“Vậy cứ như thế, ta cáo từ trước.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười đứng dậy.
Phong Vân Nhất Diệp khẽ gật đầu.
Hắn cũng không có cách nào.
Ở trong thành Xích Vân luận sức ảnh hưởng, vị Phi Tuyết Đế Quân này sợ không thua gì hắn vị thành chủ này! Thậm chí rất nhiều người tu hành chỉ sợ càng muốn theo vị Phi Tuyết Đế Quân này hơn. Không đủ trả giá, đã muốn vị Phi Tuyết Đế Quân này đi liều mạng? Sao có khả năng!
“Hư giới ảo cảnh của ta, đối đãi hồn nguyên sinh mệnh bình thường là có kỳ hiệu, nhưng đối với hồn nguyên tù đồ mà nói, lại là căn bản vô dụng. Đối mặt hồn nguyên tù đồ, ta là có nguy hiểm mất mạng, tự nhiên không thể dễ dàng đáp ứng.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, hồn nguyên tù đồ chính là hồn nguyên sinh mệnh cấp cao, linh hồn quá mạnh, chiêu số hư giới ảo cảnh hoàn toàn vô dụng.
Mà mình bộc phát ra thân thể mạnh nhất, thực lực ở trong mấy chục vị cường giả đứng đầu của Xích Vân thành cũng là đội sổ, hơn nữa thời gian duy trì mới chỉ chén trà nhỏ, quá nguy hiểm!
“Tuy đây chỉ là một khối phân thân của ta, một khi ngã xuống, ở nguyên thế giới quê hương và Giới Tâm đại lục, ta cũng vẫn như cũ vô sự. Nhưng phân thân ngã xuống, cơ duyên của ta sẽ không còn nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng rất quý trọng ngày tháng ở thánh giới này tu hành.
...
Rời khỏi sảnh bên, tới vườn bên ngoài.
Những người tu hành trong vườn hầu như đều đã đi hết, trong vườn thật lớn trống rỗng, chỉ còn lại có phó thành chủ ‘Cửu Thủ Xà Tổ’ còn uống rượu một mình. Ngay cả Ốc Hiểu cũng đã rời khỏi.
“Phi Tuyết huynh.” Cửu Thủ Xà Tổ chỉ vào bên cạnh, cười nói, “Ngồi.”
“Để Cửu Thủ thành chủ đợi lâu rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Tuổi thọ vô hạn, chờ thêm một lúc không đáng giá nhắc tới.” Cửu Thủ Xà Tổ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Phong Vân Nhất Diệp là muốn chém gϊếŧ vị hồn nguyên tù đồ ‘Phong Ma cốc’ kia nhỉ?”
“Phải.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, “Nhưng ta chưa đáp ứng.”
Trong lòng Cửu Thủ Xà Tổ khẽ động.
Chưa đáp ứng?
Xem ra, muốn mời vị Phi Tuyết Đế Quân này hỗ trợ, cũng không dễ dàng đâu.
“Ta mời Phi Tuyết huynh, Phi Tuyết huynh hẳn là sẽ đáp ứng.” Cửu Thủ Xà Tổ nói.
“Ồ, mời nói kỹ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Ta cũng là muốn chém gϊếŧ một vị hồn nguyên tù đồ. Toàn bộ thánh giới, hồn nguyên sinh mệnh hư không nhất mạch tổng cộng có hai mươi mốt loại, mà trong đó có được hồn nguyên tù đồ lại chỉ có ba tộc đàn. Ba vị hồn nguyên tù đồ này, tuy là hồn nguyên sinh mệnh cấp cao chủng loại khác nhau, nhưng tất cả đều có thể quy về hư không nhất mạch. Ta muốn chém gϊếŧ, là ‘chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’ trong ba vị hồn nguyên tù đồ này.” Cửu Thủ Xà Tổ nói.
Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng khẽ động.
Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn?
Hư không nhất mạch cũng ba vị hồn nguyên tù đồ, hắn đương nhiên biết vị này! Đối với Đông Bá Tuyết Ưng mà nói, một thi thể hồn nguyên sinh mệnh cấp cao hư không nhất mạch hoàn chỉnh, so với những thi thể hồn nguyên sinh mệnh cấp Thần Đế viên mãn kia, giá trị không biết cao hơn bao nhiêu. Đó là chất biến! Nhưng hư không nhất mạch ở trên bảo mệnh đều tương đối sở trường, chém gϊếŧ rất khó.
‘Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’ này, tuy ở Tịch Tĩnh băng sơn, nhưng là hư không nhất mạch thật sự.
“Sau khi chém gϊếŧ, thi thể trái tim cùng với máu chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn này thuộc hết về ta. Mà bộ phận khác của thi thể đều thuộc về ngươi.” Cửu Thủ Xà Tổ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Ngươi thấy được không?”
“Ồ?” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng khẽ động.
Cửu Thủ Xà Tổ này chính là ‘Vu’, là thu thập huyết mạch hồn nguyên sinh mệnh cất chứa vào thân mình tu hành. Hắn để ý nhất chính là trái tim cùng máu.
Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng trên thực tế lại cần tìm hiểu quy tắc thi thể hiện ra, như lân giáp, gân cốt, răng vân vân các bộ phận thân thể.
“Chỉ cần trái tim và máu?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi lại.
“Đúng, thậm chí máu ta còn có thể giữ lại một thành cho ngươi.” Cửu Thủ Xà Tổ nói.
“Nhân viên khác của đội ngũ thì sao?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi, “Hai ta chia, bọn họ không cần?”
“Ta mời bọn họ hỗ trợ, tự nhiên cũng thỏa mãn bọn họ.” Cửu Thủ Xà Tổ nói, người tu hành khác điều kiện nào có cao như ‘Phi Tuyết Đế Quân’, cũng không có cách nào cả, thánh giới trân quý nhất ‘thức ăn’, Phi Tuyết Đế Quân có thể đạt được dễ dàng. Mà chiêu số linh hồn của hắn... Là trợ lực lớn nhất chém gϊếŧ hồn nguyên tù đồ, tác dụng quá lớn.
“Ngươi cứ yên tâm, ta hứa hẹn ngươi, có thể công khai tuyên bố ở lúc thành lập đội ngũ.” Cửu Thủ Xà Tổ khuyên.
“Ý ngươi là...” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Dùng bảo vật còn chưa đạt được, để ta đi mạo hiểm?”
Cửu Thủ Xà Tổ vung tay lên, ném ra một vòng tay màu vàng: “Trong này có chín sinh mệnh cấp Thần Đế viên mãn hư không nhất mạch, cũng khác với sáu cái kia Kiếp Thiên đưa cho ngươi, đây là toàn bộ ta tạm thời có thể sưu tập được. Còn lại, đều là sinh hoạt ở chung quanh nơi tập trung khác, muốn sưu tập rất khó. Cái này... Coi như là ta tặng cho Phi Tuyết huynh.”
Đông Bá Tuyết Ưng tiếp nhận, xem xét, liền phát hiện chín thi thể hồn nguyên sinh mệnh hư không nhất mạch bên trong, cái nào cũng cấp Thần Đế viên mãn, trong lòng không khỏi vui vẻ.
Hai mươi mốt loại... Mình đã góp đủ mười lăm loại.
Chậc chậc!
Cửu Thủ Xà Tổ ra tay chính là hào phóng. Thành chủ ‘Phong Vân Nhất Diệp’ vẫn là không đủ hào sảng mà!
Đông Bá Tuyết Ưng trong lòng âm thầm nói thầm hạ.
“Ta cần ba ngàn ức năm.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng, “Ta vừa tới thánh giới không phải quá lâu, còn cần tu hành thật tốt, nhiều nhất ba ngàn ức năm, đến lúc đó ta sẽ theo Cửu Thủ thành chủ ngươi cùng nhau xuất phát, đối phó chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn kia! Nếu là thành công, phân phối thi thể chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn kia, cứ dựa theo Cửu Thủ thành chủ ngươi lúc trước nói. Ba ngàn ức năm... Cửu Thủ thành chủ, có kiên nhẫn chờ hay không?”
“Được, một lời đã định!” Cửu Thủ Xà Tổ lập tức dứt khoát nói.
Nếu là ở bên ngoài.
Chỉ ba ngàn ức năm, không đáng nhắc tới! Đối với bọn họ những tồn tại khủng bố đều tới gần cấp độ hồn nguyên sinh mệnh này mà nói, thật sự rất ngắn ngủi. Chỉ là ở thánh giới, đạt được thức ăn rất khó, ba ngàn ức năm mới tỏ ra có chút dài.
Nhưng đối với Cửu Thủ Xà Tổ mà nói, ba ngàn ức năm lại rất nhẹ nhàng.
“Một lời đã định.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười.
Hắn đáp ứng, chủ yếu nhất vẫn là thi hài ‘chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’ rất hấp dẫn hắn. Mặc dù không có Cửu Thủ Xà Tổ, tương lai thực lực đủ mạnh, chính hắn chỉ sợ cũng muốn thành lập đội ngũ đi chém gϊếŧ hồn nguyên tù đồ hư không nhất mạch.
Hai người ước định xong.
Đông Bá Tuyết Ưng lập tức rời khỏi.
Phong Vân Nhất Diệp cũng từ một bên đi ra, tới bên cạnh Cửu Thủ Xà Tổ.