“Căn cứ rất nhiều tra xét, có thể phán đoán, Đông Bá Tuyết Ưng nắm giữ bộ phận truyền thừa trung tâm của bọn hắn hẳn là thực, Vạn Giới lâu chủ và Xích Mi sơn chủ cũng trước sau ra tay muốn đánh gϊếŧ Đông Bá Tuyết Ưng.” Gia Minh chi chủ nói, “Mà Xích Mi sơn chủ trong lúc vô tình tiết lộ ra một chút tin tức, ta hoài nghi là hắn cố ý tiết lộ, muốn mượn chúng ta gϊếŧ Đông Bá Tuyết Ưng kia.”
“Ta xem xét quá khứ, căn cứ hắn và Đông Bá Tuyết Ưng nói chuyện với nhau, biết được Đông Bá Tuyết Ưng đã nắm giữ Phá Giới Truyền Tống Thuật. Xích Mi sơn chủ luôn luôn đàm phán với Vu Tổ Giới Tổ bọn một đám Vũ Trụ Thần, Đông Bá Tuyết Ưng nếu nắm giữ Phá Giới Truyền Tống Thuật... Như vậy Vu Tổ Giới Tổ bọn họ không có khả năng tiêu phí lượng lớn Nguyên Giới Thạch mời hắn nữa, cái này có thể chính là nguyên nhân hắn nhất định muốn gϊếŧ Đông Bá Tuyết Ưng.”
Gia Minh chi chủ bình tĩnh nói ra phán đoán của bản thân.
Thánh Chủ ở bên trên yên lặng nghe.
Cố ý tiết lộ?
Cố ý tiết lộ hay không đối với Thánh Chủ mà nói cũng không quan trọng, quan trọng là, Đông Bá Tuyết Ưng thật sự chiếm được bộ phận truyền thừa trung tâm hay không.
“Đông Bá Tuyết Ưng?” Thánh Chủ thấp giọng lẩm bẩm.
Lần đầu tiên.
Hắn thực sự coi trọng Đông Bá Tuyết Ưng, hắn tuy hiểu biết tình báo rất nhiều tu hành giả, đều ném ở sau đầu ngay sau đó. Ở thế lực bên ngoài, Hỗn Độn cảnh trừ ‘Hắc Đế’ ‘Xích Mi sơn chủ’ hắn hơi coi trọng, Hỗn Độn cảnh khác hắn căn bản chưa từng để vào mắt. Hiện tại hắn cũng bắt đầu coi trọng Đông Bá Tuyết Ưng.
“Ông.”
Đôi mắt Thánh Chủ bình tĩnh nhìn.
Trong đôi mắt hắn mơ hồ có vô số ảo ảnh sinh diệt. Luận tìm tung, Gia Minh chi chủ tuy lợi hại, nhưng cũng thua xa Thánh Chủ! Dù là một hồi chiến đấu Vạn Giới lâu chủ ám sát Đông Bá Tuyết Ưng, Thánh Chủ cũng có thể dễ dàng xem xét.
Chỉ có cảnh tượng Vạn Giới lâu chủ, Xích Mi sơn chủ và sư phụ bọn họ nói chuyện với nhau, hoàn toàn bị quấy nhiễu không thể nhìn trộm.
“Lão gia hỏa đó cũng lẻn vào một lần?” Khóe miệng Thánh Chủ hơi nhếch lên.
“Đông Bá Tuyết Ưng, thôi diễn ra bộ phận truyền thừa trung tâm của bọn hắn, hoặc là từ Cửu Vân đế quân nơi đó đạt được truyền thừa?” Thánh Chủ rất nhanh phán định.
Mặc kệ là kết quả nào.
Hắn cũng rất hài lòng.
Bởi vì Cửu Vân đế quân nơi đó cũng có bí bảo cực quan trọng ‘Hỏa Ngục Tam Giới Đỉnh’ hắn phi thường muốn. Cửu Vân đế quân ngu xuẩn, cảnh giới không đủ có bảo vật lại đến chết cũng chưa biết sử dụng Hỏa Ngục Tam Giới Đỉnh như thế nào.
“Đông Bá Tuyết Ưng sao? Nên đi ra ngoài một chút rồi.” Thánh Chủ đứng dậy đi xuống khỏi giường đá đen.
Phía dưới, toàn bộ người hầu, Gia Minh chi chủ đều căng thẳng trong lòng, mỗi người vội cung kính khom người.
Ảo cảnh khổng lồ bao phủ một tòa thành nhỏ trước mắt, toàn bộ sinh linh trong thành nhỏ đều lâm vào, mỗi người đều ở trong ảo cảnh có sự từng trải của mình. Mà tòa thành nhỏ này chỉ có một thanh niên áo trắng còn tỉnh táo, hắn một mình hành tẩu ở trên đường, lại đối với sự từng trải của mấy trăm vạn tu hành giả của thành nhỏ ở trong ảo cảnh dễ dàng nắm giữ, thậm chí có một số hắn thưởng thức, còn cho kèm chút cơ duyên.
Một số kẻ không chuyện ác nào không làm, ở trong ảo cảnh sẽ làm linh hồn bọn họ hủy diệt.
“Từ lần trước phát hiện một đám Hủy Diệt Ma Tộc kia, còn chém gϊếŧ một tên có được Vô Ảnh thiên phú, sau đó cũng không có thu hoạch nữa. Hủy Diệt Ma Tộc cũng thật đủ cẩn thận.” Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng lắc đầu, hắn biết một lần này cũng không có thu hoạch.
Nhưng hắn sớm đã thành thói quen.
Quen lần lượt không có thu hoạch, hắn đã sớm coi là một bộ phận tu hành.
“Ừm? Tửu quán này của thành nhỏ này tựa như danh tiếng cực cao, rất nhiều tu hành giả thích.” Đông Bá Tuyết Ưng từ trong ảo cảnh lập tức phát hiện một chỗ có thức ăn ngon.
Soạt.
Dưới một ý niệm, ảo cảnh tiêu tán.
Toàn bộ thành nhỏ lại khôi phục bình thường, toàn bộ sinh linh lại đều khôi phục tỉnh táo, trừ bỏ cực cá biệt có chút cơ duyên, kẻ khác đều không biết được lúc trước lâm vào ảo cảnh.
“Ừm, tòa thành nhỏ này còn có thức ăn ngon như vậy, nguyên liệu nấu ăn tầm thường, nhưng làm thật sự đủ mỹ vị.” Trước mặt Đông Bá Tuyết Ưng bày một khay thịt, ăn rất hưởng thụ. Hắn đi các tiểu địa phương hẻo lánh đã quá nhiều, có một số cổ tu thiên phú chính là sở trường thức ăn ngon, ăn thật sự là một loại hưởng thụ, ngay cả linh hồn cũng vô cùng thoải mái, loại cảm giác tuyệt vời đó thậm chí vượt qua nuốt ăn Nguyên Giới Thạch.
Ngồi ở một góc của tửu quán này, ăn miếng to, uống rượu tự mang, tâm tình Đông Bá Tuyết Ưng vô cùng tốt.
...
Thánh Chủ khoác sa y màu đen đi chân trần, hắn tự nhiên là truyền tống cự ly siêu xa tới chỗ cách Đông Bá Tuyết Ưng khá gần, sau đó mới lặng yên không một tiếng động tới tòa thành nhỏ này.
Thánh Chủ từ cửa thành đi đến, nơi đi qua tuy người đi đường đông đúc, nhưng mỗi người tự nhiên mà vậy tránh Thánh Chủ, thậm chí cũng không có một ai ý thức được Thánh Chủ tồn tại.
Thánh Chủ đứng ở một đầu của thành nhỏ, nhìn ra xa tòa tửu quán kia một đầu khác ngoài mấy chục vạn dặm, khách nhân trong tửu quán tuy đông đúc cũng náo nhiệt, nhưng thật sự đặt vào mắt Thánh Chủ chỉ có một người... Chính là thanh niên áo trắng thoải mái ăn uống kia.
Thánh Chủ lại cất bước, liền đã lặng yên không một tiếng động vượt qua mấy chục vạn dặm, tới ngoài tửu quán cách không xa.
“Hả?”
Đông Bá Tuyết Ưng bốn rất thả lỏng rất nhàn nhã, nhưng bỗng nhiên sắc mặt đại biến.
Nguy hiểm!
Quy tắc lĩnh vực cảm ứng được tồn tại cực kỳ khủng bố lập tức kích phát, bản năng sinh mệnh của Đông Bá Tuyết Ưng cũng phát ra nhắc nhở hoảng sợ —— nguy hiểm! Cực độ nguy hiểm! Loại cảm giác nguy hiểm cảm giác sợ hãi đó nháy mắt bao phủ Đông Bá Tuyết Ưng, cảm giác uy hϊếp do cấp độ sinh mệnh mang đến, khiến Đông Bá Tuyết Ưng kìm lòng không được run rẩy sợ hãi.
Hắn liếc một cái liền thấy được phía trước, trên đường người qua người lại đang có một nam tử khoác sa y màu đen đi chân trần, ánh mắt hắn ôn hòa, nhân từ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
Giờ khắc này.
Thiên địa giống như biến mất.
Thành trì chung quanh cũng biến mất, toàn bộ sinh linh đều biến mất, chỉ còn lại có mình đang ngồi, cùng Thánh Chủ đứng ở xa xa! Chí cao quy tắc vận chuyển sớm đã tránh lui, quy tắc lĩnh vực Thánh Chủ phát ra trong nháy mắt đã bẻ gãy nghiền nát phá hủy ảo cảnh của mình, khiến mình hoàn toàn lâm vào ở trong lĩnh vực của hắn, tuy lấy cường độ linh hồn của hắn miễn cưỡng kịp kích phát hai kiện bí bảo giữ mạng.
Oành! Oành!
Dây xích tay Thập Nhị Nguyên Châu kích phát, mười hai tầng màn hào quang mênh mông ở chung quanh ngoài thân.
Ngoài thân, áo bào Tam Thải Trọng Vân cũng tỏa kim quang, mặt ngoài càng có vầng sáng màu lam bao vây.