịu, ngày hôm nay thấy Sở Tiên lại đến, cho rằng Sở Tiên lại là tới mua cá, nhưng mà trong tiệm hắn vẫn chưa kịp nhập hàng mới.

"Ân, ông chủ tốt, ta ngày hôm nay cũng không phải tới mua cá!" Sở Tiên hướng phía hắn gật đầu, lập tức đi tới:

- Ông chủ, ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi biết nơi nào có thể mua hoặc là thuê ngư trường sao?

"Ngư trường?" Ông chủ có chút kinh ngạc nhìn hắn, ngày hôm qua mua cá, ngày hôm nay liền mua ngư trường, thật đúng là đại gia:

- Tiểu huynh đệ, ngươi muốn mua ngư trường? Ngư trường trên bờ biển đa số đều đã bị thuê hết, muốn từ trong tay người khác mua tối thiểu trăm vạn thậm chí hơn một nghìn vạn.

"Không không!" Sở Tiên khoác tay áo, loại ngư trường ven bờ hoặc gần biển trước mắt hắn còn mua không nổi:

- Ông chủ, ta nói là cái loại nhỏ, có thể nuôi cá kiểng là được.

"Nga, ngươi nói là loại chuyên môn nuôi các loại cá kiểng, loại này thì có nhiều, tại khu FT bên kia vẫn còn nhiều chỗ như vậy, tiểu huynh đệ chờ một chút, ta tìm người hỏi một chút." Ông chủ gật đầu, nhiệt tình nói, lập tức mang đi đến bên trong tiệm.

"Này lão Vương, tìm ngươi để hỏi chuyện, chỗ các ngươi có ai có ngư trường nuôi cá kiểng muốn cho thuê hoặc là bán trao tay hay không?" Ông chủ đi tới một tiệm bán bào ngư hỏi.

"Ngư trường cá kiểng, để làm gì? Thế nào, lão tiểu tử ngươi muốn đoạt mối làm ăn của chúng ta?" Ông chủ tên là lão Vương cười lớn hỏi.

"Đoạt khách của ngươi làm gì, ta chỉ là hỏi có hay không?" Ông chủ cười mắng, nói.

"Có, tại sao không có, lão Triệu có nói muốn chuyển nhà tới chỗ con gái hắn, hiện tại đang chuẩn bị bán ngư trường của lão, nếu mà ngươi muốn mua có thể hỏi xem." Lão Vương hồi đáp.

"Ân, tốt, ngươi đem số điện thoại lão Triệu cho ta đi, hắn ta coi như đã hết khổ, thật là sinh được con gái tốt." Ông chủ nói, lấy điện thoại di động lưu lại số điện thoại của lão Triệu.

"Tiểu tử, đợi ta gọi điện thoại cho hỏi ngươi." Ông chủ hướng phía Sở Tiên nói, lập tức gọi điện thoại hỏi thăm.

"Xong rồi." Mấy phút sau, ông chủ cười híp mắt nhìn hắn:

- Tiểu huynh đệ, lão Triệu đúng là có ngư trường, diện tích không phải là rất lớn, ngươi muốn ngư trương dùng để nuôi cá kiểng thì chỗ đó rất phù hợp, ngươi muốn tới xem thử không?

"Vậy thì tốt quá, phiền phức ông chủ cho ta số điện thoại của ông chủ Triệu."

"Hảo hảo!"

Lưu số điện thoại, Sở Tiên nói vài câu cảm tạ với ông chủ, lập tức bấm cái số này, cùng đối phương hẹn xong, lập tức lái xe hướng phía khu nuôi cá FT chạy tới.

Khu nuôi cá FT là một khu vực lớn chuyên về chăn nuôi thủy hải sản, cũng là trung tâm nuôi cá số một số hai tại toàn bộ tỉnh Phong Hải.

Khu nuôi cá FT hàng năm sản lượng cá bán ra có đến mấy chục tấn, bán khắp toàn quốc.

Tại đó có một cái hồ nước to lớn gọi là Hồ Phong Thai, Hồ Phong Thai nối liền với biển, toàn bộ hồ nước đã được nhận thầu chuyên nuôi các loại hải sản.

Xung quanh Hồ Phong Thai là các loại hồ cá lớn nhỏ khác nhau, bởi vì nguyên nhân nước mặn, nên tất cả đều nuôi các loại cá nước mặn.

Sở Tiên dựa theo vị trí ông chủ đưa cho đi tới một ngư trường.

Ông chủ Triệu là một trung niên khoảng năm mươi tuổi, thấy hắn đến liền nhiệt tình tiếp đón.

"Tiểu huynh đệ, là ngươi muốn mua ngư trường phải không?" Ông chủ Triệu nhìn thấy chiếc xe sang trọng của Sở Tiên, liền vui vẻ mỉm cười hỏi.

"Đúng vậy ông chủ Triệu, xin hỏi bây giờ ta có thể xem qua ngư trường được không?" Sở Tiên gật đầu, đưa một điếu thuốc thơm, nói:

"Đương nhiên có thể, ngư trường của ta năm ngoái mới vừa sửa chữa lại, thiết bị bên trong có thể nói là vô cùng mới, nếu mà không phải là con gái ta bảo ta chuyển tới nhà của nó ở, ta cũng không muốn bán đâu!" Ông chủ Triệu vừa đi vừa nói chuyện.

Sở Tiên cười không trả lời, đi theo hắn vào bên trong.

Ngư trường này có một hồ khá lớn, diện tích hồ khoảng chừng năm mẫu, chia làm mấy cái ao nhỏ, cái ao đúng như là mới như lời của ông chủ giới thiệu.

"Thế nào? Ngư trường rất tốt đúng không? Tuy rằng ngư trường không lớn lắm, thế nhưng để nuôi cá kiểng đã rất dư dả."Ông chủ Triệu nhiệt tình giới thiệu cho hắn.

Sở Tiên gật đầu, hai người đi ra ngoài khu vực nuôi cá, bên ngoài là ngư trường của người khác, giữa các ngư trường có lưới sắt để ngăn cách.

"Ông chủ, ngư trường nào ngươi định dùng giá bao nhiêu bán ra?" Sở Tiên xem được một lúc, có chút động tâm hỏi.

Ông chủ Triệu thấy sắc mặt hài lòng của Sở TIên, trên mặt vui vẻ, mở miệng nói:

- Bảy mươi lăm vạn, ngươi cũng thấy đấy, thiết bị trong ngư trường của ta rất đầy đủ, nếu ngươi muốn nuôi cá kiểng mà nói thì hầu như không cần sửa chữa gì cả.

Sở Tiên nghe được giá cả của hắn khẽ lắc đầu một cái:

- Quá mắc, ngư trường kiểu này trên thị trường đã không có giá như vậy, hơn nữa diện tích nơi này còn hơi nhỏ.

"..." Ông chủ Triệu nhíu mày một cái,nói:

- Tiểu huynh đệ cho rằng bao nhiêu tiền là hợp lý?

"Bảy mươi vạn được không?" Sở Tiên suy nghĩ một chút, bảy mươi vạn giá cả hẳn là không sai biệt lắm:

- Ta có thể trả bảy mươi vạn, nếu ông chủ Triệu không đồng ý vậy ta chỉ có thể bỏ qua thôi.

Triệu người nói pha tiếng trầm tư một chút, lập tức gật đầu:

- Tốt, bảy mươi vạn!

"Tốt!" Sở Tiên trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, xoay người đánh giá chỗ nuôi cá sắp thuộc về mình.

Diện tích tuy rằng không lớn, nhưng ngư trường đối với hắn mà nói cũng vậy chỉ là để yểm hộ, cho nên hắn cũng không quan tâm lắm, hoàn cảnh xung quanh rất tốt, chung quanh đều là ngư trường, thỉnh thoảng còn thấy cá nhảy lên làm hắn càng thích hơn.

Hai người hẹn xong buổi chiều sẽ tiến hành ký hợp đồng, Sở Tiên tạm biệt ông chủ Triệu, hướng phía bên ngoài đi đến.

Sở Tiên mới vừa đi ra, liền thấy một người tương đối quen thuộc, nhất thời ngẩn người, đối phương cũng thấy Sở Tiên, trên mặt lộ trong nháy mắt lộ ra vẻ muốn gϊếŧ người.

Thanh niên trước mắt không phải ai khác, chỉ là chủ nhân của chiếc xe thể thao bị hắn đập mấy ngày trước, bên cạnh hắn còn có năm sáu thanh niên.

"Là ngươi!" Thanh niên lái xe thể thao nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn, từ từ hướng phía hắn đi tới, mấy thanh niên bên cạnh hơi sững sờ, rồi cũng theo sau hắn đi tới!

"Ha ha! Thì ra là ngươi, thực sự là thật là đúng dịp nha!" Sở Tiên có chút ngoài ý muốn nhìn hắn.