Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 737: Vân Đan tinh

"Lục soát! Lập tức lục soát cho bản tọa đi, coi như đào cái tòa thành này sâu ba thước cho ta cũng phải bắt lấy hung thủ sát hại Huyết trưởng lão"

Trong hai ông lão thì ông lão mặc áo đen kia hướng về phía đám người xung quanh rống lớn một tiếng.

Nhóm các cao thủ Huyết Nguyệt tông vội vàng thi nhau lĩnh mệnh mà đi, bắt đầu dốc sức điều tra từng chút từng chút một ở toàn bộ Hắc Nham thành.

Tuy nhiên, mấy giờ trôi qua tất cả đều không thu hoạch được dấu vết gì.

Hai vị Thái Thượng trưởng lão của Huyết Nguyệt tông đều đã bị chọc giận tới sắp điên rồi, nhất là ông lão áo đen kia có tình tình tương đối nóng nảy, tức giận đến hai mắt đều muốn phun ra lửa, "Làm sao có thể! Điều này sao có thể! Chẳng lẽ người còn có thể biến thành không khí hay sao?"

Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều có vẻ mặt không hiểu, cùng đều nghĩ mãi mà không thể hiểu nổi tại sao lại như vậy.

Lúc này, ông lão áo trắng chậm rãi mở miệng nói:

"Sư đệ đừng vội! Vừa rồi ta cảm ứng được một chút không gian ba động, bọn chúng có lẽ thông qua Truyền Tống trận, chạy trốn tới nơi khác, sau đó trước khi đi thì tiêu hủy pháp trận, đoạn mất đường chúng ta đuổi theo!"

"Tuy nhiên, lấy thực lực của Hắc Nham thành cũng không thể xây dựng ra cái trận pháp truyền tống cường đại gì, nhiều nhất cũng chính là nhảy nhót trong tinh vực Cự Môn mà thôi!"

"Truyền Tống trận có lộ trình dài vượt qua tinh vực thì được nắm giữ ở trong tay ngũ đại tông môn chúng ta, trước mắt việc chúng ta cần làm bây giờ là đầu tiên phải thông cáo với tứ đại tông môn khác, để bọn hắn không được bao che đào phạm của Hắc Nham thành, như vậy mới có thể cam đoan bọn họ không cách nào rời khỏi tinh vực Cự Môn!"

"Chờ đến lúc đó, chúng ta sẽ từ từ bắt lấy, còn le sẽ không bắt được người sao?"

Ông lão áo trắng nói xong thì mọi người thi nhau đồng ý:

"Thái Thượng trưởng lão anh minh!"

"Như vậy thì những người này đã trở thành cá trong chậu, há có thể nào lại không bắt được?"

"Dựa vào uy thế của Huyết Nguyệt tông chúng ta bây giờ, coi như tứ đại tông môn kia cũng không dám không cho chúng ta thể diện!"

...

Đám người Huyết Nguyệt tông càng nói càng hưng phấn, tất cả đều rất có lòng tin, thế nhưng lại không hề hay biết, Diệp Trần lúc này sớm đã đưa người của Hắc Nham thành vượt qua được mười cái tinh vực.

"Dựa theo ghi chém trên bản đồ, phía trước chính là tinh vực Vân Đan, ta đưa các ngươi đến tinh vực Vân Đan, sau này sinh tồn như thế nào thì phải nhìn vào chính các ngươi đi!"

Diệp Trần đứng chắp tay, đứng ở đầu thuyền của Xích Vũ phi thuyền, hướng về phía mấy người Linh Sơn ở một bên, nhàn nhạt mở miệng nói.

Đám người Linh Sơn nhất thời mừng rỡ, vội vàng thi nhau khom mình hành lễ, "Vâng vâng! Lần này may mắn mà có Diệp tiền bối ra tay cứu giúp, sao lại dám làm phiền tiền bối? Sau này tiến bối nếu như có bất kỳ sai khiến gì, chúng ta chắc chắn muôn lần chết không chối từ!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Xích Vũ phi thuyền lại đi phi hành về phía trước hơn mười phút.

"Đến!"

Diệp Trần khẽ quát một tiếng, tay phải lật một cái, lại gọi Tiêu Dao tiên châu ra một lần nữa:

"Tiêu Diêu Thiên Địa, Kỳ Nhạc Vô Cực! Mở!"

Ầm ầm!

Ở phía bên thông đạo phía trước lập tức nứt ra một cái khe hở lớn, thế là đồng thời, dưới chân Diệp Trần dừng lại một chút, sử dụng thần niệm thao túng Xích Vũ phi thuyền, trực tiếp từ trong khe hở lớn chui ra ngoài.

Rầm rầm ~~

Mọi người chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, sau một khắc, bọn họ đã đi tới bên trong một khu rừng rậm rạp, không chỉ linh khí nồng đậm, bầu trời lúc này cũng trong và xanh thẳm, xung quanh chim hót hoa nở, giống như thế ngoại đào nguyên.

"Oa! Nơi này thật đẹp a!"

Linh Khê ngoan ngoãn một mực đứng ở bên cạnh Diệp Trần, nhịn không được mà cảm thán một tiếng.

Linh Vận ở một bên cũng hùa theo nói:

"Hoàn toàn chính xác! Trước đây ta cũng đã từng được nghe nói qua về tinh vực Vân Đan này, chẳng những là tinh vực cấp sau mà ở trong mấy trăm cái tinh vực xung quanh đây thì nơi này có phong cảnh đẹp nhất, là nơi cư trú thích hợp nhất!"

Linh Vận vừa nói xong thì Linh Sơn cũng theo đó mà cảm thán, nói:

"Không sai! Theo như truyền thuyết thì tinh vực Vân Đan này mặc dù là tinh vực cấp sáu thế nhưng là bởi vì nơi này cực kỳ thích hợp cho linh thảo sinh trưởng, cho nên rất được Luyện Đan sư coi trọng!"

"Cho nên theo đó mà có rất nhiều Luyện Đan sư chọn định vư ở đây, môi trường ở nơi này ôn hòa hơn nhiều so với những tinh vực khác, không giống như tinh vực Cự Môn của chúng ta, gϊếŧ chóc diễn ra liên tục trong thời gian dài mà không ngừng, thế lực nhỏ ăn bữa nay lo bữa mai!"

Nói đến đây, Linh Sơn bỗng nhiên đi tới trước mặt Diệp Trần, cúi đầu liền quỳ xuống lạy.

"Đa tạ Diệp tiền bối! Tìm được một nơi tốt như vậy cho chúng ta! Linh Sơn ta đại biểu toàn bộ Hắc Nham thành, khấu tạ đại ân đại đức của Diệp tiền bối!"

Cái lạy này của Linh Sơn, nhưng là cảm kích phát ra từ nội tâm.

Mọi người còn lại thấy thế cũng lập tức thi nhau quỳ xuống.

Sau khi Diệp Trần đàng hoàng nhận lấy quỳ lạy của mọi người thì thuận tay vung lên nâng mọi người lên, thản nhiên nói:

"Các ngươi cũng không cần cám ơn ta, sỡ dĩ ta làm như vậy, đơn giản là vì muốn tìm kiếm một chỗ thích hợp cho việc tu luyện của Linh Khê nha đầu mà thôi, mang các ngươi tới đây chẳng qua cũng chỉ là thuận tiện mà thôi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Linh Khê, trên mặt hiện ra vẻ rất cưng chiều, "Nha đầu, công pháp tu luyện ta truyền cho người trước đó cùng một số pháp môn luyện đan, ngươi đều nhỡ kỹ rồi chứ?"

Trước đó lúc còn đang đi đường bên trong thông đạo không gian, trong lúc rảnh rỗi Diệp Trần đã ở trong trí nhớ của mình tìm một số công pháp tu luyện thích hợp với tiểu nha đầu Linh Khê, tính cả một số pháp môn luyện đan cũng đều truyền thụ cho nàng ta.

Linh Khê nghe thấy Diệp Trần hỏi vấn đề này thì trên khuôm mặt nhỏ nhắn lập tức đầy vẻ hưng phân, ngay lập tức gật đầu,quơ quơ đôi bàn tay trắng như phấn, nói:

"Diệp Trần ca ca, tất cả ta đều đã nhớ kỹ, Ngươi yên tam, ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện!"

Diệp Trần mỉm cười, "Vậy thì tốt rồi, chờ lần sau chúng ta gặp lại, ta cần phải kiểm tra ngươi thật tốt một chút!"

Linh Khê nghe được điều này thì khuôn mặt nhỏ lập tức tái đi, rưng rưng nước mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, nói:

"Diệp Trần ca ca, ngươi, ngươi muốn đi sao?"

Diệp Trần khẽ thở một hơi, "Đúng vậy! Diệp Trần ca ca còn có chuyện qau trọng phải đi làm, chờ sau khi dàn xếp lại cho các ngươi thì sẽ rời đi!"

Nghe được điều này, vẻ mặt của tiểu nha đầu lập tức ảm đạm, không thể không đưa tay giữ chặt cánh tay Diệp Trần, mặt mùi đầy vẻ không muốn, "Diệp Trần ca ca, vậy chừng nào thì ngươi trở về gặp ta?"

Diệp Trần suy nghĩ, đưa tay nhẹ nhàng gõ trên cái đầu nhỏ nhắn của Linh Khê một cái, "Chờ đến lúc nào ngươi trở thanh Luyện Đan sư tam phẩm, Diệp Trần ca ca sẽ trở về gặp ngươi, như thế nào?"

Linh Khê lập tức mừng rỡ, một đôi mắt to trong nháy mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, "Được! Vậy chúng ta một lời đã định, Diệp Trần ca ca ngươi nhưng không được chơi xấu!"

...

Tinh vực Vân Đan, quả thật là một cái tinh cầu rất ôn hòa.

Mọi người ngồi ở trên Xích Vũ phi thuyền, một đường bay đến mấy vạn dăm, có người đi tới đi lui xung quanh phi thuyền cũng không ít, tất cả mọi người đều cư xử tốt với nhau, và chưa bao giờ gặp phải một cuộc chiến.

Càng thậm chí hơn, ngay cả ở vùng núi rừng thì đó cũng là một trạng thái yên bình và thậm chí ở nhiều nơi đều có những cánh đồng dược liêu vô tận, ngay cả yêu thú cũng không thể nhìn thấy nổi một vài con.

"Nơi này quả nhiên là thế ngoại đào nguyên của Luyện Đan sư a!"

Ngay ở lúc Diệp Trần cũng không nhịn được mà cảm khái không thôi thì bỗng nhiên có người hoảng sợ nói:

"Nhanh nhìn! Một tòa thành trì thật là lớn a!"

Mọi người cũng thi nhau giương mắt nhìn lên, tất cả ngay lập tức đều sững sờ tới ngây người, chỉ thấy, còn cách xa tới vạn dặm, một tòa thành trì trộng lớn mênh mông đứng sừng sững ở chỗ đó giống như một vương quốc thu nhỏ..

"Đây chính là thế lực đệ nhất của tinh vực Vân Đan, đại bản doanh Vân Đan tông, Vân Đan thành a?"

"Nghe nói nơi này tập trung Luyện Đan sư kiệt xuất nhất của hơn một trăm tinh vực xung quanh, Vân Đan tông lại được xưng là Đan tông đệ nhất bên trong trăm tinh vực!"

"Quả nhiên là nghe tiếng không bằng nhìn thấy tận mắt, quá khí thế!"

...

P/S: Ta thích nào....chương 2...